Bàn Về Chiến Lược Tiến Công Của Thiên Tài

Chương 181: Trận Doanh Chiến phe U Minh



Cái tay đang chụp màn hình cho đại ca khựng lại, Hồng Quả Quả hỏi: "Anh, vậy là hai người đang hẹn hò ngoài đời à? Anh với anh Hành ấy?"

Túc Mạc mới tặng hộp quà Duyên Nửa Đời, may mà khu vực giao dịch vẫn còn một cái. Cậu nghe vậy thì đáp: "Ừ, có chuyện gì à?"

Hồng Quả Quả lắp bắp: "Khi nào vậy...?"

"Mấy tháng trước." Túc Mạc.

Hồng Quả Quả: "Mấy tháng???"

Túc Mạc ngạc nhiên nhìn y: "Trước khi kết hôn trong game, các cậu không biết à?"

Hồng Quả Quả: "... Biết thì biết."

Hóa ra tưởng tượng của họ còn quá giới hạn.

Đám Hồng Quả Quả đã chuẩn bị tâm lý, dù sao hai người suốt ngày đi chung với nhau, còn kết hôn trong game, rồi biết nhau ngoài đời, kiểu gì cũng sẽ có quan hệ... Còn nhóm thám hiểm thì đã nổ tung. Momo với Hành Chỉ Vô Câu đều ít nói, mọi người biết họ kết hôn trong game, cũng biết quan hệ ngoài đời của hai người rất thân thiết, nhưng dường như chẳng ai nghĩ quan hệ trên anh em bạn bè, hóa ra đã thành người yêu.

Dưa Hấu:....!

Hỏa Thụ Ngân Hoa: Wow!

Một Hớp 2 Vạn 5:??? Hello, tại sao tui không biết?

Đạp Vân Trung:...

Quẻ Không Đồng Nhất: Hóa ra là vậy.

Apple: Hả? Người ta còn kết hôn trong game luôn mà? Mấy người không nhìn ra à?

Ngô Liêu: Em à, anh tưởng là kết hôn trong game và yêu đương ngoài đời là hai chuyện khác nhau!!

Giữa phòng phát sóng, Quy Chân Phản Phác phát ngôn những lời chấn động, Thanh Phong suýt thì phun hết ra ngoài, cả phòng lặng đi trong chớp mắt, sau đó là dấu chấm than và chấm hỏi che trời lấp đất.

[Đệt.]

[Xin lỗi ạ, là em chưa trải sự đời, em xin lỗi.]

[Không sao không sao, hai người sống chung em xin tán thành.]

[Không được xem đánh ghen nhưng được nghe thanh minh và công khai quan hệ, không lỗ tí nào.]

Màn hình của Quy Chân Phản Phác chưa đóng, anh chuyển sang nick trận pháp sư, mở bộ thời trang Duyên Nửa Đời rồi mặc vào, áo đỏ của trận pháp sư thay đổi. Duyên Nửa Đời là kiểu thời trang đen đỏ giao thoa, trên quần áo còn có rất nhiều hoa văn chìm thiết kế tỉ mỉ, mặc lên người trận pháp sư vừa tôn dáng vừa ngầu.

Đồ đã mặc xong, trận pháp sư mua hộp quà đắt nhất trong cửa hàng, lại lấy hộp quà Duyên Nửa Đời ban nãy mua, ở trước mặt mọi người, gói lại nhấn giao dịch, tặng cho Momo.

[Vậy đây là kết hôn xong yêu đương ngoài đời luôn!?]

[Tự dưng bị đạp một cái.]

[Không đúng, hai người này biết nhau ngoài đời, ờmmm]

[Đại lão, anh nói thêm mấy câu đi, tụi em...]

Một đám còn đang đắm chìm trong tin tức chấn động hẹn hò ngoài đời, lại bị bất ngờ đút cho một bát cơm chó. Cùng lúc đó, giao diện quang não của Quy Chân Phản Phác còn chưa đóng, họ thấy được từng tin nhắn hiện lên.

Quy Chân Phản Phác đã nói xong điều cần nói, anh tắt chia sẻ màn hình, trong phòng phát sóng chỉ còn lại góc nhìn của Thanh Phong.

