Cả Thế Giới Phát Hờn Vì Ganh Tỵ

Chương 46: Làm tình



Editor: Jin Mi

Anh nói, có muốn thử không? Năm chữ cám dỗ như thế, Đường Tiểu Duy nghe mà toàn thân như nhũn ra, đầu óc trở nên lờ mờ.

“Thử…Thử cái gì?” Bạn học Đường đầy căng thẳng, đầu óc và miệng đều trở nên chậm chạp.

“Ti vi vừa chiếu cái gì thì làm thử cái đó.” Đầu lưỡi lưu luyến ở trên môi cô, sau đó di chuyển đến vành tai của cô, nóng rực, hơi thở dồn dập vô cùng rõ ràng ở bên tai cô: “Ừ?” Anh không đợi được câu trả lời, một tiếng “Ừ” vừa hấp dẫn, vừa gợi cảm làm cho lỗ tai Đường Tiểu Duy tê tê.

“Không muốn, cô ta đều kêu đau, em sợ đau.” Đường Tiểu Duy chớp mắt, gò má ửng hồng, nhìn như uống rất nhiều rượu, thực ra là vẫn còn tỉnh táo.

“Em nói không muốn, anh sẽ đau.” Đôi môi Khổng Địch áp lên môi cô, như có như không khẽ liếm, lúc nói chuyện một luồng hơi thở nam tính mát lạnh dễ chịu đều bị Đường Tiểu Duy hít toàn bộ vào mũi, đúng là vô cùng thỏa mãn.

“Anh đau chỗ nào?” Bạn học Đường cho rằng Khổng Địch đang nói dối.

“Tiểu Khổng Địch đau.” Khổng Địch làm nũng có thể giết sạch mọi thứ trong chớp mắt.

Ai tới cứu cô! Khổng Địch háo sắc thật đáng yêu có đúng hay không? Muốn giữ vững lập trường cũng khó.

“…Em, em nghĩ em vẫn muốn xem ti vi.” Đường Tiểu Duy nhìn Khổng Địch, mong chờ anh rời khỏi người cô.

Khổng Địch nhìn chằm chằm Đường Tiểu Duy một lúc, cười khẽ: “Muốn học làm sao? Cũng tốt, rốt cuộc thì giáo dục giới tính của thanh thiếu niên trong nước vẫn còn quá bảo thủ.”

Khổng Địch đứng dậy không còn đè cô nữa, Đường Tiểu Duy cũng nhanh chóng đứng dậy quay lưng chỉnh lại quần áo, thầm nghĩ, trong ổ cứng 1TB của Đường Lâm có chứa A~V, từ lâu cô đã xem đến phát ngán, đi theo Đường Lâm thì giáo dục giới tính có thể bảo thủ được hay sao.

Khổng Địch mở ti vi, vẫn là cái đài vừa rồi, quần áo bị hai người kia cởi sạch nằm rải rác trên sàn, và tư thế của bọn họ, Đường Tiểu Duy biết, thường gọi là sáu chín, cơ thể trần truồng của cô gái nằm đè lên trên cơ thể người đàn ông đang rên rỉ. Đột nhiên bạn học Đường tưởng tượng đến bộ dạng của cô khi nằm trên người Khổng Địch, mặt bắt đầu nóng lên, vội vỗ vỗ tay: “Đổi đài đi!” Hết cách rồi, thực ra da mặt cô không đủ dày.

“Muốn xem gì?” Khổng Địch cau mày.

“….Doraemon đi.”

“Đường Tiểu Duy, em cho rằng bây giờ anh có tâm tư xem Doraemon cùng em à?” Khổng Địch nhướng mày, vẻ mặt kia như đang nói “Em đang đùa anh à?”.

“Không…Nếu không thì Ultraman hoặc là Chibi Maruko đều được.” Đường Tiểu Duy vội vàng nói: “Shin cậu bé bút chì cũng được, Shin nhỏ nhắn, xem cậu ấy cũng giống như xem người đàn ông này…” Càng về sau giọng nói của bạn học Đường dần dần nhỏ lại, cô đang nói cái gì vậy chứ?

