Bảo Bối Của Tôi Là Em

Chương 159: Đánh nhau- Nhận ra nhau



“ Ưm..! ” Alice bị người phía sau lưng bịch miệng lại, bên ngoài thì có tiếng bước chân của mấy tên vệ sĩ nên cô ngừng vùng vẫy, đứng yên chờ tiếng bước chân lắng xuống.

Alice nhanh chóng dùng trỏ thụt về phía sau, nhưng người sau lưng cô có vẻ khá thuần thục những đòn giản đơn này. Liền chặn đòn đánh của cô lại, xoay người cô đối diện hắn.

“ Tôi vừa mới cứu cô? ” Hàn Tử Mặc (Waldo) đang đeo mặt nạ ban nãy, nhìn chăm chú vào Alice.

“ Tôi không mượn anh cứu tôi. ” Alice cau mày, cô không nhờ, tự giúp thì đừng có mà nói.

“ Cứng miệng. ” Hàn Tử Mặc nhìn kĩ cô gái này, ban nãy nhìn dáng vẻ khát máu của cô gái này hắn cũng có chút ớn lạnh.. Trông rất giống Huyền Thiên Băng.. Thật sự rất giống! Huyền Thiên Băng của hắn cũng có một mặt đáng sợ như vậy, nhưng cô không hề lạnh lùng, đôi lúc lạnh nhạt nhưng Huyền Thiên Băng lại không hề lạnh lùng. Cô gái này quá mức lạnh lùng, lạnh đến mức không thấy được một sắc hồng nào trên mặt cô.

“... ” Alice không trả lời, tay liền vung mạnh. Tên quái đảng!

“... ” Hàn Tử Mặc vẫn nhìn Alice với khuôn mặt không cảm xúc, quả thật là có quá nhiều nét giống Băng. Tuy nhiên, tóc của Huyền Thiên Băng màu vàng kim, một đôi mắt xanh biếc của biển cả, khiến người ta say đắm đôi mắt ấy! Nhìn cô gái này xem, nét đẹp trường thành, một đôi mắt đỏ của máu, như có thể nhìn thấu lòng người. Màu tóc bạch kim, nói thẳng là trắng, không nhiễm bụi trần... Đây không giống Băng của hắn..!

Alice không bận tâm tên điên kia nữa, cô liền đặt tay vào nắm cửa chuẩn bị rời đi, cho dù có gặp đám vệ sĩ kia thì bọn chúng cũng chưa chắc đã là đối thủ của cô. Chẳng qua nghe theo ý của Dylan, không gây ra động tĩnh quá lớn.

Ngay lúc cô định mở của thì người đàn ông kia kéo tay cô về phía sau hắn, chặn cửa không cho cô đến gần.

‘ Tên điên này lại muốn làm gì nữa? ’ Alice khó chịu nghĩ, vốn định rời đi nhanh gọn. Nhưng giờ lại gặp phải phiền phức lớn là cái người khiêu vũ với cô ban nãy đây. Bây giờ còn không ra thì Dylan chắc chắn sẽ tiếp tục lãi nhãi, mà hiện tại muốn ra thì cũng có người cản trở!

“ Đánh thắng tôi, cô muốn đi đâu cũng được. Thua tôi, để lại cái mạng của cô. ” Hàn Tử Mặc nói mà không chút do dự, cô gái này rất giống Huyền Thiên Băng nên hắn quyết định sẽ giết cô ta. Hơn nữa cô gái này cũng quá nguy hiểm, giết để phòng trừ mọi hậu họa về sau.

“ Được! ” Đi cũng không được thì chỉ còn đánh, mặc dù thấy khá phiền toái nhưng vẫn phải đánh. Cùng lắm đánh cho tên này gãy vài cái xương rồi rời đi là được rồi.

Vài giây sau đó cả hai liền vào thế, luận tốc độ Hàn Tử Mặc không bằng Alice, luận sức lực Alice lại không bằng Hàn Tử Mặc. Cứ thế trận đánh ngang tài nhưng không ngang sức đã diễn ra, không ai nhường nhịn một ai. Trên một trận đánh thật sự, lơ là một giây cũng đủ chết người. Vì thế cả hai đều rất nghiêm túc khi nhận ra sức mạnh của đối phương.