[Đi rồi!?]

[Máaaaaaaa!!!!]

[Vừa rồi streamer lại lừa tụi này!!!]

Thanh Phong: "Bạn trai cũng là bạn."

[Câu này ông nói còn tự thấy đuối lý!]

[AAAAA cứ vậy thôi sao? Anh Hành treo máy cũng được mà, cho tụi em nhìn lâu hơn tí đi.]

Người tới hóng hớt chỉ nhiều chứ không ít, mà người bị hại - Quy Chân Phản Phác - lại vẫn ở trong phòng phát sóng của Thanh Phong, chỉ là không nói chuyện nữa. Anh phát ngôn chấn động như vậy, tiết lộ vô số tin tức, nháy mắt sau đã mặc kệ tất cả, như thể chỉ muốn thông báo một câu thôi, không cần tốn nhiều thời gian giải thích.

Anh không sốt ruột, người xem lại sốt ruột.

[Thanh Phong, mở kênh đoàn đội.]

[Sốt ruột chết mất chết mất, sao lại cứ thế đi hả, đạp tôi một phát xong không chịu trách nhiệm sao?]

[Tôi giận rồi, phải mở kênh đoàn đội mới có thể dỗ được.]

[Giờ em rất tò mò không biết Quy Chân và Momo đang nói gì, mở kênh thỏa mãn anh em đi.]

[Một Trái Dưa Hấu Siêu Ngon tặng streamer...]

[Đạp Vân Trung tặng streamer...]

Thanh Phong: "..."

Gì vậy, đám này tặng quà làm gì, nhắn riêng cho cậu ta làm gì!! Đội ngũ cho phép gia nhập thoải mái mà!!! Muốn hóng thì vào luôn đây mà hỏi không tốt hơn à!!

Những người khác: À, ông dám thì ông hỏi đi.

Thanh Phong: "..."

Cậu ta nói: "Bọn họ đang treo máy ở chỗ tảng đá Đồng Hoang Hàn Nha ấy, nhiều cơ hội lắm, đừng bỏ lỡ."

Đương nhiên là họ cũng không đứng đó lâu, nhanh chóng chạy đi đánh kỳ văn, mang theo Quy Chân Phản Phác. Đại lão kiếm điểm kỳ văn là chỉ kiếm điểm kỳ văn, Momo và Quy Chân Phản Phác phối hợp hết sức ăn ý trong kỳ văn đua tốc độ, một nhóm năm người đánh 3 ván toàn thắng. Đánh xong thì hai người kia lại cùng offline, chỉ còn đám người theo dõi cả quá trình và kênh đoàn đội từ đầu tới cuối không mở thêm lần nào.

[Người đâu!]

Thanh Phong nói: "Sắp 11 giờ rồi, đến giờ ngủ của đại ca, bọn họ offline ngủ... Nhầm, offline nghỉ ngơi."

Khán giả:...!

-

Túc Mạc và Úc Trăn cùng offline, trở lại hiện thực, cảm giác cắt đứt dường như bớt đi nhiều. Tuy cơ thể cậu vẫn nặng nề như cũ, nhưng dần dà, dường như không còn khó chịu giống trước.

"Em đang nghĩ gì vậy?" Úc Trăn hỏi.

Túc Mạc: "Nghĩ vài chuyện."

"Còn chưa tắm nữa." Úc Trăn vươn tay chỉnh lại mái tóc của Túc Mạc bị máy đăng nhập làm rối: "Có nước ấm trong phòng tắm rồi, em đi tắm đi, anh lấy thuốc cho em ngâm chân."

Anh đứng dậy, đi được mấy bước lại quay đầu dặn: "Anh lấy sẵn quần áo rồi, đặt bên cạnh phòng tắm ấy."

Túc Mạc định nói gì đó, đã thấy Úc Trăn đi vào bếp, người máy còn theo sau.

Cậu rủ mắt, nhìn hai cái máy đăng nhập bên cạnh, tâm trạng bỗng trở nên tốt đẹp. Nước nóng và quần áo hẳn là Úc Trăn chuẩn bị từ trước, trước cả khi vào game. Túc Mạc tắm xong đi ra, người máy trong nhà Úc Trăn bưng thùng nước ngâm chân tới.

