Bút Ký Thời Không

Chương 113: Mục Tiêu Nhiệm Vụ Thay Đổi



[Phát hiện ký chủ vi phạm quy định của cục quản lý thời không, bắt đầu tiến hành mạt sát linh hồn…]

Sơ Nghiên vừa quay về không gian hệ thống, liền nghe thấy thanh âm máy móc của hệ thống chủ vang lên. Ánh mắt cô lạnh lùng, Tiểu Thiên Hoa lúc này vừa cố gắng mang được ký chủ đại nhân của mình từ vị diện sụp đổ kia trở về, đã bị Hệ thống chủ tạm thời khóa lại.

Nó không ngờ ký chủ nhà nó lần này chơi lớn như vậy, một lần xém hủy mất một vị diện, đi vào vị diện trừng phạt, người thì hay rồi, hủy luôn vị diện trừng phạt!

Một vị diện sụp đổ, không gian thời gian của 3 ngàn thế giới cực kỳ hỗn loạn, gây ra hậu quả không hề nhỏ. Nó mặt dù là hệ thống đầu đời do Chủ Thần tạo ra, nhưng chung quy cũng chỉ là hệ thống thực hiện nhiệm vụ, không trang bị chức năng cứu rỗi thế giới sụp đổ a!

Tiêu rồi, Nhiệm vụ Nguyệt Thượng Thiên tôn giao cho không những không hoàn thành, còn khiến ký chủ rơi vào nguy cơ bị mạt sát!!!

Có điều, mạt sát ký chủ, chắc không phải chuyện dễ dàng đâu nhỉ?

Mặc dù mất một phần ký ức, nhưng dù sao thì ký chủ cũng là chủ nhân thật sự đứng sau cục quản lý thời không…

Sơ Nghiên mở mắt, cô nằm trên giường bất động, tàn bộ căn phòng trắng toát ngược lại khiến nàng càng thêm nổi bật. Chỉ thấy đồng tử của Sơ Nghiên từ một màu đen tuyền dần dần chuyển sang kim sắc, cả người cũng bắt đầu tản ra kim quang nhàn nhạt. Cô mở miệng, thanh âm tựa có tựa không, chấn động mà vang lên trong không gian hệ thống:

“Khởi động quyền hạn tối cao, bắt đầu xâm nhập.”

[Tít…tít… Cảnh báo! Cảnh báo! Hệ thống bị xâm nhập! Cưỡng ép cướp đoạt quyền hệ thống chủ, cảnh báo! Cảnh báo!]

Chỉ thấy xung quanh Sơ Nghiên không ngừng xuất hiện màn hình hệ thống, mà khắp các màn hình đều hiện dấu cảnh cáo đỏ tươi, âm thanh không ngừng vang lên liên tục, khiến đầu óc có chút tê dại.

[Khởi động chế độ tự hủy…]

[Tít! Tít! Tít! Tự hủy thất bại, đang cập nhật quyền điều khiển…]

[Thành công khởi động lại hệ thống chủ, kính chào chủ thượng đại nhân.]

Sao một hồi vật lộn, cuối cùng mọi thứ cũng quay về yên tĩnh.

Lúc này đây, không gian đột nhiên xuất hiện một hư ảnh, là một tiểu nam hài ước chừng 7, 8 tuổi, nó mặc trên người một bộ cổ phục, mái tóc ngắn gọn gàng màu bạc, bạch y vô cùng xinh đẹp, giống như một tiểu thiên thần hạ phàm. Sắc mặt non nớt, nhưng trong đôi mắt màu xám bạc lại vô cùng nghiêm nghị thành thục.

Thiên Hoa cũng quay lại bên cạnh Sơ Nghiên, nhìn người trước mặt, nó trợn mắt ngoắc mồm.

Là Hệ thống chủ!!!! Chính là cái hệ thống lợi hại nhất, đứng đầu quản lý tất cả các hệ thống! Nó cũng được tạo cùng một lượt với nó a!

Mặc dù là cùng một thời, nhưng mỗi lần nó thấy Hệ thống chủ, đều có một loại sợ hãi trốn tránh. Cùng một thời sinh ra, đúng là hệ thống so với hệ thống, tức chết hệ thống a!!

“Tiểu Sơ, tình hình là như thế nào?”

Phía sau Sơ Nghiên xuất hiện một cái ghế, cô chậm rãi ngồi xuống lạnh nhạt hỏi Hệ thống chủ.

Thiên Sơ đứng lên, gương mặt xưa nay không chút cảm xúc thế nhưng hiện ra chút hổ thẹn:

[Chủ nhân, là ta nhất thời sơ suất, để người khác động tay động chân, mất quyền kiểm soát, khiến chủ nhân rơi vào Lốc xoáy thời không, linh hồn thương tổn, còn bị mất ký ức, ta còn…] suýt chút nữa mạt sát người.

“Có biết là ai làm?”

Thiên Sơ lắc đầu, nó bị tấn công bất ngờ, hoàn toàn không thể nhận ra đối phương là ai. Chỉ là có thể khống chế được nó, chỉ sợ thân phận người này không đơn giản.

Sơ Nghiên rũ mắt, ký ức bị mất của cô sau chấn động không gian vị diện này đã khôi phục hoàn toàn. Cô biết kẻ hại mình là ai, nhưng một mình cô ta không có khả năng khống chế nổi toàn bộ Cục quản lý thời không, sợ là có kẻ đứng sau.

