Anime Dị Giới Lữ Hành Gia

Quyển 2 - Chương 41: Xông phá giới hạn



Dưới chân địa hình đã trở thành dung nham, trên bầu trời gió bão rung chuyển đại khí, tro bụi tràn ngập.

Vết thương trên người dưới tác dụng của ‘long hồn’ đang cấp tốc hồi phục lại, nhưng trải qua thời gian dài liên tục cao độ chiến đấu, Stella đã lâm vào tình huống không thể tránh khỏi.

Ma lực của ta sắp cạn kiệt?

Hai tay cầm kiếm trở nên đau nhức, Stella khó tin ngước nhìn nam tử thần bí đứng trước mặt mình.

Tình trạng đối phương cũng vô cùng thê thảm, từng vết nám đen khắp trên thân có thể dễ dàng thấy được, mũ trùm đầu lúc này đã bị phá hủy, lộ ra mái tóc dài đen nhánh và khuôn mặt trẻ tuổi.

“Lượng ma lực cường đại của ngươi, đối với ta mà nói không có bất kỳ ý nghĩa, Stella Vermillion! ” Xem đau đớn trên cơ thể như chưa từng tồn tại, Ouma bình tĩnh trần thuật.

Làm một Blazer với năng lực can thiệp tự nhiên, còn là điều khiển gió bão, khả năng khống chế ma lực được tỉ mỉ rèn luyện, Ouma vô cùng thuận lợi rút ra năng lượng phát tán trong không khí bổ sung tự thân, hoàn toàn đền bù điểm yếu ma lực bẩm sinh chỉ đạt tới cấp B khi đối đầu trước cường giả sở hữu ma lực dồi dào.

Thêm thân thể siêu phàm, tuy so kém Stella nhưng bí kỹ kích tăng cường lực bộc phát hắn tiện tay là sử dụng ra, tinh thần thiên chuy bách luyện, long nhãn khám phá hư thật, tuyệt kỹ đánh xa lẫn cận chiến đều vô cùng mạnh mẽ.

Liệt Phong Kiếm Đế bây giờ, đã trở thành một Blazer hoàn toàn không tồn tại điểm yếu! Chỉ dùng lực lượng nghiền áp tuyệt đối mới có khả năng đánh bại.

Dù cho đối mặt Abraham Carter, kẻ từng làm cho bản thân chật vật 3 năm trước, Ouma tự tin rằng cần vài phút, mình khẳng định sẽ dễ dàng nghiền chết đối phương.

Có điều, hắn biết muốn hoàn toàn đánh bại vị đỏ thẫm hoàng nữ này cũng không dễ như vậy.

Cầm chặt thanh trường kiếm, sắc mặt Ouma dần hiện lên một tia lãnh khốc.

“Thật kích!” (Shin’uchi)

Từng cơn gió lốc liên tục bị đè nén vào trên Device, áp lực sinh ra bẻ cong ánh sáng, khiến quanh ảnh trở nên mơ hồ. Nếu không phải cơ thể Ouma luôn được bao bọc bởi ma lực hình thành Thiên Long Khải Giáp (Tenryuu Armor), thì đã không chịu nổi sức ép mà bị tổn thương.

Áp suất xung quanh thay đổi đột ngột vô tình khiến cho Stella cảm thấy hô hấp khó khăn.

“Đây là... ” Chứng kiếm lưỡi kiếm vô hình được tạo thành, thiếu nữ cắn chặt răng ngà.

Nàng hiểu đối mặt với công kích sắp đến, lấy phản ứng cơ thể là không thể nào né tránh. Khí thể lẫn ma lực được nén lại tới mức độ này một khi bùng nổ, tốc độ e rằng sẽ đạt tới một tình trạng vô cùng kinh khủng.

Trực diện kích phá mới có thể thắng lợi!

Nhưng mà, nàng thật sự làm được sao? Stella bắt đầu có chút không tự tin, theo bản năng dâng lên suy nghĩ.

Nếu Alan ca ca ở đây thì tốt rồi.

— QUẢNG CÁO —

“Không, không được!” Thiếu nữ âm thầm lắc đầu.

