Bàn Long Ngoại Truyện

Chương 69: Thiên Sứ chiến trận



Sáu người Lan Đạm chạy tới Xích Nhĩ quận thành, trời cũng đã bắt đầu xẩm tối.

"Tiểu Nhạn ở đâu?" Lan Đạm lạnh lùng nhìn bạch bào nam tử.

Bạch bào nam tử cung kính đáp "Hiện tại hắn đang cư trú trong một tửu điếm phổ thông, ngoài ra hai mục tiêu chạy thoát lần trước cũng ở đó"

"Tốt, co cụm thành một đoàn, ta đỡ mất công đi bắt từng tên một. Dẫn đường đi" Ả lạnh lùng ra lệnh.

"Vâng" Bạch bào nam tử lập tức nhận mệnh dẫn đường.

Lúc này Tiểu Nhạn đang đắm chìm vào thạch điêu, Địch Lỵ Á cùng với hai chị em Lệ Na ra phố mua sắm.

Tác dụng của Lục Diệp thảo cùng Lam Tâm thảo thật tốt, mới trưa Địch Lỵ Á còn một bộ dạng không xuống được giường, mà chiều đã có thể đi lại như không, thậm chí còn nhẫn tâm bỏ nàng ở nhà một mình, còn nhấn mạnh không cho nàng đi theo nữa chứ.

Tiểu Nhạn thở nhẹ một hơi, đem bình đao thu lại, một con Tử Văn Hắc Hùng hiện ra, khí thế khủng bố dữ tợn.

"Vẫn là không thể khắc ra cái khí thế năm đó" – Tiểu Nhạn chăm chú nhìn vào thạch điêu, hồi tưởng lại thời gian sống tại học viện.

"Không biết tiểu tử Lâm Lôi kia sống chết thế nào rồi"

Trong lúc nàng đang cảm khái về quá khử thì một khí thế cường đại quét tới.

"Cái khí tức này, là của cửu cấp cường giả!?" Tiểu Nhạn cảm nhận rõ có một luồng khí tức dường như là của cửu cấp, đang nhanh chóng tiến về phía này. Tốc độ của bọn họ thực nhanh, chốc lát đã tới trước cửa tửu điếm.

"Đại nhân, là ở chỗ này!" Bạch bào nam tử hướng Lan Đạm cung kích một hồi, sau đó hướng chưởng quầy hỏi.

"Chỗ các ngươi có ai tên là Trần Tiểu Nhạn không?"

Chưởng quầy thấy người đến là hai người ăn mặc cao quý, khí thế bức người, nhất là Lan Đạm, có một loại cảm giác làm hắn cảm thấy hít thở không thông.

"Dạ thưa, chỗ chúng tôi đúng là có một người tên Tiểu Nhạn"

"Dẫn chúng ta lên phòng người đó ở" Bạch bào nam tử ra lệnh, lấy một túi kim tiền đặt ở trên quầy. Chưởng quầy nhãn tình sáng lên, rối rít cất đi, đi trước định dẫn đường thì...

"Không cần phiền toái như vậy, các người là ai?" Tiểu Nhạn sau khi xác nhận đám người kia đến là vì mình, ngược lại cũng không có lấy nửa phần lo lắng. Đám người kia tám chín phần là không có ý tốt, muốn đến gây chuyện.

Lan Đạm nhìn nữ nhân trước mặt, dựa theo miêu tả trước đó liền có thể xác định, kẻ này chính tả Trần Tiểu Nhạn.

"Tốt, biết chúng ta tới tìm ngươi lại không chạy, vậy phiền vị Tiểu Nhạn ca này đi với chúng ta một chuyến"

Tiểu Nhạn có thể nhận thấy rõ ràng người nói chuyện là một cô bé đáng yêu khoảng 17-18 tuổi, nhưng thần sắc cùng khí tức của nàng ta tỏ rõ không phải kẻ dễ chơi.

"Tiểu Bạch, ta gặp một chút phiền toái, ngươi phải bảo hộ Địch Lỵ Á cho tốt, không được để bất kỳ kẻ lạ mặt nào đụng nàng" Trong lúc này Tiểu Nhạn lo nhất vẫn là Địch Lỵ Á.

"Được rồi, Nhạn, ngươi nắm chắc xử lý được chứ?"

"Yên tâm, không đánh lại ta có thể chạy, chỉ là một tên cửu cấp chiến sĩ mà thôi"

Đối với cửu cấp chiến sĩ, Tiểu Nhạn không nắm chắc giết chết được, nhưng một khi nàng muốn chạy, cũng hoàn toàn không phải việc khó.

Tiểu Nhạn gật đầu với Lan Đạm một cái, tỏ ý bảo dẫn đường. Lan Đạm thấy Tiểu Nhạn không phải kháng cũng không chống cự thì có chút hoài nghi.

Ba người rời khỏi tửu điếm đi tới một khu rừng rậm rạp, vắng vẻ ở ngoại thành thì dừng lại.

