Bắt Lấy Nam Chính Quỷ Vương Của Tôi

Chương 8: Nam chính luôn là mối lo lắng cuối cùng của tôi



Sau Tán Liên Tư, người tiếp theo tự giới thiệu là Cao Ngô.

Một diễn viên mới nổi đã từng đóng một số vai nhỏ được đón nhận tốt và sẽ đóng vai Dung Tử, sư đệ (1) của Tạ Huân, và một thiếu niên từ ma giới đã gia nhập Băng Phong cùng với hắn ta. Một đệ tử khác của Yến Thư Nghị.

Dung Tử cũng là nhân vật phản diện chính của bộ phim.

Trong khi nhân vật của Tán Liên Tư sẽ chỉ đóng một vai phản diện nhỏ trong một thời gian trước khi cuối cùng cũng từ bỏ tình cảm thời trẻ dành cho Tạ Huân, và thậm chí còn giúp đỡ họ sau này – Dung Tử thì có chặng đường ngược lại.

Hắn khởi đầu với tư cách là bạn tri kỉ của Tạ Huân, trầm tính và nội tâm hơn hắn rất nhiều, vậy nên hắn là một đệ tử Băng Phong đáng tin cậy hơn nhiều so với Tạ Huân ngang ngược và bốc đồng, nhưng tình cảm đơn phương mà hắn sẽ nảy sinh đối với sư tôn của hắn, Yến Thư Nghị, sẽ khiến hắn trở nên phẫn uất và cay nghiệt.

Cao Ngô trông không giống một người phẫn uất. Anh mỉm cười lịch sự khi giới thiệu bản thân với các diễn viên còn lại và bày tỏ mong muốn việc quay phim sẽ diễn ra suôn sẻ.

Anh ấy đẹp trai theo phong cách lực lưỡng, thể thao, với mái tóc cắt sát, quai hàm rắn rỏi và đôi lông mày rõ nét. Sẽ rất thú vị khi xem cách anh ấy khắc họa Dung Tử dối trá.

Diêu Thẩm mỉm cười và gật đầu lịch sự với anh.

Tân Hổ Lỗi không nói gì nhưng cho Cao Ngô một cái nhìn lạnh lùng, dò xét như thể anh ấy đang thực hiện việc đo lường của mình.

Diêu Thẩm trợn mắt, Tân Hổ Lỗi vẫn luôn nhìn người khác như thể họ không xứng với mong đợi của anh ta.

Điều đó có liên quan gì đến việc là một con quỷ không, hay anh ta chỉ là một tên khốn như vậy?

Làm sao Tán Liên Tư có thể chịu đựng được anh ta? Liệu cô ấy có biết anh ta là một con quỷ hay không?

Điều đó dường như không có khả năng.

[Ký chủ không thể loại trừ khả năng cô ấy là một ác quỷ hoặc một pháp sư trừ quỷ khác.]

Diêu Thẩm sửng sốt trước những lời đó. Thế quái nào mà chính hệ thống đã giao cho cậu cái nhiệm vụ điên rồ này lại không thể phân biệt được ai với ai chứ?

[Tôi là hệ thống phân công nhiệm vụ chứ không phải toàn năng. Nếu chủ nhân được giao nhiệm vụ bắt một ác quỷ khác ngoài Tân Hổ Lỗi thì tôi mới có thể nói cho cậu biết. Chỉ có pháp sư mới có thể tiết lộ danh tính của họ, thông tin đó không được chia sẻ để tránh việc các Pháp sư đánh cắp con mồi của nhau.]

Tại sao lại có người làm việc đó chứ? Việc phải bắt con quỷ được chỉ định chưa đủ tệ sao?

Cậu gần như có thể nghe thấy tiếng thở dài chán nản của Hệ thống.

[Ngoài việc cứu nhân loại khỏi sự hủy diệt thành công, thì còn có phần thưởng cho những ai bắt được ác quỷ nữa mà.]

