Bạn Gái Của Ảnh Đế Là Phú Bà Đại Nhân

Chương 82: Ngoại truyện 5: Du Bắc Niên và Lý Yên Ngôn (2)



Lý Yên Ngôn từ nhỏ đã được gia đình tạo điều kiện cho tham gia vào các lớp rèn luyện diễn xuất, cũng may mắn được thử sức với vài vai phụ trong các bộ phim truyền hình. Tuy nhiên Yên Vân Hạ không muốn con gái nổi tiếng quá sớm, do đó vẫn hướng bé theo con đường học vấn nhiều hơn. Phải đến năm 17 tuổi, Lý Yên Ngôn mới chính thức bước chân vào con đường diễn xuất và có vai diễn chính đầu tiên.

Thừa hưởng tài năng cũng như nhan sắc xinh đẹp từ cha và mẹ, Lý Yên Ngôn đã sớm đạt được thành tựu khi đạt được danh hiệu ‘Nữ diễn viên trẻ triển vọng’. Tất nhiên, cô nàng sẽ không vì chút thành tựu nhỏ nhoi đó mà tự phụ hay thỏa mãn.

- Ngôn Ngôn, sắp tới có một bộ phim điện ảnh muốn tìm con, mẹ thấy nội dung phim liên quan tới học đường, thông điệp cũng không tệ, con có muốn thử sức không? – Yên Vân Hạ cầm kịch bản trên tay đưa cho Lý Yên Ngôn, nhẹ nhàng hỏi.

Lý Yên Ngôn kỳ thực cảm thấy bản thân vô cùng may mắn, mẹ của cô nàng vẫn luôn được người ta mệnh danh là bàn tay vàng trong làng nâng đỡ diễn viên. Mẹ có thể đưa ra rất nhiều định hướng phát triển cho mọi người, đương nhiên, trong đó có cả Lý Yên Ngôn. Nói ra thì Lý Yên Ngôn cũng chưa từng diễn qua phim điện ảnh, cô nàng lập tức gật đầu:

- Vậy mẹ giúp con sắp xếp nhé. Cảm ơn mẹ yêu của con.

Và đúng như những gì Yên Vân Hạ dự đoán, nhờ vai diễn này, Lý Yên Ngôn thực sự đã làm nên dấu ấn, trở thành một trong những diễn viên trẻ xuất sắc nhất. Chưa kể năm đó nàng trở thành thủ khoa của học viện Hí Kịch danh giá, tiếp bước mẹ cha. Có điều, việc những người hâm mộ để tâm không chỉ là gia thế, diễn xuất mà còn là chuyện tình cảm của Lý Yên Ngôn nữa.

Có lẽ rất nhiều người bất ngờ khi Lý Yên Ngôn thoải mái công khai chuyện tình cảm của bản thân như vậy, thậm chí khi nàng chưa có chỗ đứng vững chắc trong giới giải trí thì tất cả mọi người đều đã biết Lý Yên Ngôn là ‘con dâu nuôi từ bé’ của cựu ảnh đế Du Bắc Quân rồi. Tất nhiên, mối quan hệ phức tạp giữa Du Bắc Quân và Yên Vân Hạ thì ai cũng biết… Chuyện này thực sự làm cho người ta càng thêm tò mò.

- Ngôn Ngôn, em thực sự cảm thấy chuyện này sẽ ổn chứ? Việc em công khai chuyện tình cảm ấy… - Trợ lý ở bên cạnh tay chân run lẩy bẩy nhìn cô nàng nào đó vừa đăng bức hình ăn tối lãng mạn cùng người yêu lên mạng xã hội.

Lý Yên Ngôn mỉm cười, khuôn mặt trái xoăn xinh xắn càng thêm rạng rỡ. Cô nàng bỏ điện thoại sang một bên, vươn vai đứng dậy, sau đó mới đáp lại:

- Em còn cảm thấy công khai bây giờ là hơi muộn đấy.

