Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 623: Người mang thai hộ (1)



“Đã là nhiệm vụ thực tập thì phải có đánh giá chứ, nhiệm vụ lần này của ta được xếp hạng gì thế?” Ninh Thư hỏi 2333.

2333 trả lời: “Nhiệm vụ lần này cũng không tệ, là xuất sắc đó, đợi đánh giá của hạng xuất sắc đi.”

“Căn cứ vào cái gì để đánh giá vậy?” Ninh Thư hơi kinh ngạc hỏi. 

Cô thực sự không ngờ mình sẽ được đánh giá xuất sắc.

2333 nói: “Bất cứ việc gì cô làm trong khi thực hiện nhiệm vụ đều được xếp vào phạm vi đánh giá, ý chí, năng lực phản ứng, và cả nguyên tắc làm người, cô làm gì đều có thể được xem xét để tăng hoặc giảm điểm.”

“À, thì ra là như vậy.” Ninh Thư lại hỏi tiếp: “Mức đánh giá này thì có tác dụng gì?” 

“Có thể có tác dụng có thể không, kết quả cuối cùng là một dãy số liệu, nhưng sống sót mới là quan trọng nhất, cũng giống như trước đây cô mới làm nhiệm vụ vậy, điểm số mọi mặt cũng không cao nhưng vẫn có thể sống đến bây giờ còn gì.” 2333 nói với Ninh Thư: “Bây giờ hành trình của chúng ta tiếp tục đến biển Tinh Thần rồi.”

Ninh Thư nghe những lời khẳng khái rõ ràng của 2333, trên mặt không có thay đổi gì, ngay cả trong lòng cũng không có chút biến hóa nào.

“Thật không thú vị.” 2333 giễu cợt một câu. 

“Sao nhiệm vụ kia đột nhiên kết thúc vậy? Là vì đã hoàn thành nhiệm vụ rồi hả?” Ninh Thư lại hỏi.

2333 giải thích: “Bởi vì nhiệm vụ còn do thời gian quy định nữa, cô hoàn thành nhiệm vụ nhưng thời gian chưa tới thì không thể thoát khỏi thế giới nhiệm vụ được, cũng như khi chưa hoàn thành xong nhiệm vụ thì không được rời khỏi đó vậy.”

Thì ra đây chính là ý mà người tóc bạc kia muốn nói, có thể giữ được tính mạng mới là quan trọng nhất. 

Ninh Thư thấy hơi mệt, cô lên giường ngủ, chuyện gì thì cũng phải ngủ một giấc cái đã, dù sao nhiệm vụ cũng đã kết thúc rồi.

Tuy quá trình có hơi rắc rối nhưng cũng đã hoàn thành rồi.

Sau khi ngủ một giấc tỉnh lại, Ninh Thư vặn người một cái, trong lòng thoải mái hơn nhiều. 

Sau đó cô đến không gian ảo ăn một bữa thật no, có ăn như thế nào cũng sẽ không mập, ăn nhiều hơn chút cũng chẳng lo gì, đúng là không thể tuyệt vời hơn.

Ninh Thư ngồi trong quán ăn, vừa ăn vừa nghe người trong quán nói chuyện, nghe mấy chuyện thế này cũng khá thú vị.

Nhưng cũng không phải chuyện gì quan trọng cả. 

Rời khỏi quán ăn, Ninh Thư lại đi dạo một lúc, ngắm các loại đạo cụ nhưng cô chỉ nhìn chứ không định mua, vì nó quá đắt.

Có những thứ thật sự rất đắt, cô còn phát hiện mấy món đồ này không cần nhiều điểm tích lũy mà đa số đều phải dùng lực tín ngưỡng và công đức mới đổi được.

Hơn nữa công đức và lực tín ngưỡng lại là hai thứ không dễ nhận được, không giống điểm tích lũy, trong mỗi nhiệm vụ đều có thể lấy được. 

Ninh Thư trở lại hệ thống không gian hỏi 2333: “Nếu muốn thăng cấp làm nhiệm vụ giả cao cấp thì phải cần bao nhiêu điểm tích lũy?”

“Hai mươi triệu.”

Ninh Thư: “...” 

Cô hận không thể tát cho mình một cái, hỏi linh tinh cái gì không biết, hai mươi triệu đó, vừa nghe thấy đã khiến người ta sợ hãi rồi.

“Làm sao lại cần nhiều điểm tích lũy như vậy?” Lần này cô chỉ cần ba triệu là có thể thành nhiệm vụ giả trung cấp, sao thành nhiệm vụ giả cao cấp lại cần nhiều điểm như thế, từ ba triệu lên đến tận hai mươi triệu, gấp bao nhiêu lần đây, là sáu lần đó nhá.

Thà không biết còn hơn. 

“Nhiều điểm tích lũy như vậy thì lúc nào ta mới có thể kiếm đủ đây?” Ninh Thư thấy không còn gì để lưu luyến nữa rồi.

“Ai mà biết được.”

Ninh Thư không còn gì để nói, đây là sao vậy trời. 

Thôi bỏ đi, tới đâu hay tới đó vậy, hai mươi triệu thì hai mươi triệu.

Ninh Thư ngồi xếp bằng trên ghế sofa tu luyện, trong lòng đọc thầm khẩu quyết của Tuyệt Thế Võ Công, đến khi tu luyện xong, cô lấy một quyển sách trên giá sách ra từ từ đọc.

Đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, Ninh Thư ngẩng đầu khỏi quyển sách, hỏi 2333: “Trong nhiệm vụ ta đã từng gặp một người, ngươi có biết người đó tên là gì không? Hắn có thân phận gì mà lại có tư cách loại bỏ nhiệm vụ giả?” 

“Cô hỏi cái này làm gì? Ta cũng không biết hắn là ai cả, người cấp bậc cao tất nhiên ta không biết rồi.” 2333 lạnh nhạt nói: “Cô hỏi thân phận của hắn làm gì?”

“Hắn tiện tay đã có thể loại bỏ được nhiệm vụ giả, biết hắn là ai để lần sau có gặp thì nhất định phải trốn thật xa mới được.” Bây giờ nghĩ đến cảnh bị cái họng súng đen ngòm kia chĩa vào, dù là ở trạng thái linh hồn thì cũng thấy dựng cả tóc gáy, thật quá đáng sợ mà.

“À, vậy cô chỉ cần trốn xa chút là được rồi.” 2333 không để ý nói. 

Chuyện liên quan đến tính mạng đấy, không thể nghiêm túc một chút à?

“Chỉ cần cô không làm chuyện gì vượt quá giới hạn là được, ai thèm đi giết con kiến hôi như cô chứ, cô nghĩ nhiều rồi.” 2333 khinh bỉ nói: “Đối với người có thực lực mạnh mà nói thì cô chỉ là một con kiến thôi, ai mà đi để ý con kiến bên cạnh mình chứ?”

Ta ghét nói chuyện với 2333 quá đi! 

Ninh Thư im lặng đọc sách, không thể nào nói chuyện với tên 2333 này được mà.

Trong hệ thống rất yên tĩnh, chỉ nghe thấy tiếng lật sách của Ninh Thư. Không biết qua bao lâu, cô đã đọc xong quyển sách, sau đó chậm rãi đặt sách về trên giá.

Tưới nước cho mấy chậu hoa, rồi chạy bộ một lúc, lại đổi trong hệ thống một ít Tích Cốc đan, nước, thuốc men, thuốc giả chết và những đồ vật cần thiết khác. 

“Được rồi, bắt đầu nhiệm vụ đi.” Ninh Thư nói với 2333, nói xong thì nhắm mắt đợi 2333 truyền tống.

Nhưng mà qua một lúc vẫn không có động tĩnh gì, cũng không có cảm giác choáng váng lúc truyền tống.

Chuyện gì xảy ra vậy? 

Ninh Thư mở mắt ra thì nhìn ngay thấy một cô gái đứng cách cô không xa, đang nhìn cô chằm chằm.

Ninh Thư lại nhìn xung quanh, đây đúng là hệ thống không gian của cô mà! Nhưng cô gái này vào đây bằng cách nào?

“Cô là người phản công thay tôi à?” Cô gái kia lên tiếng hỏi, trên người cô ấy mặc đồng phục bệnh nhân, người nhìn có vẻ gầy gò. 

Sắc mặt cô gái này trắng bệch, môi tái nhợt, khuôn mặt rất nhỏ như chỉ bằng bàn tay, ngũ quan xinh đẹp, khuôn mặt nhỏ nhắn lại mang theo vẻ bệnh tật, ngược lại trông hơi khó coi, không cảm thấy xinh đẹp.

“Cô làm gì vậy hả, người ủy thác đang hỏi cô đó, trở thành nhiệm vụ giả trung cấp thì có thể nhìn thấy người ủy thác trước, cô quên rồi hả?” 2333 thấy dáng vẻ ngơ ngác của Ninh Thư, nhịn không được lên tiếng nhắc nhở.

Lúc này Ninh Thư mới phản ứng lại, vội vàng trả lời: “Là tôi, tâm nguyện của cô là gì?” 

“Tôi tên là Nghê Tịnh, tôi muốn khiến cho đôi trai gái chó má kia chết không được tử tế.” Nghê Tịnh nhìn Ninh Thư, nhẹ giọng nói: “Đó là tâm nguyện của tôi.”

Ninh Thư suy nghĩ hỏi: “Cô kết hôn rồi à?”

“Kết hôn rồi, tôi là một người phụ nữ không được trọn vẹn.” Trong mắt của Nghê Tịnh có ánh nước: “Cuối cùng anh ta lại nói cho tôi biết anh ta đã yêu người khác, tình yêu không có đúng hay sai mà chỉ có yêu và không yêu mà thôi.” 

Ninh Thư:...

Nhắc đến chuyện tình cảm đã thấy rất phức tạp rồi.

“Ngoài tâm nguyện này cô có còn điều gì khác muốn thực hiện nữa không?” Ninh Thư hỏi Nghê Tịnh. 

Nghê Tịnh lắc đầu nói: “Tôi chỉ có một tâm nguyện như thế, tôi chỉ mong bọn họ chết không được tử tế.”

“Đã ủy thác thì phải trả giá rất lớn, cô định trả bằng cái gì?” Ninh Thư lại hỏi Nghê Tịnh.

Nghê Tịnh mím môi nói: “Tôi nguyện dâng toàn bộ lực linh hồn của mình, chỉ cần giữ lại linh hồn ban đầu để có thể luân hồi bắt đầu lại lần nữa là được.”