Phần thưởng gì?

[Còn tùy. Trong trường hợp của chủ nhân thì phần thưởng đầu tiên sẽ là sự gia tăng chỉ số may mắn của cậu, thứ mà hiện cực kỳ thấp.]

Diêu Thẩm có một ký ức mơ hồ về việc hệ thống đề cập đến điều đó. Tuy nhiên vào thời điểm đó, cậu lo lắng hơn một chút về sự thật là cậu nghe thấy được giọng nói hơn là chú ý kỹ đến những gì giọng nói đó nói.

'Tôi có thể nhận được phần thưởng nào khác không và bằng cách nào?' Diêu Thẩm nghĩ với hệ thống, ánh mắt vẫn chăm chú dán chặt vào kịch bản trên tay để tránh thu hút sự chú ý của bất kỳ ai.

[Phần thưởng cứu rỗi nhân loại khỏi sự hủy diệt nào đó không đủ cho chủ nhân sao?]

KHÔNG.

Giọng điệu trách móc của Hệ thống trở nên om sòm nói tiếp:

[Phần thưởng có nhiều cấp độ, tùy theo mức độ mà Chủ nhân tiếp cận được mục tiêu, mỗi khi manh mối bị lộ ra Chủ nhân sẽ nhận được một phần thưởng. Tôi sẽ chỉ biết phần thưởng thứ hai gồm những gì sau khi đạt được phần thưởng đầu tiên, vậy đó.]

Diêu Thẩm tình cờ liếc nhìn Tân Hổ Lỗi từ khóe mắt. Tên khốn đó đã hủy hoại cơ hội có được sự nghiệp thành công của cậu -- chỉ công bằng khi Diêu Thẩm được hưởng lợi khi bị buộc phải hợp tác với hắn ta trong bộ phim này thôi.

Dù sao thì họ cũng cần một mối quan hệ đồng nghiệp thân thiết để khắc họa mối quan hệ giữa hai nhân vật của họ một cách đáng tin cậy.

Diêu Thẩm có thể giả vờ thân thiện vì phần thưởng của hệ thống.

Và sau đó cậu có thể trì hoãn việc bắt giữ Tân Hổ Lỗi cho đến khi bộ phim quay xong.

[...Chủ nhân lại đặt mục tiêu của mình lên trên sự an toàn của nhân loại.]

Diêu Thẩm trợn tròn mắt và thở dài trong lòng.

Cậu nghĩ nhân loại sẽ sống sót sau kế hoạch đóng vai một nhân vật gợi cảm, bị tra tấn khác trên màn ảnh khủng khiếp của Tân Hổ Lỗi thôi.

- --

Sau khi mọi người giới thiệu bản thân, đạo diễn yêu cầu họ đọc một trong những đoạn độc thoại ngắn của nhân vật.

Ông đưa ra cảm nhận và những đề xuất của riêng mình cho tất cả mọi người, sau đó nhường chỗ cho những người diễn viên khác đưa ra ý kiến ​​riêng của họ về cách giải thích của các đồng nghiệp.

Mọi người đều lịch sự và khích lệ, khen ngợi năm điều trước khi chỉ trích một điều.

Ngoại trừ Tân Hổ Lỗi, người luôn nói chuyện với mọi người bằng sự trung thực tàn nhẫn của hắn như thường lệ.

"Đó là một sự tồi tệ, cô ấy có thể nhí nhảnh, nhưng cô ấy không phải là một cô nhóc. Cô ấy sẽ không bao giờ làm những biểu cảm như vậy", anh nói với Tán Liên Tư sau khi cô lí giải những suy nghĩ nội tâm của Siêu Nhạc về khả năng Tạ Huân thấy Yến Thư Nghị hấp dẫn hơn cô ấy.

Cô gật đầu hiểu ý, vâng vâng dạ dạ theo những lời nói gay gắt của Tân Hổ Lỗi, nhưng Diêu Thẩm không bỏ lỡ cách ngón tay cô ấy siết chặt vào tập kịch bản hay ánh mắt trừng trừng về phía Tân Hổ Lỗi.

