Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)

Chương 101: Một lũ kiến hôi, không cần để ý!



"Hai mươi tỷ lần thứ nhất!" "Hai mươi tỷ lần thứ hai!" "Hai mươi tỷ lần thứ ba!" "Chốt!"

Đấu giá viên gõ búa, viên ngọc Rồng này được Diệp Phàm mua với giá trên trời.

"Cảm ơn các quý vị đã tham dự buổi đấu giá ngày. hôm nay. Hẹn gặp lại ở buổi đấu giá lần sau!"

"Tiếp theo mời các vị khách đã đấu giá vật phẩm đi theo nhân viên tới hậu trường tiến hành giao dịch!"

Đấu giá viên nói.

Sau đó, Diệp Phàm đi theo nhân viên của hội đấu giá tới hậu trường, lấy tấm thẻ Chí Tôn kia ra quẹt trả hai mươi sáu tỷ năm trăm triệu.

Một lần quẹt thẻ này đã quẹt bay một công ty cỡ lớn.

May mà điện Long Vương có căn cơ hùng hậu, nếu không thì chẳng gánh nổi hắn quẹt thẻ như thế!

"Tiên sinh, đây là bốn vật phẩm đấu giá của anh, xin hãy nhận lấy."

Nhân viên của hội đấu giá giao đoản kiếm màu đen, cỏ Thiên Tủy, Nước Mắt Thiên Sứ và ngọc Rồng cho. Diệp Phàm.

"Tiên sinh, bởi vì hôm nay anh tiêu phí vượt mức nên nhận được một tấm thẻ vip Kim Long có cấp bậc cao nhất thương hội Thiên Long, mà hội đấu giá Thiên Long thuộc thương hội Thiên Long."

"Sau này anh chỉ tiêu ở bất cứ sản nghiệp nào thuộc thương hội Thiên Long đều được hưởng đãi ngộ của khách vip với cấp bậc cao nhất."

Nhân viên kia lấy ra một tấm thẻ có hình kim long lấp lánh đưa cho Diệp Phàm.

"Cảm ơn!"

Diệp Phàm nhận tấm thẻ vip kia rồi cầm bốn vật phẩm đấu giá đi ra ngoài.

Trong một căn phòng khác.

Đấu giá viên Nhan Hòa ngồi uống trà. Một người đàn ông trung niên mặc trường sam đứng trước mặt ông ta, tò mò hỏi.

"Nhan lão, tại sao ông lại tặng thẻ vip Kim Long cho. chàng trai kia? Mặc dù hôm nay cậu ta chỉ tiêu không ít, nhưng không đến mức nhận được thẻ vip Kim Long chứ?"

Thương hội Thiên Long là thương hội cao cấp đứng đầu Long quốc, sản nghiệp dưới trướng trải khắp toàn quốc. Hội đấu giá Thiên Long chỉ là một trong số những sản nghiệp của thương hội Thiên Long, nhưng lợi nhuận hàng năm tương đương với tổng giá trị của một tập đoàn cỡ lớn ở Long quốc.

Mà toàn bộ tài sản của thương hội Thiên Long cộng lại chiếm 50% GDP Long quốc, có thể sánh với các tài phiệt ẩn thế đỉnh cấp ở nước ngoài.

Tuy nhiên, ở Long quốc thương hội Thiên Long rất kín tiếng, tuy sản nghiệp nhiều nhưng không có nhiều người biết những sản nghiệp này thuộc thương hội Thiên Long.

Chỉ có các nhân vật quyền quý chân chính mới biết thương hội Thiên Long rất đáng sợ, tuyệt đối là một gã khổng lồ.

Thẻ vip của thương hội Thiên Long chia thành năm cấp bậc: Ngân Long, Thanh Long, Bạch Long, Hắc Long, Kim Long. Cấp bậc càng cao chứng tỏ thân phận càng cao quý.