Chỉ cần Hàn Tử Mặc đánh, thì Alice liền có thể đỡ hoặc né được. Khi Alice động thủ, Hàn Tử Mặc đều đỡ được và không một chút đau. Hai người như sinh ra để đối nghịch nhau, không ai thắng ai cũng như trận đánh này bất phân thắng bại.

Rồi Alice lại đánh bay mặt nạ của Hàn Tử Mặc, cô rất bất ngờ và có lơ là vài giây liền bị Hàn Tử Mặc đánh cho một cú không kịp né tránh. Ngay lúc đó mặt nạ của Alice cũng rớt xuống, Hàn Tử Mặc dĩ nhiên cũng không tin vào mắt mình, ngoại trừ màu tóc và màu mắt, cô gái này hoàn toàn giống với Huyền Thiên Băng!

Alice thì tức đến không thể tả, luồng sát khí dày đặc quanh người cô liền tỏa ra rõ ràng hơn. Sau khi chiếc mặt nạ rơi xuống, Alice nghĩ tên này chỉ là có nét giống với Hàn Tử Mặc nhưng không! Bây giờ thì nhìn rõ rồi, tên quái đản này chính là Hàn Tử Mặc không sai đi đâu được. Đổi một màu tóc thì cô sẽ không nhận ra sao? Cái khuôn mặt này cô nhớ như in! Những ký ức không mấy tốt đẹp cũng dần xuất hiện trong đầu cô, sát khí ngày một dày hơn, đôi mắt cô như muốn nuốt chửng mọi thứ. Đau khổ, thù hận, tất cả những thứ đó như che lấp cô khiến Alice không còn chút ý thức nào khống chế bản thân. Cứ tiến đến đánh thẳng vào Hàn Tử Mặc, sức lực cũng tốc độ của Alice cũng nhanh hơn rất nhiều khiến Hàn Tử Mặc ăn hành không ít! Không quá vài phút sau, Hàn Tử Mặc liền đau đớn khụy xuống.

Alice có chút bỡ ngỡ, định dùng tay đánh gãy cổ Hàn Tử Mặc nhưng rất may, cô đã cố gắng kiềm chế và lấy lại được ý thức. Nếu không ngày mai tin tức thủ lĩnh Thần Tử chết sẽ lên trang đầu của báo đấy! Hot search!

Alice định nhân lúc này rời đi, nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ đau đớn của Hàn Tử Mặc cô vẫn không kiềm lòng được mà quay lại nhìn. Dặn lòng là đây chỉ là sự thương hại, không một chút tình cảm cá nhân nào khác!

Alice nhìn biểu hiện của Hàn Tử Mặc, cả chịu chứng thì có vẻ hắn đã trúng độc rồi. Mạn Sà Độc, loại độc này chỉ có hai nơi có thuốc giải, đó chính là tổ chức E.V.N của Africando và Dạ Thiên Đế Quốc. Có thể Hàn Tử Mặc đã bị tổ chức E.V.N của Africando hạ độc nên hắn mới đích thân đến đây lấy thuốc giải.

Khoan đã! Việc này thì liên quan gì tới mình chứ? Mặc kệ hắn! Alice đứng lên rời đi, chưa được hai bước đã phải đấu tranh tâm lý. Cô quyết định quay lại, đẩy Hàn Tử Mặc xuống, nhét vào miệng hắn một viên thuốc rồi bỏ đi.

Hàn Tử Mặc rất bất ngờ với hành động này, cuối cùng... Hắn cũng biết rằng, đây chính là Huyền Thiên Băng của hắn chứ không ai khác! Đau đớn thay, toàn thân hắn hoàn toàn cứng đờ không thể nào nhúc nhích được! Đợi chờ 6 năm tất cả đều không bằng ngày hôm nay nhưng đời trớ trêu?