Tiểu Nhạn tháy Lan Đạm dừng lại thì bắt đầu cảnh giác. Nơi này nhiều cây cối, thích hợp cho việc phục kích, người này mang nàng đến đây là có mục đích gì?

"Khá khen cho ngươi có can đảm đi theo ta tới chỗ này" Lan Đạm vẫn gương mặt lạnh lùng.

"Ngươi là ai? Tìm ta có mục đích gì?" Tiểu Nhạn tay đã sờ tới Tử Huyết nhuyễn kiếm vẫn đang nằm ở đai lung.

"Hừ, là phàm nhân cũng muốn biết ta là ai? Vậy đợi khi nào ngươi giết được ta rồi ta sẽ nói cho ngươi biết" Lan Đạm lãnh khốc quát lên.

Chỉ thấy sáu đạo quang mang, bao gồm cả Lan Đạm, trong nháy mắt liên tiếp lóe lên, đem Tiểu Nhạn bao vậy ở giữa.

"Quả nhiên có phục kích" Tiểu Nhạn cau mày. Tình thế này không giống với vây công thông thường, đây tựa hồ là một loại trận pháp hợp kích.

Trên thực tế, đây chính là Thiên sứ chiến trận.

"Xùy Xùy..." Trong quá trình sáu đạo bạch sắc quang mang bắn ra, bất kể là thứ gì cản đường đều ngay lập tức bị tiêu diệt, thậm chí trên không cũng có bạch sắc liên kết chặt lại tạo thành một cái lồng.

"Giết." Lan Đạm lạnh lùng hạ lệnh.

"Vù!" Sáu người Lan Đạm giống như máy ủi đất lao thẳng về phía trước, cái lồng do bạch sắc quang manh hình thành cũng cấp tốc thu nhỏ lại, phàm những gì ngăn cản bạch sắc trảo tử đều hết thảy hóa thành tro bụi.

Không thể ngăn cản.

"Hừ, bất kể các ngươi là ai, muốn giết ta, còn phải xem có qua được lưỡi kiếm của ta hay không" Tiểu Nhạn đem Tử Huyết rút ra, cả người nhanh như bay vọt sang bên cạnh.

"Đáng thương" Lan Đạm lãnh đạm nhìn phản ứng của Tiểu Nhạn.

Sáu người bọn họ liên thủ, phòng ngự có thể nói là mạnh đến đáng sợ, không đạt tới Thánh vực chiến sĩ cơ hồ không thể gây thương tổn cho họ một chút nào. Bọn họ căn bản không thèm để ý đến sự công kích của Tiểu Nhạn.

Một kiếm phá không xuyên tới, nhưng chưa đụng được tới thân thể liền bị bạch sắc quang mang cản lại.

"Vô ích thôi" Lan Đạm lạnh lẽo nhìn Tiểu Nhạn.

"Phải không?" Tiểu Nhạn tà cười

Một vòng quang mang vàng nhạt từ Tiểu Nhạn lan rộng ra, sau người Lan Đạm lọt vào phạm vi quang mang màu vàng, tốc độ đều đại giảm hơn nửa.

Địa Hệ ma pháp - Trọng Lực thuật

"Cái này...sao có thể?" Lan Đạm kinh hãi.

"Ừm, vừa rồi là ta thử chút khả năng của chiến sĩ mà thôi, các ngươi tới tìm ta hẳn là cũng đã biết ta là một ma đạo sư?" Tiểu Nhạn thấy biểu tình của Lan Đạm cùng năm tên còn lại thì không khỏi cười chế nhạo.

Lan Đạm biết đối phương là ma đạo sư, nhưng cũng chỉ nghĩ nàng cùng lắm là bát cấp ma pháp sư. Nhưng rõ ràng, bát cấp ma pháp sư không thể thi triển trọng lực thuật mạnh bực này.

Lẽ nào là cửu cấp?

"Ừm, các ngươi đã nhọc công bày trận, ta cũng lên đáp lễ một chút nhỉ"

Tiểu Nhạn lạnh lùng cười, ngón tay khẽ búng một cái, với thực lực của nàng hiện giờ, nhẩm niệm ma pháp chú ngữ tuyệt đối là trong nháy mắt.

Bầu trời quanh khu vực đó nhanh chóng bị vây kín bởi những quả cầu lửa, nhiệt độ tang cao, những cây cối trong khu vực đó đều nhanh chóng bị đốt thành tro bụi.

Hỏa hệ cấm kị ma pháp – Thiên Hỏa Liệu Nguyên.

Quang mang bạch sắc căn bản không thể cản hết những quả cầu lửa đỏ, lửa cháy cả một vùng, tuy nhiên không thể gây thương tích nặng cho đám người Lan Đạm.

Tiểu Nhạn đứng lơ lửng trên không cười lạnh.

"Nếu như vậy mà các ngươi vẫn chưa hài lòng thì nhận tiếp đi"

Một cơn lốc đao từ phía nàng bắn tới, đem đám người Lan Đạm chém tơi tả.

