Bước Vào Nhà Tôi Thì Em Phải Làm Vợ Tôi

Chương 3: Bắt đầu cuộc sống mới



Thật ra khi biết chú tài xế là người tốt, trên đường đến đây tôi đã kể rõ sự thật cho chú nghe cả việc mẹ tôi muốn bán tôi đi, nên chú tội nghiệp và nói với em của chú giúp đỡ cho tôi.

Gia đình chú cũng khá giả, con chú không cho chú đi làm nhưng vì lúc khổ làm nghề tài xế nên giờ vẫn yêu nghề, chú chạy xe lúc rảnh buồn chán rỗi may mắn sao hôm đó gặp được tôi.

Tôi thấy mình cũng còn được mai mắn khi có người tốt giúp đỡ, tôi sẽ cố gắng đi làm và trả tiền cũng như trả ơn cho họ.

Tôi nhớ gia đình chú Ut nhưng tôi không thể về quê được, họ chắc chắn sẽ về đó tìm tôi nên giờ tôi trốn ở đây trước rồi từ từ tính.

...****************...

Hôm nay là ngày đầu tiên ở nơi xa lạ, tôi đi hết chỗ này tìm việc làm đến chỗ kia xin việc làm, cuối cùng tôi xin được vào một quán nước và bánh ngọt.

Công việc cũng không quá vất vả chỉ cần đứng tiếp khách, sắp xếp bánh và thu tiền. Ở đây làm việc theo ca vì tiệm mới là một chi nhánh của một chuỗi các quán nước, do mới mở nên cũng chưa đông khách.

Làm việc thì có 2 ca, sáng bắt đầu từ 6 giờ sáng đến 2 giờ trưa, chiều từ 2 giờ đến 10 giờ tối. Quán cũng cách nhà tôi 15 phút đi bộ nên rất tiện cho tôi.

Tìm được công việc tôi vui lắm về khoe với cô chủ nhà trọ, để ăn mừng cô còn cho tôi 1 tô thịt cô mới kho. Tôi cảm ơn cô rất nhiều vì cô rất thương tôi.

Ngày đầu tiên đi làm tôi học việc rất mau, mọi người ở đây cũng rất thân thiện hoà đồng vì trạng tuổi với nhau.

Lây quây tôi làm việc ở đây cũng được 1 tuần rồi, hỏi ra thì trong quán tôi nhỏ tuổi nhất nên mọi người cũng giúp đỡ tôi lắm.

Có một chị rất thương tôi tên Quỳnh Diệp là sinh viên chị ấy đi làm bán thời gian để kiếm thêm tiền cho việc học.

- Bé Hân ăn sáng chưa chị có mua một phần cho em nè!

- Dạ em cám ơn chị, em ngại quá lần nào chị cũng mua cho em.

- Chèn ơi, chị thích cưng nên mua về chị em ăn chung có gì đâu nè!

- Dạ em cám ơn chị.

- Mà nè! Ngoài công việc này ra cưng có đi làm thêm gì nữa không?

- Em cũng đang tìm thêm việc làm ạ, mà chưa tìm được.

- Chị có cùng bạn chị xin làm người phụ vụ nè! Nhưng không phải lúc nào cũng làm, khi nào có những buổi tiệc người ta sẽ gọi mình, em làm không? Chị giới thiệu vào chị em mình làm cùng cho vui.

- Dạ em cám ơn chị nhiều lắm ạ. Em nhất định làm ạ.

Chị ra dấu “OK” rồi hai chị em cùng cười rồi ăn sáng để vào ca làm, thật ra tôi muốn làm kiếm thêm tiền để thứ nhất có nhiều tiền hơn tôi sẽ đi xa không ở thành phố này vì ở cách mẹ tôi một ngày đi xe thật sự cũng chưa an toàn.

Thứ hai là tôi muốn có nhiều tiền sẽ về quê một lần thấp nhan cho ba và thăm gia đình chú thím Út. Nên giờ phải cố gắng lên, mạnh mẽ lên nào tôi ơi.

Có công việc ổn định ở quán nước và công việc phục vụ thêm giờ ở các buổi tiệc xuốt 3 tháng nay tôi cũng dành dụm được một ít tiền.

Bác Tuấn người tài xế giúp đỡ tôi lần trước vẫn hay ghé thăm tôi, bác có con cũng trạng tuổi tôi nên bác thương tôi như con gái vậy, tôi được bác bán lại chiếc xe máy cũ của con gái bác giá rẻ cho tôi đi làm ít cực.

- Hân mua xe này đi làm đi, chị giờ đi làm được ở cty rồi lương ổn chị mua xe mới, để lại xe này cho cưng ban đầu chị nói với ba cho cưng luôn để cưng đi làm, mà cưng không chịu nên giờ chị bán cho cưng chịu không?

Chị Tuyến con gái bác Tuấn cười nói với tôi, tôi thật sự may mắn khi được họ đùm bọc, tôi cảm động nói:

- Em cám ơn chị Tuyến nhiều lắm, cả nhà thương em quá em không biết lấy gì báo đáp lại nữa.

- Thiệt là mọi người thương em như gia đình, em đừng ngại.

- Đúng đó, với gia đình anh thì em đừng ngại gì hết

Anh Minh con trai lớn bác Tuấn nói, mà không biết sao bữa nay ảnh cũng ở đây nữa còn mua cho tôi rất nhiều đồ ăn.

- Dạ em cám ơn ạ.

- Không cần cám ơn đâu, anh Minh ‘’thương'' bé Hân còn hơn chị nữa mà, nhiều lúc chị nghĩ không biết chị có phải là em gái anh ấy không nữa_Chị Tuyến trêu trọc nói.

- Con bé này_Anh Minh trách móc rồi quay qua tôi mỉm cười nói_Em đừng nghe nó nói gì hết nghe, nó trêu anh thôi.

- Dạ, em biết mà.

- Vậy hôm nay sẵn dịp em không đi làm thì đi ăn cùng anh với con bé Tuyến luôn hé, hai tụi anh định đi ăn tối nè.

Anh Minh rũ ghê tôi ngại ngùng nói:

- Nhưng mà...

- Không có nhưng gì hết coi như hôm nay mừng em mua xe mới nhé.

Anh Minh đã nói vậy rồi thì thôi tôi không từ chối nữa và cùng hai anh em họ đi ăn. Lúc đi chị Tuyến nói phải đi mua một chút đồ, nên kêu tôi đi cùng anh Minh ra quán trước, ngồi phía sau mà tôi ngại gì đâu.

Anh Minh chở tôi đi và có quay ra sao hỏi thăm tôi:

- Em hiện có công việc ổn định không? Có cần anh giúp không? Anh mới mở một nhà phân phối sữa, công việc cũng ổn định lắm có muốn đến chỗ anh làm không?

- Dạ không cần đâu ạ, em làm việc ở quán nước gần nhà cũng tốt lắm rồi ạ, em cám ơn anh nhiều lắm.

- Có cần giúp đỡ gì cứ nói với anh nha, anh luôn sẵn sàng giúp em.

- Dạ, em cám ơn ạ

Tôi ngại ngùng trả lời, thật sự gia đình họ là ân nhân của tôi, tôi không dám phiền họ nữa đâu.