Cho dù là danh gia vọng tộc ở Đế Đô cũng chỉ có một tấm thẻ vip Bạch Long hoặc Hắc Long là cùng. Số lượng thẻ vip Kim Long có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Hôm nay, Nhan lão là nhân vật cấp cao trong thương hội Thiên Long không chỉ đích thân làm đấu giá viên, mà còn tặng một tấm thẻ vip Kim Long cho một chàng trai, điều này khiến thuộc hạ cực kỳ kinh ngạc!

"Có một số chuyện tốt nhất là đừng hỏi nhiều biết chưa?”

Nhan Hòa nhìn người đàn ông trung niên. Đối phương hơi run rẩy, vội vàng gật đầu.

Ở một nơi khác, Diệp Phàm cầm vật đấu giá ra khỏi hậu trường, đi tới bên cạnh Đường Sở Sở: "Bà xã ơi, đeo

chiếc vòng Nước Mắt Thiên Sứ này lên nào!"

Diệp Phàm tự tay đeo món trang sức cao cấp trong giới trang sức này cho Đường Sở SởiI

"Đẹp không anh?"

Đường Sở Sở vuốt ve chiếc vòng cổ trị giá năm tỷ này, căng thẳng hỏi.

"Vợ anh xinh thế này, đeo gì cũng đẹp!" Diệp Phàm mỉm cười.

"Thiếu phu nhân đeo Nước Mắt Thiên Sứ quả là tuyệt phối!"

Khương Uyên khen ngợi. A Cơ ở bên cạnh không giấu được ánh mắt hâm mộ. "Đi thôi, chúng ta trở về!"

Diệp Phàm nắm tay Đường Sở Sở định rời đi.

"Diệp thiếu, lần này anh đấu giá được ngọc Rồng, e là có không ít người đang để mắt đến anh, anh nên cẩn thận chút!"

Mộc Thần đi tới, nói với Diệp Phàm.

"Thiếu chủ, có cần triệu tập một số người đến đây không?"

Khương Uyên hỏi Diệp Phàm.

"Một lũ kiến hôi, không cần để ý!" Diệp Phàm khinh thường.

Bọn họ đi thẳng ra ngoài hội đấu giá.

Khi ra khỏi hội đấu giá, bọn họ phát hiện xung quanh vô cùng yên tĩnh, thậm chí không thấy một bóng người.

"Thiếu chủ, tình hình bất thường!"

Khương Uyên cảnh giác nói.

'Vèo vèo vèo!

Một đám người mặc trường sam màu đen, tay cầm trường đao xông tới, ước chừng hơn trăm người, ai nấy đều hùng hổ, ánh mắt sắc bén!

Sau đó, đám người này tách sang hai bên, Hạng Hào. và lão giả lưng gù kia đi ra.

"Sao hả? Anh không có tiền nên chuyển sang đánh cướp ư?"

Diệp Phàm nhìn Hạng Hào, cười găn.

"Nhóc con, không có ai dám giành đồ với tôi hết, cậu là người đầu tiên!"

"Hôm nay bản thiếu gia sẽ cho cậu thấy hậu quả của việc giành đồ với tôi!"

"Xông lên, chém tên này thành mảnh vụn cho tôi!"

Hạng Hào kiêu ngạo quát.

"À đúng rồi, cô nàng bên cạnh cậu ta trông ngon đấy, đừng làm cô ấy bị thương, vừa hay để cho bản thiếu gia

hạ hỏa!"

Lúc này Hạng Hào mới chú ý tới Đường Sở Sở, trong mắt hiện rõ vẻ dâm dê.

Mà Hạng Hào không biết rằng câu nói này đã tuyên bố tử hình cho gã.

Diệp Phàm nhìn chăm chằm vào Hạng Hào với đôi mắt ngùn ngụt sát khí.

Dám khinh nhờn Sở Sở thì phải chết! "Giết!"

Hơn trăm người cầm trường đao kia xông thẳng về phía Diệp Phàm, khí thế hừng hực, sát khí ngùn ngụt! Đám người này đã trải qua huấn luyện đặc biệt, hơn nữa không ít người đã gần đạt đến thực lực Nhân Cảnh, thậm chí đã bước vào đẳng cấp Nhân Cảnh.

