Bí Mật Kho Báu Cổ

Chương 3: Flynn



Cũng chẳng biết qua bao lâu, lông mi của Flynn run nhẹ. Flynn dần dần mở mắt ra, ập vào mắt là trần nhà màu be với thiết kế hoa văn tinh xảo.

Cậu ta tự hỏi mình đang ở đâu đây?

Chợt có tiếng bình trà chạm mặt bàn, Flynn ngoái đầu lại, trông thấy Yuri đang đưa lưng về phía hắn, trông có vẻ là đang rót trà.

Chợt bên ngoài có tiếng bước chân, Flynn theo bản năng nhắm mắt lại.

Người đẩy cửa bước vào là Lance. Cậu thấy Flynn vẫn còn đang nằm bất động trên giường, bèn đi tới kéo ghế ngồi xuống. Đúng lúc này Yuri bưng chén trà qua cho cậu.

"Hắn chưa tỉnh nữa sao?" Lance nhận tách trà, thổi nhẹ vài cái rồi hớp một ngụm.

"Bị thương nặng quá mà, sao mà tỉnh sớm được." Yuri trả lời.

Lance gật đầu. Cậu liếc nhìn người đang nằm trên giường. Ngay lập tức, một bảng điện tử màu lam xuất hiện bên cạnh Flynn.

[Tên: Flynn

Sức mạnh: Âm thanh

Cậu ta có khả năng khống chế và biến âm thanh thành sát thương.]

"Ồ, người này cũng có dị năng này." Lance trầm trồ.

Flynn nghe mà căng thẳng. Tại sao Lance lại biết năng lực của cậu ta? Bằng cách nào? Chẳng lẽ dị năng của Lance là [Thấu thị] ư?

Yuri cũng hứng thú, kê mặt sát lại gần Flynn, tò mò nhìn cậu bạn đang nằm bất động trên giường: "Nghe có vẻ cậu ta cũng khá mạnh. Có thể để cậu ta đồng hành cùng cậu cũng tốt."

Flynn cảm thấy bản thân mình sẽ không chịu được bốn con mắt cứ nhìn chằm chằm như thế, trông không khác gì con cá đang nằm trên thớt vậy. Vì thế Flynn quyết định giả vờ tỉnh lại. Yuri phát hiện ra Flynn tỉnh lại rồi, liền vui mừng reo lên: "Cậu ta tỉnh lại rồi."

...

Yuri bưng một bát cháo vào phòng: "Có cháo rồi đây."

Flynn mỉm cười, đón nhận bát cháo. Yuri thấy vậy giới thiệu: "Mình tên là Yuri, còn người này là Lance. Cậu tên là gì?"

Flynn đáp: "Flynn."

"Nhưng sao cậu lại ra nông nỗi này? Cậu là hải tặc hả?" Yuri hỏi tiếp.

Flynn thở dài: "Đó là một câu chuyện dài... nếu mọi người muốn nghe..."

Lance cắt ngang: "Không."

Flynn: "..."

Hai người im lặng nhìn nhau.

"Cậu phải nghe." Flynn uất ức, chụp lấy vai Lance lắc kịch liệt.

Lance ghét bỏ nhìn sang chỗ khác, kết quả bị Flynn lắc mạnh hơn, mạnh đến độ vai cậu như muốn bị lắc rụng cả xương. Ấy vậy Lance vẫn không nổi giận, chỉ điềm tĩnh trả lời: "Không nghe đâu."

Flynn: "Cậu không nghe tôi không trả số tiền còn lại."

Lance bật ngón cái lên: "Nghe."

Flynn: "..." Thợ săn tiền thưởng gì mà lật mặt còn nhanh hơn bánh tráng nữa!

Yuri nhịn không được phải che miệng cười.

Sau đó Lance phải ngồi nghe câu chuyện đau thương, đẫm nước mắt của Flynn vì sao bị bắt làm nô lệ.

Nói tóm tắt cho dễ hiểu là...

