Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)

Chương 98: Giàu vô nhân tính



“Cỏ Thiên Tủy?”

Lúc này, không ít người có mặt tại hội trường nhìn cây dược liệu này với vẻ mặt khó hiểu, không biết nó là gì.

Nhưng các cao thủ võ thuật tại hội trường lại nhìn cây cỏ Thiên Tủy này với vẻ mặt kinh ngạc.

“Thì ra là cỏ Thiên Tủy, đây là dược liệu quý giá có thể tẩy kinh phạt tủy, làm người ta thay da đổi thịt!”

Khương Uyên nhìn dược liệu này, vẻ mặt kinh ngạc nói.

Với thực lực của hắn ta đương nhiên biết sự tồn tại của loại cỏ Thiên Tủy này.

Loại dược liệu này có thể giúp con người tẩy kinh phạt tủy, loại bỏ tạp chất trong cơ thể, thay đổi thể chất một người và giúp người đó tăng thực lực nhanh hơn, nó là bảo vật hiếm có đối với võ giả.

Chỉ là cỏ Thiên Tuỷ rất hiếm, cho dù có tồn tại cũng sẽ bị những thế lực siêu cấp cướp đi.

Thông thường sẽ không thấy cỏ Thiên Tủy xuất hiện trên thị trường.

Không ngờ tới hội đấu giá Thiên Long ngày hôm nay lại mang ra một gốc cây cỏ Thiên Tủy để bán đấu giá!

“Hội đấu giá Thiên Long này thật đúng là có bản lĩnh, đến cả loại dược liệu quý hiếm như vậy cũng có!”

“Đúng lúc cây cỏ Thiên Tủy này có thể giúp Đại Hổ và Nhị Hổ tẩy kinh phạt tủy, thức tỉnh thêm nhiều sức. mạnh!”

Diệp Phàm nhìn cỏ Thiên Tủy nhẹ giọng nói. “Thì ra là cỏ Thiên Tủy. Nếu có vật như vậy, thân thể

của ta hoàn toàn có thể thoát thai hoán cốt, nói không chừng có thể nhân cơ hội này đột phá!”

Trong phòng riêng trên lầu hai, chàng trai trẻ tuổi tóc. ngắn ăn mặc lịch sử nhìn cỏ Thiên Tủy, trong mắt hiện lên vẻ hưng phấn.

Mà người bên cạnh tản ra khí tức chết chóc, nói: “Thiếu chủ, cây cỏ Thiên Tủy này đối với ngài có tác dụng rất lớn, chúng ta nhất định phải lấy được nó!”

“Ừm”

“Ta nhất định phải có được cỏ Thiên Tủy này!”

Chàng trai nói với ánh mắt kiên định.

Trong phòng riêng của Hạng Hào, một ông già còng lưng nói với Hạng Hào: “Thiếu gia, cây cỏ Thiên Tủy này có thể giúp ngài tẩy kinh phạt tủy và tăng cường thực lực của ngài, chúng ta nhất định phải lấy được nói”

“Thật sao? Vậy tốt, cây cỏ Thiên Tủy này nhất định phải là của tai”

Hai mắt Hạng Hào sáng lên, nói thẳng.

Gã là thiếu chủ Bá Vương Minh nhưng thiên phú võ đạo lại không mạnh nên vẫn luôn bị cha mình ép luyện võ hàng ngày, bây giờ gã biết được cỏ Thiên Tuỷ này có thể tăng cường thực lực của gã thì lập tức động tâm!”

“Cỏ Thiên Tủy này chính là một gốc cây dược liệu trân quý, một khi ăn vào có thể loại bỏ tạp chất trong cơ thể giúp con người khỏe mạnh hơn, thậm chí có thể tiêu trừ bệnh tật, giá trị liên thành, mọi người đừng nên bỏ lỡ cơ hội này!”

“Giá khởi điểm của cỏ Thiên Tủy là 30 vạn, mỗi lần tăng giá không được thấp hơn 5 vạn!”

