Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)

Chương 290: Chờ đã



Lúc này những người còn trả giá đều có lai lịch không nhỏ, không sợ hãi Đường Môn.

Đường Thiên Phong liếc nhìn đám người này, lạnh lùng nói: “100 triệu!”

“100 triệu 5000 vạn!”

Mộ Dung Vấn Thiên nói.

“300 triệu!”

Người của Lâm Phiệt cũng kêu lên.

“400 triệu!”

Ngay sau đó, Thôi lão Y Các cũng lên tiếng.

“1 tỷ!"

Đột nhiên Bạch Ưng Long Quân lên tiếng.

Mọi người giật mình, nhìn về phía vị Long Quân này!

Bọn họ không ngờ Bạch Ưng Long Quân cũng nhìn trúng gốc linh chỉ này.

Long Quân lên tiếng, không ít người từ bỏ đấu giá.

điện Long Vương còn đáng sợ hơn Đường Mổn rất nhiều, Đường Môn cùng lắm thì mạnh ở khu vực Tây Nam, nhưng thế lực của điện Long Vương lại trải rộng

khắp Long Quốc!

Mộ Dung Vân Thiên thấy Bạch Ưng Long Quân ra †ay, nhíu mày, hơi do dự cuối cùng không tiếp tục trả giá.

Mặc dù gia tộc Mộ Dung là một trong mười thế gia lớn ở Đế Đô, nhưng cũng không dám dễ dàng đắc tội với một vị Long Quân.

Bốn Long Quân này đều là cao thủ đi theo Long Vương đánh khắp thiên hạ, thực lực cực mạnh, các thế

gia không thể chống lại được!

Mộ Dung Vân Thiên đành phải nhịn đau từ bỏ đấu giát

Ngay cả Thôi lão Y Các cũng nhíu mày, không trả giá nữa.

Nhưng Đường Môn vẫn tiếp tục trả giá. “1 tỷ 300 triệu!”

Người của Lâm Phiệt lên tiếng.

“2tỷ"

Đường Thiên Phong lập tức mở miệng.

“5tý!"

Bạch Ưng Long Quân không cảm xúc kêu. “10 tỷ!”

Đường Thiên Phong lạnh mặt, báo ra một con số kinh người.

Mọi người nghe thấy 10 tỷ đều choáng váng!

“Điện Long Vương mấy người có bản lĩnh thì kêu tiếp!”

Đường Thiên Phong khiêu khích. Điện Long Vương thì sao chứ?

Đây là Tây Nam, trên đất Thục Châu này đều do. Đường Môn quyết định!

“15 tỷ!" Đúng lúc này, một âm thanh khác vang lên. Chủ nhân của âm thanh này là Diệp Phàm.

Tất cả mọi người đều nhìn về phía Diệp Phàm, cực kỳ ngạc nhiên.

Đường Thiên Phong nhìn Diệp Phàm, sắc mặt lạnh xuống.

“Mày là ai mà dám nhảy ra cướp đồ với tao!” Đường Thiên Phong lạnh lùng nói.

Bạch Ưng Long Quân đoạt đồ với anh ta thì thôi, dù sao người ta cũng có thân phận.

Nhưng bây giờ một thăng ranh vô danh cũng dám nhảy ra đoạt đồ với anh ta!

Hoàn toàn không nể mặt Tam thiếu Đường Môn này! “Muốn ra giá thì ra đi, nói nhảm quái”

Diệp Phàm bĩu môi.

“Mày!”

Đường Thiên Phong khó thở.

“Với bộ dáng nghèo hèn này của mày, mày lấy ra được 15 tỷ không? Tao thấy mày đến quấy phá thì có!”

“Trương gia chủ, người này cố ý quấy rối, còn không nhanh gọi người đuổi ra ngoài!”

Đường Thiên Phong nhìn về phía Trương gia chủ. “Công tử, ngài xác định muốn ra giá 15 tỷ sao?”

“Nếu ngài không lấy được nhiều tiền như vậy, ảnh hưởng đến buổi đấu giá thì tôi sẽ không khách khí”

Trương gia chủ nói.

Hoa Hồng Đỏ và Đường Sở Sở đang định lên tiếng, một âm thanh khác truyền đến.

“Diệp công tử là khách quỷ đỉnh cấp của thương hội Thiên Long chúng tôi, 15 tỷ thôi, tôi trả giúp Diệp công tửt

Một người đàn ông trung niên đeo gọng kính màu vang, khí chất nho nhã bước vào đại sảnh.

Người này chính là Mai Hà, người phụ trách khu vực Tây Nam của thương hội Thiên Long.

“Mai tiên sinh!”

Trương gia chủ ngạc nhiên nói.

Những người khác nhìn thấy Mai Hà cũng vô cùng. ngạc nhiên, Mai Hà là người phụ trách khu vực Tây Nam

của thương hội Thiên Long, không ít người quen y.

Sau khi nghe Mai Hà nói vậy, mọi người đều vô cùng kinh ngạc.

Không ngờ thanh niên này lại là khách quỷ đỉnh cấp của thương hội Thiên Long, Mai Hà còn nguyện ý trả 15 tỷ cho đối phương.

Sắc mặt của Đường Thiên Phong cực kỳ khó coi.

Anh ta vừa mới khinh thường Diệp Phàm nghèo hèn không có đủ 15 tỷ, kết quả đối phương lại biến thành khách quý đỉnh cấp của thương hội Thiên Long, thậm chí thương hội Thiên Long còn nguyện ý trả tiền cho hắn.

Đường Thiên Phong vô cùng xấu hổ, lạnh lùng nhìn chằm chằm Diệp Phàm.

“Nếu Mai tiên sinh đã nói vậy, vậy cuộc đấu giá sẽ tiếp tục!”

Trương gia chủ nói.

“20 tỷ!”

Người của Lâm Phiệt lên tiếng. “Hai trăm 5 tỷ!”

Bạch Ưng Long Quân nói.

“800 trăm triệu!”

Diệp Phàm lại lên tiếng.

Giá cả này làm mọi người cảm thấy hít thở không thông.

Người của Lâm Phiệt cũng nhíu mày, lạnh lùng nhìn chằm chằm hắn.

Bạch Ưng Long Quân cũng liếc nhìn Diệp Phàm.

Bọn họ ăn ý không trả giá nữa.

“Còn ai không?”

“Nếu không còn ai, vậy Hỏa Linh Chỉ ngàn năm này sẽ thuộc về..."

“Chờ đã” Trương gia chủ đang định tuyên bố Diệp Phàm đạt được Hỏa Linh Chi ngàn năm, một giọng nói lạnh băng vang lên.