Flynn lạc ở sa mạc, thiếu nước, mất sức lực, bị bắt làm nô lệ.

Chỉ thế thôi.

Lance nghe xong chỉ biết xoa hai bên thái dương đang nhức nhức. Thế giới này hình như sắp bị điên rồi! Uổng công nãy giờ cậu cứ nghĩ rằng sẽ là một câu chuyện lâm li bi đát, kiểu như mối thù giết cha giết mẹ, Flynn đuổi theo Bern để trả thù hoặc chuyện drama máu cún nào đó chứ.

Yuri cười khúc khích: "Ha ha, cậu cũng đi tìm kho báu cổ sao. Vừa khéo Lance cũng có ý định đó nà."

Yuri hào hứng, dùng cùi chỏ của mình đụng nhẹ tay của Lance: "Nè, đúng lúc Lance cũng định đến Teraaza, hai người đi chung cho vui."

Lance tròn mắt kinh ngạc, cậu quyết định đi Teraaza hồi nào. Nghe Yuri nói vậy, hai mắt Flynn sáng lên. Cậu ta quay phắt ra nhìn Lance bằng ánh mắt nồng cháy làm cậu rùng mình, cảm giác như có ngọn lửa hừng hực đang bao lấy mình, đốt cháy từ trong ra ngoài. Lance ôm vai mình, tự vuốt mấy cái như đang tránh né gì đó. Cậu bực bội, trừng mắt với Flynn: "Nhìn cái gì?"

"Lance sẽ đi cùng tôi đúng không?" Flynn hỏi.

Lance: "Không có!"

Yuri: "Đúng vậy!"

Lance và Yuri đồng thanh trả lời, nhưng tiếng của Yuri lớn hơn nên đã át mất tiếng của Lance mất rồi. Flynn cũng phớt lờ luôn câu trả lời của cậu, vung tay lên làm tư thế hoan hô: "Tuyệt quá! Chúng ta tiến tới Teraaza để tìm kho báu cổ thôi!"

"Đúng vậy! Lance nhờ cậu chăm sóc nha." Yuri vỗ tay với Flynn.

"Nè! Tôi còn chưa nói đồng ý mà?" Lance cay cú nói lớn.

Yuri cười tủm tỉm, kéo Lance đi sang một góc nói nhỏ: "Coi như cậu đi ké thuyền hắn. Mà chưa kể... nhìn hắn xem, dù là hải tặc nhưng người vẫn sạch sẽ thơm tho, đâu có giống như đám hải tặc khác mùi mồ hôi cơ thể, mồ hôi cánh và bảy bảy bốn chín thứ mùi khác hỗn tạp bóp chết cái mũi của cậu."

Thấy Lance đang im lặng lắng nghe, Yuri nhân cơ hội thuyết phục thêm: "Cậu đi ké thuyền đám kia chịu được ư? Còn nếu bỏ tiền ra thuê thuyền cậu sẽ tốn một mớ, đi ké thuyền buôn cũng tốn không kém. Đi ké là lựa chọn chính xác rồi."

"Chắc gì cậu ta sẽ không thu tiền tớ?" Lance hỏi.

Yuri tỏ ra thần bí: "Chẳng phải hắn còn thiếu cậu một khoản thù lao sao? Vả lại cậu nhìn đi, hình như cậu ta bị thu hút bởi ngoại hình cậu đẹp, lúc đó cậu nói ngọt vài câu là được cho free rồi."

Lance dường như bị dao động.

Yuri là một người tốt. Tốt về mọi mặt, cho nên cô đã ngỏ ý Flynn tịnh dưỡng thêm và chờ vết thương của Lance đã ổn rồi hẵng lên đường. Flynn thấy vậy cũng nói sẽ tìm chiếc thuyền mới.

...

Vốn dĩ Lance đã muốn đổi ý nhưng Yuri và Flynn đã tự quyết định rồi. Lance chỉ biết nhìn trời thở dài mà thôi.

