Boss Nuông Chiều Bảo Bối Nhỏ

Chương 27: Bỏ cuộc



(27)

Vài ngày sau...

Những ngày này đều trôi qua trong sự hỗn loạn, tin đồn không những không thuyên giảm mà còn trở nên mạnh mẽ hơn nữa. Một số bộ phận fan của Hàn Mặc Vũ đã tập hợp lại, cùng nhau chụp ảnh cắt cổ tay đăng lên với dòng cap hùng hồn "Hàn ảnh đế không được phép có bạn gái" nhanh chóng trở thành trào lưu, mạnh mẽ tới nỗi không có cách nào có thể ngăn cản nổi. Chẳng ai muốn idol của mình có bạn gái vô danh khi đang trong thời kì sự nghiệp đỉnh cao cả, đã thế Lạc Ly còn là người từng kết hôn.

Fan bên Hàn Mặc Vũ điên cuồng thế nào thì fan bên Bạch Yên cũng chẳng thua kém gì. Bọn họ cho rằng đã đẩy thuyền hết sức rồi mà Hàn Mặc Vũ vẫn cố tình làm ngơ, chắc chắn là anh coi thường Bạch Yên, muốn làm tổn thương đến Bạch Yên. Dòng hashtag "Giải cứu ảnh hậu Bạch Yên" nhanh chóng tràn lan trên các mạng xã hội, cũng có nhiều nhà báo nhân cơ hội hỗn loạn này mà thêm dầu vào lửa để kiếm thêm lợi ích cho bản thân mình. Giới showbiz từ trước tới nay chưa bao giờ "sôi nổi" tới vậy.

Gia thế chống lưng phía sau cho Hàn Mặc Vũ cũng đã hết sức khống chế tình hình nhất có thể, nhưng mà Hàn thị vốn là một tập đoàn kinh doanh, tin đồn hiển nhiên cũng gây ảnh hưởng rất lớn tới mọi thứ, mấy ngày này giá cổ phiếu đã không ngừng rớt một cách thảm hại. Hàn Mặc Vũ cũng vì vậy mà bận tấp nập chạy lại bên Hàn thị để phụ giúp bố mình, chỉ dặn Lạc Ly ở nhà ngoan, chán rồi thì xem phim, đừng nghĩ quẩn.

Nhưng chuyện vì cô mà thành ra như vậy, cô làm sao có thể coi như không có gì mà sống thảnh thơi chứ? Mỗi một bài báo trên mạng, cô đều âm thầm giấu giếm Hàn Mặc Vũ mà đọc hết, mỗi lần đó trái tim cô đều như bị cắt ra thành từng mảnh, nước mắt không ngừng ứa ra, đau đớn vô cùng.

Mọi chuyện đã đi quá xa rồi, cô biết rõ fan cuồng chính là một bộ phận điên cuồng hơn bao giờ hết. Cứ tiếp tục trụ như vậy, không những gây ảnh hưởng tới Hàn Mặc Vũ mà cả sự nghiệp của anh, cả Hàn thị phía sau anh đều bị ảnh hưởng. Ngoài anh ra, cô cũng rất quý bố mẹ anh, hoàn toàn không muốn kéo bọn họ vào những rắc rối này.

Dòng suy nghĩ của cô ngày một miên man hơn, cho tới khi tiếng tin nhắn truyền tới, cô mới giật mình quay trở lại thực tại. Vẫn là tin nhắn lo lắng hỏi han một cách ân cần của Hàn Mặc Vũ, cô ở đây dù không thể nhìn thấy anh, nhưng vẫn cảm nhận được sự dịu dàng ấy:

"Lạc Lạc, em có ăn uống cẩn thận không đó? Ngoan, tối nay anh sẽ cố gắng về sớm với em, đừng lo nghĩ gì cả, mọi chuyện anh sẽ gánh vác hết. Xin em đừng bỏ cuộc."

