Bảo Anh Làm Sao Không Yêu Em (Khúc Chấn Sơ)

Chương 32: Sát thần để lộ ra vẻ mặt như thế



Khúc Chấn Sơ nhìn dáng vẻ chân thành của cô, không nhịn được đến gần.

Cố ý trêu chọc cô

"Đã qua hai phút rồi."

Động tác của An Diệc Diệp thoáng ngừng lại, sau đó thật sự tăng tốc.

Khúc Chấn Sơ nhìn thấy vẻ mặt hốt hoảng lo sợ của cô, từng đường cong trên khuôn mặt cũng trở nên dịu dàng hơn.

Mà cảnh diễn ra lúc này, lọt vào mắt tất cả mọi người đang có mặt ở đây.

Bọn họ đều cảm thấy thật kỳ lạ.

Tính tình của Khúc Chấn Sơ, bọn họ đều vô cùng rõ ràng.

Trước đây Khúc Chấn Sơ trở mặt, khi tiến hành trả thù tất cả mọi người nhà họ Khúc, bọn họ đều nếm trải mùi vị ấy.

Máu lạnh vô tình, lòng dạ độc ác.

Trong mắt của anh không có bất kỳ tình cảm nào đáng nói cả, cho dù ở trong giới kinh doanh, cũng gây thù chuốc oán vô số, bị gọi là Sát thần.

Mà lúc này, thế mà bọn họ lại trông thấy Sát thần lộ ra vẻ mặt như thế.

Tất cả mọi người đều như nuốt phải con ruồi vậy.

Mắt Khúc Kiều thấy hết động tác của hai người, tuy rằng trên mặt không có gì thay đổi, nhưng trong lòng không khỏi nhìn Tiêu Nhĩ Giai thêm vài lần.

Lúc đầu ông không nên đồng ý cuộc hôn nhân này, là ông có lỗi với Chấn Sơ.

Cho dù đã bị anh trả thù lại, nhưng ông vẫn không đành lòng đẩy anh vào hố lửa.

Ông ho khan một tiếng, đợi mọi người đều quay lại nhìn.

"Nhĩ Giai, sau khi cháu được gả đến đây, đã quen chưa?"

An Diệc Diệp cúi đầu liều mạng muốn mình tỉnh táo lại. Nhưng mà, càng như vậy, trong đầu lại càng nhão như tương.

Vốn không nhận ra Khúc Kiều đang gọi cô.

Khúc Chấn Sơ mở miệng nói: "Vẫn ổn."

Khúc Kiều nhẹ nhàng gật đầu.

"Về phía công ty, em trai con mới nghĩ ra một phương án hợp tác, đã nói qua với con chưa?''

Khúc Chấn Sơ quay sang nhìn Khúc Diên Nghị.

"Vẫn chưa."

Khúc Kiều nở nụ cười, quay đầu nhìn về phía Khúc Diên Nghị thúc giục.

"Diên Nghị, nói về cách của con chút đi, phương án lần này không tệ, nếu có thể hợp tác cùng với Chấn Sơ, thì cả hai cùng có lợi.''

Khúc Diên Nghị lộ ra nụ cười tự tin, vô cùng bình tĩnh mà đem cách làm lần này nói ra.

"... Mảnh đất vùng ngoại ô kia đã bị nhà họ Tiêu mua lại rồi, phần còn lại thì phải khai phá một lần nữa, thành lập một khu biệt thự cao cấp mới, nhất định có thể trở thành khu đầu tiên trong nước!"

Khúc Diên Nghị đẩy nhẹ kính mắt một cái, trên mặt đều là vẻ hưng phấn, rõ ràng hết sức hài lòng đối với kế hoạch của chính mình.

Thẩm Thanh Chiêu ngồi ở một bên, hài lòng nhìn Khúc Diên Nghị.

Nhưng mà khi anh ta nói xong, vẻ mặt Khúc Chấn Sơ cũng không có gì thay đổi.

Một lát sau, cuối cùng anh mới nói:

"Ý của cậu là, Nhà họ Khúc và nhà họ Tiêu đã quyết định xong toàn bộ phương án hợp tác, quyết định xong bản thiết kế, mua quyền sử dụng đất, mọi thứ đều đã được chuẩn bị sẵn sàng rồi hả?''

"Không sai."

Cả người Khúc Chấn Sơ hơi ngửa về phía sau, khóe miệng khẽ cười nhưng không mang theo chút độ ấm nào cả.

"Vậy bây giờ cậu bảo tôi tham gia, để tôi làm gì? Ngồi mát ăn bát vàng?"

Nói chuyện thẳng thừng như vậy, làm cho tất cả mọi người đều kinh sợ.

Sắc mặt Khúc Diên Nghị trong nháy mắt càng có chút khó coi.

"Không phải, chúng ta..."

Khúc Chấn Sơ đưa tay cầm ly nước mà An Diệc Diệp đã uống xong, đặt lên bàn.

"Các người đã quyết định xong tất cả việc hợp tác, nhưng mà không có tiền vốn, các người mua lại quyền sử dụng đất, nhưng không cách nào khơi thông đường, lấy được quyền xây dựng.''

Sắc mặt Khúc Diên Nghị trở nên khó coi hơn nữa, ngay cả Khúc Kiều và Thẩm Thanh Chiêu cũng nhăn hết cả mày lại.

Nhưng mà Khúc Chấn Sơ vẫn chưa dừng lại.

"Các người muốn để tôi khơi thông con đường bên trên, lại bỏ vốn, nhưng mà không muốn để tôi nhúng tay."

Thẩm Thanh Chiêu không vừa lòng nói: "Chấn Sơ, sao con có thể nói như vậy? Không cần làm gì không phải tốt sao? Đến lúc đó chờ khi xây dựng thành công rồi, con có thể trực tiếp thu lợi nhuận.''

"Trực tiếp thu lợi nhuận?"

Khúc Chấn Sơ lạnh lùng cười một tiếng.

Bọn họ thật sự coi bản thân anh ngu ngốc sao?