Các Lão Phu Nhân Dưỡng Thành Ký

Chương 42: Ý nan bình



Tác giả: Mạn Bộ Trường An

Chuyển ngữ: ( Soái – Đào Quân Trang)

*Khó buông bỏ

Triệu huyện lệnh từ sạp trên đứng dậy, lúc này Củng thị mới đỡ tay ông ta, trên gương mặt đẹp nước mắt chưa khô, còn dầm dề lệ nhưng ánh mắt lại mang theo cảm kích cùng ỷ lại. ( Soái – Đào Quân Trang 11.10.2018)

"Phu quân, đều là do thiếp không hiểu chuyện, làm chàng thêm phiền toái."

"Xem nàng nói kìa, chẳng lẽ trong lòng nàng, ta là người vì cành cao mà không màng nữ nhi chết sống ra sao? Trĩ Nương không chỉ là nữ nhi của nàng, cũng là nữ nhi của ta, nếu Văn gia thật không phải lương duyên, ta sao lại bắt Trĩ Nương gả qua đó."

"Lão gia..."

Củng thị thẹn thùng tránh tay ông ta: "Thiếp thân thất nghi, thiếp thân đi xuống rửa mặt chải đầu."

( Soái – Đào Quân Trang 11.10.2018)

Củng thị cúi đầu mở cửa đi vào tịnh thất rửa mặt chải đầu, nhân cơ hội thấp giọng bảo Lan bà tử nói cho Trĩ Nương biết sự tình đã làm thỏa đáng, không cần lo lắng cứ nghỉ ngơi.

Lan bà tử hiểu ý, lén lút đi đưa lời nhắn cho Trĩ Nương. Trĩ Nương cũng đang chờ nương cùng phụ thân nói kết quả, được Lan bà tử mang đến lời nhắn, nàng thở phào nhẹ nhõm, thoải mái duỗi eo, tâm bình ổn lại, rốt cuộc cũng có thể yên tâm ngủ.

Ngày hôm sau trời sáng, nàng liền sửa sang lại cuốn du ký đưa đến thư phòng Triệu huyện lệnh:

"Phụ thân, nghe nói Văn sư gia phải về quê, đây là sách sư gia cho nữ nhi mượn, có lẽ là quên đem về, không bằng phụ thân thay nữ nhi trả lại cho sư gia, được không ạ?"

" Cứ để đó đi, chờ vi phụ tiễn Văn tứ gia sẽ đem đồ mang qua luôn."

"Đa tạ phụ thân." ( Soái – Đào Quân Trang 11.10.2018)

Triệu huyện lệnh nhìn nữ nhi dung mạo như đóa hoa, nghĩ đến Văn tứ gia so với mình không nhỏ hơn mấy tuổi, nếu đem tiểu nữ nhi gả cho hắn, thật là có chút không đành lòng, có lẽ cự tuyệt việc hôn nhân này mới là chính xác.

Trĩ Nương vừa ra khỏi thư phòng, vừa lúc gặp Yến Nương vội vã đi đến, Yến Nương ngẩng đầu, hừ một tiếng, lập tức lướt qua nàng, đẩy cửa thư phòng. Triệu huyện lệnh hoảng hồn nhảy dựng, thấy là nàng ta, mặt lập tức đen lại.

"Ngươi tới đây làm gì, không phải ta đã nói không được ta phân phó ngươi không được ra khỏi hậu viện sao?" ( Soái – Đào Quân Trang 11.10.2018)

"Cha, Yến Nương không phải không nghe cha nói, nhưng con không phải không xuất môn sao? Lại nói nữ nhi có chuyện quan trọng cần bẩm báo với phụ thân."

"Ngươi thì có thể có chuyện gì quan trọng chứ?"

"Cha, đại tỷ với Tam muội không nói cho cha, Thái tử đã đến Độ Cổ, hiện chính ở Lãng Sơn Tư gia ạ."

