Bảo Hộ [Harry Potter Đồng Nhân]

Chương 20: Trang trại hang sóc



Harry sửa sang lại quần áo, ngoan ngoãn ngồi ở trên sô pha chờ Snape ra tới.

Snape lần này đem chính mình bọc kín mít mà đi ra.

"Trễ như thế này, ngươi tới làm cái gì?" Snape không có nhắc lại chuyện xảy ra lúc nãy.

Harry thuận tay lấy quyển sổ nhật ký đem ra, "A, Severus. Em mới từ Lucius lấy được hồn khí này."

Snape đem quyển sổ nhật ký thu lại.

"Lucius? Ta không biết ngươi cùng hắn quan hệ tốt như thế."

Harry đắc ý mà giơ đầu lên, "Kia là đương nhiên, em chính là Harry Potter. Chỉ là một Malfoy thôi mà."

"Ngươi đem ký ức cho hắn nhìn." Snape dùng ngữ khí khẳng định mà nói.

Harry lại lần nữa bị Snape biết trước mọi thứ đánh bại, "Severus, thầy lại là như thế nào biết được."

"Lấy tính cách của Lucius, nếu ngươi không cho hắn bằng chứng khẳng định 100% có thể đánh bại Chúa Tể Hắc Ám, hắn là sẽ không toàn tâm toàn ý cùng ngươi liên minh."

Harry hơi có chút không cao hứng, "Severus, thầy như thế nào hiểu biết Lucius như vậy."

Mắt Snape trở nên sâu thẳm, phảng phất như đang nhớ lại chuyện gì, "Ta chỉ có hắn là bạn bè mà thôi."

"Thầy xác định chỉ là bạn bè?" Harry thật sự hoài nghi, Lucius đẹp như thế, Snape chẳng lẽ không có tâm tư khác sao.

"Con công kia? Ngươi là đang nói giỡn với ta sao, Potter."

Harry có thể tưởng tượng đến Lucius ở trước mặt Snape bày ra bộ dáng xinh đẹp, giống như bộ dạng con công xòe ra cái đuôi lộng lẫy của mình.

"Ách....."

"Huống chi......" Snape hơi chút tạm dừng một chút.

Cổ họng Harry giống như bị treo lên, "Cái gì?"

"Hắn có huyết thống Veela. Bạn đời định sẵn của hắn là Narcissa, hắn là không có khả năng phản bội huyết thống của chính mình."

"Trách không được người nhà Malfoy đều là tóc bạch kim." Các Veela tóc đều màu bạch kim.

Harry đột nhiên nghĩ tới một vấn đề, "Như thế nói Draco cũng có một ngày sẽ phát hiện bạn đời định sẵn của mình sao?"

Snape gật gật đầu, "Không sai."

Harry cắn môi dưới, cậu còn tưởng rằng Draco cùng Ron sẽ ở cùng nhau, hiện tại có chỗ không đúng. Vạn nhất Ron không phải là bạn đời định sẵn của Draco, sẽ đau lòng đi..... Vẫn là chờ mấy ngày nữa đi Hang Sóc hỏi Ron đi, nếu là Ron thật sự thích Draco, cậu cần thiết đem chuyện này nói cho Ron biết.

Suy nghĩ nửa ngày, Harry cuối cùng thở dài, "Ai."

Snape nhìn không biết Harry thở dài vì điều gì, không phải là...... Thích Draco đi......

Bằng không sẽ không vì chuyện Draco sau này sẽ có bạn đời định sẵn mà cảm thấy mất mác đâu.

Snape đột nhiên cũng có chút cảm giác mất mát, lần trước còn nói yêu hắn......

Quả nhiên, là trêu chọc hắn đi.

"Severus."

"Ân." Snape đặc biệt lãnh đạm mà trả lời.

"Em muốn hai ngày nữa đi Hang Sóc."

"Potter, ngươi muốn đi đâu, không cần phải nói cho ta biết."

Bộ dạng Snape đột nhiên trở nên lạnh băng, làm Harry cảm thấy không biết làm sao, cậu không biết mình đã chọc giận Snape lúc nào nữa.

Harry chỉ có thể nói ra suy nghĩ của mình, ý định đánh vỡ bầu không khí lạnh lẽo hiện tại.

"Em cảm thấy Ron thích Draco. Em cảm thấy cần thiết đem chuyện của Draco nói cho Ron biết."

"Weasley thích Draco?" Snape hiển nhiên bị tin tức này, làm kinh ngạc một chút.

Ngữ khí lạnh nhạt cũng biến mất không thấy, hóa ra cái thở dài kia là vì Weasley.

