Bản Lĩnh Ngông Thần

Chương 772: Bắt đầu. ;MỘT TIẾNG SAU, TRONG MỘT CHIẾC SÂN NHỎ CỦA BIỆT THỰ TRUNG TÂM HỒ Ở



Một tiếng sau, trong một chiếc sân nhỏ của biệt thự trung tâm hồ ở Vân Vụ Chi Hải, Sở Vĩnh Du nhìn thấy người nhà của Fenster, có thể nói là người yêu của Fenster.

Nói thật, mỗi lần Sở Vĩnh Du và Fenster gặp nhau, cũng đều vội vội vàng vàng, nên chưa từng gặp người nhà của Fenster.

“Anh Sở, tôi tên là Thiệu Tử Tuệ, có thể anh không biết tôi, tôi cũng biết, Fenster sẽ không chủ động nhắc đến, lúc chúng tôi kết hôn, anh dường như không thể liên lạc được, là Fenster nói với tôi.”

Nhìn Thiệu Tử Tuệ, Sở Vĩnh Du gật đầu, cho dù nhìn từ phương diện nào, Thiệu Tử Tuệ đều là một người phụ nữ vô cùng bình thường, đương nhiên, anh cũng không tùy tiện bình phẩm cái gì, cuộc sống tình cảm, chỉ cần hai bên tình nguyện là được.

“Ừ, lúc đó quả thật không ai có thể liên lạc được với tôi, nói đi, cô tìm tôi có chuyện gì.”

Nếu như không ngoài dự đoán, lúc Fenster kết hôn anh đang trấn thủ ở chiến trường Bắc Vực, sau đó Sở Vĩnh Du cũng không chủ động hỏi về hôn nhân của anh ta, Fenster cũng không nhắc đến.

Bởi vì thường nghe thấy Sở Vĩnh Du từ trong miệng Fenster, nên lúc này Thiệu Tử Tuệ ít nhiều cũng có chút căng thẳng.

“Fenster mất liên lạc rồi, tôi có chút lo lắng, đã mất liên lạc ba ngày ngồi, anh ấy chưa từng mất liên lạc lâu như vậy.”

Sở Vĩnh Du cau mày, lấy điện thoại ra gọi cho Fenster, sau đó lại không nhận được bất kỳ sự phản hồi nào.

“Anh Sở, Fenster sắp xếp tôi và người nhà của anh ấy đến tỉnh thành định cư, anh ấy ở nước Mỹ vẫn còn vài việc chưa xử lý xong, ai biết được lại bị mất liên lạc, hơn nữa điều càng kỳ lạ là những người quen trước đây của Fenster, bây giờ không liên lạc được với ai, tôi thật sự không biết tại sao, nếu như không phải anh ấy dặn dò hết lần này đến lần khác tuyệt đối không cho phép tôi trở về nước Mỹ, tôi đã đi từ lâu rồi.”

Im lặng một lúc, Sở Vĩnh Du mới lên tiếng.

“Cô yên tâm đi, cứ trở về đi, đợi tin tức của tôi, Fenster là sư đệ của tôi, tôi chắc chắn sẽ không khoanh tay đứng nhìn.”

Đứng dậy, Thiệu Tử Tuệ cúi người, ít nhất chồng cô ta nói không sai, nếu như gặp phiền phức gì cứ đến tìm sư huynh của anh là Sở Vĩnh Du, nhất định có tác dụng.

Người cô ta yêu là Fenster, đối với những thứ như tiền, chỉ cần đủ sống là được rồi, nên cho dù Fenster phá sản, cô ta cũng sẽ không rời không bỏ.

Sau khi tiễn Thiệu Tử Tuệ, Đồng Ý Yên đã đi đến, trong mắt tràn đầy sự quan tâm.

“Fenster thật sự xảy ra chuyện?”

Sở Vĩnh Du lắc đầu.

“Anh không biết, nhưng anh có linh cảm không tốt, nếu như không có gì bất ngờ, anh có thể phải lập tức đi đến nước Mỹ một chuyến.”

Nói xong, nhìn Đồng Ý Yên, người kia lại mỉm cười nói.

“Đừng áy náy nữa, vốn dĩ ai cũng có lúc bận rộn, anh không thể luôn luôn ở bên cạnh em và con gái, hơn nữa, còn là chuyện lớn, quan trọng như vậy.”

Ôm lấy Đồng Ý Yên, Sở Vĩnh Du cảm thấy vô cùng vui vẻ và yên tâm, lên tầng đi đến phòng công chúa, hôn lên trán cô con gái đã ngủ say, lúc này mới thu dọn chỉnh tề, đi ra khỏi nhà.

Ra khỏi cửa lớn Vân Vụ Chi Hải, Sở Vĩnh Du không lái xe, liếc mắt đã nhìn thấy Khổng Lưu đứng ở đó đợi.

“Thiếu chủ.”

“Khổng Lưu, đi cùng tôi đến nước Mỹ một chuyến, sư đệ của tôi mất tích rồi, cậu ấy là người giàu số một ở nước Mỹ, bình thường, chắc chắn sẽ không xảy ra tình huống này.”

Kể từ khi chuyện của Gia tộc Gran kết thúc, ở nước Mỹ, sư đệ Fenster sẽ không có bất kỳ phiền phức nào, đương nhiên chuyện này không thể không khiến anh nghĩ nhiều.

“Ý của thiếu chủ là…”

Thực ra Khổng Lưu đã đoán được một chút, chỉ là không dám nói ra thôi.

