Bị Tên Cuồng Ma Tự Luyến Quấn Lấy

Chương 3



Aineias nghe thế liền ngoan ngoãn lại gần Ariel, tay chân y có hơi luống cuống nhưng động tác của Ariel ngay khắc đã khiến người y cứng ngắc, nhiệt độ trên mặt vất vả lắm mới hạ được nay lại bắt đầu dần ấm lên, thân thể không nhịn được mà kề sát vào người hắn.

Ariel không thèm bận tâm đối phương dựa gần vào mình, thần sắc hắn luôn lạnh nhạt, mỗi nét như họa được Thượng Đế tỉ mỉ điêu khắc, theo đó là sự thánh khiết thanh lãnh. Mà khi ngón tay đưa vào trong hậu huyệt, động tác rõ ràng có chút mờ mịt, chuyện, đó là do ngón tay lạnh lùng chạm phải huyệt động ướt nóng mà. Vách thịt theo phản xạ co rút nhanh khiến Ariel nhíu mày lại: "Ngươi thả lỏng một chút lại cho ta."

"Ừm..." Aineias hai mắt dõi theo cả quá trình, eo không khỏi mà nhũn ra, y muốn rít gào, muốn hôn lên khuôn mặt lạnh nhạt của Ariel, nếu thế thì nhất định sẽ rất thú vị.

Ariel tận lực lơ là bộ phận sinh dục bên cạnh mình đang dựng thằng, một tay đỡ eo của Aineias, tay còn lại thì chỉ muốn mau lấy viên trân châu ra.

Tên Aineias vậy mà còn ghé sát vào tai hắn đùa giỡn: "Thật ra, ứm... thân thể của ta cũng không tệ đâu... A~"

Hắn yên lặng mà cong đầu ngón tay bóp bóp bên trong.

...

Tốn hết một mớ công phu rốt cuộc cũng lấy được vật ra, lúc này Ariel thật sự muốn bay ngược về quá khứ chặn miệng mình lại, khi không tự dằn vặt bản thân làm chi chứ!

Aineias cầm viên trân châu trên tay, vẻ mặt vui mừng lập tức trở nên xoắn xuýt, thấy mí mắt Ariel giựt giựt cuối cùng y đem trả lại viên trân châu mới an tâm... cái quỷ.

"Ngươi làm gì thế?" Ariel lạnh lùng nhìn Aineias đang dằn vặt tóc của mình.

Aineias vò mái tóc thành cái tổ chim, sau đó mới cẩn thận tỉ mỉ đặt trân châu xuống, nói với Ariel: "Thấy ta và Ariel lần đầu tiên cùng bảo quản một món đồ vật, cảm giác rất tuyệt."

Ariel cười gằn: "Thế sao lúc này ngươi không trực tiếp để nguyên ở trong đó đi còn bày đặt làm gì? Đỡ khiến ta phải mất công như thế."

Aineias đàng hoàng trịnh trọng mở miệng: "Để ở trong là chuẩn bị vì Ariel, nếu không phải do ngươi yêu cầu, ta đã không đưa nó vào."

Ariel:...

Laura hiện tại không chỉ một lần thấy người cá Aineias và em mình dính chung một chỗ, tuy sắc mặt của Ariel không tính là hòa nhã nhưng có thể do mỗi động tác nào của Aineias đều rất thân mật, mọi lúc mọi nơi đều mang hàm ý khiêu khích.

Ariel từng qua lại với một con sứa tình nhân, ả oán hận với nàng: "Sao mà mấy ngày nay không thấy Ariel đâu? Có phải lại có đứa tiện nhân nào câu dẫn hắn không? Laura, ngươi phải nhìn xem giúp ta đó, Ariel luôn tùy tiện có thể đi với ngươi khác nhưng nên biết không phải ai cũng có thể chạm vào hắn."

Thế... gia tài bạc triệu, anh tuấn đẹp trai nhưng tiếc lại là giống đực --- như vậy đã chạm được Ariel chưa?

Laura ở phía sau chăm chú nhìn hai nhân ngư giống đực đang dính sát vào nhau kia.

Ariel đang ngủ, chỉ là lúc này hắn được nhân ngư tóc vàng ôm vào ngực, bởi do Ariel trời sinh có bộ xương rất tinh tế, vì thế xem ra cũng không có gì quá quái dị.

Nàng chú ý đến tay Aineias đang đặt bên hông của Ariel, nhìn lên trên là cánh tay cơ bắp và hoa văn so với Ariel trắng nõn thanh tú càng nổi bật. Nhân ngư tóc vàng có vóc người cường tráng nhưng không quá vạm vỡ, nhìn qua thì màu da vàng nhạt kia lại có chút tương xứng với làn da trắng loáng của Ariel.

Laura đột nhiên cảm thấy da đầu mình tê rần, nàng nâng mắt lên thì thấy Aineias đang cười híp mắt nhìn mình, chỉ là nụ cười ấy khiến người ta có cảm giác như một hơi lạnh vọt lên từ xương đuôi mà rẩy run.

Nàng vội vã buông mắt, xoay người rời đi.

Cuối cùng cũng đuổi được kẻ thứ ba rồi, Aineias lúc này mới ngọt ngào cười, cúi đầu quan sát khuôn mặt của người yêu.

Ariel ngủ rất bình yên, nhắm mắt lại dường như thu về hết gai nhọn, Aineias nhìn hắn, tiếng tim đập kịch liệt vang bên tai.

Y cúi đầu, lúc này tóc đã khôi phục lại nguyên dạng, con ngươi lóe lên chằm chằm nhìn bờ môi nhạt của Ariel, thanh âm nhẹ nhàng dường như bị nước biển va vụn.

"Lần sau muốn đi tham quan nơi nào đây?"

END: Đồng ý không? QAQ đồng ý đi! Đêm nay sắp qua rồi!

(Chưa end nha, còn 1 chương nữa)