Triệu huyện lệnh khiếp sợ đứng lên, "Cái gì? Lời này là thật?"

Triệu Yến Nương đắc ý gật đầu, nàng ta suy đoán quả nhiên không sai, Phượng Nương cùng Trĩ Nương thật sự không báo cho phụ thân, các nàng xuống núi, Thái tử bảo Tư gia chuyển đạt ý tứ lệnh cho các nàng sau khi trở về, không được tiết lộ việc Thái tử đến Độ Cổ. ( Soái – Đào Quân Trang 11.10.2018)

Nàng ta đoán Phượng Nương cùng Trĩ Nương khẳng định là sẽ ngoan ngoãn nghe lời.

"Thiên chân vạn xác, tỷ muội bọn con đều chính mắt thấy Tư gia đại công tử bồi Thái tử mà."

Triệu huyện lệnh âm thầm cân nhắc, nếu Tư gia đại công tử tương bồi, tất nhiên là Thái tử không thể nghi ngờ, vì sao Phượng Nương cùng Trĩ Nương đều không nói qua việc này, chỉ có Yến Nương nhắc tới.

" Được rồi, việc này vi phụ đã biết, ngươi trở về đi."

"Cha,"

Triệu Yến Nương dậm chân, nàng ta cũng không phải là cố ý tới nói cho phụ thân, nàng ta có tính toán của chính mình:

"Thái tử tới Độ Cổ, đây là cơ hội tốt, sao cha không đến kết giao, nói không chừng Thái tử thưởng thức cha thì vô cùng hữu ích."

Triệu huyện lệnh nhìn nàng ta thấy trong mắt có tính kế, lạnh mặt nói

"Những việc này không phải một khuê các nữ tử nên nhọc lòng, còn không mau trở về."

"Cha..."( Soái – Đào Quân Trang 11.10.2018)

"Trở về, còn dám chạy loạn, cửa phòng ta cũng không cho phép ra."

Triệu Yến Nương oán hận dậm chân, chạy như bay ra ngoài.

Triệu huyện lệnh trái lo phải nghĩ, cho người gọi Phượng Nương tới.

Triệu Phượng Nương nghe Hoàng ma ma tới báo, biết Yến Nương đến thư phòng tìm phụ thân, liền minh bạch Yến Nương đã nói ra chuyện Thái tử.

Nàng nhìn thấy Triệu huyện lệnh, đầu tiên cáo tội, nói Thái tử có lệnh, không được để lộ hành tung, nàng không dám không tuân mệnh, Triệu huyện lệnh sắc mặt mới hòa hoãn xuống, khen ngợi nàng hành sự có độ. Triệu Phượng Nương đem việc hôm qua Thái tử nói thuật lại một lần, nói Thái tử đã vì Triệu gia mưu tính, ít ngày nữa liền vào kinh, Triệu huyện lệnh vui mừng quá đỗi, vào kinh làm quan, cho dù là cùng cấp, thực tế cũng là cao hơn không ít, huống chi còn thăng một bậc, từ bát phẩm điển mỏng, tất cả đều là nhờ phúc Phượng Nương, bằng không Thái tử nơi nào biết đến một huyện lệnh nhỏ nhoi. ( Soái – Đào Quân Trang 11.10.2018)

"Phượng Nương, Thái tử thật sự nói như thế sao?"

"Phụ thân, đó là thiên chân vạn xác, huyện lệnh mới đã trên đường tới Độ Cổ, có lẽ bắt đầu mùa đông là có thể tới rồi, đến lúc đó bàn giao xong, phụ thân liền có thể khởi hành đến kinh thành, năm sau nhậm chức."

