Bản Lĩnh Ngông Thần

Chương 426: Cảm ơn về cái gì



“Đúng thế! Ba người nhanh lên, qua 9 giờ ngay cả số cũng không lấy được đó.”

“Ba người xong hay chưa thế, thủ tục xảy ra vấn đề thì ra ngoài, đừng làm chúng tôi chậm trễ.”

“Tôi nói cho ba người biết, vì con trai tôi, tôi đã phải xin nghỉ cả một ngày, ba người nếu như để tôi không lấy được số thì tôi ngày ngày đến nhà ba người quậy.”

Mưu đồ của người trung niên kia thành công, người ngoài cửa, có ai không phải nghĩ cho con của mình, lập tức đều nhốn nháo cả lên, cách xua đuổi này, tuyệt đối lợi hại hơn bảo vệ nhiều.

Quả nhiên, sắc mặt của Kim Đào liền thay đổi, bàn tay nắm thở mấy lần, cuối cùng vẫn run rẩy cầm lấy các loại thủ tục trên bàn của mình đi.

“Anh Đào! Không thể thôi như vậy được, bọn họ rõ ràng chính là cố ý làm khó, lãnh đạo của các ông đâu? Tôi muốn gặp lãnh đạo của các ông!”

Trịnh Hạo tức tối, đây thật sự là chuyện bày ra trước mắt, ai nhìn không ra, tên này kích động mọi người, quá đáng hận rồi.

“Trịnh Hạo, bỏ đi, đừng nói, tôi nhận rồi.”

Kim Đào thở dài, mỗi ngành nghề đều có quy tắc riêng, Kim Đào cũng muốn làm lớn chuyện, nhưng ngộ nhỡ thì sao? Ngộ nhỡ cuối cùng sự việc đi ngược lại với mong muốn thì sao? Trường mầm non tốt ở Tỉnh Thành chỉ có vài trường như vậy, thật sự làm to, con gái của mình đều không học được, vậy anh ta còn tính là một người ba đạt tiêu chuẩn không?

Sở Vĩnh Du không có lên tiếng, kiểu tính khí này của Kim Đào cũng có thể nhịn được, quả thật là một người đàn ông, anh đã quyết định ra tay giúp Kim Đào lấy một danh ngạch rồi.

Vào lúc này, cửa bên đột nhiên mở ra, một giọng nói truyền vào.

“Xảy ra chuyện gì?”

Người trung niên lập tức đứng dậy, nịnh nọt nói.

“Không... không có chuyện gì, thủ tục của người này có vấn đề, tôi bảo anh ta đi, anh ta không chịu đi.”

“Có vấn đề? Vấn đề gì tôi xem thử, những phụ huynh này đã xếp hàng cả một đêm cũng không dễ dàng gì, nếu như không có vấn đề lớn thì cho số.”

Người đến tự nhiên là Lý Tư rồi, anh ta luôn thông qua camera quan sát Sở Vĩnh Du, tự nhiên nhìn thấy một màn xảy ra, lý do bây giờ mới xuất hiện là vì các phụ huynh khác đều cùng lên tiếng, khiến nơi này trở nên ầm ĩ, anh ta nghe tiếng đi vào, cũng là chuyện đương nhiên.

Á? Người trung niên sững người, bình thường mà nói, ông chủ nhỏ chắc chắn đều xoay người đi mất không thèm quản, sao hôm nay đột nhiên trở nên độ lượng và... lương thiện như vậy?

“Có vấn đề gì? Nói đi, câm rồi à?”

“Tuy có yếu tố khác, nhưng bị cố ý làm khó cũng là sự thật.”

Hai người sớm đã đoán được, tám phần đều là người đàn ông dáng cao đó giở trò, mấu chốt là nếu quen biết với lãnh đạo của trường mầm non Thiên Thiên, tại sao còn phải đến xếp hàng? Thì không thể biết được rồi.

“Ặc, tôi năm đó làm sai quá nhiều chuyện, tuy đã thoái ẩn từ lâu, nhưng sau khi có con gái mới tính là thật sự tỉnh ngộ, tôi muốn cho con sự giáo dục tốt nhất, để con bé đừng đi vào con đường mà năm đó ba nó đã đi, xã hội này không phải xuất thân đã ngập chìa khóa vàng thì học hành mới là lối thoát duy nhất.”

Nói đến đây, Kim Đào rút điện thoại ra.

“Nếu như cậu không chê, tối tôi mời ăn xiên nướng uống bia, xem như cảm ơn cậu, số của Trịnh Hạo tôi cũng có rồi, buổi tối cậu ta rảnh, cậu như thế nào?”

“Được.”

Sở Vĩnh Du đồng ý rất sảng khoái, anh có thể nhìn ra Kim Đào không có bất kỳ tứ ý lấy lòng nào, chỉ là thật sự ăn ít đồ ăn uống ít rượu đơn giản vậy thôi.

Sau khúc rẽ đến bãi đậu xe, Sở Vĩnh Du nhìn thấy Lý Tư không biết từ khi nào đã đợi ở đây rồi.

Nhìn thấy anh xuất hiện, vội vàng chạy tới.

“Anh Sở! Trường mầm non Thiên Thiên là nhà tôi mở, chuyện của con gái anh, tuyệt đối không thành vấn đề, xem như là tôi xin lỗi anh chuyện hôm qua.”

Sở Vĩnh Du suy nghĩ rồi cũng thuận thế nói.

“Được, còn cả con của Kim Đào và Trịnh Hạo, đều làm cả đi.”

“Không thành vấn đề, cảm ơn anh Sở, cảm ơn sự tha thứ của anh Sở.”