Nước mắt của Lạc Ly lại trào ra không có cách nào ngăn lại được. Cô biết Hàn Mặc Vũ vì bảo vệ cô mà đã cố gắng chống trọi với cơn bão dư luận và mọi sự chỉ trích ngoài kia, thậm chí anh còn không hề hé miệng tiết lộ cô dù chỉ một chữ. Anh càng bảo vệ cô như vậy, càng khiến cho cô đau đớn không thôi, khiến cho cô ý thức được bản thân mình vô dụng tới nhường nào. Là cô đã hại anh, hại cả những người thân xung quanh anh rồi.

Lạc Ly lau nước mắt rồi đứng dậy, bước đến bên cửa sổ, cô nhìn về phía xa xăm. Đã đến lúc cô phải làm gì đó cho anh, dù cho sau này anh có căm hận cô, cô cũng sẽ không hối tiếc. Cố gắng chống trọi ư, e là cô không còn đủ sức lực nữa rồi.

"Mặc Vũ, xin lỗi anh rất nhiều, em phải ích kỷ lần này rồi. Trước giờ anh luôn bảo vệ và che chở em rất tốt, đã tới lúc tới lượt em rồi."

...

Tới tận nửa đêm, Hàn Mặc Vũ mới trở về biệt thự. Mặc dù đã dặn lòng là hôm nay phải về thật sớm với Lạc Ly, nghĩ tới cảnh cô bơ vơ lẻ loi một mình trong nhà, anh lại càng không thể chịu đựng được nổi. Nhưng thật sự có quá nhiều việc phải xử lí, anh chẳng được thảnh thơi chút nào cả, cho nên tới giờ anh mới về được tới nhà.

Vội vã chạy vào phòng để tìm cô, nhưng trước mặt anh chỉ còn một khoảng trống không mênh mông lạnh lẽo. Phòng ngủ tắt điện tối om, mùi hương quen thuộc của cô đã không còn nữa rồi, như thể rằng mọi thứ đã được dọn dẹp sạch sẽ, biến mất hoàn toàn.

Từ nhỏ tới lớn, Hàn Mặc Vũ chưa bao giờ cảm nhận được sự hoảng sợ tới vậy. Ngay cả khi một mình chống chọi lại cơn bão dư luận chỉ trích, anh cũng không cảm thấy sợ hãi như bây giờ.

Lạc Ly, cô không có ở đây, cô đã đi đâu rồi?

Hàn Mặc Vũ hoảng hốt bật đèn lên, chạy tới tủ quần áo và mở phăng nó ra, mọi thứ... trống không. Quần áo của Lạc Ly toàn bộ đã không còn ở đây nữa, anh lại mở sang tủ bên cạnh, thấy quần áo mà anh bỏ tiền mua cho cô vẫn còn đó. Điều đó chứng tỏ gì đây, cô thực sự muốn vạch rõ mối quan hệ đến vậy sao?

Tại sao? Tại sao đến cuối cùng vẫn không thể kiên trì chứ?

Hàn Mặc Vũ ngẩn ngơ, tuyệt vọng ngồi thụp xuống sàn nhà lạnh lẽo, chưa bao giờ anh cảm thấy bản thân mình vô dụng tới vậy. Là anh không thể bảo vệ được cô, khiến cho cô bị kéo vào những rắc rối này, khiến cho cô tổn thương. Là anh sai rồi, đáng lẽ ngay từ đầu anh không nên ích kỷ giữ cô lại bên mình, thả cô về với tự do mới là điều nên làm nhất.

Cùng lúc đó, báo chí và mọi nơi trên mạng xã hội đều đồng loạt đưa tin sốt dẻo mới nhất. Hàn Mặc Vũ ngồi như người mất hồn một hồi lâu, cho tới khi tiếng chuông điện thoại giục giã vang lên, anh mới tỉnh người lại.

Rút điện thoại ra, là Mã Cơ gọi:

- Boss ơi, không xong rồi, có chuyện lớn xảy ra rồi. Là Lạc tiểu thư...