Cô muốn khóc, không chơi với người bắt nạt như vậy…

“Vậy không bằng nhìn anh thôi.” Khổng Địch nhìn dáng vẻ chán nản vì xấu hổ của cô, trong lòng ngứa ngáy khó chịu, dứt khoát tắt TV, xoay người đè Đường Tiểu Duy xuống dưới lần nữa, tay anh di chuyển xuống dưới thăm dò không chút khách khí cởi thắt lưng của cô ra.

Thời điểm quần bị cởi thì Đường Tiểu Duy mới kịp phản ứng, khẩn trương kêu a a a vài tiếng đã bị Khổng Địch chặn miệng, đầu lưỡi dây dưa với lưỡi của cô, mềm mại trơn trượt, tay anh không thành thật, nhào nặn bộ ngực đầy đặn của cô qua lớp áo lông, không có sự dịu dàng như thường ngày. Một tay khác chui vào trong áo, rất thành thạo, toàn bộ nút của áo lông đều bị rơi ra, cùng với áo sơ mi cũng bị anh cởi xuống ném sang một bên.

Anh duỗi tay đỡ Đường Tiểu Duy, để cho cô ngồi dậy quỳ đối diện anh: “Giúp anh cởi ra.”

Anh nói để cho cô giúp anh cởi thắt lưng, cô ngồi lên hai chân anh làm anh phải đấu tranh tâm lý, anh giống như đợi không được nữa, cầm tay của cô đặt trên bụng, nhìn cô từ trên cao, nhẹ nhàng dụ dỗ: “Cục cưng ngoan, cởi nó ra.”

Có lẽ vì ánh mắt của anh đầy tình ý cũng có thể là vì giọng nói dễ nghe, cuối cùng Đường Tiểu Duy cũng đưa tay cởi thắt lưng của anh, dưới sự hướng dẫn của anh tiếp tục kéo khóa quần xuống. Ngoài ra nói gì cũng không làm, chỉ biết vỗ vỗ gương mặt cho bớt nóng, đến lúc ngẩng đầu nhìn anh lần nữa, anh mới vừa ném chiếc áo sơ mi, trên người chỉ còn lại một chiếc quần lót. Tư thế cô ấy ngồi thật đẹp, khuôn mặt rất gần anh, ngay cả hình dạng bên trong cũng nhìn thấy hết sức rõ ràng, cảm thán một tiếng sau đó nhanh chóng lật người nằm xuống, bộ dáng kia trông giống như mèo con giật mình sợ hãi, đáng yêu đến mức có thể khiến cho người ta trở thành cầm thú ~ phát dục.

Sau lưng chợt lạnh, tay của anh đã đưa vào cởi áo ngực ra, bây giờ đã làm rất thuần thục, kéo áo ngực, khuỷu tay anh chống trên giường cô: “Cơ thể của em thật sự trông rất hấp dẫn.”

Tiếng nói vừa dứt, cúi đầu xuống hôn cô, đầu lưỡi đảo qua mọi ngóc ngách trong khoang miện, tay dạo chơi ở trên người cô, một bên ngực đầy đặn đã bị anh nắm vân vê, đôi môi trượt đến tai, cổ, xương quai xanh, tay cũng từ trước ngực trượt đến eo, bụng, dần dần, ngón tay luồn vào dưới quần lót, xuyên qua rừng rậm, đi vào nơi thần bí kia, Đường Tiểu Duy sợ đến mức ôm chặt lấy anh: “Khổng Địch, tay của anh…tay của anh…”

“Tay thế nào?” Anh cười xấu xa, biết rõ còn hỏi.

“Ừ…Ở đây…Đang sờ chỗ nào?” Cô nói ngắt quãng, âm thanh rên rỉ như muốn khóc.

Cô có thể cảm giác rõ ràng mỗi động tác nhỏ của ngón tay anh.

“Phía dưới!” Trả lời vô cùng ngắn gọn, anh đang sờ phía dưới: “Cục cưng…Uớt.” Anh khẽ ngậm vành tai cô, lời nói ám muội dịu dàng cùng với hơi nóng thổi vào tai cô, gây ra một hồi tê dại, từ ngón chân tới đại não đều tê dại.

