Ao Cá Của Kiều Kiều

Chương 1



1

Đêm ta và Yến Quy Đình thành thân, hoàng thượng phái chàng xuất chinh.

Vì thế, ngay cả rượu mừng của mình chàng cũng không kịp uống một ngụm, đã vội xoay người lên ngựa chạy ra khỏi cửa thành.

Hoàng thượng là thanh mai trúc mã cũng là mối tình đầu của ta, năm đó mẫu phi hắn bị đày vào lãnh cung, mà ta thân là đích nữ phủ quốc công được thái hậu nuôi tại bên người, chịu nhiều vinh sủng.

Mỗi lần hắn bị người trong cung ức hiếp, ta sẽ đứng ra che chở cho hắn, những ngày sống trong lãnh cung, hắn không chút do dự coi ta là ánh sáng của cuộc đời hắn, hứa phải cho ta thịnh thế.

Sau này hắn đăng cơ, nắm quyền thế trong tay thì lại hận ta, tứ hôn ta cho Yến tướng quân chưa từng lộ mặt, rồi lại vào đêm tân hôn, ghen tị, tức giận, hạ chỉ để cho phu quân ta mặc hỉ phục xuất chinh.

Chính mình lại chuồn ra hoàng cung, lẻn vào phòng tân hôn của ta, muốn tái tục tiền duyên.

Không ngờ hắn vừa mở cửa, đã thấy Cố Đĩnh, tể tướng đương triều đang hầu hạ ta cởi hỉ phục, sáu mắt nhìn nhau, lửa giận cháy phừng phừng.

Sao tên cẩu hoàng đế này biết, rốt cuộc ta đã giăng lưới bắt cá bao nhiêu thiếu niên bị người ức hiếp trong khoảng thời gian ta ở hoàng cung kia, và đã trở thành ánh trăng sáng của bao nhiêu người được.

2

"Mục Kiều Kiều, sao ngươi dám gặp riêng nam nhân khác ngay đêm tân hôn!"

Hoàng thượng giận dữ trợn trừng mắt, miệng thì đang mắng ta, còn ánh mắt như muốn xẻo thịt lột da Cố Đĩnh.

Ta hoảng sợ thật, trái lại Cố Đĩnh, vẫn thong dong mặc lại hỉ phục vừa bị lột xuống của ta, vẻ mặt không chút mảy may thay đổi.

Ta cũng lấy lại bình tĩnh, lười biếng tháo mũ phượng: "Bệ hạ có muốn nghe xem mình đang nói gì không?"

Cố Đĩnh ngước mắt lên, đưa tay lau đi vết son đỏ thẫm đã lem trên môi ta, giọng điệu bình thản: "Chu thái phó dạy nàng như thế nào? Kết hợp với tình huống lúc này, nên nhắc nhở bệ hạ đang ở nơi nào mới phải."

Thế là ta linh hoạt sửa lại: "Bệ hạ có muốn xem mình đang đứng ở đâu không?"

Hừ, cẩu nam nhân, đuổi phu quân ta đi, nửa đêm lẻn vào phòng tân hôn của ta, giờ lại muốn vừa ăn cướp vừa la làng?

Thái phó không dạy hắn làm trộm phải biết cắn rứt lương tâm sao?

Trong lòng vừa mắng cẩu thái phó xong, quay đầu nhìn lại đã thấy cẩu thái phó đương triều đang mặc quan phục màu trắng viền bạc đứng bên cửa sổ, trong tay còn xách theo bánh đậu đỏ y tự tay làm mà ta đã thèm thật lâu.

Mí mắt ta giật giật.

Đệch.

Đến chỗ ta chơi mạt chược đó à?

(...)