Bên Em Khi Hoàng Hôn Tắt Nắng

Chương 9



Tôi bấm máy gọi cho Nam:

– Gu trợ lý của Phan Đăng Hải thế nào hả Nam?

– Chị thông cảm cho em… xưa nay hắn ta không lọt ý đồ nào ra ngoài cả, tuy nhiên hắn rất được ngưỡng mộ ở Thắng Lợi, nhiều cô gái muốn ứng tuyển làm trợ lý cho hắn từ trước khi hắn lên vị trí này đều không đạt.

– Trước khi lên tổng giám đốc, hắn ở vị trí nào?

– Hắn là một trong năm phó tổng giám đốc của Thắng Lợi, nắm giữ vị trí này ba năm qua. Trước đây hắn dùng một trợ lý nam, thằng đó đàn ông mà nhìn như đàn bà, tuy nhiên hiện tại nó không còn làm việc cho hắn nữa.

Trợ lý nam? Có lẽ nào… Tôi đanh mặt, lập tức hỏi:

– Hắn có vợ con chưa? Hay bạn gái?

– Em không nghe thấy thông tin nào như vậy, có vẻ là chưa, dù sao thông tin về Phan Đăng Hải rất ít. Có tin đồn hắn là gay.

– Được, gửi cho tôi yêu cầu của vị trí tuyển dụng trợ lý cho hắn. Đừng nói lần này hắn cần trợ lý nam nữa đấy nhé!

– Cái này chưa công bố, chị theo dõi trên website của Thắng Lợi nhé, em nghe nói trong tuần tới bọn họ sẽ ra thông báo tuyển dụng. Em nghĩ chị thừa sức trúng tuyển nên không cần lo lắng đâu ạ.

– Cảm ơn Nam, mà cậu làm gì ở đó thế?

– Em làm chân giao hàng, chị thấy thằng nào đen đen bẩn bẩn hay phóng xe máy lượn qua lượn lại là em đấy.

– Khổ cho cậu rồi, nhất định sau việc này sẽ thưởng lớn cho cậu. Có điều hiện tại cậu chưa về Ngọc Minh được, cứ làm việc ở đó đi.

– Em biết rồi, hẹn gặp lại chị ở Thắng Lợi.

Thở dài một tiếng, tôi ngắt điện thoại. Nhìn khuôn mặt khôi ngô của Phan Đăng Hải trên màn hình máy tính, lòng tôi không khỏi phân vân. Dễ chừng hắn là gay nên mới tuyển dụng trợ lý nam, không chắc hắn cần trợ lý nữ cho lần tuyển dụng này.

Chờ đợi thông tin tuyển dụng của Thắng Lợi từng phút, đến sáng thứ năm, khi tôi truy cập vào trang chủ Thắng Lợi, thông báo tuyển dụng đã được đăng tải. Khá nhiều vị trí cần người cho một hệ thống khổng lồ mà sâu trong lòng ba tôi luôn ao ước về tương lai của Ngọc Minh. Tôi lướt nhanh đến vị trí trợ lý, Thắng Lợi không chỉ tuyển một trợ lý mà còn tuyển ba trợ lý, trong đó có một vị trí trợ lý tổng giám đốc, hai vị trí trợ lý phó tổng giám đốc. Rất may, cả ba vị trí đều tuyển nữ. Vị trí tôi nhắm đến đương nhiên là trợ lý cho tổng giám đốc, tuy nhiên thông tin tuyển dụng chỉ ghi chung chung cho cả ba vị trí. Mọi yêu cầu đều không khó cho tôi, có điều, tôi biết mình cần phải làm gì cho bộ hồ sơ xin việc của mình.

Hạn nộp hồ sơ là cuối tháng 11, thời gian còn lại là hai tuần. Tôi chuẩn bị những gì cần thiết trong thời gian chờ đợi. Về công ty Ngọc Minh, tạm thời tôi nhờ hai bác phó giám đốc hỗ trợ trong lúc tôi đi vắng, hai bác không biết tôi bận việc gì nhưng đều ủng hộ hết mình. Dòng sản phẩm mới mà ba tôi chuẩn bị ra mắt khi trước cũng phải lùi lại chờ đến khi tôi trở về. Thông tin tôi gặp tai nạn xe hơi cần dưỡng thương cũng được toàn công ty Ngọc Minh tiếp nhận.

