Bạc Tổng Bạt Mạng Theo Em

Chương 139: Rốt cuộc đâu mới là anh thật sự



Chung Hi nhíu mày.

Nói cách khác, rất có thể người này đã bị ai đó mua chuộc.

Nhưng ai sẽ làm chuyện này?

Người cạnh tranh với đội xe, có thù với Lục Bắc và nhà họ Lục? Hoặc, là nhằm vào cô?

Chung Hi sắp xếp lại suy nghĩ của mình, cô ghé sát vào tai Tôn Lưu và nói vài câu.

“Có được không?” Tôn Lưu âm thầm nghiến răng, “Tôi sẽ cố gảng hết sức thử xeml”

“Anh Tôn, vất vả cho anh rồi”

Tôn Lưu vỗ đùi, “Ôi, người vất vả là cô và Lục Bắc, nhất là cô, suýt chút nữa là mất cả mạng.”

Đua xe, luôn có rủi ro.

Nhưng, chỉ có hai người họ liều mình mạo hiểm lúc đó mới biết, tai nạn lần này tuyệt đối không hề đơn giản.

Là ai có thể làm điều đó một cách kín kế như vậy?

Bên Tôn Lưu dẫn người của đội xe đi sắp xếp, Chung Hi ngồi trên sô pha đợi, có tiếng ồn ào vang lên ở phía sau, cô quay lại nhìn.

Bạc Lương Thần mặc một bộ vest cao cấp chỉnh tề bước vào, phía sau anh là trợ lý Mẫn và các vệ sĩ, đi ở phía trước. anh là một số quản lý của hiệp hội đua xe.

Trên mặt họ đầy nụ cười xu nịnh và bợ đỡ.

Chung Hi bất giác cười khẩy, cũng đúng, Bạc Lương Thần chính là thần tài của bọn họ, nếu tập đoàn Bạc thị thu hồi khoản đầu tư vào Lôi Đình cúp, vậy thì hiệp hội đua xe sẽ bị tổn thất lớn.”

Vì thế, chỉ riêng ý kiến của cá nhân Bạc Lương Thần đã đủ để thay đổi toàn bộ tình hình.

Chung Hi cũng đứng dậy, nhìn người đàn ông trong đám đông từ xa.

Cùng lúc đó, Bạc Lương Thần cũng chú ý đến cô. Bốn mắt chạm nhau, trong đầu Chung Hi tựa như xuất hiện hai mặt hoàn toàn khác của anh khi ở trong phòng khách sạn.

Rốt cuộc đâu mới là anh thật sự.

“Bạc tổng! Hoan nghênh hoan nghênh, tôi thật sự rất vinh dự khi ngài có thể đến đây.” Hà Phẩm Nhu thích hư vinh giống như lời đồn đại, khi đối mặt với Bạc Lương Thần, anh ta nở nụ cười rạng rỡ, chỉ còn thiếu quỳ xuống lau giày cho Bạc Lương Thần nữa thôi.

Vẻ mặt Bạc Lương Thần vẫn lạnh lùng như thường lệ.

Anh chỉ liếc mắt nhìn Hà Phẩm Nhu, sau đó, trợ lý Mẫn ở phía sau lên tiếng, “Thời gian của Bạc tổng có hạn, tốt nhất là kết thúc trong phòng hai mươi phút.”

“Như vậy à, được được được, không thành vấn đề!” Anh ta đột nhiên nhìn ra phía sau, ánh mắt dán vào Chung Hi, sau đó vẫy tay ý bảo Chung Hi đi tới.

Bây giờ Chung Hi đại diện cho đội xe Häc Mã, vốn dĩ có khá ít tay đua nữ trong nghề này, hơn nữa, hầu như tất cả mọi người đều biết mối quan hệ của cô và Bạc Lương Thần.

Cô bước tới, xung quanh đã có vài tiếng xì xào bàn tán.

Hà Phẩm Nhu giống như không biết chuyện gì, cười tủm tỉm nói: “Bạc tổng, vị này chính là đại diện của đội xe Hắc Mã, hôm nay mời các anh đến đây chính là muốn nói rõ một việc, kết quả điều tra của chúng tôi, sẽ ở nơi này, nhưng tôi hy vọng chuyện này sẽ dừng lại ở đây.”

Chung Hi nhướng mày, không bày tỏ thái độ.

Ánh mắt Bạc Lương Thần liếc nhìn về phía cô, nhướng mày, “Lý do.”

“Cái này... Bạc tổng, ngài xem trước rồi sẽ biết.” Hà Phẩm Nhu cười khan, trong giọng nói mang theo một chút lấy lòng.

Vào lúc Bạc Lương Thần đưa tay ra lấy thì Chung Hi đã ra tay giật trước, “Tôi có mặt ở hiện trường khi vụ tai nạn xảy ra, vì vậy tôi xem sẽ có sức thuyết phục hơn.”

Đầu ngón tay cô lướt qua tay của Bạc Lương Thần. Cổ tay của người đàn ông dừng lại, trên mặt cũng không

có vẻ gì là khó chịu, sau đó ánh mắt nhìn vào Chung Hi, yên lặng quan sát.