"Anh mua khi nào vậy?" Túc Mạc cúi đầu nhìn Úc Trăn đang đổ thuốc Đông y vào.

"Lâu lắm rồi." Úc Trăn nói: "Chỉ đợi bạn trai tới ở thôi."

Túc Mạc: "Anh ngẩng lên đi."

Úc Trăn nghe vậy ngẩng đầu, trên môi đột nhiên được bao trùm xúc cảm mát lạnh. Người kia khoác tay lên vai anh, kĩ thuật vụng về nhưng chứa đựng nhiệt tình chưa hết.

Chỉ là hôn được một lúc, quyền chủ động đã rơi vào tay Úc Trăn.

Anh đảo khách thành chủ hôn lại, hôn tới khi nhóc con này ngoan ngoãn mới chịu buông.

Úc Trăn: "Anh đi tắm."

Túc Mạc: "Dạ.". Truyện Đoản Văn

Úc Trăn suýt bị thái độ này của cậu chọc cười, đứng dậy hôn lên má Túc Mạc: "Lát nữa nhớ uống thuốc, anh tắm rồi sẽ quay lại."

Trong lúc họ nói chuyện, người máy đã bưng tới nước ấm và thuốc.

Úc Trăn vào phòng tắm, Túc Mạc uống thuốc xong tựa vào ghế sô pha, nhìn tin nhắn quang não.

Trần Sơn Tuyết hỏi cậu đã uống thuốc chuẩn bị ngủ chưa?

Túc Mạc dặn mẹ đi nghỉ sớm chút, không cần lo lắng cho cậu.

Trả lời Trần Sơn Tuyết xong, cậu mới xem nhóm chat game. Trước kia chỉ có nhóm chat Sớm Ngày Làm Giàu, giờ có thêm nhóm thám hiểm, nhưng nhóm thám hiểm thường là có người tag thì cậu mới vào đọc. Lần này Túc Mạc vào xem, phát hiện đã có mấy nghìn tin nhắn, số lần @ cậu đếm không hết.

Chủ yếu là tag lúc đang ở trong game, hỏi thăm quan hệ của cậu và Úc Trăn.

Mấy bức chụp màn hình Hồng Quả Quả gửi cậu đều đọc, những gì Úc Trăn nói trong phòng phát sóng cũng được Hồng Quả Quả truyền đạt lại rõ ràng. Trước kia cậu không chú ý những thứ này, đợt vừa rồi cũng hiếm khi online, không ngờ chuyện mình không để ý lại lên men thành như vậy.

Những năm qua cậu đã quen độc lập, gặp chuyện cũng là tự nghĩ cách giải quyết.

Đây là lần đầu tiên, khi mà cậu còn chưa làm, có người đã thay cậu dọn sạch tất cả. Điều tiếc nuối duy nhất là cậu không được trực tiếp nghe những gì Úc Trăn nói.

Ngô Liêu: @ Quy Chân Phản Phác @ Momo, cho nên là từ khi nào???

Apple: Ông vẫn chưa hiểu à? Ông thiếu một đôi mắt đẹp có thể nhìn thấu hồng trần đó.

Túc Mạc xem hầu hết tin nhắn, trả lời tin nhắn cuối của Ngô Liêu một đáp án đã nói trước đó.

Momo: Chuyện hẹn hò hả? Trước khi kết hôn trong game.

Trong nhóm có rất nhiều người online, thấy Momo thì đua nhau trồi lên.

Ngô Liêu: Hay lắm!

Apple: Ủa **, ban đêm tốt đẹp mà cậu còn có thời gian ra đây buôn chuyện à.

Momo:?

Momo: Anh ấy đang tắm.

Apple: Hóa ra là vậy, đã hiểu.

Momo:?

Streamer Thanh Phong Ưu Tú: Apple, ông... Nói thêm mấy câu đi [like].

Con Mèo: Tôi báo cáo ông truyền bá tư tưởng không trong sáng @ Apple.

Tiểu Hồng Quả Nhận Mua Hộ Toàn Server:???? Có vị thành niên không, mau xê ra đi.

