Bí Mật Không Thể Tiết Lộ

Chương 5: Vụ án 1- Ai mới là người đáng thương?



Đỗ Hiển nghe cô nói vậy liền đáp lại một từ: '' Được ". Trong phút chốc ấy khiến cho hai người bất chợt nhớ lại khung cảnh ngày cô tỏ tình anh đáp lại cô cũng chỉ trọn vẹn một từ ' Được '. Anh ấy chẳng thay đổi một chút nào vẫn kiệm lời như năm xưa, Trần Linh cười nhẹ, ánh mắt hai người ngày càng rực rỡ màu sắc hơn.

'' Vậy chúng ta đi thôi, anh dẫn đường trước nhé!'' Trần Linh mỉm cười với anh nói

'' Ừm, đi theo anh đừng bị lạc đấy '' Đỗ Hiển nói

Nói xong anh liền đi về hướng đông bắc của ngọn núi, đi được mười lăm phút hai người liền tới được trước thân cây thông có vết cào như lời anh nói. Trần Linh quan sát kĩ quả thật là thấy vết cào có nông có sâu không giống nhau, có lẽ là do các hung khí khác nhau tạo nên. Nhìn xung quanh cô lại nhìn thấy một thân cây khác có vết tích khác, cây thông này cách đây không xa nhưng trên thân của nó lại chỉ phát hiện vài vết cào rất nông thậm chí cô còn nhìn thấy chút máu dính trên đó.

Cô suy nghĩ với anh hồi lâu liền có suy đoán rằng vết cào này có lẽ là do con người gây nên hoặc cũng có thể là vật cùn gây ra. tìm kiếm một hồi trời bộng dưng có tuyết rơi xuống, Trần Linh nhìn những bông tuyết rơi xuống đất, xa xa cô liền nhìn thấy vài dấu chân không rõ là của ai trên mặt đất. Cô liền nói với Đỗ Hiển, anh liền trả lời:

'' Các dấu chân đó mọi người phát hiện lúc đào thi thể lên, các dấu chân đó cũng không toàn vẹn cho lắm nhưng lại có rất nhiều xung quanh đây, chứng tỏ lúc này vẫn còn rất nhiều người còn sống. có lẽ đây là hiện trường đầu tiên ''

'' Vậy các anh tìm được bao nhiêu dấu chân xung quanh đây? '' Trần Linh thắc mắc

'' Tổng cộng là mười ba dấu chân khác nhau, theo suy đoán có lẽ có tất cả dấu chân của mười nạn nhân cộng thêm ba người chưa rõ danh tính, trong đó chắc chắn là có dấu chân của hung thủ ''

Mắt thấy tuyết càng ngày rơi càng nhiều không khí xung quanh cũng lạnh dần. Cô cùng anh liền quay về chỗ tập kết với mọi người, sau khi đến đầy đủ mọi người liền xuất phát về sở cảnh sát Yên Sa. Sau khi ổn định chỗ ngồi Minh Thừa Trạch nhận được một cược gọi đến, anh liền nhanh tay nhấc máy trả lời:

'' Xin chào, ai vậy? ''

Ở bên đường dây điện thoại là một công tố viên nói: '' Đội trưởng Minh người nhà cửa các nạn nhân đã đến thăm xong các nạn nhân rồi ạ, phía họ cũng đã xác nhận cho thông qua khám nghiệm rồi hiện tại anh chở nhóm pháp y về nhé ''

'' Ừ được rồi, một chút bọn tôi về '' Minh Thừa Trạch liền cúp máy

'' Chút nữa về các cậu vào làm việc luôn đi, các gia đình nạn nhân đã xác nhận xong thủ tục rồi'' Anh nói với mọi người trong xe

'' Vâng ạ! '' Mọi người đồng thanh nói

Băng qua con đường cao tốc mọi người đã nhanh chóng có mặt tại sở cảnh sát. Minh Thừa Trạch cùng Đỗ Hiển nói một câu tạm biệt mọi người do có nhiệm vụ khác nên họ nhanh chóng rời đi từ sớm. Lúc này, Mã Ý An cùng nhóm pháp y dẫn Trần Linh tới phòn khám nghiệm của sở.

Bước vào căn phòng cô sắp phải làm quen để làm việc lâu dài, Trần Linh đưa đôi mắt tò mò của mình nhìn xung quanh căn phòng trước. Cảm nhận đầu tiên của cô là cái lạnh lẽo của căn phòng này, nhằm mục đích bảo toàn tính trạng của nạn nhân nên nhiệt độ lúc nào ở rất thấp. Đồng thời các dụng cụ y tế nhằm phục vụ công việc đặc thù cũng có rất đầy đủ, chúng được sắp xếp ngăn nắp ngay bên phải của căn phòng. Sau đó mọi người liền mặc áo đặc dụng và đéo khẩu trang lẫn găng tay để tiến hành công việc khám nghiệm tử thi. Bên trái là tám thi thể đã được sự chấp thuận của người nhà để khám nghiệm, sâu trong cùng là các ngăn kéo chứa thi thể nhằm mục đích bảo toàn thi thể khi di chuyển thi thể nạn nhân. Dưới ánh sáng của các bóng đèn led diệt khuẩn cô càng nhìn rõ hơn về các thi thể lúc này.

Bọn họ cùng nhau bước đến chỗ thi thể nạn nhân, đập vào mắt bọn họ đầu tiên là một nạn nhân nam trẻ tuổi, cũng đúng thôi dù sao thì họ cũng là tầm tuổi thanh niên mà. Nạn nhân này là người có vết thương nặng nhất trong cả 8 người này, anh ta bị một vật sắc nhọn đâm xuyên cổ họng nên máu trào ra khắp cơ thể, theo ghi chép báo cáo vào lúc mới phát hiện thi thể nạn nhân có viết rằng chiếc áo mà anh ta mặc thấm đẫm máu đã khô, máu còn chảy dọc xuống chiếc quần âu của anh ta. Không những thế ngón tay của nạn nhân còn bị gãy trầm trọng có ngón còn bị thú tha mất nên lúc này bọn họ chỉ thấy được anh ta chỉ có 9 ngón bị dị dạng méo mó.

Trên đầu của anh ta cũng bị một vật cứng đánh vào nên họ có thể sờ thấy vệt máu tụ khô bên phải của đầu anh ta, theo kinh nghiệm của mọi người, họ suy đoán rằng anh ta đã bị đánh ngất đi trước khi chết. Dựa vào tình trạng vết thương họ nhận thấy rằng vết thương trên đầu có thời gian tồn tại lâu hơn vết thương trên cổ. Có lẽ anh ta đã cố trốn thoát sau khi bị đánh ngất nhưng không thành công nên đã bị giết chết.