Quãng thời gian quản lý Ngọc Minh thay ba tôi, do e ngại bị coi thường về tuổi tác, những lần tiếp đối tác tiềm năng tôi đều làm cho bề ngoài của mình già dặn hơn rất nhiều so với tuổi thật với lối trang điểm, đôi kính gọng kim và cả mái tóc giả pha màu muối tiêu, hóa ra đó cũng là cái lợi cho tôi. Còn trước các công ty đối thủ, tôi hoàn toàn không ra mặt. Tuy nhiên, nếu Phan Đăng Hải thực sự quan tâm đến việc triệt tiêu Ngọc Minh, tôi tin thông tin về tôi cũng như ba tôi đều không qua được mắt bọn họ, thế nên chính bản thân tôi phải thay đổi mới mong an toàn lọt được vào Thắng Lợi.

Tôi biến mất khỏi thế giới một tuần, quyết định làm bản thân thay đổi gần như hoàn toàn, chỉ thiếu nước phẫu thuật thẩm mỹ mà thôi. Nếu một người chỉ thoáng gặp tôi, thậm chí là người quen biết lâu năm, ngoại trừ những người thân thiết với tôi như ba mẹ hay Quân lúc trước, chắc chắn người đó sẽ không thể nhận ra được tôi của hiện tại. Tôi đã không còn là tiểu thư Lương Minh Nguyệt của ngày hôm qua. Mái tóc uốn lọn ngang lưng màu hạt dẻ nhạt đã được thay bằng mái tóc tém nhuộm đen nghiêm túc, đôi mắt nai trong sáng đã được thêm một cặp kính nobita gọng nhỏ che phủ, đặc biệt màu son hồng đào ngày nào của cô tiểu thư điệu đà đã được thay bằng màu môi nâu trầm cá tính. Thay vì váy áo bánh bèo hay vest nữ lịch lãm, tôi mặc lên người áo sơ mi trắng, quần kẻ caro. Với chiều cao 1m67, tổng thể con người mới của tôi tạo nên vẻ tomboy ấn tượng nhưng không kém phần thu hút, tôi tin bản thân không thua kém bất cứ đối thủ nữ xinh đẹp nào. Điều quan trọng mà tôi nhắm đến, đó là Phan Đăng Hải chú ý đến tôi. Hắn muốn tuyển trợ lý nữ vì sự cẩn thận và mềm mại trong giao tiếp, điều ấy có lợi trong công việc, tuy nhiên khả năng cao hắn là gay, thế nên với vẻ ngoài khá tomboy này, tôi nghĩ hắn sẽ thấy gần gũi hơn là các cô gái bánh bèo.

Hồ sơ đáp ứng yêu cầu với tấm bằng đại học Văn thư, quan trọng là khả năng giao tiếp tiếng Anh trôi chảy, tôi đã qua được vòng phỏng vấn online của Thắng Lợi. Phan Đăng Hải không trực tiếp phỏng vấn ở vòng này, có lẽ hắn chỉ ra mặt lựa chọn ở vòng phỏng vấn cuối cùng.

Buổi sáng phỏng vấn trực tiếp đã đến, tôi đeo lên vai chiếc túi xách da to bản, cài thêm một đôi khuyên tai bạc nhỏ để bản thân không quá nam tính, chính xác tôi muốn mình nửa nam nửa nữ. Bước lên tầng hai mươi của tòa nhà điều hành tổng công ty Thắng Lợi, có khoảng mười cô gái cùng tham gia ứng tuyển vị trí trợ lý như tôi. Hầu hết bọn họ đều nhìn tôi bằng cặp mắt ngạc nhiên xen lẫn coi thường. Tôi nghe có tiếng xì xầm.

– Các cô nhìn xem, nhìn con bé kia như con trai ấy nhỉ?

– Có khi nào nó les không?

