Bạn Cùng Phòng Muốn Giúp Tôi Xoa Chân

Chương 3: Kiếp trước bạn cùng phòng lái máy bay sao?



Khụ khụ, kia...... Thật ra tôi rất hy vọng bạn cùng phòng giúp tôi xoa xoa nơi đó, cơ mà hình như hắn chỉ thấy hứng thú với chân tôi, căn bản không để ý tôi nghẹn vất vả thế nào.

Nói thật, chuyện con trai cãi nhau rồi ôm ôm ấp ấp, ngươi nhéo ngực ta ta liền nhéo trứng ngươi là chuyện rất bình thường. Nhưng trừ trước đến giờ tôi không dám vui đùa như vậy với bạn cùng phòng, bởi vì hắn thật sự quá đẹp. Đặc biệt là đôi chân kia, vừa dài vừa trắng lông chân lại mịn.

Ký túc xá chúng tôi có tám người, bạn cùng phòng không bao giờ bay trong phòng ngủ. Vì sao tôi lại khẳng định như thế? Bởi vì tôi với hắn như hình với bóng, làm gì cũng cùng nhau. Nếu không phải hắn đẹp, tôi hoài nghi phi cơ của hắn hỏng rồi, hắn không những không bay mà khởi động cũng không luôn. Phải biết rằng chúng tôi không cần tay, máy bay sẽ tự động kích hoạt khi ma sát với ga trải giường.

Haizzz, hắn không bay nhưng tôi có thể tùy ý bay rất cao. Bây giờ nhiên liệu tràn đầy lại không được lên trời, thật chua xót, người chưa bao giờ lên trời như hắn sẽ không hiểu được.

Tôi quyết định chờ lúc hắn xoa chân tôi sẽ nói thật.

Quả nhiên, bạn cùng phòng lại xoa lưng và chân cho tôi, tôi ngồi xuống thuần thục mà nâng chân đặt lên đùi hắn.

Sau đó bạn cùng phòng xoa xoa xoa xoa, tôi lại muốn bay... Đành chịu vậy, tôi lấy khăn lông vây quanh hông đè máy bay xuống không cho nó cất cánh.

Từ lúc được bạn cùng phòng xoa chân trở về sau, khăn tắm của tôi càng lúc càng lớn hơn. Còn xoa nữa chắc tôi phải quấn chăn đi tắm mất.

Nhưng nhìn hắn vừa nghiêm túc vừa cẩn thận xoa chân cho tôi, lời nói chuẩn bị hơn nửa ngày đột nhiên không thốt ra được.

Tôi nhỏ giọng hỏi: "Cái kia...thối sao?"

Bạn cùng phòng ngẩng đầu liếc tôi: "Cậu tắm rửa mỗi ngày, thối chỗ nào?"

Nghĩ đến việc hắn xoa xong sẽ ôm chân tôi sờ sờ ngửi ngửi, tôi liền không cánh mà bay!

"Hay là sau này anh đừng giúp tôi xoa chân nữa?" Nói rồi tôi muốn rút chân ra khỏi tay hắn.

Bạn cùng phòng lại nắm chặt chân tôi không buông: "Sao vậy, kỹ thuật của tôi không tốt?"

Là do tốt quá đó!

"Tốt tốt tốt!" Tôi sờ sờ mũi, cười gượng nói: "Ha ha, tôi sợ sẽ dưỡng thành thói quen, sau này không ai xoa chân cho tôi thì phải làm sao bây giờ?"

"Quen thì quen đi" Bạn cùng phòng nhìn tôi cười cười "Yên tâm, về sau lúc nào cậu muốn xoa chân đến tìm tôi, không thu tiền."

Không, không phải tôi muốn xoa chân, cũng không phải vấn đề thu tiền. Chẳng lẽ hắn thật sự tính toán sau khi tốt nghiệp mở cửa hàng xoa chân sao? Chuyện này không được (`Д')

Tôi nhanh chóng nói: "Không được, sau này anh chỉ có thể xoa chân cho tôi!!!"

