Bảo Bối Mê Người: Đại Thúc Nhẹ Nhàng Sủng

Chương 155: Lưu manh đấu với lưu manh



Editor: Shmily

- ---------------------

Bởi vì quá nhiều đồ ăn ngon cho nên hai người mua mỗi thứ một chút, phân lượng cũng nhiều hơn không ít so với người khác.

Gà rán, thịt nướng, kem ly, bắp rang,...

Rất nhanh, Hạ Thập Thất và Đường Đậu Đậu đã cầm rất nhiều thứ ở trên tay.

Nhưng cho dù là như vậy, Đường Đậu Đậu vẫn là một bộ dáng không thỏa mãn, chuẩn bị tiếp tục càn quét.

"A a a a a a!!!!! Kem sầu riêng kia ăn siêu cấp ngon!!!! Em đi mua đã!!!!"

Đường Đậu Đậu đột nhiên hét lên, sau đó vứt Hạ Thập Thất ở lại, chạy như bay tới quầy bán kem sầu riêng.

Rất ít nữ sinh có thể chống cự lại dụ hoặc của điểm tâm ngọt, Đường Đậu Đậu thì lại càng thích, từ nhỏ tới lớn, cứ mỗi lần thèm đồ ngọt là đều tới đây mua kem sầu riêng ăn.

Trước quầy bán kem sầu riêng đông vô cùng.

Hạ Thập Thất nhìn một đống thức ăn trong tay, ngẩng đầu lên đã không thấy thân ảnh của Đường Đậu Đậu đâu.

Cô nhíu mày, quét mắt nhìn cách đó không xa.

Cái đồ tham ăn này.

"Ông chủ, một ly kem sầu riêng nha."

Đường Đậu Đậu thanh toán tiền, sau đó nhận lấy kem sầu riêng từ trong tay của ông chủ, chen ra khỏi đám người. Truyện Đoản Văn

"Ây da! Ở đâu ra một em gái nhỏ xinh đẹp như vậy, chưa từng gặp qua bao giờ nha?"

Đột nhiên có mấy tên côn đồ từ bên cạnh đi tới, ngăn cản đường đi của Đường Đậu Đậu.

Trong đó có một người đặc biệt háo sắc, duỗi tay muốn sờ mặt cô nàng.

Còn chưa kịp đụng tới mặt Đường Đậu Đậu thì đã bị người khác đánh vào tay.

"Không muốn chết thì cút xa ra một chút."

Động tác phách lối lại không mất đi khí phách, Hạ Thập Thất nhìn mấy gã lưu manh trước mặt, gương mặt tinh xảo lạnh lẽo tới cực hạn.

Nếu như là một tên côn đồ bình thường, nói không chừng đã bị cô dọa sợ.

Nhưng đám người này ngày thường chính là hay hoành hành ngang ngược ở nơi đây, cái gọi là cường long cũng không áp được bọn rắn độc.

Bọn chúng là một đám nam nhân cao lớn, còn sợ không đối phó được hai cô nhóc này sao?

Thêm nữa, đã tới chỗ bán đồ ăn vặt bên vỉa hè thì cũng chẳng phải là loại nhân vật không thể trêu chọc gì.

"Úi, còn có một tiểu mỹ nhân nữa nè~ Tiểu mỹ nhân này tính tình còn rất lớn nha. Bất quá anh đây thích người có móng vuốt như em. Thế nào, em gái nhỏ có muốn đi chơi cùng các anh không?"

Nói xong, tên côn đồ cầm đầu liền tiến lên bắt lấy cánh tay của Hạ Thập Thất, trong đó có một tên khác thì tiến tới gần Đường Đậu Đậu.

Chỉ là, Hạ Thập Thất và Đường Đậu Đậu là người nào cơ chứ? Là hai nữ lưu manh nổi danh nhất cái khu Doanh đấy.

Tuy rằng bình thường hai người cũng không thích đi rêu rao khắp nơi, thế nhưng cả hai đều không phải loại người dễ chọc gì.

Hạ Thập Thất trực tiếp giơ chân lên đá qua.

Tên côn đồ đang định túm lấy cô cho rằng, loại em gái nhỏ với cơ thể thập phần mảnh mai như thế này, gặp được chuyện như vậy sẽ bị dọa khóc, sau đó hô to, "Đừng tới đây, đừng chạm vào tôi..." Đại loại như vậy.

Căn bản không hề nghĩ tới, Hạ Thập Thất sẽ trực tiếp động thủ, một chân đá vào lồng ngực của hắn.

Bị một đạp như vậy, tên lưu manh thiếu chút nữa không thở ra nổi, lảo đảo lui lại mấy bước.

Thấy bộ dáng chật vật của hắn, Hạ Thập Thất câu môi, cười khinh miệt: "Thế nào? Móng vuốt của tôi có đủ lợi hại không?"

"Không đủ không đủ, tới một cái tát nữa thì càng hay hơn!" Đường Đậu Đậu vừa trốn tên côn đồ khác, vừa châm ngòi thổi gió.

Đại khái là bởi vì có một đoạn thời gian không đánh nhau cho nên tay chân ngứa ngáy, thời điểm đối mặt với sự khiêu khích của đối phương, cô nhóc có vẻ vô cùng hưng phấn.

Đám người vây xem vốn dĩ là đang đổ mồ hôi thay cho Hạ Thập Thất cùng Đường Đậu Đậu, trong lòng nghĩ, thôi xong rồi, hai cô gái nhỏ xinh đẹp này hôm nay sợ là sẽ ăn đủ. Ai ngờ đâu lại được chứng kiến trò hay, tức khắc liền cười ầm lên.