Vết thương trên ngực Lance đã ổn, chỉ còn dùng thuốc mỡ để xóa sẹo nữa mà thôi. Flynn đã tìm được thuyền, còn cậu thì bị Yuri "đóng gói" quần áo gửi đến cậu để chuẩn bị lên đường.

Lance lại bóp hai thái dương khi thấy Yuri và Flynn đang vỗ tay với tay. Yuri cười: "Chúc mọi người lên đường bình an."

"Cảm ơn cậu thời gian qua đã chăm sóc cho tôi nhé." Flynn thành thật cúi đầu tận 90 độ để cảm ơn Yuri.

Yuri ái ngại ngoắc tay không có gì. Chúc hai người bọn họ bình an rồi nhìn thuyền cả hai từ từ ra khơi.

Đây là một chiếc thuyền cỡ nhỏ. Trên cánh buồm có in hình đầu lâu xương chéo. Flynn vội kéo dây thừng cuộn buồm trở lại.

Về phía Lance, cậu tìm chỗ ném balo của mình xuống. Trong đây chỉ có vài ba bộ quần áo tượng trưng mà thôi, còn cả gia tài riêng của cậu đã nằm gọn trong chiếc túi nhỏ đeo bên hông rồi.

Lance đảo mắt nhìn xung quanh một vòng rồi lại nhìn sang chỗ khoang bánh lái. Bất chợt trong đầu cậu lại hiện lên câu chuyện Flynn vừa kể. Rõ ràng hắn lạc ở sa mạc, vậy con tàu này... . Ngôn Tình Trọng Sinh

Cậu lại nhìn con tàu một vòng rồi mới nhìn kẻ đang xoay bánh lái phía trên. Dẫu biết trong lòng mình cũng đã có câu trả lời rồi, vậy mà cậu vẫn hỏi: "Thế... con tàu này là của cậu à?"

"Không, trộm đấy!" Flynn cười để lộ hàm răng trắng đều, dĩ nhiên vô cùng đắc ý.

Mặc dù đã biết trước kết quả nhưng khi chính tai nghe Flynn xác nhận thì cậu cảm thấy chướng tai gai mắt lắm: "Đậu móe! Vậy mà dám xưng là hải tặc hả! Hải tặc mà đi trộm tàu của người khác hả?"

"Thì hải tặc mới đi trộm tàu mà?!" Flynn ngây ngô, chớp chớp mắt mấy cái càng làm cho Lance phát quạo.

Buồm nhỏ được căng ra, thuyền bắt đầu di chuyển hướng về đại dương bao la rộng lớn. Lance nhíu mày: "Bây giờ chúng ta đi đâu?"

"Thì dĩ nhiên tới vùng đất hư ảo tìm kho báu cổ rồi."

"Rồi cậu biết nó nằm ở đâu không?"

"Không biết, nhưng chắc đi thẳng là... tới ha..." Tiếng nói của Flynn càng lúc càng nhỏ. Lance hít một hơi thật sâu.

Nếu ban đầu cậu biết mình đi theo tên này chỉ lỗ không lời, chắc chắn cậu sẽ không đi cùng!

Thấy Lance sắp nổi giận tới nơi rồi, Flynn hoảng hồn phân bua: "Bình tĩnh đã, cậu nghe tôi nói đã! Tại vì tôi không có bản đồ nên không biết đi đâu đâu thôi. Chúng ta cần một tấm bản đồ mà!"

Lance gật gù cảm thấy khá đúng. Thì ra Flynn có khả năng định hướng xem bản đồ đó nha, cũng được phết ý chứ. Lance hài lòng vỗ vai Flynn: "Được rồi, đến đảo tiếp theo tôi sẽ tìm bản đồ cho cậu."

Lance ngẫm nghĩ lại một chút rồi hỏi: "Nhưng mà đảo kế tiếp ở đâu."

Flynn nhìn Lance bằng con mắt có ngụ ý "à, thì ra cậu là tên ngốc."

Flynn: "Nếu tôi không lầm thì đảo kiếp tiếp là Phibuen."