Ngô Liêu: [vểnh tai]

Con Mèo: @ Hỏa Thụ Ngân Hoa

Hỏa Thụ Ngân Hoa: Tôi trên 18 rồi!!!!

Tiểu Hồng Quả Nhận Mua Hộ Toàn Server: @ Momo anh đang làm gì thế?

Momo: Ngâm chân.

Mấy người đang hóng hớt thấy câu này tự dưng im tịt, sau đó là một đống dấu chấm hỏi.

Hỏa Thụ Ngân Hoa: Trước cái đó còn phải ngâm chân à?

Tiểu Hồng Quả Nhận Mua Hộ Toàn Server: Gì? Đại ca? Anh chỉ làm thế thôi á?

Streamer Thanh Phong Ưu Tú: Đáng lẽ phải kịch liệt hơn chứ?

Momo:?

Apple: [kết nối cửa hàng] [kết nối cửa hàng] [kết nối cửa hàng] không cần khách khí.

Cả bầy tạm dừng vài giây.

Đạp Vân Trung:....?

Streamer Thanh Phong Ưu Tú: Cảm ơn, để tôi chuẩn bị trước.

Tiểu Hồng Quả Nhận Mua Hộ Toàn Server: Cảm ơn, để tôi chia sẻ cho thằng em họ.

Hải Đường: Đã lưu, cảm ơn.

Apple: Cái này là trước đây bạn tôi chia sẻ cho tôi, đại lý toàn Sao Thủ Đô, mỗi khu vực đều có trạm giao hàng, 30 phút ship nhanh, đừng khách sáo.

Mướp Đắng: Khụ khụ!

Xuất phát từ lòng tò mò, Túc Mạc nhấn vào lại phát hiện thế mà không phải cửa hàng Tinh Võng, mà là quang não. Chờ cậu thấy được những thứ kì quái nhưng có cái tên hết sức tao nhã trên kệ hàng, mới hiểu ra mấy người kia đang nói chuyện gì.

Túc Mạc lập tức thoát ra, một lúc sau, lại nhấn vào.

Người máy đứng cách đó không xa. Là một người máy toàn năng, nhiệm vụ mới của nó có mục "chăm sóc bạn trai của chủ nhân" đứng ưu tiên hàng đầu. Nó đang theo dõi đối tượng nhiệm vụ ngồi trên ghế sô pha ngâm chân, chợt để ý tai cậu hơi đỏ.

Người máy:!

Lúc ra khỏi phòng tắm, Úc Trăn nhìn thấy người máy đang cầm thiết bị chữa bệnh anh mới mua, đo số liệu cơ thể cho Túc Mạc: "Sao rồi?"

Người máy nói: "Số liệu cơ thể bình thường."

Túc Mạc ngâm chân xong đã lau khô, đang khoanh chân ngồi trên ghế sô pha nhìn Úc Trăn. Người kia chỉ mặc áo choàng tắm, trên cổ còn nước chưa khô. Khí lạnh mùa đông với người thể chất tốt như Úc Trăn không có mấy ảnh hưởng, mà nhiệt độ trong phòng còn khá cao, so với Túc Mạc mặc kín từ đầu tới chân, anh thoải mái hơn chút.

Túc Mạc bỗng thấy hơi nóng, cậu hỏi: "Giờ mình đi ngủ ạ?"

"Ừ."

Hai người trở lại phòng ngủ. Úc Trăn cầm tài liệu theo chuẩn bị đọc một chút trước khi ngủ, nhưng đọc chưa được bao lâu, anh đã chú ý tới ánh mắt như có như không ở bên cạnh. Từ lúc anh thay áo ngủ đến giờ, ánh mắt đó chưa từng biến mất.

Nam sinh thường cứ đến giờ này là sẽ díu mắt, hôm nay lại không có vẻ gì là buồn ngủ, một mực nhìn anh.

Con ngươi Úc Trăn thẫm lại, không đọc nữa.

"Mạc Mạc, qua đây."

Túc Mạc mới lại gần đã bị anh người yêu bế lên. Cậu lơ lửng trong chốc lát rồi cảm giác lưng mình dựa vào đệm giường mềm mại, sau đó là sự nhiệt tình khác hẳn với lúc trước của Úc Trăn.

