Bí Mật - Bạch Lộ Vi Yến

Chương 9: Em rất thích



"Hướng Vy."

Hôm nay là ngày sinh viên năm cuối chụp ảnh tốt nghiệp, chụp xong, từng người dọn ra, ký túc xá chỉ còn lại Hướng Vy, chị ngồi xổm trên mặt đất, bỏ sách vào trong hộp, sắp xếp gọn gàng ngăn nắp.

Thấy cô đi tới, Hướng Vy đứng dậy đưa chiếc hộp nhỏ trên bàn cho Tưởng Chân Trừng: "Đây là một số sách tham khảo chị từng mua, vẫn còn ghi chú, không chừng sau này em sẽ dùng đến." Rồi chị chỉ vào ngăn tủ thứ hai, có chứa một vài cuốn sách chị thích đọc: "Lúc rảnh chị thích đọc chút văn xuôi và tiểu thuyết, sau này đi làm chắc cũng không có thời gian đọc. Nếu em hứng thú thì có thể đọc thử."

"Quyển này." Tưởng Chân Trưng đưa tay cầm bìa sách màu cam lên, lật vài trang: "Em rất thích."

Hướng Vy dương khóe môi, nở nụ cười dịu dàng: "《Căn nhà trên phố Xoài*》 cũng là cuốn chị thích nhất. Không ngờ rằng sở thích của chúng ta lại giống nhau đấy."

*The House on Mango Street: tiểu thuyết được viết bởi Sandra Cisneros vào năm 1984, là những câu truyện ngắn về Esperanza Cordero, cô bé 12 tuổi gốc Mexico lớn lên ở khu phố Tây Ban Nha của Chicago. Một phần dựa trên chính trải nghiệm của tác giả, cuốn sách theo chân Esperanza trong khoảng một năm, quãng thời gian cô bước vào tuổi thiếu niên và phải đối mặt với thực tế khi là người con gái trẻ thuộc cộng đồng nghèo khổ, gia trưởng. Các yếu tố của văn hóa Mỹ-Mexico và các chủ đề về tầng lớp xã hội, chủng tộc, tình dục, bản sắc và giới tính cũng được đan xen xuyên suốt cuốn tiểu thuyết. (Wikipedia)

Sau đó, Dương Thao gọi điện hỏi cô đã đến ký túc xá an toàn chưa, cô trả lời mình đã về rồi dặn cậu đừng lo nữa mà hãy đi ngủ sớm.

Hướng Vy dán chiếc hộp lại, nói: "Dương Thao không tệ đâu."

"Đúng vậy, cậu ấy rất tốt."

Nhất thời không nghĩ ra chủ đề gì, Tưởng Chân Trừng đi ra ban công rửa tay, âm thanh nước chảy ào ào đánh thẳng vào trong tim. Ngày mai Hướng Vy sẽ rời đi. Cả đời này có lẽ họ cũng sẽ không còn tái ngộ. Cũng tốt. Miễn cho thời gian đủ lâu, miễn cho chúng ta không bao giờ gặp lại nhau, cảm xúc khó giải thích rồi sẽ nhạt phai. Nhất định là vậy.

"Buổi tối ngủ một mình ở ký túc xá không sợ sao?"

Hướng Vi hỏi: "Sao vậy? Em muốn ở lại với chị à?"

"Còn lâu."

Hướng Vy nhướng mày: "Chị đương nhiên không sợ, đây là tầng sáu, khóa cửa lại là an toàn rồi."

Tưởng Chân Trừng ồ một tiếng, có chút thất vọng, cô vốn định nói, nếu chị sợ, em có thể ở lại cùng chị. Cô không ngờ Hướng Vy lại thẳng thắn từ chối như vậy, khiến trái tim cô vỡ vụn.

"Vậy em về đây. Cảm ơn vì cuốn sách, đàn chị."

"Em định làm gì?" Hướng Vy nắm lấy tay cô.

Giang Chấn Thành hơi kinh ngạc: "Về ký túc xá, chốc nữa là đóng cổng rồi."

"Vậy đợi một chút đi. Đợi cổng đóng, em khỏi về luôn."

- -----------

Mọi người ghé qua thì cho mình xin một sao lấy động lực nhé! 🎔