– Dễ chừng nó thích con gái đấy.

– Kể mình mà buộc phải yêu con gái thì yêu nó cũng được đấy nhỉ?

Tôi nhếch miệng trước những tiếng bình phẩm, nhìn về phía con nhỏ bánh bèo răng khểnh vừa nói một câu làm tôi ưng cái bụng, tôi nháy mắt với nó một cái. Con nhỏ rùng mình, mặt nó bỗng đỏ lựng lên. Nữ trợ lý không có quy định phải điệu đà hay tomboy, quan trọng là làm được việc và hợp mắt ông chủ, đơn giản vậy thôi. Tôi tự thấy mình vẫn có vẻ nữ tính cần thiết, không quá nam tính, cũng không quá nữ tính, đủ để đáp ứng mọi yêu cầu.

Tổng công ty Thắng Lợi có cách tuyển dụng nhân sự đặc biệt nghiêm khắc. Ngay từ vòng hồ sơ bọn họ đã yêu cầu phải có xác nhận của địa phương. Vụ này đơn giản thôi, tôi làm được.

– Mời các ứng viên trợ lý vào phòng 2012. Các vị sẽ tham gia một bài trắc nghiệm tình huống, những người vượt qua sẽ được vào vòng phỏng vấn trực tiếp cuối cùng.

Có chút hồi hộp, tôi bước cùng nhóm ứng viên, tò mò không biết bọn họ muốn thử thách gì cho vị trí trợ lý.

Bước vào phòng 2012, tôi ngạc nhiên nhìn quanh một lượt.

– Sao lại có bàn tiệc ở đây nhỉ? – Những tiếng thắc mắc vang lên.

– Mời các ứng viên dùng tiệc chiêu đãi với tư cách trợ lý của các lãnh đạo Thắng Lợi. – Âm thanh từ loa phát ra.

– Dùng tiệc chiêu đãi với tư cách trợ lý?

Con nhỏ bánh bèo khi nãy thốt lên. Từng người lần lượt cầm đĩa lên tay đi lại, gắp thức ăn ăn uống nhẹ nhàng. Tôi cho rằng chuyện không đơn giản là ăn uống nhẹ nhàng, mục tiêu là cần hỗ trợ ông chủ của mình. Rượu… đúng là vậy, chắc chắn trợ lý là kẻ có thể uống được rượu thay ông chủ. Tôi liếc thấy có mấy ly rượu vang đỏ đã rót sẵn để chính giữa, đồng thời có cả những cốc thủy tinh có thứ chất lỏng màu vàng óng của rượu mạnh. Liếc mắt về phía camera, tôi hiểu mình cần làm gì.

Ngoài tôi bước về nơi đặt những ly rượu, còn có ba cô gái không lướt tìm đồ ăn như các cô còn lại, cả ba ứng viên này đều có vẻ ngoài xinh đẹp chỉn chu của một nữ thư ký có kinh nghiệm. Cô gái xinh đẹp có cơ thể cùng cách ăn mặc nóng bỏng nhất trong ba người đó cầm lên tay một cốc rượu mạnh, biểu cảm quyến rũ ngửa cổ uống cạn một hơi, đôi mắt đa tình lúng liếng nhìn về camera. Thật lòng tôi cảm thấy ghê tởm biểu hiện này của cô ta, thế nhưng rất có thể đó là điều mà vị trí trợ lý cần. Hai cô gái còn lại có vẻ gượng gạo hơn một chút, bọn họ cầm hai ly rượu vang, ra hiệu nâng ly trước camera và nhấp môi. Đến lượt mình, tôi không cho rằng Phan Đăng Hải chú ý đến dáng vẻ sexy, anh ta là gay mà, tôi đã định cầm ly rượu vang cho dễ uống, thế nhưng trong một giây quyết định, tôi lựa chọn rượu mạnh, không quên lấy thêm một chiếc khăn giấy lớn.

– Đối tác, tôi thay mặt ông chủ tôi kính ông một ly.