Đúng vậy, Lý Yên Ngôn và Du Bắc Niên từ lâu đã có tình ý với nhau. Nhưng Lý Trạch Lâm lại cho rằng nàng còn quá nhỏ, yêu đương sớm sẽ ảnh hưởng tới chuyện học hành. Cuối cùng để cho ba mình yên tâm, Lý Yên Ngôn đã đặt giao kèo rằng nếu bản thân đạt được vị trí thủ khoa của học viện Hí Kịch thì sẽ được tự do làm điều mình muốn. Tất nhiên, để đạt được vị trí này, Lý Yên Ngôn cũng đã học hành đến sứt đầu mẻ trán đấy chứ.

Trợ lý nhìn nàng ung dung như vậy thì chỉ có thể nén tiếng thở dài. Thôi được rồi, dù sao hậu thuẫn của Lý Yên Ngôn cũng lớn như thế, chắc sẽ không sao đâu. Lại nói đến Du Bắc Niên – anh là một trong những tinh anh trẻ mới nổi trong ngành kinh doanh. Vừa ra trường đã nắm trong tay một chuỗi nhà hàng, khách sạn có giá trị, nếu so sánh cùng Lý Yên Ngôn thì hẳn không hề thua kém chút nào. Nhắc đến Tào Tháo, Tào Tháo liền xuất hiện, Lý Yên Ngôn vội vàng cầm điện thoại chạy vào phòng vệ sinh.

- Sao muộn thế này anh còn gọi điện cho em? – Lý Yên Ngôn dịu dàng lên tiếng.

Đối với những người khách, Lý Yên Ngôn có thể là một cô nàng ngang ngược, không sợ trời, không sợ đất, nhưng đối với Du Bắc Niên, lúc nào cô nàng cũng ngoan ngoãn và dịu dàng như vậy. Nghe được giọng nói của người thương, Du Bắc Niên cũng đáp lại:

- Ừ, vừa mới đi dự tiệc về nên muốn gọi hỏi thăm em. Công việc ở đoàn phim của em thế nào rồi?

Lý Yên Ngôn mỉm cười, cô nàng dựa lưng vào cánh cửa phòng vệ sinh, bắt đầu kể cho Du Bắc Niên nghe về những gì mình đã trải qua:

- Anh không biết đâu, thời tiết ở đây rất nóng, thế nhưng mỗi ngày bọn em đều mặc y phục dày ơi là dày… Chưa kể đồ ăn cũng không hợp khẩu vị, nhìn bên ngoài đẹp thế thôi, nhưng nếm rồi mới biết… rõ ràng là không tốt chút nào. Vả lại, em còn nhớ anh nữa…

Giọng Lý Yên Ngôn càng lúc càng nhỏ, hiển nhiên là đang tủi thân. Du Bắc Niên biết, cô nàng chỉ bày ra dáng vẻ trẻ con này để được mình dỗ dành, nhưng anh vẫn yêu thích, lại vô cùng kiên nhẫn với cô:

- Vất vả cho Ngôn Ngôn nhà chúng ta rồi. Kỳ thực anh cũng rất nhớ em. Cuối tuần này em cũng không có cảnh diễn phải không? Như vậy đi, anh sẽ bảo mẹ nấu ít đồ ăn em thích, đón em về nhà ăn một bữa thật ngon, được không?

Lý Yên Ngôn ngoan ngoãn gật đầu. Từ lâu cô đã coi nhà của Du Bắc Niên trở thành ngôi nhà thứ hai của mình rồi. Nhiều khi Yên Vân Hạ thực sự có cảm giác Lý Yên Ngôn là do Nhã Đan sinh ra mới đúng. Thôi vậy, người xưa vẫn có câu: “Nuôi con gái là nuôi con nhà người ta” mà.

Lý Yên Ngôn cùng Du Bắc Niên trò chuyện thêm một lúc, sau đó mới chịu tắt máy đi ngủ. Quả thật bộ phim cổ trang này có chút vất vả, nhưng Lý Yên Ngôn được hợp tác với rất nhiều diễn viên thực lực trong giới. Đối với cô, việc học hỏi, trau dồi kỹ năng diễn xuất là cả một quá trình dài, coi như cũng bù đắp được phần nào vất vả. Cứ như vậy, cả hai người trải qua một tuần xa cách cũng được gặp nhau. .

