"Nhãi ranh, kẻ dám đối địch với bản thiếu gia đều phải chết, bao gồm cả mày!"
u Dương Mục hừ mũi nhìn Diệp Phàm. Anh ta duỗi một tay bóp cổ Đường Sở Sở, lạnh lùng nói: "Bây giờ mày tự phế hai chân đi, không thì tao sẽ giết bạn gái của mày ngay lập tức!"
Vẻ mặt Diệp Phàm trở nên lạnh lùng, trên người tỏa ra sát ý khiến người ta khó thở.
"Không ai có thể uy hiếp tao!"
Trong khi nói ra câu này, Diệp Phàm xông thẳng đến chỗ u Dương Mục với tốc độ nhanh tột cùng!
Ầm!
Lão giả làm việc cho gia tộc u Dương đanh mặt, chắn trước người u Dương Mục, đồng thời tung ra một chưởng tấn công Diệp Phàm.
Theo một tiếng sấm vang lên, lão giả này bay thẳng ra ngoài, đập vào bức tường cách mấy chục mét làm bức tường kia của biệt thự phát ra tiếng vang ầm ầm, mảnh vỡ của bức tường chồng chất lên cơ thể. Lão ta đã chết thẳng cảng.
Nổ súng!"
Cảnh tượng này khiến u Dương Mục biến sắc, lập tức hét to.
Pằng pằng pằng!
Hơn trăm tay súng thẳng thừng bắt Diệp Phàm. Làn đạn rợp trời bắn về phía hắn.