Hai từ này có bao nhiêu cấm kỵ. Quả thực làm cho hai người lần đầu ăn trái cấm điên cuồng, Đường Tiểu Duy rên rỉ, thận trọng nín thở, sợ rằng không cẩn thận lớn tiếng kêu.

Môi lưỡi Khổng Địch di chuyển chậm rãi xuống dưới, cuối cùng tới trước ngực cô, khẽ cắn liếm, tiếng mút mờ ám cực kỳ rõ ràng trong căn phòng yên tĩnh, khi môi lưỡi anh bận rộn, tay của anh ở dưới vẫn chưa rời khỏi nơi đó từ nãy đến giờ, di chuyển tới lui xung quanh chỗ đó, nhẹ nhàng vuốt ve, tiếp cận, cọ xát nhưng cuối cùng không đành lòng đi vào chút nào.

“Khổng Địch, không chịu nổi, không cần…” Đường Tiểu Duy lắc đầu, chỉ cảm thấy có dòng điện xẹt qua toàn thân, không biết nói chỗ nào không chịu nổi, chỉ biết rên rỉ không ngừng.

Khổng Địch không để cho cô thất vọng, ngẩng đầu nhìn gương mặt đỏ bừng kia, rút tay ra đưa đến trước mặt hai người, đôi mắt chuyển động đầy tà mị, Khổng Địch như thế quả thực là mị hoặc.

Đường Tiểu Duy liếc thấy ngón tay thon dài của anh dính đầy dâm thủy, khuôn mặt lập tức đỏ bừng. Mắt Khổng Địch nhìn ngón tay của mình sâu xa, nhẹ nhàng nói: “Ừ…Em có muốn hay không?”

“Không muốn, không muốn.” Đường Tiểu Duy gần như hét lên.

“Vậy cũng tốt.” Nói xong, anh trượt tay lần nữa xuống bụng cô, không chút do dự xé toạc quần lót, đứng dậy tự cởi cho mình, cúi người ôm Đường Tiểu Duy: “Đáng lẽ ra phải hỏi em có muốn nghỉ ngơi một chút hay không.” Mặt anh tràn đầy vui vẻ.

“Cái gì?” Đường Tiểu Duy lập tức trọn tròn hai mắt, cảm thấy oan ức vì bị mắc lừa.

“Nếu không thì em cho là gì?”

Ý anh nói là em không biết một chút gì về mấy thứ đó à, phim, rất nhiều tiểu thuyết cũng có viết. Đương nhiên Đường Tiểu Duy dù có chết cũng không nói như vậy cho anh biết: “A…”

Đột nhiên, cô không nhịn được kêu nhỏ một tiếng, bởi vì nhận ra hai người đều trần truồng, hơn nữa nơi nào đó của anh đang ở bên trong cô, thô ráp nóng rực, tưởng chừng như muốn thiêu đốt cô.

“Anh mau lấy ra đi, Khổng Địch, mau lấy ra, em sợ sẽ chết mất…” Đường Tiểu Duy che mặt nhỏ giọng kêu lên, âm thanh kia nghe như làm nũng.

Khổng Địch cúi đầu hôn lên tay cô, nảy lên ý xấu, đáng lẽ là nói với cô sẽ không sao đâu, nhưng tư thế bây giờ quá khiêu khích, khiến cho cả hai đều không chịu nổi, anh thở hổn hển rồi từ từ đè lên người cô. Sau đó ngồi dậy, nắm cổ chân cô, tách hai chân ra, con ngươi sáng lên, anh nín thở: “Quả thực muốn điên rồi…”

Anh giống như bị mê hoặc, đưa tay lần nữa chạm vào vị trí mẫn cảm kia của cô, cô kêu lên muốn khép hai chân lại nhưng bị tay anh ngăn cản: “Anh không thể không nói, em cực kỳ xinh đẹp!”

Anh cẩn thận nhìn cô, nhìn tay của mình du ngoạn ở nơi đó, nhìn cô vì anh mà động tình…

“Khổng Địch, Khổng Địch, anh thừa dịp em uống say rồi bắt nạt em…” Đường Tiểu Duy rưng rưng nước mắt nhìn anh.

“Hôm nay em có uống hay không uống, anh cũng sẽ không bỏ qua cho em.” Khổng Địch chen vào giữa hai chân cô, một tay giữ cánh tay bên hông cô, tay còn lại lục lọi tìm thứ gì đó trong bộ quần áo gần đó.

