Anh Rung Động Được Không?

Chương 18: Mộng xuân (H)



Sự lạnh lùng cùng ánh mắt có thể khiến người đối diện cảm thấy sợ hãi.

''A...a a a ưm anh,anh Khải Liêm...đau,đau quá ưm ưm chậm thôi.''

Cố Khải Liêm vẫn cho ra vào liên tục,giọng nói thì nũng nịu.Máu nóng dưới lớp da anh càng thêm nóng bỏng,gằn lên dữ tợn. Ánh mắt Cố Khải Liêm dần nhuộm màu đỏ thẫm.Bỗng chốc anh nghĩ, người dưới thân bây giờ có phải cô - Lâm Bội Sam hay không? Chỉ cần là hình ảnh của cô,vật lớn của cậu càng thêm trướng lên.

''A...to,to quá,anh...,anh Khải Liêm ch*ch em sướng quá.Ưm,a a...''

Lời nói càng khiến Khải Liêm kích thích.Lý trí của Cố Khải Liêm đứt đoạn,anh bỏ đi lớp mặt nạ giả dối.Biến thành ác ma trong dục vọng.

''Đ*t mẹ sướng vãi.Đúng là của gái trinh.Mẹ nó,sướng không?Tôi ch*ch em sướng không hả?''

Cố Khải Liêm đánh "bốp" lên mông người đối diện, sức lực thì mạnh mẽ khiến người ta phải chảy nước mắt nhưng lại cảm thấy như có dòng điện kích thích chảy qua,cảm giác sung sướng vô cùng.

Vùng nhỏ lại thêm siết chặt,bú m*t vật to lớn của Cố Khải Liêm làm cậu sướng điên lên.Anh càng thấy sướng, đánh mông càng thêm mạnh.

"Rên nữa đi,mau rên dưới thân tôi đi,to lên, lớn lên."

"Anh Khải Liêm mau,mau đánh mông em nữa đi.

Sướng quá.Sướng a... a... a.Ch*ch chết em đi.Em thèm,mau,mau mạnh lên nữa đi.''

Cố Khải Liêm gầm lên,càng mạnh bạo hơn.Eo lúc anh càng ra sức,cho vào mạnh mẽ đến mức chỉ thấy được tàn ảnh nữa mà thôi.Da thịt nảy nở, chảy đầy mồ hôi,ròng ròng nhỏ từng giọt lên người đối phương.Người đối diện bây giờ không thể làm gì, giờ chỉ còn có thể theo đó cao trào như gái đi*m.

Vùng nhỏ cảm nhận được vật thể bự tới liền yêu chiều,liền mừng rỡ mấp máy mép thịt chào đón, nũng nịu mềm mại rỉ rê dưới thân đầy thỏa mãn.

''Ưm... thoải mái quá...cái đó của anh Khải Liêm thật lớn, làm em thật sướng,...a a a ưm nhẹ, nhẹ thôi.Nhấp đi..., nhấp đi...mau thật mạnh... ưm...a."

"Được,tôi chiều em... Thả lỏng ra nào.Cái l** đĩ này ngậm chặt thật, chết tiệt thật.Nhả ra nào."

"Ưm thật cứng... ưm... tiếp đi... ưm thoải mái... ưm anh thật cứng...a..a...a..."

"Vậy em có thích không?Hửm?''

''Dạ có,em thích lắm ạ... ưm a a a.''

Cảm nhận được dương v*t đang ra vào liên tục vật vừa cứng vừa thô,ấm nóng ra vào trong cơ thể. Cảm giác sung sướng dâng trào lên đại não,lập tức liền tràn ra dòng thủy bôi trơn.Vật lớn của anh thuận tiện ra vào trong động nhỏ. Đem vùng nhỏ vừa nông,vừa khít với côn nhỏ của anh.

Người dưới thân luôn miệng kêu sướng,thân thể uốn cong phối hợp theo từng nhịp phát ra âm thanh bành bạch mê hồn.

Cố Khải Liêm không nhịn được đành nhỏ giọng tán thưởng.Cậu dùng những ngón tay cho vào ướt đẫm dòng thủy miết nhẹ lên khuôn mặt đẹp đẽ kia.Da thịt nóng hổi được làm mát dịu trở nên thoải mái vô cùng...

''Cốc cốc cốc....cốc,cốc...''

''Khải Liêm mày còn ở trong không?''

Cố Khải Liêm tỉnh mộng,hoá ra nãy giờ là cậu tự chìm đắm trong dục vọng của bản thân. Người dưới thân nằm cao trào vậy mà lại là Bội Sam,cậu điên rồi.Bội Sam,hoá ra là Lâm Bội Sam đã có đáp án nhưng anh không thừa nhận. Nhưng cảm giác lại quá chân thật...

''Có.''

Mặc Hàn Viễn bước vào, Diệp Bác Văn cũng theo sau.

''Sao?''

''Tao thấy em gái kia chảy ra khỏi phòng mày nên lên đây xem thử xảy ra chuyện gì.''

Lý do đấy mà đã phá hỏng bữa đại tiệc cậu tự tạo ra.Đúng là đáng chết mà.

''Không có gì hết,không có hứng.''

Diệp Bác Văn lên tiếng.''Mà này có chuyện này tao đang thắc mắc đấy?''

''Gì?''

''Còn chuyện gì nữa mày chơi gái lúc nào,mà người mày chơi là ai?Có phải là em gái nhỏ của nhà mày không?'' Mặc Hàn Viễn nhanh nhảu trả lời,lại có chút thắc mắc.

''Ừm...thì sao?''

''Mày thích em gái nhỏ đó rồi?''Mặc Hàn Viễn trêu chọc.

''Mày đừng có em gái này,em gái kia được không?Mà mày thân với nó lúc nào mà đã gọi là Viễn ca rồi?''

''Sao, Cố thiếu gia ghen à!"

"Mày còn chưa trả lời câu hỏi của Hàn Viễn đó.Mày thích Bội Sam rồi à?" Diệp Bác Văn không quên chủ đề chính.

"Không...,tao không có."

"Mày do dự rồi." Bác Văn phản bác.

"..."