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Không Hẹn Mà Đến
2. Nữ Phụ Không Muốn Nam Nữ Chính Chia Tay
3. Vai Chính Này Tôi Không Đảm Đương Nổi
4. Xuân Sinh
=====================================

- Bắc Niên, Bắc Niên, em nhớ anh chết đi được. – Lý Yên Ngôn vừa ngồi vào trong xe đã nhào vào lòng Du Bắc Niên.

Có người nói Lý Yên Ngôn quá đỗi chủ động, cũng có người bảo cô là ‘cọc đi tìm trâu’, Du Bắc Niên chỉ vì cô quá nhiệt tình nên mới miễn cưỡng đồng ý, nhưng Lý Yên Ngôn cũng chẳng quan tâm lắm. Bởi vì bọn họ sẽ không bao giờ có thể cảm nhận được ánh nhìn dịu dàng và những hành động tinh tế mà Du Bắc Niên dành cô đâu.

Sớm đã quen với việc Lý Yên Ngôn làm nũng như thế này, Du Bắc Niên chỉ dịu dàng xoa đầu cô, mỉm cười hỏi lại:

- Thực sự nhớ anh như vậy, hay là nhớ đồ ăn ‘mẹ chồng’ nấu cho em?

Lý Yên Ngôn cũng chẳng còn lạ với việc bị Du Bắc Niên trêu chọc như vậy. Cô nàng ra vẻ đăm chiêu một chút, sau đó tham lam đáp:

- Có lẽ là cả hai, nhưng em vẫn sẽ thiên vị anh hơn một chút.

Được rồi, Du Bắc Niên hoàn toàn không có khả năng phản kháng đối với sự đáng yêu này của Lý Yên Ngôn, chỉ có thể bật cười, chiều chuộng theo cô. Hai người trở về thành phố A, Nhã Đan nghe tin con dâu tương lai tới nên đã sớm làm rất nhiều món ngon để bồi bổ cho cô. Vừa nhìn thấy nàng dâu nhỏ, Nhã Đan đã đau lòng lên tiếng:

- Công việc vất vả lắm sao? Nhìn con gầy đi nhiều quá, Ngôn Ngôn.

Lý Yên Ngôn ngoan ngoãn nắm lấy tay Nhã Đan, vui vẻ trấn an nàng:

- Con không có sao mà mẹ. Chẳng qua là ngoại hình như vậy sẽ phù hợp với nhân vật của con hơn, mẹ đừng lo lắng nhé.

Bên ngoài Lý Yên Ngôn giải thích như vậy, nhưng rõ ràng mọi người đều biết phim cổ trang thì ngoại hình nên mập mạp một chút mới thích hợp. Có điều Nhã Đan cũng không muốn làm Lý Yên Ngôn khó xử nên chỉ mắng yêu cô:

- Người trẻ các con ấy à, đừng có cậy mình trẻ mà coi thường sức khỏe. Thôi thì chờ con quay xong bộ phim này, chúng ta bồi bổ lại cho con vậy.

Lý Yên Ngôn đương nhiên không dám cãi lại. Nói sao nhỉ? Đôi khi nàng cũng có cảm giác bản thân quen thuộc với Nhã Đan hơn cả mẹ ruột của mình. Tất nhiên, đối với Lý Yên Ngôn, điều quan trọng nhất vẫn là gia đình, nhưng gia đình chưa chắc đã là người hiểu nàng nhất. Nghĩ vậy, Lý Yên Ngôn cũng có chút nhớ nhà. Cô nàng nhanh chóng gửi một tin nhắn cho Yên Vân Hạ báo rằng tối nay mình sẽ trở về, sau đó mới bắt đầu cùng gia đình Du Bắc Niên dùng bữa.