Người bán đấu giá nói thẳng.

Mà lời ông ta nói cũng làm cho rất nhiều quyền quý. có mặt ở đây không biết cỏ Thiên Tủy là gì đều có ham muốn đối với cây dược liệu này.

Tiêu trừ bệnh tật giúp cơ thể trở nên khỏe mạnh hơn chính là sự mê hoặc lớn nhất đối với những người quyền quý như họ!

“40 vạn!"

“45 vạn!"

“60 vạn!”

“70 vạn!"

“78 vạn!"

Trong chốc lát, tiếng ra giá vang lên không ngừng tại hội trường.

“200 vạn, hôm nay bổn thiếu muốn cỏ Thiên Tủy này!"

Hạng Hào lại lần nữa hô giá.

“800 vạn, quân Thanh Long ta muốn cỏ Thiên Tủy này!"

Trong phòng riêng trên lầu 2, người đàn ông toát ra khí chất chết chóc lạnh lùng hét lên.

Hắn ta vừa nói ra lời này, tất cả mọi người có mặt tại hội trường hội đấu giá đều cả kinh.

Quân Thanh Long?

Đó là quân đoàn đứng đầu trong số chín quân đoàn của Long Quốc.

Quân chủ của Thanh Long là một trong bốn vị chiến thần của Long Quốc, thực lực cực kỳ đáng sợ, ông ta từng một mình trấn áp mười vạn quân địch, uy danh hiển hách.

Bây giờ người của quân Thanh Long xuất hiện ở đây tự nhiên làm người ta kinh ngạc!

“Quân Thanh Long?” Lão già ở trong phòng riêng của Hạng Hào cau mày.

“Quân Thanh Long mà cũng chạy ra cướp đồ với bổn thiếu, quả thật là buồn cười!”

Vẻ mặt Hạng Hào giận dữ hét lên.

“Thiếu gia chớ xúc động, quân Thanh Long này không phải là quân đoàn bình thường, Bá Vương Minh chúng ta không nên đắc tội, cây cỏ Thiên Tủy này. nhường cho bọn họ đi!”

Lão già còng lưng nói. “Hừt"

Vẻ mặt Hạng Hào không cam lòng hừ lạnh, nhưng gã cũng biết quân Thanh Long lợi hại nên chỉ có thể nuốt cơn tức này.

“Một ngàn vạn!

Mà trong phòng riêng của quân Thanh Long, chàng trai trẻ tuổi kia chính là thiếu chủ của quân Thanh Long cho rằng cây cỏ Thiên Tủy này sắp thuộc về mình thì giọng nói của Diệp Phàm đột ngột vang lên.

“Là hắn!”

Sắc mặt thiếu chủ quân Thanh Long thay đổi.

Mọi người tại hội trường lần nữa kinh hãi, sôi nổi nhìn Diệp Phàm.

Tên này vừa mới đắc tội với thiếu chủ Bá Vương Minh cướp được đoản kiếm, giờ lại giằng co với người của quân Thanh Long?

Đúng là to gan!

Diệp Phàm cũng không thèm quan tâm đến quân Thanh Long gì đó, dù sao thì hắn muốn cũng cỏ Thiên Tủy này rồi nên không ai có thể đoạt được!

“Tiếp tục!”

Ánh mắt thiếu chủ quân Thanh Long lập lòe, mở miệng nói.

“Năm ngàn vạn!”

Người đàn ông toát ra khí chất chết chóc lại lần nữa kêu lên.

“Năm trăm triệu!” Diệp Phàm lại lân nữa tăng giá gấp mười.

Ngay tức khắc, thiếu chủ quân Thanh Long siết chặt †ay, vẻ mặt u ám.

“Thiếu chủ hay là để tôi liên hệ với quân chủ huy động một đợt kinh phí tới đây!” Người đàn ông toát ra khí chất chết chóc nói.

“Thôi, đợi lát nữa chúng ta còn phải đấu giá ngọc Rồng, không thể lãng phí quá nhiều tiền!”