Úc Trăn đang hôn cậu.

Túc Mạc phát hiện mình không bình tĩnh được, cậu không khống chế được nhịp tim.

Nụ hôn chúc ngủ ngon này kéo dài cho tới khi Úc Trăn chịu buông cậu ra, lớp chăn mềm mại phủ lên, giọng nói khàn khàn ở bên tai: "Em ngủ trước đi, anh đi tắm."

Túc Mạc vô thức nói: "Nhưng anh mới tắm..."

Cậu chưa nói hết cũng kịp nhận ra, vì cậu cũng thấy hơi nóng.

"..."

Con ngươi Úc Trăn sâu thẳm, khẽ cười hỏi: "Hôn vậy vẫn chưa chịu ngoan à?"

Túc Mạc bỗng rất can đảm: "... Em cũng muốn tắm."

Chơi đùa một hồi, cuối cùng hai người kết thúc công việc bằng cách đi tắm, đương nhiên là tắm nước nóng, vì Túc Mạc không thể đụng vào nước lạnh.

Tắm xong đi ra Túc Mạc đã díu hết cả mắt, cậu nhìn Úc Trăn.

Úc Trăn đắp chăn cho cậu: "Vẫn muốn tắm à?"

Túc Mạc: "... Thôi."

Úc Trăn lại vào phòng tắm, lần này có hơi lâu, lúc ra người trên giường đã bọc chăn thiếp đi. Anh nhẹ nhàng lên giường, ôm nam sinh vào lòng, cẩn thận dịu dàng hôn lên mắt cậu.

Lúc hôn tới má, nam sinh đang ngủ mới mơ mơ màng màng nói ---

"... Ngứa... Đừng cắn."

Úc Trăn trả thù khẽ cắn một cái lên vành tai kia.

Cuối cùng nói: "Ngủ ngon."

Túc Mạc ngủ một giấc đến khi mặt trời lên cao, trong mơ cậu luôn cảm thấy có ai đó đang cắn mình, ngủ dậy thì phát hiện khóe môi có hơi đỏ. Nghĩ đến nụ hôn dịu dàng lại kiềm chế của Úc Trăn hôm qua trong phòng tắm, cậu không khỏi có chút ngẩn ngơ.

Mặc dù chuyện này có hơi khác với những gì Túc Mạc biết về việc qua đêm với bạn trai, Úc Trăn không làm gì, nhưng Túc Mạc nhớ lại vẫn thấy nhịp tim rộn ràng. Cậu không ghét cảm giác này.

Hôm qua Úc Trăn không phát hiện, da Túc Mạc trắng, dễ để lại vết, ngoài khóe môi ra chỗ cổ cũng có vài dấu. Cũng may đang là mùa đông, Túc Mạc mặc áo cao cổ, còn quàng khăn.

Nhóm chat Sớm Ngày Làm Giàu ---

Hồng Quả Quả: Anh, tối hôm qua thế nào?

Thanh Phong: Cười chết rồi, sáng nay anh Hành ở trong nhóm lớn tag Apple kèm dấu hỏi, giờ đám kia im re luôn.

Hồng Quả Quả: Đừng nói nữa, từ sáng tới giờ Apple chưa online.

Thanh Phong: Cho ổng cơ hội chắc giờ mua vé bay ra khỏi Sao Thủ Đô rồi.

Túc Mạc lục tin nhắn trong nhóm thám hiểm, thật sự thấy Úc Trăn nhắn một dấu chấm hỏi.

Cậu cúi đầu đọc tin nhắn, mắt lại liếc nhìn Úc Trăn đang tập trung lái xe bên cạnh.

Momo: Rất tốt.

Hai người ra ngoài chơi cả ngày, tối về nhà họ Túc ăn cơm.

Ăn xong Úc Trăn ra về, trước khi đi Túc Mạc tới tiễn anh.

"Phải đợi tới khai giảng." Úc Trăn len lén hôn cậu một chút, sau đó nói: "Khai giảng rồi em qua nhà anh ở đi, anh đưa đón em đi học."

Túc Mạc đột nhiên cảm thấy kì nghỉ của đại học Thủ Đô có vẻ quá dài.

