Bảo Anh Làm Sao Không Yêu Em (Khúc Chấn Sơ)

Chương 82: Bữa tiệc từ thiện



Tiệc từ thiện Sa Hoa không phụ danh tiếng trong ngành.

Có thể tham gia buổi tiệc từ thiện Sa Hoa là những người có liên quan đến giới kinh doanh, chính trị và giải trí. Chỉ những người đạt được thành tựu cao nhất trong ngành mới đủ điều kiện tham gia.

Có thể nói nếu nhận được tấm thiệp mời của tiệc từ thiện Sa Hoa thì đó chính là lời khẳng định lớn nhất về địa vị thân phận của người đó.

Mấy năm nay Khúc Chấn Sơ cũng đã nhận được những lời mời như vậy nhưng anh chưa bao giờ tham gia.

Trong những bữa tiệc như vậy, hoạt động từ thiện chỉ là phụ, phần lớn mọi người đều xem nơi này là chỗ giao dịch.

Những người trong lĩnh vực kinh doanh và chính trị sẽ thăm dò về các chính sách và xu hướng mới nhất, còn những người trong ngành giải trí sẽ tận dụng cơ hội này để gả vào nhà giàu.

Mấy ngày trước khi Khúc Chấn Sơ nhận được thư mời thì không từ chối như trước nữa mà là nghĩ tới An Diệc Diệp.

Chiếc xe ô tô màu đen tiến về phía trước trong màn đêm, lặng lẽ lái vào trung tâm thành phố.

Chiếc xe chậm rãi dừng trước một ngôi biệt thự.

Tốp năm tốp ba những chiếc xe hơi đang chạy tới gần bên này.

Lại có ai biết rằng những người ngồi trong những chiếc xe khiêm tốn này đều là những nhân vật mà chỉ cần giẫm chân một cái cũng khiến cả nước rung chuyển.

Mà hôm nay, hầu như những nhân vật tai to mặt lớn đều tập trung tại đây.

Khúc Chấn Sơ vừa dẫn An Diệc Diệp đi vào vừa kiểm tra một lượt quần áo trên người cô.

An Diệc Diệp hơi khó chịu.

Lúc nãy khi đi ra khỏi biệt thự cổ, cô vốn mặc chiếc váy cúp ngực dài màu trắng.

Nhưng khi cô vừa đi ra thì Khúc Chấn Sơ đã sầm mặt bảo cô khoác thêm một chiếc áo khoác ngắn, còn cài kín mít luôn.

Khiến cô cảm thấy hơi nóng.

Thế nhưng Khúc Chấn Sơ lại hết sức hài lòng.

Là ai chọn váy?

Loại váy này mặc ở nhà còn tạm chứ sao có thể mặc ra ngoài được?

Anh bực bội kéo áo khoác ngắn của An Diệc Diệp.

Dưới ánh đèn, làn da của An Diệc Diệp trắng nõn như bạch ngọc, đôi mắt đen láy sáng ngời.

Dù có ăn mặc kín như bưng thì cũng khó mà che giấu được vẻ mỹ miều của cô.

Nếu cứ như vậy mà đi vào thì nhất định sẽ thu hút một đám người theo đuổi.

Khúc Chấn Sơ tối sầm mặt, đột nhiên có chút hối hận. Anh không nên đưa cô đến tham dự bữa tiệc này.

Bởi người ở trong này đều không phải là người tử tế gì.

An Diệc Diệp thấy anh sầm mặt, có vẻ như cực kỳ không vui.

"Sao thế?"

Khúc Chấn Sơ đè nén mọi suy nghĩ trong lòng, mặt xị ra rồi xoay người.

"Đi thôi."

An Diệc Diệp gật đầu, khoác tay anh.

Lúc này tâm trạng của Khúc Chấn Sơ mới đỡ hơn một chút, nhưng vẫn không yên lòng nói: "Lát nữa phải luôn ở cạnh tôi."

Hai người vừa đi vào, liền có một chiếc xe ô tô màu trắng lái tới trước cửa.

Chiếc xe dừng lại, Dư Nhã Thiểm bước ra khỏi xe.

Cô ta nhìn xung quanh khi thấy căn biệt thự trước mặt, trên khuôn mặt trang điểm đậm nét lộ ra nụ cười mãn nguyện.

Trên xe lại bước xuống một người đàn ông bụng phệ, mặt bóng nhoáng khoảng bốn năm mươi tuổi.

Bộ vest xa xỉ trở nên xốc xếch vì thân hình quá khổ của ông ta, ngay cả cúc áo cũng không cài được. Đỉnh đầu của ông ta chỉ còn lưa thưa vài sợi tóc, da đầu có thể phản chiếu lại ánh đèn đường rồi.

Ông ta cười tươi rói bước xuống, ánh mắt đục ngầu không ngừng nhìn tới nhìn lui trên người Dư Nhã Thiểm.

"Cô Dư."

Ông ta thò tay ra sờ eo Dư Nhã Thiểm: "Thế nào? Tôi đã nói có thể dẫn cô đến đây, đúng chứ?"

Dư Nhã Thiểm ngoài mặt cười duyên với ông ta nhưng trong lòng thì lại cực kỳ chán ghét.

Nếu không phải vì tới đây để tìm Khúc Chấn Sơ thì còn lâu cô ta mới để ý đến lão già chết tiệt này!

Nhưng bây giờ để gặp được Khúc Chấn Sơ cô đành phải nhịn.

"Ông Lưu, ông thật là lợi hại, tôi đã muốn xem thử nơi này từ lâu rồi."

Lưu Ngạn cười hài lòng, hai tay sờ tay Dư Nhã Thiểm.