“A, vẫn còn năm phút…” Anh nhìn điện thoại di động, giọng nói nghe vô cùng ảo não: “Cục cưng, anh không thể nhịn được nữa, trước tiên em an ủi anh một tý…”

“Cái….cái gì?” Cô không biết tại sao.

Tay bị anh kéo tới giữa háng của anh, khổng lồ, nóng rực, nhẵn bóng là cảm giác tay vừa chạm vào. Cô hơi hoảng sợ, bất kể có nhiều kiến thức lý thuyết nhưng thực tế vẫn là lần đầu tiên, cô bé đến cùng vẫn là cô bé. Nhưng anh bị siết chặt không rút ra được, anh nheo mắt, cau mày vô cùng khó chịu nhưng dáng vẻ lại hết sức hưởng thụ, thở gấp rồi lộ ra cười: “Cục cưng, em không phải là người nhát gan, cũng không có bất kỳ rào cản tâm lý gì, anh là Khổng Địch, em nguyện ý cùng anh làm không phải sao?”

Đường Tiểu Duy luôn cảm thấy đầu óc choáng váng. Lúc này, anh còn nói như vậy, làm sao có thể chống lại sự hấp dẫn này, ban đầu là một bạn học tò mò về tình dục, lại bị rượu cồn xúi giục, bị kích động.

Cô cẩn thận nhìn xuống, cảnh tượng dâm đãng hiện ra trước mắt, cô thấy Khổng Địch buông lỏng tay, chỉ còn lại bàn tay nhỏ bé trắng nõn của cô đang nắm nơi đó, cô có chút run rẩy, tiếng thở dốc của anh dường như lớn hơn trước.

“Nhanh lên một chút…” Anh rên rỉ.

Bạn học Đường cắn môi, động vài cái, đây đã là cực hạn, cảm giác trong tay đã không cách nào hình dung, Khổng Địch nhắm chặt hai mắt thở hồng hộc, đương nhiên sẽ có thay đổi, đối với Đường Tiểu Duy mà nói điều này quá xa lạ, cô nhìn thứ trong tay với vẻ xấu hổ: “Khổng Địch, thực sự em rất sợ, nó….nó quá…” Làm sao mà cô có thể mở miệng nói ra điều này được?

Anh cười khẽ, cúi đầu nhìn cô: “Qúa lớn sao?”

Vừa dứt lời, điện thoại di động reo, Đường Tiểu Duy biết đó là tiếng chuông đồng hồ báo thức của anh. Kỳ quái, sao anh lại đặt lúc này.

Anh tự tay tắt điện thoại, nhìn về phía Đường Tiểu Duy, trong mắt tựa như có ánh sáng xẹt qua, nụ cười kia rất thoải mái, có loại cảm giác “Cuối cùng” ở trong đó.

“Cục cưng, sinh nhật vui vẻ!” Anh cúi người, áp lên môi cô, nói thâm tình.

Thì ra là mười hai giờ khuya, cũng là sinh nhật của cô.

Đường Tiểu Duy nghĩ thầm, khẳng định không có ai giống như cô, toàn thân trần truồng bị đàn ông đè bên dưới, bắp đùi mở rộng để nhận lời chúc mừng sinh nhật từ người khác.

Anh hôn cô vài cái, đứng dậy, cầm lấy chính mình, nhắm ngay vào nơi đó của cô: “Đây là quà anh tặng cho lễ trưởng thành của em, có thể sẽ rất đau, nhưng chắc chắn sung sướng nhiều hơn…”

“Khổng Địch, không….” Không đúng, không đúng chỗ nào?

Bạn học Đường đã không nói ra lời, vật cứng chui vào cảm giác xé rách lan tỏa toàn thân, cô kêu lên cơ thể căng ra, không dám buông lỏng chút nào, tay nắm thật chặt cánh tay của anh, không đúng, nghĩ sai rồi…



Đã đến chương mới nhất rồi!
Xin vui lòng quay lại sau để đọc chương tiếp theo, hoặc thử đọc các truyện khác cùng thể loại bên dưới trong lúc chờ đợi!