Phong hệ cấm kị ma pháp- Hủy Diệt Phong Bạo.

Tiểu Nhạn liên tiếp hoán ra hai cấm kị ma pháp, ma lực tiêu hao gần một nửa, ánh mắt vẫn chăm chú quan sát tinh hình, tùy thời ứng biến.

Bên Lan Đạm cũng không khá hơn, phong hệ cấm kỵ ma pháp khiến ả và đồng bọn không thể tới gần được Tiểu Nhạn, những lưỡi đao sắc bén chém tới, tuy không chí mạng, nhưng để lại những vết thương lớn nhỏ, máu tươi rỉ xuống, cả sáu người rơi vào trạng thái vô cùng thảm hại.

"Đại nhân" Năm người kia nhìn Lan Đạm.

"Tình báo của chúng ta sai lầm, phàm nhân kia là cửu cấp ma đạo sư. Mọi người bất tất phải để ý sinh mệnh, chuẩn bị trở về với vòng tay chủ nhân" Trên mặt Lan Đạm đã phát tán ra quang mang thánh khiết.

"Vâng, thưa đại nhân."

Mặt năm người đều rất lạnh lùng, trên mặt ánh lên quang mang thánh khiết.

"Xùy xùy..." Sau lưng mỗi người đều mọc ra đôi cách màu trắng, trong nháy mắt, năm người vốn là người bình thường đột nhiên đều có một đôi bạch sắc quang dực, đồng thời bọn họ đều bay lên cao.

Năm nhân loại lại có bạch sắc quang dực, nhìn thấy cảnh này, Tiểu Nhạn cũng giật nảy mình.

"Đây là Thiên sứ? Quả nhiên là Thiên sứ!"

Chủng tộc cường đại trong truyền thuyết đột nhiên xuất hiện trước mặt mình, cho dù là lưỡng dực thiên sự yếu nhất trong Thiên sứ tộc cũng là loại tồn tại đáng sợ cấp Thánh vực sơ giai.

"Giết." Lan Đạm lập tức hạ lệnh, lúc này không thể lãng phí một chút thời gian.

Bởi vì bên ngoài năm thân thể này đều liên tục phun ra những tia máu, tiên huyết không ngừng chảy xuống. Hiển nhiên thân thể đang dần dần vỡ nứt, kinh mạch cũng dần dần đứt đoạn. Năng lực của Thánh vực sơ giai hiển hiên vượt quá khả năng chịu đựng của những thân thể này.

Thời gian của bọn họ rất ít.

Phải trong khoảng thời gian ngắn giết chết Tiểu Nhạn.

"Vù!" Quang dực vỗ đập, năm Thiên sứ hóa thành năm đạo bạch sắc ảo ảnh lao về hướng Tiểu Nhạn.

"Tốc độ nhanh quá" Tiểu Nhạn cả kinh. Nàng phòng ngự không phải mạnh, nếu để những tên thiên sứ kia lại gần, chết không cần phải nghi ngờ.

"Hừ" Tiểu Nhạn vận dụng Phong Ảnh thuật, ảo diệu né tránh, về tốc độ, nàng so với những tên thiên sứ kia gần như là tương đương, nhưng ma lực của nàng cũng theo đó cạn kiệt ngày càng nhanh.

"Hống!!!"

Một tiếng gầm giận dữ vang dội, tiếp đó là một thân ảnh bạch sắc cực tốc lao tới tấn công một tên thiên sứ.

"Chết đi" Thiên sứ nện thẳng một quyền vào bạch sắc.

Thân ảnh bạch sắc bị đánh bật xuống, song lập tức bay trở lại với tốc độ nhanh hơn.

"Vèo, vèo" Lưỡng lợi trảo nhằm thẳng tên Thiên Sứ mà trảo hai trảo.

Một trảo đánh bật quyền của tên thiên sứ, trảo còn lại trực tiếp đánh lên thân thể hắn.

Thân thể Thiên sứ vốn đang trong thời khắc bị hủy hoại, trúng phải một vuốt mạnh như vậy bỗng toàn thân run lên, cơ thể bên ngoài bắt đầu nứt ra, máu tươi chảy ròng ròng.

"Bùm" Bạch ảnh nọ lại sử dụng thân thể giáng cho gã Thiên sứ kia một đòn kế tiếp.

Va chạm cực nhanh khiến cho thân thể gã Thiên sứ không thể chịu đựng nổi.

"Ầm" một tiếng, thân thể y trực tiếp nổ banh ra, quang dực nguyên lai vốn toàn một màu trắng muốt cũng hóa thành hư vô, một gã song dực Thiên sứ đã chết trận.

"Nhạn, nhìn ngươi chật vật quá" Bạch sắc thân ảnh kia chính là Tam Nhãn Linh Miêu - Tiểu Bạch.

~~~ Hắc hắc, lại đánh nhau, Tiểu Bạch lại lần nữa giải vây cho Nhạn rồi. Mọi người đọc vui hen, nay ta đăng, mai ta ngủ =))) ~~~