“Chính vì ca ca đại nhân không tại, ta nhất định phải kiên cường!”

Vermillion còn cần mình bảo vệ đâu. Nếu tiếp tục để cho Phản Loạn Quân hoành hành, ai biết được sẽ còn có chuyện gì đáng sợ xảy ra nữa.

Đấu chí, lần nữa bốc cao.

Như hưởng ứng lại tâm tình của hoàng nữ, hư ảnh cự long do ma lực tạo nên càng trở nên ngưng thật, ngửa mặt lên trời gầm thét.

Lửa cháy âm ỉ xung quanh liên tục bị hút lại, co rút thành một thanh kiếm khổng lồ, lập lòe hỏa hoa.

“Quang chi phong!” (Ikki no Kaze) Ouma không chút lưu tình quét ngang vũ khí trên tay, như lưỡi hái tử thần gặt hái sinh mệnh, không gian bị uốn cong, thỉnh thoảng còn hình thành từng vết rạn.

Chỉ trong chớp mắt, trảm kích vô hình đã tới trước mặt của thiếu nữ.

Đến lúc này, âm bạo đinh tai nhức óc mới nối tiếp vang vọng. Sóng âm khiến cho hàng loạt những kiến trúc lần nữa bị tàn phá thêm một đợt.

“Đáp lại ta kêu gọi đi, phi long tội kiếm!”

Long hồn bộc phát, kiếm kỹ kết hợp xuyên thấu và chấn động, đây đã là tổ hợp mạnh nhất khi cận chiến của Stella, tiếc rằng trong trường hợp trước mắt, cũng chỉ miễn cưỡng giữ thế giằng co mà thôi.

Tại cảm nhận của thiếu nữ, thời gian như vô hạn bị thả chậm.

Mãnh liệt! Đây là cảm giác đầu tiên khi Stella trực diện đối đầu với tuyệt kỹ của đối thủ.

Sắc bén! Từng vết rạn dần dần hiện ra trên thân thanh Laevateinn. Không hề nghi ngờ gì, dù đổi thành một hòn đảo khẳng định cũng sẽ bị cắt làm đôi.

Thiếu nữ biết mình không thể tiếp tục như vậy được, thế nên...

Phòng thủ, không cần, tấn công chính là phòng ngự tốt nhất. Màng phòng hộ tản đi, thân thể mỏng manh lập tức bị khí áp đánh bật ra máu tươi.

Thị giác, cũng không cần, giao cho trực giác là được.

Thính giác, khứu giác, vị giác... toàn bộ cưỡng ép loại bỏ. Trong giây phút này đây, giữ lại xúc cảm nắm trên tay thanh kiếm, là đã quá đủ rồi.

Tinh khí thần cao độ tập trung. Lực bộc phát bỗng chốc cao hơn mấy lần.

— QUẢNG CÁO —

Tiếc là,

Ma lực... đã đến cực hạn.

“Không đủ thì cho ta tăng thêm a!!!” Thiếu nữ cao giọng gào thét.

Xiềng xích, đã bị phá vỡ!

Hỏa diễm như núi lửa bùng nổ, toàn bộ bầu trời trở nên đỏ rực.

Dưới tròng mắt súc lại thành châm nhỏ của Ouma, tuyệt kỹ mạnh nhất bị cưỡng ép đánh tan.

Vị hoàng nữ với mái tóc đỏ rực như đang khiêu vũ trong ngọn lửa, lấy khí thế lôi đình vạn quân nháy mắt là xuất hiện trước mặt hắn.

Thanh kiếm trên tay không chút do dự vung xuống.

Device Ryuuzume lập tức vỡ vụn, kể cả thiên long khải giáp lẫn thân thể siêu phàm đều không thể ngăn cản được đòn tấn công nhìn như tầm thường, nhưng ma lực được cô đọng tới một mức độ vượt quá tưởng tượng.

Xung kích tạo thành khiến thân thể Liệt Phong Kiếm Đế bị đánh bật ra ngoài, đâm nát vô số kiến trúc, chỉ lưu lại trên mặt đất một vệt đỏ tươi chói mắt.