Trong khoảng thời gian này sống chung, quan hệ giữa Túc Mạc và cha mẹ dần trở nên hài hòa. Rõ ràng đã rất lâu không gặp mặt, nhưng cũng chỉ cần vài ngày để làm quen với nhau. Có gì không biết Trần Sơn Tuyết sẽ chạy tới hỏi Túc Mạc, mà cuộc sống của cậu cũng không bị ba mẹ can thiệp, căn nhà không còn lạnh lẽo như xưa, khi về luôn có thể nghe được tiếng Nhạc Nhạc trò chuyện với mẹ, thỉnh thoảng còn có ba.

Không còn là thế giới đơn giản chỉ có cậu và Nhạc Nhạc, mà đã náo nhiệt hơn.

Túc Mạc không nói, nhưng thật ra cậu rất thích náo nhiệt.

"Sao tai con đỏ thế?"

Trần Sơn Tuyết để ý, nhìn kĩ lại chỉ có một bên tai bị đỏ: "Bị con gì cắn à? Có ngứa không? Mẹ lấy thuốc cho bôi nhé."

"Kì lạ, mùa đông ít côn trùng lắm mà nhỉ." Bà vừa đi vừa nói: "Hôm nay hai đứa đi đâu chơi vậy?"

"Đi vài chỗ thôi ạ." Túc Mạc bị mẹ hỏi có hơi chột dạ, chuyển chủ đề: "Ba con đâu rồi ạ?"

Trần Sơn Tuyết cười: "Gần đây ông ấy thích đi dạo Tinh Võng, còn thích chơi game. Làm việc xong rồi, giờ chắc đang trong phòng chơi gì đó, con kệ ông ấy đi."

Túc Mạc biết chuyện này, mấy hôm trước cậu còn thấy ba cầm máy đăng nhập thần thần bí bí đi vào phòng làm việc.

Đợt này hễ rảnh là Túc Mạc sẽ cùng ba mẹ ra ngoài, hoặc là chơi cờ với ba, nói chuyện phiếm với mẹ. Thường là chiều hoặc tối mới vào game, online sẽ cùng đám Hồng Quả Quả đánh kỳ văn.

Hôm đó cậu và đồng đội vừa đánh phó bản xong, ra ngoài thì nhận được tin nhắn của Mướp Đắng, sau đó có nhắc nhở người chơi gia nhập.

"Cuối cùng cũng ra." Mướp Đắng nói: "Anh đợi nửa tiếng rồi."

Hồng Quả Quả: "Anh Mướp Đắng làm gì vậy?"

Túc Mạc hỏi: "Có chuyện gì à?"

"Có việc cần nói chuyện trực tiếp, mà nói ra cũng rắc rối." Mướp Đắng nói: "Anh bảo cậu ta xin vào đội của cậu rồi, cậu duyệt đi."

Mướp Đắng: "Cậu ấy không kết bạn với cậu, bọn anh bàn với nhau thì có vài việc nên nói trực tiếp thì hơn."

Túc Mạc nghi hoặc, một lúc sau nhận được yêu cầu gia nhập của [Quẻ Không Đồng Nhất].

Sau Hội Luận Đạo Thiên Hạ, Túc Mạc và Quẻ Không Đồng Nhất không có nhiều giao thoa, chỉ thỉnh thoảng bắt gặp trên chiến trường kỳ văn, còn những lúc khác gần như không thấy mặt. Thậm chí hai người còn không kết bạn.

Úc Trăn có chút kinh ngạc: "Quẻ Không Đồng Nhất?"

"Là tôi." Quẻ Không Đồng Nhất nói: "Chào mọi người."

Hồng Quả Quả: "Đại lão top 1!"

Thanh Phong: "Sao đại thần lại tới đây?"

Sau khi vào đoàn, Quẻ Không Đồng Nhất truyền tống tới.

Đạo sĩ áo trắng vẫn là vẻ tiên phong đạo cốt như cũ, vũ khí trên lưng tỏa hào quang lạnh lẽo. Hắn tới chào hỏi mọi người, sau đó đi thẳng vào đề ---

"Có chuyện cần cậu giúp, liên quan tới Trận Doanh Chiến của U Minh."