“Tiểu Sơ, ngươi đi tìm Hi Hòa, bảo cô ấy điều tra hành tung của Đế Phượng. Nhớ, không được bức dây động rừng.”

Tạm thời nàng còn chút chuyện giải quyết, cứ để bọn chúng tung tăng nhảy nhót một thời gian đã.

[Đã rõ.]

Thiên Sơ cung kính đáp một tiếng, ánh mắt khẽ lướt qua cục bông nhỏ tròn tròn trốn sau lưng Sơ Nghiên, sau đó thu hồi ánh mắt, từ từ biến mất.

Hệ thống chủ đi rồi, Thiên Hoa mới dám ló đầu ra ngoài. Nó nhìn Sơ Nghiên hồi lâu, cũng không dám lên tiếng.

Nó nhận ra, rõ ràng ký chủ không giống trước đây nữa, đến Hệ thống chủ còn cung kính với chị ấy như vậy, nó lại dám chỉ tay năm ngón với nàng.

Nó cũng không biết nha, lúc đó nó cũng bị trận lốc xoáy thời không đó làm cho đầu óc chập mạch rồi a!!

Ký chủ đại nhân sẽ không đem nó diệt khẩu đi!!??

“Tiểu Hoa.”

Sơ Nghiên lên tiếng, Thiên Hoa lập tức bị dọa sợ, nó lập tức nhảy ra, oa lên muốn khóc:

[Ký chủ đại nhân, ta thật sự biết sai rồi, ta không nên ép ngài làm nhiệm vụ, không nên ra lệnh với ngài, không những vô dụng mà còn làm vướng chân ngài, ô ô ô…]

Sơ Nghiên: “…” Cô còn chưa nói gì mà? Nó đã khóc thành như vậy rồi? Đây thật sự là hệ thống của Mẫu thần sao?

Cô xoa xoa trán, bất lực mở miệng:

“Đừng khóc, ta có chuyện muốn hỏi ngươi.”

Thiên Hoa đem móng vuốt nhỏ che miệng lại, miễn miễn cưỡng cưỡng ngưng khóc.

[Ký chủ, chị muốn biết cái gì a?]

Sơ Nghiên không có nhiều lời, vào thẳng vấn đề:

“Thân phận của hắn là gì?”

[A?]

Thiên Hoa ngơ một chút, lúc này mới phản ứng lại Sơ Nghiên là đang hỏi về ai.

[Ta, ta đã tìm hiểu qua, ngài ấy rất có thể là Thần Tử đại nhân đang lịch luyện trong 3000 thế giới.]

“Thần Tử?”

[Đúng vậy, Thiên Mặc đại nhân là một trong hai vị nhi tử của Thần Chủ. Ngài chính là người được chọn để kế thừa chức vị Thần chủ, trước khi kế vị, phải phong ấn ký ức, tiến vào ba ngàn thế giới tiến hành lịch luyện, nếm trải đủ loại cảm xúc của nhân gian. Ân, so với ký chủ mục đích có chút khác, nhưng quá trình coi như là giống nhau.]

Chỉ là thật không ngờ Thần Tử đại nhân lại bị kẻ khác nhằm vào trong lúc lịch luyện. Chuyện này cần gấp rút phải báo lên a.

“Tạm thời không kinh động phía bên kia, ta có thể xác định vị diện tiếp theo hắn lịch luyện, an toàn của hắn, do ta đảm nhận.”

Cô quả thật muốn xem xem, kẻ nào lại dám động vào người của cô. Thần Chủ đời kế tiếp, quả thực không ít kẻ nhằm vào. Thần chủ hiện tại sắp tọa hóa, bên phía Hắc Uyên Giới và Hoang Man Giới cũng chắc chắn không ngồi yên.

Thiên Hoa dùng hai mắt long lanh nhìn Sơ Nghiên, vậy thì còn gì bằng a! Có Thần Quân mạnh nhất Thời Không Chi Uyên ở đây, Thiên Mặc đại nhân chắc chắn đảm bảo an toàn!

[Vậy, ký chủ, bây giờ chúng ta lập tức tiến vào vị diện tiếp theo?]

Thiên Hoa càng thêm sốt sắng, vội vàng dò hỏi.

“Ừ.”

Được sự đồng ý của Sơ Nghiên, Thiên Hoa vui vẻ khởi động hệ thống, tiến vào vị diện tiếp theo.

[Vị diện tiếp theo sắp mở ra, thỉnh ký chủ sẵn sàng~]

________________

Rầm!

Sơ Nghiên vừa tiến vào cơ thể nguyên chủ, liền bị người đẩy mạnh vào cửa. Người đẩy không chút nương tay, lực đạo cũng không hề nhẹ, khiến cơ thể cô đau đến nhíu mày.

Thân thể hiện tại, hình như còn chưa thành niên.

Yếu ớt.

Cô đưa tay vuốt mái tóc xõa tung trước mặt lên, đưa mắt nhìn đám nữ sinh đang đem mình vây quanh. Trên người bọn họ mặc đồng phục thống nhất, tuổi cũng không lớn.

Đám nữ sinh bắt gặp ánh mắt của Sơ Nghiên, hơi giật mình một chút. Nữ sinh dẫn đầu lớn giọng quát.

"Dám trừng mắt nhìn tao à? Có tin tao móc mắt mày ra không hả!"

Bạo lực học đường à?