Diễn xuất trong bộ phim lần này của Lý Yên Ngôn đã tiến bộ hơn rất nhiều, ông trời quả nhiên không phụ lòng người. Cuối cùng, Lý Yên Ngôn cũng nhận được danh hiệu Ảnh Hậu. Đối với một diễn viên nữ trẻ như Lý Yên Ngôn, đây chính là một niềm tự hào. Nhìn ba mẹ ở bên dưới cổ vũ cho mình, còn có cả Du Bắc Niên nữa… Lý Yên Ngôn trong lòng xúc động đến khó tả.

Cô nhận lấy micro từ tay người dẫn chương trình, hít một hơi thật sâu rồi mới lên tiếng phát biểu:

- Kỳ thực trước khi lên sân khấu, tôi đã chuẩn bị một bài thuyết trình dài thật dài, có điều hiện tại dường như trong đầu tôi chẳng còn chữ nào nữa… Tôi chỉ biết rằng bản thân mình rất muốn gửi những lời cảm ơn sâu sắc nhất tới những người đã yêu thương và ủng hộ cho tôi.

Tiếng vỗ tay bên dưới lại vang lên, Lý Yên Ngôn đưa mắt nhìn về phía Du Bắc Niên đang mỉm cười cổ động cho mình. Trái tim cô như mềm nhũn ra. Lý Yên Ngôn đã đứng trên sân khấu lớn nhiều lần, nhưng đây là lần đầu tiên cô nàng cảm thấy lo lắng như vậy. Lý Yên Ngôn tự trấn an bản thân mình, sau đó liền nói tiếp:

- Có lẽ mọi người cũng biết từ lâu tôi đã có người trong lòng. Trước đây, tôi vốn nghĩ rằng cả đời này, mình chỉ muốn sống cùng ba mẹ, tuy nhiên sau khi gặp người này, tôi đã lên kế hoạch ‘đời này phải có anh, cùng anh báo hiếu cho ba mẹ’. Đúng vậy… Du Bắc Niên, tôi đang muốn nói chuyện với anh ấy.

Lý Yên Ngôn mỉm cười, một nụ cười rạng rỡ. Chiếc váy trắng trên người cô, bỗng nhiên trở nên vô cùng phù hợp với không khí lúc này. Lý Yên Ngôn chậm rãi bày tỏ:

- Hôm nay em không kịp chuẩn bị nhẫn, nhưng mà em đã chuẩn bị tinh thần và một trái tim nhiệt huyết yêu anh… Vì vậy, Du Bắc Niên, em ở đây chính là muốn cầu hôn anh như vậy. Liệu anh có đồng ý hay không?

Mọi người bên dưới dường như thét ầm lên vì kích động. Bọn họ cũng còn nhớ trước đây, Lý Trạch Lâm cũng đã từng ở trên sân khấu này cầu hôn Yên Vân Hạ. Ánh mắt bọn họ đỏ dồn về phía Du Bắc Niên. Ban đầu anh còn bất ngờ, nhưng sau đó rất nhanh đã đứng dậy. Du Bắc Niên đi một mạch lên sân khấu, ôm chầm lấy Lý Yên Ngôn trước sự reo hò của mọi người. Anh nhẹ nhàng hôn lên trán cô:

- Ngôn Ngôn, anh rất yêu em, nhưng chuyện này anh không thể đồng ý được… Chuyện cầu hôn này, rõ ràng nên là anh làm cơ mà?

Khán đài trở nên bùng nổ, ngọt, quá ngọt rồi. Mọi chuyện cứ như vậy theo trình tự của nó diễn ra. Lý Yên Ngôn cùng Du Bắc Niên thực sự kết hôn, viết nên một câu chuyện tình yêu màu hồng. Đời trước hay đời sau, bất kể là quá khứ ba mẹ bọn họ đã có bao nhiêu hiểu lầm thì bây giờ tất cả đều đã tìm được hạnh phúc.

Một câu chuyện khép lại sẽ mở ra những câu chuyện mới khác, thế nhưng chúng ta có thể tin tưởng một điều rằng: “Ai cũng xứng đáng có được hạnh phúc của riêng mình.”

[ Hoàn văn ]

Truyện đã hoàn rồi!
Nếu bạn thích truyện này, hãy thử đọc các truyện khác cùng thể loại bên dưới nhé!