"Ân...... Có lẽ, Draco cũng thích Ron." Harry cho rằng nguyên nhân ngữ khí của Snape đột nhiên tốt lên, là bởi vì nghe được tin tức cảm thấy hứng thú, cho nên lại ném xuống quả bom sắp nổ.

Snape cong lên khóe miệng, "Nếu Weasley là bạn đời định sẵn của Draco. A, ta hiện tại không chờ được muốn nhìn thấy bộ dạng ức chế của Lucius."

Ách...... Harry mới phát hiện, Snape có đam mê nhỏ là vui sướng khi người khác gặp họa.

Cái này làm cho tính cách Snape phong phú lên, làm Harry cảm thấy hắn càng có nhiều sinh khí hơn. Mà không phải một người lạnh như băng, chỉ biết hô hấp máy móc.

Harry thích nhìn đến Snape như vậy, nhìn Snape tức giận.

Snape thu hồi ý cười trên khóe miệng, thật sâu mà nhìn cặp mắt xanh đang nhìn chuyên chú trên người hắn kia.

Từ khi Harry đi đến thế giới của Snape, tình cảm Snape liền trở nên phong phú rất nhiều.

Snape lúc này mới cảm thấy, mình bây giờ mới giống một con người.

—————————————————

Harry ở Spinner's End, cùng Snape cùng nhau vượt qua một tuần hài hòa hạnh phúc.

Để Snape mang theo, độn thổ đi tới Hang Sóc.

Ron ở trong sân bắt mấy chú lùn, là người đầu tiên phát hiện Harry đến.

Ron chạy nhanh tới, cho Harry một cái ôm thật lớn.

"Đã lâu không gặp, anh em."

"Ron, mình nhớ cậu muốn chết."

Một giọng nói trầm thấp đột nhiên vang lên, "well, cậu Weasley. Chẳng lẽ ta hèn mọn đến mức ngươi không thấy được ta sao?"

Ron rụt cổ lại, cả người run rẩy mà chào hỏi Snape, "S... Snape giáo sư."

"Tên của ta là Snape, Weasley tiên sinh. Ngươi hẳn là may mắn, ở đây không phải là trường học. Bằng không sẽ bởi vì ngươi không nhớ được tên của giáo sư sẽ bị trừ mất vài điểm rồi."

Rồi mới xoay người, độn thổ rời đi.

Ron như được đại xá mà thở dài, mang theo Harry đi vào Hang Sóc.

Hang Sóc tương đối nhỏ hẹp, nhưng là làm người ta cảm thấy rất ấm áp. Ở chính giữa phòng khách và phòng bếp có một cái đồng hồ lớn. Các cây kim trên mặt đồng hồ sở hữu mặt của các thành viên trong gia đình, bên trên viết đi học, ở nhà, ở trên đường, nguy hiểm tới tính mạng.

Phu nhân Weasley nhìn thấy Harry nhiệt tình mà bước tới ôm lấy cậu, "Nga, Harry. Thật vui khi nhìn thấy con."

Harry cũng ôm lại bà rồi mới nói, "Con cũng rất vui."

"Mẹ! Fred cùng George lại đang đùa nghịch đồ vật nguy hiểm nữa." Một cô bé tóc đỏ xinh đẹp từ trên cầu thang đi xuống tới.

Trong nháy mắt khi cô nhìn thấy Harry, mặt lập tức đỏ lên, cùng với màu tóc của cô là giống nhau.

Ron thấy em gái của mình, giới thiệu cho Harry, "Harry, đây là em gái của mình, Ginny. Năm nay sẽ là năm đầu tiên của em ấy ở Hogwarts."

Harry mỉm cười nhìn Ginny, Ginny mặt càng đỏ hơn.

Harry vẫn luôn cảm thấy rất có lỗi với Ginny, cô ấy ở một đời trước, vẫn luôn bên cậu, trợ giúp cậu, thích cậu.

Harry ở sau khi Snape chết mới tiếp nhận tình cảm của Ginny, cậu muốn dùng tình cảm mới thay thế nỗi đau trong lòng. Chính là cuối cùng, phát hiện, cậu sai rồi, đây là không có khả năng.

Cho nên, một đời này Harry, không nghĩ cùng Ginny lại có cái gì tiếp xúc. Cậu hy vọng Ginny không có bị cậu ảnh hưởng, có thể sống tốt hơn.

Trên lầu đột nhiên truyền đến, "Bùm" tiếng nổ mạnh.

Hai người giống nhau như đúc, ho khan xuất hiện ở phòng khách.