Lúc này, Diệp Phàm cầm thanh đoản kiếm màu đen vừa mới đấu giá được lên.

Đoản kiếm vào tay mang đến cảm giác cực kỳ lạnh lo!

Nhưng Diệp Phàm cầm thanh đoản kiếm màu đen này lại có cảm giác sát thần trên nhân thế.

Xoet xoẹt xoet! Phụt phụt phụt!

Diệp Phàm bước ra một bước, đoản kiếm màu đen vạch ra một vệt sáng đen.

Tức thì trường đao trong tay mười mấy người xông lên phía trên đồng loạt gãy lìa.

Cổ họng phụ máu, mắt trợn to, tất cả đều ngã ra đất.

Kế tiếp, Diệp Phàm nhảy vào trong đội ngũ hơn trăm người, biến thành sát thần điên cuồng ra tay.

Sau khi thanh đoản kiếm màu đen trong tay hắn dính máu, nó bắt đầu phát ra ánh sáng kỳ lạ, trở nên cực. kỳ đáng sợ.

'Thoắt cái hơn trăm cao thủ tinh nhuệ của Bá Vương Minh mà Hạng Hào dẫn tới đã chết thảm dưới lưỡi kiếm của Diệp Phàm, không hề có sức phản kháng nào.

"Chết tiệt, không ngờ thằng nhãi này lại mạnh như vậy"

"Khôi lão lên đi!" Hạng Hào sầm mặt nói với lão giả lưng gù bên cạnh.

Lão giả này được ba gã phái tới chuyên bảo vệ gã, là một cao thủ chính hiệu!

Lão giả lưng gù nhìn Diệp Phàm, bước từng bước về phía đối phương.

Mỗi bước đi, khí tức trên người lại mạnh thêm một phần.

Đến khi lão giả đến trước mặt Diệp Phàm, khí tức trên người đã tích lũy đến đỉnh cao, toát ra cảm giác áp.

lực cực kỳ đáng sợ.

Thực lực của ông ta đã vượt qua Nhân Cảnh tâng bảy!

Âm!

Lão giả thình lình ra tay, một chưởng chấn động, sấm sét nổ vang.

Một chưởng này trực tiếp tấn công Diệp Phàm, cực. kỳ khủng bối

Diệp Phàm vừa mới giết chết người cuối cùng trong nhóm hơn trăm người kia, một chưởng của lão giả đã ập tới trước mặt khiến hắn không thể né tránh!

Phập!

Nhưng khi một chưởng này của lão giả chỉ còn cách Diệp Phàm một tấc thì đột nhiên khựng lại. Chỉ thấy thanh đoản kiếm màu đen trong tay Diệp Phàm đã đâm

vào ngực ông ta từ lúc nào, một kích lấy mạng!

Lão giả mở to mắt nhìn Diệp Phàm, lập tức ngã xuống đất.

"Khôi lão!"

Hạng Hào thấy Khôi lão chết thảm thì biến sắc, vẻ mặt hết sức khó coi.

Gã không ngờ ngay cả Khôi lão cũng không phải đối thủ của Diệp Phàm. Sao có thể chứ?"

Hạng Hào nhìn Diệp Phàm, đang định nói gì đó nhưng có một vệt sáng màu đen phóng tới, thanh đoản kiếm màu đen kia đâm thẳng vào tim gã, giết chết gã.

Vị thiếu chủ Bá Vương Minh này bị giết trong nháy mắt, cơ thể cứng đờ ngã xuống.

Diệp Phàm đi đến định rút thanh đoản kiếm màu đen kia ra. Kết quả là một vệt kiếm sắc bén bất chợt hiện ra, một người đàn ông mặc trường sam màu xám đột nhiên xuất hiện ở đây, cầm trường kiếm tấn công Diệp Phàm.

"Là gãt"

'Tên thuộc hạ kia của long thủ Phần Diễm đang định lén lút ra tay với Diệp Phàm, nhưng khi nhìn thấy người đàn ông mặc trường sam màu xám này, trong mắt hắn ta lộ ra vẻ kinh ngạc, lập tức dừng tay.