Bạch Mã Hoàng Tử Của Mình Em

Chương 21: Lý do Ái rời xa Khánh



Ngày cô đột nhiên rời xa anh, sau mấy ngày bình tâm lại. Khánh đã tìm đến bạn bè đã tham gia buổi party cùng mình để xem họ có biết thông tin gì không. Điều anh không ngờ đến nhất đó là tối đó họ thấy anh đi về cùng My. Hai người còn ôm eo nhau rất tình cảm nữa.

Anh đã tìm đến My để xác nhận rõ chuyện xảy ra tối đó. My ban đầu phủ nhận nhưng với lời lẽ đanh thép của anh, My đã chịu kể hết mọi chuyện.

Tối đó sau khi tàn tiệc anh bước ra cổng vô tình gặp My. Lúc đó anh ngà ngà say nên anh đã hiểu lầm My thành Ái mà ôm eo thắm thiết. My còn đưa anh về tận phòng, cẩn thận chăm lo lúc anh say. My khẳng định chắc nịnh rằng tối đó anh và My chưa hề xảy ra chuyện gì hết. My rất muốn chuyện đó xảy ra ấy chứ nhưng trong cơn say miệng anh không ngừng gọi tên Ái.

Giờ đây a đã hiểu lý do vì sao Ái không nói với anh lời nào mà lặng lẽ rời đi. Anh nhớ khi đang tham gia tiệc Ái có gọi cho anh và nói chuyện quan trọng muốn báo cho a biết. Anh đã uống quá chén mà quên đi mất cô đang chờ anh quay về. Có lẽ khi đi tìm anh, cô đã nhìn thấy cảnh anh và My bên nhau nên đau lòng mà rời xa anh. Anh thầm trách tại sao cô không cho anh cơ hội giải thích mà mang cả cục bông nhỏ rời đi.

Ngày hôm nay anh đã nghe thấy bé Dâu gọi mẹ của Ái là bà ngoại. Anh càng thêm phần chắc chắn cục bông ấy là con gái của anh và cô. Bằng mọi giá anh sẽ tìm được cô và giải thích rõ tất cả mọi chuyện.

Bé Dâu ở Việt Nam kiểu gì cô cũng sẽ quay về đón con bé vì Khánh biết cô sẽ không nỡ ra cục bông đáng yêu này lâu được.

Ngày đưa bé Dâu đi trung tâm thương mại cô nhận được cuộc gọi từ công ty nên cô phải quay về Trung Quốc gấp. Cô đành gửi bé Dâu lại nhờ ông bà ngoại chăm sóc mà quay về giải quyết việc khó nhằn ở công ty.

Vì thức đêm liên tục để nghĩ cách giải quyết mà cô bị suy nhược cơ thể, ngất lại phòng làm việc. May lúc đó có Vũ ở đó quan tâm, chăm sóc cho cô. Anh còn nghĩ cách giải quyết việc công ty giúp cô nữa. Mấy ngày ở bệnh viện Ái nhớ thiên thần nhỏ vô cùng, chỉ mong nhanh khỏi bệnh để về Việt Nam đón bé Dâu.

Ngày xuất viện Ái đã đòi bay về Việt Nam đón con gái yêu. Vũ không yên tâm để cô đi một mình, vậy là cả hai người đã cùng bay về.

Ba mẹ cô cũng không còn xa lạ với người đã ở bên con gái suốt ba năm qua nữa rồi. Khi thấy anh về nước cùng cô hai ông bà vui mừng ra mặt. Con gái ở cạnh người đàn ông này, ông bà yên tâm hơn rất nhiều.

Tại biệt thự xa hoa, bữa cơm gia đình ấm áp nay lại thêm tiếng cười nói rôm rả. Bé Dâu thấy ba nuôi về nước với mình mà cả buổi quấn quýt quanh Vũ. Vũ dù không nói được nhiều tiếng Việt Nam nhưng vì cô mà Vũ cũng đã học được ít nhiều.

Ba mẹ Ái thấy bé Dâu và Vũ nói chuyện vui vẻ với nhau, dù hai ba con nói tiếng Trung Quốc ông bà không hiểu nhưng thấy biểu hiện anh quan tâm, chăm sóc cho bé Dâu. Ông bà cũng đã hiểu được tình cảm đặc biệt Vũ dành cho mẹ con Ái.

* Đôi lời của tác giả:

Các bạn độc giả có thắc mắc vì sao mà mình lại để Dâu và ba nuôi nói chuyện với nhau bằng tiếng Trung mà không phải tiếng Việt không vậy?

Bé Dâu được sinh ra trên đất nước Trung Quốc, mặc dù có mẹ là người Việt Nam nhưng những người sống xung quanh đều là người Trung Quốc nên tiếng Trung đã ngấm vào bé Dâu ngay từ khi lọt lòng mẹ. Bé Dâu chỉ bập bẹ nói được mấy từ đơn giản của Việt Nam.