- Thôi muộn rồi, Ái Kỳ và Anh Nhã về nhà nghỉ ngơi đi ha
Triệu Lâm nói:
- Đi Nhã, anh đưa em về.
Cả hai nắm tay nhau thật chặt, đi qua Ái Kỳ. Anh Nhã cố tình hích vai mình vào vai ả, khiến ả nghiêng người, ánh mắt chiến thắng của cô quay lại nhìn ả. Hai ông bà cũng ngán ngẩm nên thôi lên lầu. Đi vào trong xe, anh thắt dây an toàn cho cô rồi phóng xe ra cổng. Ái Kỳ đứng ngơ ngác như con bò lạc, nhìn chiếc xe chạy vút qua mặt.
Một lúc sau, khi đưa Anh Nhã về lại nhà rồi. Triệu Lâm quay chở về biệt phủ. Đến trước cổng, anh nhìn thấy ả đứng đó. Thương hại dừng xe lại, kéo cửa kính xuống, anh chán nản hỏi:
- Sao còn chưa về? Chuyện gì nữa?
Ả mừng thầm, bắt đầu tỏ vẻ đáng thương, cúi gập người xuống, cố ý để lộ phần ngực bên trong váy. Chiếc dây áo được ả nhún vai cho nó lộ xuống 1 chút. Giọng nói nỉ non của ả vang lên:
- Lâm, anh còn quan tâm em, còn yêu em, không phải sao?
Anh bắt đầu kéo cửa kính lên vì không muốn nghe những lời nhảm nhí. Ái Kỳ thấy vậy, liền cuống quýt:
- Aa đừng, em chưa về vì taxi chưa tới. Anh...chở em về với...