Bạn cùng phòng nhẹ nhàng vỗ vỗ lòng bàn chân: "Bây giờ tôi cũng chỉ xoa chân cho một mình cậu thôi "

Xong đời......

Dầu máy bay của tôi bị bạn cùng phòng vỗ ra. Cả người tôi cứng đờ, không dám ngẩng đầu, chỉ nghe hắn tò mò hỏi: "Mùi gì vậy?"

Nghẹn lâu rồi không lên cao, không có mùi mới lạ. Tôi tủi thân, nóng nảy nói: "Tôi vừa thả một cái rắm."

Bạn cùng phòng dừng một chút rồi mới tiếp tục động tác trên tay "Ồ, là một cái rắm có hương vị rất độc đáo."

Vậy mà hắn lại tin. Tôi lo lắng, khó chịu không dám cất cánh là vì ai? Ai cần hắn giúp tôi xoa chân?

Tôi dùng sức rút chân ra đứng lên "Rửa được rồi, không xoa nữa."

"Không xoa? Nhưng tôi mới xoa một chút, vẫn chưa xong đâu."

Tôi giận dỗi nói: "Không xoa, sau này cũng không xoa."

"Vì sao? Tôi xoa không thoải mái sao?"

"Thoải mái."

"Vậy vì sao cậu lại không cho tôi xoa?"

Xoa xoa xoa, anh xoa như thế sao không đưa tôi lên trời cao? (*)

*Raw 搓搓搓,你这么会搓你怎么不送我上天!

"Anh có thể đưa tôi lên trời cao bằng cách xoa chân sao?" Tôi bất chấp tất cả nói.

"Là sao?" Bạn cùng phòng vẫn không hiểu rõ.

"Tôi muốn lái máy bay lên cao!"

"...Sao cậu không điều khiển máy xúc xuống đất?"

Tôi cởi chiếc khăn tắm quấn quanh hông, nắm lấy tay hắn đặt lên máy bay của tôi quát: "Lão tử muốn lái chiếc máy bay này, anh dám xoa sao?" Rống xong tôi lúng túng muốn chạy, nhưng đúng lúc này da chân bị xoa mỏng lại đau.

Bạn cùng phòng lạnh nhạt nhìn máy bay của tôi, đến khi tôi lo lắng hắn dùng thủ đoạn độc ác phá hỏng, hắn đột nhiên đưa tay xoa xoa máy bay.

Tôi: "!!!"

Bạn cùng phòng ngẩng đầu hỏi: "Vừa lòng sao?"

"Không không không..." Không cần! Tôi vừa kích động vừa kinh hãi xua xua tay.

"Không hài lòng?" Bạn cùng phòng nhíu mày, cái tay kia cũng xoa lên "Thế này sao?"

Sau đó, tôi lại bay lên.

"Hử, nhanh như vậy à?" Hắn hứng thú bừng bừng nhìn máy bay của tôi nói "Có vẻ thú vị hơn xoa chân, sau này chúng ta sẽ xoa cái này."

Tôi: "......" Đột nhiên tôi lo lắng cho da máy bay quá!

......

Cảm ơn mọi người, bây giờ bạn cùng phòng không muốn xoa chân nữa mà một hai đòi giúp tôi xoa máy bay ╰(❁′⌣'❁)╯♡

—— No.33 Chủ nhà đẹp trai nứt trời cao ——

🌧️🌧️🌧️

Lời của editor: Đã xong. Ai thấy lỗi chính tả hay chỗ nào không ổn thì cờm men giúp tui nha. Lần đầu edit nên tui chọn một đoản ngắn hoi, cũng không có nội dung sâu sắc gì, bộ sau sẽ cố gắng hơn. Cảm ơn mọi người đã đọc (~  ̄³ ̄) ~

Truyện đã hoàn rồi!
Nếu bạn thích truyện này, hãy thử đọc các truyện khác cùng thể loại bên dưới nhé!