Tôi nghiêm túc cất lời rồi nâng cốc về phía camera, phong thái đĩnh đạc tôi hơi ngửa mặt nghiêng cốc rượu đưa vào miệng. Trong giây phút tưởng chừng nuốt toàn bộ thứ đáng ghét đó vào bụng, tôi nâng chiếc cốc không thu hút sự chú ý, khéo léo lau miệng để nhả toàn bộ rượu vào ăn giấy rồi ném vào túi da đeo bên mình. Tất cả đều lọt vào mắt của những kẻ ngồi đằng sau camera. Tôi không uống được rượu, bắt buộc phải làm như vậy, không còn lựa chọn nào khác. Trên hết, tôi tin đây không phải là buổi thi tửu lượng.

Tiếng chuông báo kết thúc buổi trắc nghiệm, tôi thở hắt một hơi bước khỏi phòng. Từ loa phát ra âm thanh:

– Cảm ơn các ứng viên. Các cô ngồi bên ngoài chờ một chút, chúng tôi sẽ đọc tên những người được vào vòng phỏng vấn cuối cùng.

Nhóm các cô gái xôn xao:

– Chẳng biết ban nãy mình ăn như thế có vô duyên quá không nhỉ?

– Tớ nghe tiếng cậu cắn bánh phồng rồm rộp đấy.

– Eo ơi, thế cơ à? Lo quá đi mất!

Tôi thấy điệu cười khẩy của cô gái sexy ngửa cổ uống cạn cốc rượu mạnh. Cô ta liếc sang tôi, đáy mắt phát ra tia dè chừng lập tức quay đi. Hai cô gái uống rượu vang còn lại biểu hiện khá thoải mái. Tôi để ý thấy bọn họ nhẹ nhàng và tự tin như những tiểu thư khuê các.

Mười phút chờ đợi với nhiều tiếng xì xào bàn tán, một vị mặc vest đeo kính gọng bạc cầm tờ giấy bước lại trước mặt cả nhóm ứng viên.

– Tôi sẽ đọc tên, lần lượt các cô hãy vào phòng 2020 ở cuối hành lang.

Các cô gái hồi hộp chờ đợi, tôi nghiêm nét mặt chú ý lắng nghe.

– Vũ Hoàng Yến.

Không ngoài dự đoán của tôi, cô gái sexy nhất có tên Vũ Hoàng Yến lắc hông bước khỏi đám người, không quên để lại cái nhìn đầy thách thức và cả trên cơ cho những người còn lại.

– Trần Tuệ Nhi. Hoàng Hải Anh.

Hai cô gái chọn rượu vang cũng được gọi tên, bọn họ nhẹ nhàng cảm ơn người đọc tên rồi bước theo Yến.

– Lê Ánh Ngọc.

Tôi giật mình, suýt nữa thì thở dài bỏ về. “Lê Ánh Ngọc” là tên mới của tôi. Gật đầu với người vừa đọc tên mình, tôi bước nhanh sau ba cô gái kia đến phòng 2020. Đẩy cửa bước vào, tôi thấy trong phòng có một bộ sofa lớn, hai người đàn ông mặc vest lịch sự ngồi đó. Thoáng có người mở cửa bọn họ đứng cả dậy. Không có Phan Đăng Hải ở đây.

– Chào mừng các cô đến vòng phỏng vấn cuối cùng. Mời các cô ngồi!

Khi bốn ứng viên đã ngồi yên vị trên sofa dài đối diện, một trong hai người đàn ông mới nói tiếp:

– Chúng tôi chỉ tuyển ba trợ lý, có nghĩa một người trong các cô sẽ bị loại ở vòng này. Trước hết tôi muốn hỏi nguyện vọng của các cô.

Các cô gái nhìn nhau, thái độ có chút lo lắng.

– Tôi có ba câu hỏi. Thứ nhất, tại sao các cô muốn làm trợ lý tại Thắng Lợi? Thứ hai, mong muốn gắn bó và mức lương nhận được của các cô thế nào? Thứ ba, vị trí trợ lý các cô muốn làm là gì, trợ lý tổng giám đốc hay trợ lý phó tổng giám đốc? Ba câu hỏi như vậy, các cô có thể chuẩn bị ít phút.