Có lẽ họ không hề hẹn hò?

Có lẽ cô ấy thực sự là một pháp sư khác.

Diêu Thẩm mỉm cười nhẹ trong lòng, cậu sẽ không ngại có cơ hội thân thiết hơn với crush thời niên thiếu của mình đâu.

Những lời chỉ trích của Tân Hổ Lỗi không dừng lại ở Tán Liên Tư. Sau cô, anh ta chuyển mục tiêu sang Cao Ngô.

"Dung Tử không phải là người dễ xơi. Hắn ta không có gì khác biệt nói với Tạ Huân. Họ là những người bạn bình đẳng và tin cậy lẫn nhau. Đừng tỏ ra ám muội và hành động giống như hắn muốn che giấu điều gì đó trước khi nó trở thành sự thật. Điều đó sẽ khiến việc tiết lộ sự phản bội của hắn ta mất đi mọi ấn tượng đối với khán giả."

Cao Ngô nghiêm túc gật đầu, sau đó nói: "Cảm ơn lời khuyên của Tân ca, tôi sẽ ghi nhớ lời nói của anh."

Chà, anh ấy đã chấp nhận điều đó một cách uyển chuyển hơn nhiều so với Diêu Thẩm sẽ làm.

Tất nhiên cậu không phải đợi lâu cho đến lượt mình bị mổ xẻ một cách tàn nhẫn.

Cậu kể lại đoạn độc thoại dài trong đó Yến Thư Nghị tiết lộ cho Tạ Huân toàn bộ câu chuyện quá khứ của hắn.

Đó là cảnh trọng đại giữa hai người và là bước ngoặt trong mối quan hệ của họ.

Khi Diêu Thẩm đọc xong và đặt kịch bản xuống, cậu cảm thấy mình đã thể hiện tốt, điều khiển được mọi cảm xúc phù hợp để truyền tải suy nghĩ của Yến Thư Nghị lúc này.

Cậu rời mắt khỏi tập kịch bản để nhìn quanh bàn.

Đạo diễn mỉm cười với anh, ánh mắt đầy suy tư. Giám đốc casting bên cạnh thở phào nhẹ nhõm.

Ngay khi Diêu Thẩm chuẩn bị ngả lưng vào ghế với cảm giác mình đã vượt qua sự mong đợi của mọi người thì Tân Hổ Lỗi hắng giọng.

Chỉ là một tiếng nhỏ nhưng vang vọng khắp căn phòng như tiếng chuông đồng.

Những ngón tay của Diêu Thẩm bấu vào tay vịn ghế.

"Quá khoa trương rồi. Yến Thư Nghị không kể cho Tạ Huân về quá khứ của mình để cầu xin sự thương hại, hắn ta đang gửi gắm tin cậy. Đó là một khoảnh khắc thân mật, khi hắn cho phép bản thân tỏ ra yếu đuối trước mặt đệ tử của mình. Họ còn chưa phải là người yêu, nhưng hắn đã vén lên bức màn về mối quan hệ như thân nhân của họ rồi."

Ánh mắt lạnh băng của anh nhìn vào mắt Diêu Thẩm trước khi nói: "Nếu cậu không hiểu bản chất của Yến Thư Nghị thì cậu không đủ tư cách để đóng vai này."

Diêu Thẩm cảm thấy mình như đang tiến gần đến bờ vực của một quyết định tồi tệ.

Chính dự đoán dĩ nhiên của Tân Hổ Lỗi rằng cậu sẽ bằng lòng với lời nói của anh ta đã đẩy cậu đến bờ vực.

Móng tay cậu bấm vào phần đệm tựa tay một cách đau đớn, Diêu Thẩm ném cho Tân Hổ Lỗi một ánh mắt hung ác.

"Anh có vấn đề đ*o gì vậy?"