Bạn Thân Ơi, Mình Yêu Nhau Nhé

Chương 1: Tình bạn đẹp



Từ Thiên Phương và Trịnh Hoàng đều bước sang tuổi 27, cái tuổi mà các bậc phụ huynh ai cũng muốn con cái lập gia đình. Nhưng hai người vẫn chọn độc thân và giữ được một tình bạn đẹp, hiếm ai có được, tình bạn ấy khiến người người ngưỡng mộ.

Từ Thiên Phương là cô gái vừa xinh đẹp vừa tài giỏi, hơn nữa còn là Tiểu Thư quyền quý của nhà họ Từ. Một mực không theo học ngành quản trị kinh doanh như ba cô mong đợi mà theo học ngành marketing bản thân cô yêu thích. Bốn năm theo học Trường Kinh Doanh - Đại Học Havrard, ra trường ứng tuyển vào Vương Thị làm việc để phát triển bản thân. Tính tình cương trực, thẳng thắn trong công việc, được mọi người yêu quý. Vừa có sắc vừa có tài nhưng ba mẹ cô vẫn không vui vì đến bây giờ con gái vẫn chưa có mối nhân duyên nào, họ luôn lo âu. Chỉ mong com gái có chỗ dựa vững chắc trong hôn nhân.

Trịnh Hoàng hiện đang là tổng giám đốc Trịnh Thị, vị trí chỉ đứng sau ba mình, người đàn ông trẻ tuổi, thành đạt, tài năng thiên phú. Bao nhiêu cô gái muốn bám lấy theo đuổi nhưng Trịnh Hoàng chẳng để mắt đến, trong lòng anh sớm đã để trái tim để cô gái ấy bước vào. Anh đã sớm yêu một người nhưng chỉ có bản thân anh biết, anh cũng không dám nói với những người bạn của mình, lại càng không dám thổ lộ. Chỉ em gái Trịnh Kim Liên của anh biết rõ, cô gái ấy là bạn thân của anh, là Từ Thiên Phương.

“ Phương, nếu em biết anh yêu em thì em có vui không? Bao nhiêu năm qua, chẳng lẽ em không nhận ra điều này sao? ”

Anh ngồi suy tư trong phòng làm việc, chẳng tập trung trong công việc, trợ lý nhìn cảnh này cũng không thấy lạ vì những năm qua anh nhìn quen rồi. Sếp của anh tương tư con gái người ta lâu lắm rồi mà lại không dám thổ lộ.

- “ Sếp à, anh không thổ lộ với cô ấy thì sẽ mất cô ấy thật đó. Em biết anh sợ cô ấy không yêu anh nhưng chưa thổ lộ thì làm sao biết được chứ, đúng không sếp. ”

Trợ lý của Trịnh Hoàng tên Huỳnh Tấn, đã làm việc cho Trịnh Hoàng được 4 năm, anh được Trịnh Hoàng tín nhiệm rất cao. Không học được trường Đại Học danh giá trên thế giới nhưng anh lại học Trường Đại Học danh giá ở Việt Nam là RMIT UNIVERSITY cơ sở Hà Nội. Huỳnh Tấn phải có năng lực tốt thì mới trụ ở tập đoàn lớn đến tận bây giờ, anh không ngừng nỗ lực để hỗ trợ Trịnh Hoàng mọi lúc mọi nơi..

- “ Tôi sợ cô ấy nghe xong sẽ ghét bỏ tôi, tôi không muốn điều đó xảy ra. ”

- “ Sếp chưa nói mà, cứ thử nói xem, lỡ nhau cô ấy cũng thích ngài thì sao. Tình yêu không nói trước được điều gì khi chưa biết được tâm tư của đối phương đâu sếp. Càng sợ thì càng dễ mất đi cô ấy. ”

Trịnh Hoàng định lên tiếng thì điện thoại rung lên, lại là mẹ anh gọi, anh cũng đoán trước bà muốn nói gì rồi.

- “ Hoàng, bao giờ con mới kết hôn đây, xem bản thân bao nhiêu tuổi rồi. Nhìn xem, Vương Gia con cháu đầy nhà, nhà họ Trịnh này không có lấy một đứa trẻ. ”

Mộ Dung Lan nói lớn, Trịnh Hoàng phái để điện thoại ra xa, nếu không chắc là tai anh sẽ bị điếc mất. Không ngày nào là mẹ anh không nói với anh chuyện này, anh cũng muốn lắm chứ, bà lúc nào cũng lấy Vương Gia để so sánh. Mà cũng đúng thật, Vương Gia luôn đông vui, con cháu thì rất nhiều.

- “ Con biết rồi, mẹ phải từ từ chứ. Muốn có hôn nhân hạnh phúc thì phải có tình yêu chứ, muốn có cháu thì phải có tình yêu. Trong vòng một năm, con sẽ đem con dâu về cho mẹ. ”

- “ Nhớ lời nói của con hôm nay, mẹ sẽ ghi nhớ thật kĩ. Một năm mà con không đưa con dâu về nhà họ Trịnh thì đừng có trách. ”

- “ Con biết rồi, mẹ cứ chờ đi. Đừng nói đến vấn đề này nữa, giao hẹn rồi. ”

- “ Được. ”

Mộ Dung Lan tắt điện thoại, ngày ngày mắng chửi con trai, cuối cùng nó cũng chịu làm theo mong muốn của bà. Người làm mẹ, ai cũng chỉ mong con cái hạnh phúc. Bà thừa biết Trịnh Hoàng có tình cảm với Từ Thiên Phương, Mộ Dung Lan cũng muốn cô trở thành con dâu mình. Hai nhà thành thông gia thì còn gì bằng.

Trịnh Hoàng mệt mỏi, thôi thì cứ thử đi, cô không yêu anh cũng không sao. Thời gian một năm đối với anh không dài nhưng nó quá ngắn, nếu cô không thích anh thì anh sẽ phải thành hôn với người khác.