"Đó là đương nhiên, chỉ cần cô theo tôi thì muốn gì mà chẳng được?"

Dư Nhã Thiểm nũng nịu dựa lên người ông ta.

"Ông Lưu, chẳng lẽ ông còn chưa hiểu tấm lòng của tôi sao?"

Lưu Ngạn cười phóng đãng, hai tay sờ mông Dư Nhã Thiên.

"Đồ tiểu yêu tinh này."

Dư Nhã Thiểm bề ngoài thì hùa theo nhưng trong lòng lại mắng gã té tát.

Nhưng nếu muốn đoạt được Khúc Chấn Sơ trở về thì cô phải dựa vào ông ta.

Bên trong biệt thự.

Sự xuất hiện của Khúc Chấn Sơ và An Diệc Diệp khiến bữa tiệc ngay lập tức trở nên sôi động.

Tiệc rượu linh đình, cụng chén cạn ly.

Khúc Chấn Sơ liên tục từ chối tiệc từ thiện mấy năm nay, đây là việc ai cũng biết.

Ai cũng nghĩ năm nay anh cũng sẽ không tới, nhưng nào ngờ lần này anh lại đến mà hơn nữa còn dẫn theo bạn nữ.

Cặp trai tài gái sắc là hai người vừa tiến vào, nhất thời thu hút ánh mắt của mọi người.

Khoảng thời gian này, Dư Nhã Thiểm vừa vô tình vừa cố ý mở rộng danh tiếng của cô ta, không ngừng phóng đại mối quan hệ của cô ta và Khúc Chấn Sơ.

Cô ta nghiễm nhiên tự cho mình là nữ chủ nhân của nhà họ Khúc.

Người không biết chuyện bên trong đều nghĩ Khúc Chấn Sơ có tình nhân bên ngoài tên là Dư Nhã Thiểm.

Nhưng lúc này người đứng bên cạnh anh hơi xa lạ, rõ ràng không phải là Dư Nhã Thiểm.

Thế là ánh mắt của mọi người lại thêm vài phần thăm dò.

Nhưng khi nhìn kỹ lại thì phát hiện tuy cô gái bên cạnh Khúc Chấn Sơ ăn mặc khá bảo thủ lại trang điểm rất nhạt nhưng càng rực rỡ bắt mắt hơn nhiều minh tinh trong buổi tiệc từ thiện tối nay.

Chỉ với mỗi khí chất dịu dàng tự nhiên kia cũng đã vượt xa những người khác.

Khúc Chấn Sơ thấy ánh mắt mọi người đều tập trung lên người An Diệc Diệp, sắc mặt càng xị xuống.

Dẫn cô tới tham gia bữa tiệc tối nay đúng là quyết định sai lầm.

Khúc Chấn Sơ đưa ra kết luận ngay lập tức, thậm chí còn muốn đưa cô rời khỏi đây ngay.

Nhưng anh chưa kịp hành động thì đã có người nóng lòng đi tới.

"Anh Khúc, không ngờ năm nay anh cũng tới đấy."

Tuy đối phương đang nói chuyện với Khúc Chấn Sơ nhưng tầm mắt của anh ta cứ tập trung trên người An Diệc Diệp.

Rõ ràng là có dụng ý khác.

Thoáng chốc anh ta liền hỏi: "Cô gái xinh đẹp này là?"

Khúc Chấn Sơ cười lạnh một tiếng.

"Vợ tôi."

Đối phương ngẩn tò te.

Bên ngoài đều đồn, Khúc Chấn Sơ và vợ không hợp nhau, nếu không anh ta sẽ không ở bên ngoài tìm đến Dư Nhã Thiểm.

Nhưng bây giờ nhìn lại, bắt đầu từ lúc vào đây, tay của Khúc Chấn Sơ luôn đặt trên hông An Diệc Diệp, mạnh mẽ tuyên bố quyền sở hữu của mình.

Rốt cuộc là kẻ nào nói vợ chồng bọn họ bất hòa?

Người nọ cười gượng, anh ta có thể cảm nhận rõ ràng sự thù địch của Khúc Chấn Sơ.

Anh ta vừa định rời đi, không ngờ ngoài cửa lại có động tĩnh.

Vừa quay đầu thì thấy Dư Nhã Thiểm lại đang đi tới.

Mọi người kinh ngạc nhìn cô ta, Khúc Chấn Sơ vừa mới dẫn người tới thì nhân vật chính trong tin đồn kia đã đuổi sát theo sau.

Nhưng khi thấy người cùng đi vào với Dư Nhã Thiểm, nhất thời ai nấy cũng lắc đầu ngao ngán.

Người đàn ông Lưu Ngạn này thanh danh không tốt, có tiếng là quỷ dâm đãng, chỉ cần phụ nữ hơi có nhan sắc một chút là đều bị ông ta đụng tới.

Sở dĩ đến giờ vẫn được yên ổn là vì ông ta dùng tiền đè mọi chuyện xuống.

Sao bây giờ Dư Nhã Thiểm lại dính tới ông ta?

Lẽ nào cô ta đã không được Khúc Chấn Sơ yêu chiều nữa rồi?

An Diệc Diệp quay đầu, thấy Khúc Chấn Sơ bên cạnh cau mày, nhìn Dư Nhã Thiểm đang đi từ đằng xa tới.

Trong đầu mọi người đang có hàng ngàn suy đoán thì lúc này trên sân khấu sảnh tiệc truyền đến một giọng nói.

"Chúc mọi người buổi tối tốt lành, chào mừng mọi người đến tham dự bữa tiệc từ thiện Sa Hoa."

Nghe được giọng nói này An Diệc Diệp vội quay đầu nhìn lại.

Không ngờ MC lại là Mai Ấn Cầm.