Bạn Trai Cũ Muốn Giết Cô

Chương 1



“An Miên, buổi tối cùng ăn cơm nhé.”

Lúc An Miên mở điện thoại di động ra, nhìn thấy bạn trai Minh Hy của cô gửi câu này qua WeChat, không khỏi khẽ nhíu mày.

Cô và Minh Hy đã ba tháng không liên lạc.

Ba tháng trước cô phát hiện trong điện thoại của Minh Hy có tin nhắn ngọt ngào với người khác, trong lòng không thể chịu đựng được, vì thế lập tức đưa ra đề nghị chia tay, nhưng Minh Hy không chịu cứ đau khổ cầu xin. Thấy bộ dạng hắn đáng thương vô cùng, trong đầu An Miên cũng hiện ra tình cảm ba năm của bọn họ, không khỏi có chút mềm lòng nhưng An Miên cũng biết, đây chính là một cái gai, từ đây về sau sẽ thường xuyên xuất hiện đâm vào lòng.

Cho nên An Miên suy nghĩ kỹ lưỡng, đưa ra điều kiện “ba tháng không liên lạc”. Trong ba tháng này, bọn họ không gửi tin nhắn, không gọi điện thoại, không gặp mặt nhau, nếu ba tháng sau Minh Hy vẫn còn ăn năn hối lỗi, An Miên cũng còn thích hắn, thì bọn họ sẽ làm hòa. Nếu ba tháng sau bọn họ không còn tình cảm với đối phương thì cứ xem như chuyện của bọn họ đã kết thúc từ ba tháng trước.

Trong ba tháng này, tháng đầu tiên An Miên vô cùng đau khổ. Bởi vì cô đã quen có sự hiện diện của Minh Hy trong cuộc sống của mình, cô bắt đầu nghĩ có phải mình đã làm quá rồi không, là đàn ông mà, ai cũng sẽ phạm sai lầm. Nhưng cái gai kia vẫn còn ở chỗ dễ thấy nhất dưới đáy lòng, may mắn là An Miên đã kiên trì chịu đựng được, không buông bỏ tôn nghiêm đi tìm Minh Hy, nếu không Minh Hy nhất định sẽ tiếp tục phạm sai lầm.

Tháng thứ hai, An Miên chậm rãi khôi phục. những ngày tháng trước kia đều dùng để hao phí trong chuyện tình cảm, cô lại là một người trọng sắc khinh bạn, cho nên đã rất lâu không cùng với những người bạn gái ra ngoài gặp mặt liên hoan, vì thế cô bắt đầu hẹn hò với những người bạn của mình, cùng đi dạo phố, đi bơi... thời gian còn lại cô bắt đầu học tập những kiến thức mà trước kia mình rất có hứng thú.

Tháng thứ ba, An Miên hoàn thành xuất sắc nhờ tăng ca làm thêm giờ một hạng mục quan trọng của công ty, được hưởng một khoản tiền kha khá, cho nên đã tranh thủ ngày nghỉ phép còn nhiều mà đi du lịch, về Minh Hy, cô đã dần dần phai nhạt. Con người càng thanh tỉnh, thì đầu óc sẽ càng sáng suốt, cô bây giờ đã ý thức được, Minh Hy thật lòng thích cô nhưng cũng thật sự là một tên cặn bã.

An Miên nghĩ, cho dù thế nào thì cũng phải nói rõ ràng về đoạn tình cảm này, vì thế cô nhanh chóng trả lời một chữ: “Được.”

Địa điểm Minh Hy chọn, chính là nhà hàng chỗ lần đầu tiên bọn họ hẹn hò.

An Miên nhìn Minh Hy ngồi trước bàn, bất ngờ là cô cảm thấy mình rất bình tĩnh. Cô còn tưởng rằng mình sẽ rất nhung nhớ, nhưng hóa ra sau khi nhìn rõ được bản chất của một người, thì cho dù lúc trước có yêu thích đến mấy, hiện tại cũng không còn cảm giác gì.

Nhưng Minh Hy thì lại rất nhiệt tình, gọi tất cả các món ăn đều là loại An Miên thích. Thật ra khẩu vị của bọn họ không giống nhau, nhưng hôm nay Minh Hy muốn cô vui vẻ, cho nên cũng hao tổn tâm tư.

An Miên thì không có kiên nhẫn nhìn bộ dạng nhiệt tình của hắn, sợ cuối cùng mình sẽ không thể nhẫn tâm được, cho nên mở miệng nói: “Chúng ta nói chuyện trước đi.”

Nghe vậy Minh Hy ngẩn ra, cười nói: “An Miên, đã qua ba tháng rồi, em trở lại bên cạnh anh đi.”

An Miên ghì chặt túi xách của mình, hít sâu một hơi, nhìn thẳng vào hắn: “Minh Hy, chúng ta vẫn nên chia tay đi.”

Vừa dứt lời, khuôn mặt Minh Hy đã cứng lại, hắn không thể tin tưởng: “Vì sao? An Miên, nhanh như vậy mà em đã thay lòng đổi dạ sao?”

“Chuyện trước đây tôi không thể nào quên đi được.” An Miên tâm bình khí hòa nói, “Tối hôm đó tôi đọc được WeChat của anh, nhìn thấy những tin nhắn đó, giống như là một cây gai, thỉnh thoảng là cứ đâm vào lòng cho nên chúng ta sẽ không thể quay lại được nữa.”

Minh Hy kích động nói: “Nhưng mà anh đã biết sai rồi, anh đã sửa đổi! Anh thừa nhận, trước khi quen biết với em anh đã từng có tình một đêm với cô ta… Nhưng sau khi ở bên cạnh em thì anh không có làm gì với cô gái kia cả, cũng không hề gặp mặt, em biết đó, anh chính là người miệng lưỡi đê tiện, chỉ thích nói bậy mà thôi…”

“Minh Hy.” An Miên thở dài, “Chúng ta quen nhau lâu như vậy, tính tình anh như thế nào, tôi còn không biết hay sao? Anh tiện miệng, và anh cũng căn bản không chịu nổi cám dỗ! Nếu không phải cô gái kia không sử dụng điện thoại di động để nói chuyện phiếm với anh, thì bây giờ có còn chỉ là WeChat mà thôi không?”

“Chỉ là do bản thân em nghĩ vậy thôi!”

“Tính tình anh như thế nào tôi còn không rõ hay sao?”

“An Miên! Anh cảm thấy mình đối với em không thẹn với lương tâm! Anh đã vì em mà làm bao nhiêu chuyện, em không biết hay sao?”

Hai người đều trợn mắt nhìn đối phương, cảm thấy bản thân mình có lý, vì vậy cứ giằng co không kết thúc được.

Bữa tối trôi qua vô cùng khó xử.

“Chúng ta không cần gặp lại.”

Nói xong câu đó, An Miên bước vào trong bóng đêm, gió thu ập vào trước mặt, cô cảm thấy nhẹ nhõm một cách lạ kỳ.

Minh Hy nhìn chằm chằm bóng dáng An Miên, bàn tay nắm lại thật chặt.