Thông tin truyện

Bình Minh Màu Đỏ

Bình Minh Màu Đỏ

Tác giả:

Thể loại: ,

Nguồn: Murmureer.wordpress.com
Trạng thái: Full
Đánh giá: 9.5/10 từ 2 lượt
Thể loại: Song khiết, Hào môn, Niên thượng, Trâu già gặm cỏ non, 1v1, HE
Nguồn: Wikidich (Reine Dunkeln)
Editor:  Mây
Bìa: Rồng Rắn Ăn May + Hy
Đề cử & Văn án: Team Tử Yên

Văn án 

Vô tình gặp được Lê Tiện Nam ở một thành phố lạ, lúc đó, Diệc Phi đang chìm trong đống hỗn độn của riêng mình.

Cô nhìn người đàn ông đang đứng bên kia đường, thân ảnh cao lớn, dựa vào cột đèn, trên môi là điếu thuốc, tay cầm bật lửa, ánh sáng lập lòe hắt lên khuôn mặt lạnh lùng.

Từng cử chỉ đều toát lên khí chất cao quý khiến người ta liếc mắt một cái liền khó quên.

Bắt gặp ánh mắt của cô, anh cong môi cười, mời cô cùng ăn bữa tối.

“Cùng nhau?”

Anh ân cần dịu dàng, dẫn cô sa vào mê đắm.

Trước khi tốt nghiệp đại học, Diệp Phi gác lại chuyện tình cảm, chuyên tâm học hành.

Chuyển đến thành phố khác với tư cách là sinh viên trao đổi.

Lê Tiện Nam tỉnh lại, nhẹ nhàng ngửi chiếc khăn lụa cô để lại, cảm thấy không cam lòng.



Không ngờ đến ngày tiếp theo, hai người gặp lại nhau ở bữa tiệc tối của giáo sư.

Giáo sư giới thiệu: “Phi Phi, đây là Lê tổng, người đã đầu tư vào hạng mục của em.”

Người đàn ông khẽ cười, ánh mắt lưu luyến dừng trên gương mặt cô, vẫn như cũ, ấm áp và dịu dàng.

Sau khi ăn xong, Diệp Phi ra ngoài ban công hóng gió. Cô nhớ tới một đêm nọ, cô bị cảm đến phát sốt, anh khoác vội chiếc áo ngủ đưa cô đi bệnh viện, trên đường còn không quên mang cho cô bữa tối, người đàn ông xưa nay tự phụ ấy lại vì cô mà chuyên chú lột vỏ cua.

Đứng một lát, Lê Tiện Nam đã đi đến sau lưng cô.

Khăn lụa trắng quấn quanh ngón tay thon dài sạch sẽ, anh không nói gì, nhìn gương mặt cô khẽ nhếch môi cười: “Phi Phi, em thật tàn nhẫn, sao lại chạy xa như vậy?”

Anh ngoài mặt lạnh lùng, sau lưng lại yêu chiều, dung túng cô.



Người ta đồn rằng có bên cạnh Lê Tiện Nam có một người phụ nữ, tuổi không lớn, diện mạo thanh tú. Lê tổng rất hào phóng, mua một căn chung cư trong nội thành cho cô, còn tự mình đưa đón bằng xe riêng.

Lúc nghe được mấy lời đồn này, Lê Tiện Nam chỉ cười: “Đừng nói bậy, cô ấy không thích ồn ào, là tôi bám lấy cô ấy, dù sao thích người ta cũng phải có thành ý.”



“Anh không thích gió, nhưng vì thích ở bên em, gió thổi cũng không sao cả. Ý anh là, em làm gì cũng được, Phi Phi, em có anh thiên vị.”

Lê Tiện Nam không nói một câu anh yêu em nào, nhưng tình yêu của anh thể hiện qua từng cử chỉ nhỏ nhặt nhất.

Tình yêu theo gió bắt đầu, anh dâng hiến hết sự chân thành cho em, với anh, em chính là vĩnh hằng.

Danh sách chương

Bình luận truyện