Anh Trai Trúc Mã Quá Hung Hãn

Chương 139: Hoài nghi



Hạ Mỹ Kỳ sốt ruột, đổi lại là người khác khi nghe qua lời đề nghị của cô chắc chắn đã vui đến mức phát điên, nhưng còn đối với Cố Hoàn thì... Đúng thật là người đàn ông khó ' mua chuộc'. Cố Hoàn tất nhiên nhìn thấu tất cả ý tứ, Hạ Mỹ Kỳ rõ ràng là một mục tiêu trúng 2 đích - danh nghĩ là sáp nhập hai tập đoàn nhưng điều đó sẽ trực tiếp biến lợi ích của Cố thị thành lợi ích chung, cộng thêm nếu việc này diễn ra thì không tránh được dư luận sẽ dấy lên lời đồn đại rằng Cố Hoàn hắn đã chính thức công khai với thiên kim Hạ gia? Không được, những dư luận này tuyệt đối không thể xảy ra, Cố Hoàn hắn tất nhiên đã quen đối mặt với lời đồn thất thiệt nhưng còn Nghi Thường. Cô ấy vốn ngây thơ, dễ bị ảnh hưởng trước làn sóng tiêu cực, bằng mọi giá hắn phải cẩn thận, việc bất đắc dĩ đưa cô đi ' lánh nạn' đã là giới hạn cao nhất của hắn rồi, hắn không thể để cô chịu thêm bất kì ủy khuất nào! Nghĩ như thế, Cố Hoàn khôi phục bình ổn nhìn Hạ Mỹ Kỳ, ngữ khí có phần ôn nhu.

" Tất nhiên là tôi tin vào thiện ý của Hạ gia cũng như cảm tình của em, chỉ là việc này hệ trọng không thể quyết định ngay được. Tôi cần một ít thời gian..."

Giọng Cố Hoàn trầm ấm đầy thuyết phục, lúc hắn nói bàn tay như có như không đặt lên mu bàn tay của Hạ Mỹ Kỳ, ánh mắt hắn đầy mị hoặc mà nhìn vẻ mặt kinh ngạc xen lẫn e thẹn của cô. Có thể nói đây là lần chủ động đầu tiên của Cố Hoàn, nói thế nào Hạ Mỹ Kỳ tất nhiên rất dễ xiêu lòng.

" Được! Nếu anh đã nói vậy thì em sẽ đợi...Chỉ là em hy vọng anh sẽ không bỏ qua cơ hội hợp tác lần này...bởi vì..!"

" tít..tít.." chuông báo tin nhắn từ di động vang lên cắt ngang lời Hạ Mỹ Kỳ chưa nói hết.

" Xin lỗi."

Hạ Mỹ Kỳ nhìn Cố Hoàn có chút ái ngại, hắn tất nhiên không để ý; tiếp tục dùng bữa nhưng không quên dò xét biểu tình trên mặt Hạ Mỹ Kỳ; ánh mắt cực kì hoang mang khi nhìn vào dòng tin nhắn vừa gửi đến.

" Em sao vậy, có gì không ổn sao?" - Cố Hoàn tỏ vẻ quan tâm.

" À.. Không, không có gì. Chỉ là công ty đột xuất xảy ra vài chuyện cần em về xử lí" - Hạ Mỹ Kỳ cố gắn trấn tĩnh, dùng thái độ bình thường nhất có thể trả lời Cố Hoàn.

" Nếu đã vậy thì em về trước đi, chuyện còn lại tôi suy nghĩ rồi chúng ta nói sau"

" Vâng.. Nếu vậy em xin phép"

Hạ Mỹ Kỳ không che giấu được vẻ bất an, bước chân vội vã rời khỏi nhà hàng, thi thoảng tầm mắt cầm di động mở ra xem dòng tin nhắn vừa gửi đến: " Hạ Mỹ Kỳ, cô đã bất nghĩa trước thì đừng trách tôi không niệm tình "

Vừa ngồi vào xe, Hạ Mỹ Kỳ đã nhanh chóng điện thoại lại số máy vừa nhắn tin cho cô, không nghĩ cũng biết chủ nhân của nó là ai?

" Lý Gia Hựu. Rốt cuộc ông còn tính giở trò gì? Ông không sợ tôi tố cáo ông với cảnh sát sao?" - Hạ Mỹ Kỳ sổ sàng khi vừa nghe bên kia có người nghe máy.

" Tôi nói cho ông biết, tốt nhất ông đừng giở trò gây ảnh hưởng đến tôi, nếu không thì.."

" Nếu không thì sao? Hạ Mỹ Kỳ, đừng nghĩ với mấy lời hăm dọa kia tôi sẽ sợ cô! Lý Gia Hựu tôi đi đến bước đường này cũng chẳng sợ gì cả, chỉ còn cái mạng này chơi với cô tới cùng!"

" Ông đúng là không sợ chết " - Hạ Mỹ Kỳ quát lớn.

" Tôi đã mất tất cả rồi, còn sợ cái gì. Nhưng còn Hạ tiểu thư cô thì khác..."

Giọng Lý Gia Hựu cỡn cợt.

" Ông định làm gì?"

" Tôi làm gì sau này cô sẽ biết, hôm nay chỉ là muốn nhắc nhở cô những ngày sắp tới của cô sẽ không còn bình yên"

" Lý Gia Hựu, ông..."

Lời còn chưa nói xong đã bị Lý Gia Hựu cúp máy, Hạ Mỹ Kỳ vừa giận vừa sợ, chẳng biết người đàn ông này sẽ làm ra chuyện gì?

***

" Woa...! Đẹp thật"

Nhìn chiếc vòng tay bằng kim cương trong hộp gấm vừa được Nghi Thường mở ra, Tiểu Mai và Tiểu Ái không khỏi suýt xoa trước độ tinh xảo của nó. Đây là do Cố Hoàn sai người mang đến sáng nay, nói là kiểu vòng tay vừa được ra mắt.

" Phu nhân, Cố tổng đúng là rất quan tâm cô "

Tiểu Mai hướng mắt nhìn Nghi Thường đầy ngưỡn mộ.

" Còn phải nói sao, Cố tổng chúng ta trước nay đều rất tốt với phu nhân. Dạo gần đây không thấy ngài ấy về thăm phu nhân tôi còn tưởng là do bị Hạ tiểu thư ảnh hưởng, nhưng hôm nay chứng kiến mọi chuyện tôi tự biết mình đã hiểu sai về ngài ấy"

Tiểu Ái luyên thuyên nói, có vẻ cô rât tự nhiên, nghĩ gì nói đó mà không để ý đến biểu tình của hai người còn lại.

" Hạ tiểu thư, có phải là Hạ Mỹ Kỳ không? - Nghi Thường nghi hoặc hỏi lại.