Triệu huyện lệnh trong lòng vui sướng, bao nhiêu người liều mạng mà hướng lên trên, còn không phải là vì có thể ở dưới chân thiên tử có một nửa quan chức. Ông ta là một cửu phẩm huyện lệnh, Thái tử trải con đường này, về sau tạo hóa sẽ lớn hơn nữa. May mắn đã quyết định đẩy lùi Văn gia, việc hôn nhân về sau đến kinh thành, trong kinh không như Độ Cổ, Trĩ Nương gả cho gia đình tốt hẳn không khó. ( Soái – Đào Quân Trang 11.10.2018)

Hưng phấn bộc lộ ra ngoài, trên mặt hiện ra sự kích động.

"Cha, việc này là Thái tử vì Hoàng Hậu nương nương mới nói cho nữ nhi, Thái tử là trữ quân một quốc gia, mệnh lệnh của ngài có thể so với thánh chỉ, chúng ta nhất định phải vâng theo, không thể dễ dàng nói cho người khác hành tung Thái tử. Yến Nương tuy nói là đề cập với phụ thân, nhưng nếu truy cứu, xác thật không ổn."

Triệu huyện lệnh gật đầu, " Tính tình nó, nên áp chế một chút."

"Cha, mẫu thân quản lý hậu viện, nhưng Yến Nương cũng không phục mẫu thân, mẫu thân tính tình mềm, cũng quản không được nàng, nữ nhi không muốn nàng lại như thế đi xuống, về sau dọn vào trong kinh, trong kinh quý nhân rất nhiều, vạn nhất nàng va chạm người khác, chọc tai họa không hay, con nghĩ nên để Lưu ma ma đi dạy dỗ nàng một ít quy củ, ngài xem được không?"

"Vẫn là Phượng Nương nghĩ chu đáo, tính tình đó xác thật không ổn, lại mặc kệ không giáo sớm hay muộn sẽ xảy ra chuyện, Lưu ma ma là người trong cung ra, có bà ở đó, Yến Nương có thể thay đổi, theo ý con, cho bà ta đi quản giáo Yến Nương."

" Vâng phụ thân." ( Soái – Đào Quân Trang 11.10.2018)

Triệu Phượng Nương lại nói vài sự việc trong kinh, sau đó liền cáo từ.

Nàng rũ mặt, nhẹ gót sen, chậm rãi tới hậu viện, Triệu Yến Nương đang đứng cửa phòng châm biếm mà nhìn Phượng Nương.

Sắc mặt Phượng Nương không gợn sóng, nghĩ điều hôm qua Hoàng ma ma nói, ánh mắt lạnh băng.

Triệu Yến Nương tuy là đích muội lại quá mức ngu xuẩn, nghe Hoàng ma ma nói Yến Nương gặp qua Thái tử thế nhưng dám mơ tưởng, ở trước mặt thái tử làm trò hề khiến người xem thường. Thái tử tương lai là thiên tử, bụi rậm vọng tưởng thiên tề, thật sự là làm người ta cảm thấy buồn cười lại thật đáng buồn.

Triệu Yến Nương nhìn nàng đi tới, khóe miệng đắc ý cười, "Đại tỷ, sao không cao hứng, có phải bị phụ thân răn dạy không?"

"Yến Nương đang nói cái gì, đại tỷ nghe không hiểu, phụ thân gọi ta tới là để dò hỏi một chút sự tình, đâu ra chuyện răn dạy vừa nói." ( Soái – Đào Quân Trang 11.10.2018)

"Đại tỷ đừng mạnh miệng, xem sắc mặt tỷ không tốt, tất nhiên là không được ổn, chúng ta là ruột thịt, tỷ muội thì có gì là không thể nói, ở trước mặt muội, tỷ không cần phải che lấp."

Triệu Phượng Nương tức giận mà cười:

"Yến Nương, chúng ta là một mẹ đẻ ra lại là song sinh, vì sao ngươi luôn ngóng trông ta không tốt, chẳng lẽ ta không tốt, ngươi có thể tốt, hay là ngươi cho rằng không có ta, hết thảy mọi thứ đều là của ngươi." Triệu Yến Nương bị người chọc phá tâm tư thẹn quá hóa giận.