Phibuen còn có tên khác là Thành Phố Nước. Lance nhớ không lầm là như vậy. Lance hài lòng: "Ha ha, vậy tới Phibuen thôi."

Flynn thở dài trong lòng. Tên thợ săn tiền thưởng này cứ có cảm giác không đáng tin thế nào ấy.

Uỳnh!

Đột nhiên thuyền rung lắc dữ dội. Ngay sau đó là một quả đạn pháo bay tới, phá nát lan can thuyền. Lance kinh ngạc, là kẻ nào tấn công thuyền của họ vậy.

Flynn hoảng hốt: "Có chuyện gì vậy?"

Lance nhảy lên boong thuyền để quan sát, phát hiện ra đối diện là thuyền của người cậu không muốn chạm mặt. Lance chậc lưỡi, biết là bọn sẽ đến nhưng không ngờ lại đến sớm như vậy.

"Là hải quân!" Flynn lên tiếng.

"Băng hải tặc Limzin, mau đầu hàng! Các ngươi bị bao vây rồi!"

"Oan quá, băng hải tặc chúng ta không phải tên Limzin!" Flynn cắn khăn.

Lance bực mình vỗ đầu Flynn một cái: "Giờ nói như thế có nghĩa lý gì! Cậu đã cướp thuyền của bọn chúng thì hải quân nghĩ chúng ta là bọn chúng cũng phải thôi!"

Lance càng nghĩ càng bực: "Cậu hết thuyền để trộm rồi sao mà đi trộm của băng hải tặc khác hả?"

Thì đúng là vậy mà. Trộm thuyền người dân bình thường họ sẽ không có thuyền để mưu sinh, trộm của hải tặc là chắc ăn nhất!

Lance bước ra bên ngoài. Phía đối diện có hai chiếc thuyền treo cờ của hải quân. Đám thủy thủ mặc áo trắng, đứng trên boong tàu đồng loạt chĩa súng về phía tàu của Flynn và Lance. Cậu nheo mắt nhìn tên to con nhất với bộ râu hình kiếm đang cầm loa đứng ở giữa đám thủy thủ kia. Lance ngạc nhiên.

"Đại úy Gaby?"

"Cậu quen hắn ta sao?" Flynn xuất hiện bên cạnh, tò mò hỏi.

Không đợi cho Lance trả lời. Tiếng nói vọng từ loa của Gaby vang lên: "Bọn hải tặc Limzin, mau chóng buông vũ khí đầu hàng để nhận được sự khoan hồng từ pháp luật!"

Lance lúc này mới trả lời Flynn: "Ờ, cũng không tính là quen. Hắn là người kỳ kèo trả giá tiền thưởng khi tôi săn được hải tặc. Giờ nhìn mặt hắn là thấy cay cú vãi chưởng!"

Lance đứng bên này nói lớn: "Muốn bọn ta đầu hàng, mơ đi nhé!"

Nói xong cậu còn giơ ngón giữa lên.

Flynn xanh mặt, tròn mắt nhìn Lance. Lance có vẻ phù hợp làm hải tặc hơn là thợ săn tiền thưởng đấy!

Gaby không nhận được thành ý từ phía Lance liền phẩy tay ra lệnh cho cấp dưới đồng loạt nã súng bắn nát con thuyền của Lance và Flynn.

Một loạt đạn như sao rơi bay tới chiếc thuyền gỗ nhỏ mong manh của bọn họ. Lance vung tay lên. Một chiếc khiên màu xanh lam có đôi cánh thiên thần bật ra ngăn cản đạn rơi về phía cậu. Ấy thế mà vẫn có vài viên bay sượt qua, phá nát một miếng gỗ trên thuyền. Flynn nhíu mày: "Nếu đánh kiểu này mãi thì thuyền chúng ta chìm mất."

Lance mím chặt môi, cậu không biết bơi nha, rơi xuống là phiền lắm đấy.

"Đổi hướng của thuyền tới đảo Phibuen." Lance ra lệnh.

"Rõ!"