“Điều ông nghĩ không sai, tôi nghi ngờ Huyền Hòang Tinh các ông đã tiến hành chiếm đoạt hàng loạt rồi.”

Cau mày, Khổng Lưu mới nói.

“Thiếu chủ, điều này tôi cũng không dám phân tích, nhưng khả năng thì vẫn luôn tồn tại, anh không cần để trong lòng, Huyền Hoàng Tinh muốn đánh chiếm, gần như được tính theo giờ, chuyện rất nhẹ nhàng, mỗi lần đánh chiếm, đều sẽ chậm chạp tiến hành tàn sát, nhưng bởi vì sự xuất hiện của thiếu chủ, làm cho nước R trở thành một sự tồn tại đặc biệt, vì vậy những quốc gia khác cho dù bị đánh chiếm, mọi chuyện sẽ phát triển như thế nào, ngay cả tôi cũng không biết.”

Đương nhiên Sở Vĩnh Du sẽ không nói gì, dù sao kỹ thuật của Huyền Hoàng Tinh và võ thuật của một người đều bày ra ở đó, muốn chống lại chắc chắn là chuyện không thể.

“Cho dù thế này, cứ đi một chuyến trước, sư đệ của tôi ở đó, tôi không thể khoanh tay đứng nhìn được.”

Vẫn luôn nghĩ rằng, Sở Vĩnh Du là điên cuồng, nhưng từ trước đến nay không phải là sự điên cuồng một cách trắng trợn, anh biết rất rõ nên làm gì và không nên làm gì, ví dụ lần này đi đến nước Mỹ, tại sao phải dẫn theo Khổng Lưu, chỉ là đề phòng ngộ nhỡ, ngộ nhỡ Huyền Hoàng Tinh đã phát động tấn công, nếu như bản thân anh một mình đi vào chiến tuyến của kẻ thù, xác suất bị chết có thể nói là rất lớn, cho dù đeo nhẫn Vũ Lam, cũng như vậy, dù sao ở đây là địa cầu, không phải Huyền Hoàng Tinh, ai dám bảo đảm không có kiểu người cấp tiến kia.

Không nói đến những thứ khác, loại người như Tôn Vô Cực đều có thể xuất hiện, những thứ khác càng không phải nói nhiều.

Ngồi trên chiếc xe Mercedes-Benz G63 do Khổng Lưu lái đến, hai người vội vã đến sân bay.

“Hủy rồi?”

Sở Vĩnh Du cau mày nhìn nhân viên bán vé, bởi vì chuyến bay đến nước Mỹ đã bị hủy, khái niệm gì đây, từ trước đến nay chưa từng xảy ra chuyện như thế này.

“Thưa anh, đúng vậy, chúng tôi sẽ không thể trả lời bất kỳ vấn đề gì, bây giờ mời anh rời đi.”

Anh với Khổng Lưu nhìn nhau, linh cảm không được tốt trước đó ngày càng tăng thêm.

Đi đến một nơi vắng vẻ, Sở Vĩnh Du lấy điện thoại ra gọi điện cho ông Tần.

“ông Tần, tôi đang ở sân bay tỉnh thành, tất cả chuyến bay đi đến Mỹ đều bị hủy rồi?”

“Không sai, tôi biết cậu mới trở về từ dãy núi Lung Linh, vốn dĩ định ngày mai bảo cậu đến Vân Kinh một chuyến, sao cậu lại muốn đi đến Mỹ?”

Sở Vĩnh Du đương nhiên sẽ không giấu diếm ông Tần.

“Sư đệ của tôi ở Mỹ bị mất liên lạc, tôi nhất định phải đi đến đó một chuyến.”

Sau một lúc im lặng ngắn ngủi, ông Tần trả lời.

“Tôi hiểu rồi, cậu đã quyết định ra ngoài, vậy đến Vân Kinh một chuyến trước.”

Hai tiếng sau, sân bay Vân Kinh, Sở Vĩnh Du và Khổng Lưu lên một chiếc xe, chiếc xe đi thẳng đến căn cứ bí mật ở Vân Kinh.

Sau khi đến, trong một căn phòng không lớn, chỉ có ông Tần và Jessica.

Gặp lại Sở Vĩnh Du, ánh mắt Jessica rất phức tạp, nhưng cũng chỉ lóe lên trong nháy mắt, dường như sợ bị Sở Vĩnh Du phát hiện.

Bao nhiêu ngày đêm, cô ta không thể nào quên đi chuyện xảy ra ngày hôm đó, cho dù trong ký ức của Sở Vĩnh Du, chỉ là hình ảnh của vợ anh, nhưng đối với Jessica mà nói, những thứ đó đều là những trải nghiệm rất thực, cả đời này cô ta sẽ không thể quên được.

“ông Tần, Huyền Hoàng Tinh xâm lược các nước khác rồi?”

ông Tần lắc đầu.

“Không biết, một tuần trước, những quốc gia bên ngoài kia gần như đồng thời xảy ra một chút vấn đề, theo nhân viên tình báo của chúng ta báo cáo lại, có một số lượng lớn người lạ mặt đã bắt đầu xuất hiện, sau đó lại không có bất kỳ tin tức gì nữa. Mấy ngày nay, người mà chúng ta phái đi, tất cả đều là đá chìm đáy biển, nên rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, chúng ta cũng không thể nào biết được, chỉ có thể dừng các chuyến bay đi đến các quốc gia khác.”

Nói như vậy… ánh mắt Sở Vĩnh Du trở nên lạnh lùng, chỉ có thể nói, Huyền Hoàng Tinh đã bắt đầu rồi.