Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm

Chương 161: Bác Long Thuật



Dưới uy lực của Đại Diệu Nhật Quyền, người xem cũng thi triển căn cơ.

Sở Ninh đã là Siêu Phàm Tam Cực.

Đại Diệu Nhật Quyền lại khủng bố cỡ nào chứ, quyền phong làm cho không gian cũng phải chấn động, làm người ta không thể mở mắt, vừa tiến vào chết ngay

lập tức,

Đông Thắng Thái Tử thét lên, đôi cánh giãn ra, không lùi như cũ, vẫn dùng tay để đỡ.

Ầm ầm!

Hai người lại lần nữa đối kháng trực tiếp, tạo thành gió lốc, chung quanh như biển gầm sóng vỗ.

Cách đó không xa, một ngọn núi không chịu nổi nên sạt lở, phát ra âm thanh đỉnh tai nhức óc.

Bất chợt.

Bụi cuốn mù mịt lại như bị một bàn tay vô hình đè xuống, đá vụn bị chấn thành tro bụi.

Sở Ninh và Đông Thắng Thái Tử như hai vị chiến thần đang “giao lưu võ thuật”.

Họ đối kháng bằng quyền hoặc chương, thần lực dữ dội không ngừng rung động tạo thành từng vòng tròn, người xem nghẹn họng đứng nhìn.

Khó có thể tưởng tượng nổi đây chỉ là cuộc quyết đầu của hai tu giả Siêu Phàm.

“Cùng thế hệ tại Thanh Châu, ai dám đứng ngang với ta"

Trong mắt Đông Thắng Thái Tử lộ ra tia sắc bén. Người luôn trầm tĩnh nãy giờ bỗng hét toáng lên.

Trên lưng hắn ta có tuyệt học của hoàng triều Đông Thắng, cùng là Tam Cực nhưng chưa ai là đối thủ của hắn ta.

Nhưng Bắc Vương của Đại Hạ cũng dũng mãnh, hắn ta không chiếm được ưu thế, đủ thứ tuyệt học đều bị đối phương đè ép.

Âm thanh thùng thùng trầm đục vang lên, truyền ra từ Đông Thắng Thái Tử.

Trong cơ thể hắn ta có năm chỗ toả ra bảo quang, giao hoà với nguyên hải ở bụng, phá vỡ quy tắc bình thường, khuếch tán ra 61 trượng, tạo thành từng đợt sóng.

“Đây là Ngũ Tạng Bí Pháp của hoàng triều Đông Thắng!”

Hạng Bàng cầm theo gậy sắt chạy tới nơi vừa hay nhìn thấy cảnh này thì vội nói: “Bắc Vương đại huynh, cẩn thận!”

Thiên tài tuyệt thế khi tiến vào Siêu Phàm Cực Cảnh thì cần dùng bí pháp đúc ra căn cơ vô thượng.

Những bí pháp Cực Cảnh này...

Tứ đại hoàng triệu và vài nước lớn đều có, tất nhiên cũng có hai mặt lợi và hại.

Thực lực của hoàng triều Đông Thắng đứng đầu 'Thanh Châu, Ngũ Tạng Bí Pháp vô cùng huyền diệu.

Nó dùng ngũ tạng trong cơ thể để tích trữ nuôi dưỡng tinh hoa, có thể giúp đột phá Siêu Phàm Cực Cảnh.

“Đông Thăng Thái Tử, cũng chỉ thường thôi!”

Sở Ninh mỉm cười lắc đầu đánh giá.

Quyết đấu kịch liệt một hôi, hắn đã biết Đông Thắng Thái Tử là Siêu Phàm Tam Cực.

Về Ngũ Tạng Bí pháp, theo hắn thì nó quá bình thường.

“Ngông cuồng cũng nên có giới hạn, bằng không thì là vô tri đấy!”. Tóc của Đông Thắng Thái Tử dựng lên, một ảo ảnh tóc vàng hiện ra sau lưng, hai cánh tay của nó đều là móng vuốt sắc bén.

“Bác Long Thuật!”

Đông Thắng Thái Tử giương cánh, quát to làm chấn động không gian cả mười dặm, làm màng nhĩ người đứng xem như sắp rách tới nơi, rồi hắn ta giương cánh, lao tới muốn chém giết Chân Long.

Đây cũng là tuyệt học của hoàng triều Đông Thắng.

Bí kỹ này có thể làm người yếu ớt trở thành kẻ mạnh, vậy càng không cần phải nói tới Đông Thắng Thái Tử đã là một người mạnh sẵn.

“Bác Long?”

Trong mắt Sở Ninh loé lên tia sáng lạnh: “Cho dù ngươi là gì thì cũng phải bị đánh cho nằm bẹp thôi!”

Keng!

Hư không rung lắc dữ dội, âm thanh kim loại va chạm vang lên.

Bộ đồ trắng của Sở Ninh bồng bềnh, vận hành Tạo Hoá Bảo Thể, 30 bảo mạch dựng lên như biểu tượng cổ xưa bay múa, để lộ thân hình cường tráng, huyết khí tràn đầy, một quyền dữ cản lại Đông Thắng Thái Tử, chặn lại đường tấn công của đối phương.

Bụp bụp bụp! Ngàn vạn tia sáng như mưa tên, tạo thành cả khoảng trời màu vàng đánh thẳng tới chỗ Đông Thắng Thái Tử.

Không đợi Đông Thắng Thái Tử kịp đỡ.

Sở Ninh đã kề sát đè ép.

Hai đấm đều có ánh sáng vàng bao phủ ba vòng, chân nguyên và bảo thể đồng loạt bắn ra, mỗi một cái đều mang theo thần lực 30 ngàn cân, như có thể bình định cả sông núi.