“Hộc... ” Hơi thở hỗn loạn dần bình phục, tuy thân thể vô cùng mệt mỏi, nhưng tinh thần lại thông suốt chưa từng có.

Cố nhẫn nhịn cảm giác ma lực sôi trào như muốn phá thể mà ra, Stella có chút hoang mang nhìn vào vũ khí đang được nắm trên tay.

“Cái này... chuyện gì xảy ra nữa rồi?”

Thanh Device Laevateinn lúc này đã hoàn toàn biến dạng. Thân kiếm trở nên càng thêm kiên cố khổng lồ, chỉ cần hiện diện, năng lượng tỏa ra đã ép đến đại khí vặn vẹo.

Đôi mi thon dài hơi nhúc nhích, dường như phát giác được điều gì, thiếu nữ bỗng nhiên lần nữa nhanh chóng vung vẩy đại kiếm chém về phía sau. Mặt đất do lấy đà chịu vô tình chà đạp, rạn nứt thành từng khe hở.

Đó là âm thanh giữa vũ khí va chạm. Tiếc là, công kích từng dứt khoát đánh bay Liệt Phong Kiếm Đế lại bị người dễ dàng ngăn cản.

“Làm tốt lắm, không hổ là em gái của ta.” Tiếng cười khẽ lúc này mới vang lên, xen lẫn vui mừng.

“Ca ca đại nhân?!”

...

— QUẢNG CÁO —

Thân hình nhanh chóng di chuyển, vượt qua từng ngọn kiến trúc, mắt thường chỉ có thể miễn cưỡng thấy được một bóng trắng lóe lên.

Làn da tinh khiết như ngọc còn ửng đỏ chưa kịp tiêu tan, trong lòng Edelweiss cảm thấy hết sức ngọt ngào, lại không nhịn được thầm oán trách tên lãng tử nào đó không biết phân trường hợp táy máy tay chân.

Lúc này, tiếng rên rỉ mới chậm rãi xuất hiện.

“Ngươi đã tỉnh. ” Biến trở về nữ vũ thần cao ngạo lạnh lùng, Edelweiss bình tĩnh hỏi thăm thiếu niên vừa bị mình một tay xách theo.

“Edelweiss... ” Chứng kiến bộ dáng quen thuộc, Ouma thoáng kinh ngạc, nhưng ngay lập tức lại thấp giọng đề ra nghi vấn.

“Vừa rồi là... ”

Trầm ngâm một chút, nữ kiếm sĩ mới tiếp lời.

“Như ngươi suy nghĩ, Stella Vermillion... đã xông phá giới hạn! Từ nay về sau, vị công chúa đó chỉ có thể biến càng mạnh. ”

Nói tới đây, khuôn mặt vốn vô biểu tình chợt hiện lên vài phần lo lắng, đối với hậu nhân của lão sư Ryouma, nàng vẫn có chút quan tâm.

Đương nhiên, không phải bởi sợ thiếu niên trước mặt chịu đả kích suy sụp... mà là vì lo lắng đối phương lần nữa liều mạng dùng phương pháp cực đoan khác để đạt được sức mạnh.

“Đã biết! ” Ngắn gọn hồi đáp, đối với kết quả trận đấu, Ouma còn nhìn rất thoáng.

Hắn cũng không phải chưa từng bị người đánh bại qua, đối với kẻ luôn truy cầu trở nên cường đại mà nói, còn sống đã xem là thắng lợi.

“Ngươi tính làm gì bây giờ?”

“... Trung Đông! ” Ánh mắt thiếu niên dần trở nên kiên định.

Nhiệm vụ của Phản Loạn Quân ở Trung Đông vẫn có rất nhiều. Theo ý nghĩ của Ouma, nơi chiến loạn xảy ra liên miên đó mới chân chính là thích hợp cho sinh tử rèn luyện, tìm kiếm đột phá mới.

Hắn, đã bị vị công chúa kia vượt lên trước một bước!

“Này... ” Edelweiss nghe vậy im lặng, đôi môi ngập ngừng liên tục, muốn nói thứ gì đó lại thôi.