Bác Sĩ Nguy Hiểm

Chương 937



Trần Thương xoay người, nhìn thấy Từ Đông Đông đang căm bút ghi chép gì đó lên cuốn sổ, nói:

- Đông Đông, cho người nhà vào.

Từ Đông Đông nghe thấy Trần Thương gọi mình, vội vàng cất cuốn vở, vội vã gật đầu:

- Được!

Lúc này, người phụ nữ ở trước cửa đã khẩn cầu rất lâu!

Nhưng theo thời gian trôi qua!

Mặc dù cô ta không hiểu y học, nhưng cũng biết rõ, thời gian càng lâu, cho thấy vấn đẽ càng lớn!

Càng như thế, cô ta càng lo lẳng bất an!

Từ Đông Đông đẩy cửa nhìn thấy người phụ nữ căng thẳng đứng đẳng kia, trong mắt mang theo mong đợi cùng hi vọng, nhìn chăm chăm cửa ra vào.

Thấy Từ Đông Đông đi ra, người phụ nữ vội vàng chạy tới!

- Bác sĩ! Bác sĩ! Mẹ tôi thế nào?

Từ Đông Đông cười

- Không cần căng thẳng, bác sĩ Trần bảo cô vào. trong.

Từ Đông Đông chưa hề nói người bệnh đến cùng có ổn định hay không, chỉ nói một câu bác sĩ Trần bảo cô vào trong.

Người phụ nữ nghe thấy thế, vội vàng bước vào.

- Bác sĩ Trần, mẹ của tôi...Bà ấy thế nào rồi?

Trần Thương nói

- Bà lão hiện tại cơ bản đã ổn định, nhưng tôi đề nghị đến khoa nội tiết nhập viện trị liệu, hiện tại bà có bệnh tiểu đường rối loạn trúng độc Ketoacidosis, loại trúng độc axit này khiến cho lượng kali trong máu lên cao, xem ra, tình hình này hắn không phải chỉ mới một hai ngày!

- Do đó, tôi đề nghị mọi người đến khoa nội tiết, để chữa trị đúng bệnh tiểu đường cho bà lão, lượng kali trong máu tăng cao chỉ cần kiểm tra trị liệu là được rồi. Cô cũng không cần quá lo lãng.

Sau khi người phụ nữ nghe xong, cuối cùng cũng nhẹ nhàng thở ra.

Nhưng Trần Thương xoay người, nói với bà lão:

- Bà à, sau này bà phải chú ý nhiều đến lượng đường trong máu của mình đấy! Không thể ăn đồ bậy bạ, bà có biết không, vừa rồi suýt nữa đã nguy hiểm! Về sau nghe lời con gái của bà, cô ấy còn có thể hại bà à.

Lúc này bà lão cũng đã ổn định, thở dài một hơi:

- Haiz.. Bác sĩ, cám ơn ngài!

Bị bà lão xưng hô “Ngài”, Trần Thương hơi không quen.

Người phụ nữ thấy mẹ mình ổn định lại, vội vàng đi tới, ngồi ở bên giường, hai tay nằm cánh tay gầy như que củi của mẹ, hơi lạnh buốt, do bệnh tiểu đường lâu năm dẫn đến tuần hoàn hơi không tốt.

Nhưng người phụ nữ không ghét bỏ chút nào, ngồi ở chỗ kia, đặt tay của mẹ vuốt ve trên mặt minh, nước mắt tí tách rơi xuống.

- Mẹ, mẹ làm con sợ muốn chết!

Bà lão đỏ mặt, cũng không biết nói cái gì cho phải, chỉ có thế dùng tay vuốt ve mặt con gái

Khi còn bé bà cũng vuốt ve cô như thế, bây. giờ..đã lớn như vậy.

Là bản thân mình đã già!

Con gái thật sự bị dọa cho sợ hãi:

- Mẹ, có phải bình thường con nói mẹ nhiều quá, mẹ không vui, sau này con không nói nữa được không? Nhưng...mẹ phải uống thuốc đúng giờ, đừng tiết kiệm cho con, có thể tiết kiệm gì chứ, mẹ khỏe mạnh, là con thấy vui rồi...

Bà lão cảm động hai mắt rưng rưng

Lúc này, Trần Thương cầm điện thoại lên bắt đầu liên hệ khoa nội tiết,

Không lâu sau, bác sĩ trực ban khoa nội tiết Diêm Đông Tuyết gấp gáp xuống, sau khi nhìn thấy Trần Thương, cười chào hỏi

- Tiểu Trần!

Trần Thương cười cười, Diêm Đông Tuyết con rể khoa cấp cứu, chồng của Trương Thù, trước mắt là phó chủ nhiệm khoa nội tiết, bốn mươi tuổi, đang vào độ tuổi tráng niên!

- Thầy Diêm, người bệnh ở bên trong.

Trần Thương dẫn Diêm Đông Tuyết đi vào.

Sau khi Diêm Đông Tuyết nhìn bảng xét nghiệm và điện tâm đồ, lập tức kinh ngạc:

- Cái này muốn lấy mạng người đấy à?

Trần Thương gật đầu:

- Ừm.

Diêm Đông Tuyết nhìn người phụ nữ:

- Bệnh tiểu đường của bà lão cần phải giám sát một khoảng thời gian, ngoài ra còn phải tiêm Insulin vào.

Người phụ nữ rất phối hợp:

- Được! Tôi đều nghe theo bác sĩ.

Sau khi Diêm Đông Tuyết nhìn người bệnh thì đi lên.