Nàng ta oán hận: "Nếu chúng ta là tỷ muội, vậy đồ vật của ngươi chính là đồ của ta, dựa vào cái gì chuyện tốt đều là ngươi một mình chiếm, ta nửa điểm cũng không có." ( Soái – Đào Quân Trang 11.10.2018)

"Ngươi muốn cái gì?"

"Ta nghĩ muốn cái gì? Ta muốn ngươi liền cho sao?"

"Đương nhiên sẽ không, Yến Nương ngươi chưa bao giờ nhận ra sự thật, đồng nhân bất đồng mệnh, ngươi không phải ta, hôm nay ta sở hữu hết thảy, đều là tự mình tranh thủ, cùng với ngươi không có can hệ gì."

Triệu Yến Nương nhăn nhó, mang theo hận ý, "Nếu lúc trước cô cô ôm ta đi vào trong kinh, như vậy hết thảy đều là của ta."

Nguyên lai Yến Nương vẫn luôn cho rằng thế, thật là ngu xuẩn.

Nàng sợ là mình rộng lượng vô ích, cũng không có khả năng được Yến Nương trao tâm ý, cùng sinh tương sát, Yến Nương rõ ràng là hận nàng.

Nàng bình tĩnh mở miệng, "Yến Nương, ngươi hiểu lầm ta quá sâu, năm đó hoàn toàn không phải là việc ngươi và ta quyết định, ngươi oán ta có tác dụng gì đâu, hiện giờ tính tình ngươi như vậy, ta cảm thấy thập phần khổ sở. Lưu ma ma là lão nhân trong cung, ta cho bà đến hầu hạ ngươi một đoạn thời gian, mong đối với ngươi sẽ có chút trợ giúp."

Hừ, nói thật là dễ nghe, hầu hạ? Sợ là tới giám thị đi.

"Không cần, người hầu hạ ta cũng đủ." ( Soái – Đào Quân Trang 11.10.2018)

"Đây là ý phụ thân, chờ ta gọi Lưu ma ma lại đây." Triệu Phượng Nương nói xong, nhấc chân về phòng, thần sắc trong nháy mắt lạnh băng. Triệu Yến Nương nhìn chằm chằm bóng dáng, nàng hôm nay mặc váy dài dệt kim miêu hoa lăng cẩm, váy tám phúc tản ra, đuôi váy quanh co khúc khuỷu phết đất, đai lưng nạm đá quý, ôm lấy eo nhỏ, trâm bách hoa cắm trên búi tóc tường vân, cây trâm gắn một viên đá quý lớn, rực rỡ lung linh. thân phục sức này nếu mặc trên người mình khẳng định cũng sẽ quý khí bức người như thế.

Triệu Yến Nương oán độc nhìn chằm chằm, trong lòng càng mãnh liệt hận ý. Triệu Phượng Nương cảm nhận được hận ý, sắc lạnh như thêm một tầng sương lạnh. Nàng hôm nay ăn diện lộng lẫy, chỉ vì có hẹn cùng Thái tử, đợi lát nữa tới trà lâu gặp nhau, Thái tử chuyến này đi vội vàng, ngày mai liền phải rời khỏi, nàng tất nhiên muốn cho người trong lòng thấy mình tốt nhất.

Hoàng ma ma đi theo sau nàng, bất động thanh sắc mà bảo cung nữ đứng ở cửa, cung nữ vừa rồi mơ hồ nghe thấy tiếng huyện chủ cùng nhị tiểu thư đối thoại, trong lòng biết rõ nên đi thỉnh Lưu ma ma. Lưu ma ma tới Triệu Phượng Nương đã bình tĩnh như thường, đang ngồi ở ghế. ( Soái – Đào Quân Trang 11.10.2018)

"Gặp qua huyện chủ, không biết huyện chủ có gì phân phó."

"Lưu ma ma, là ta có việc muốn nhờ."

"Huyện chủ chê cười nô tỳ, huyện chủ có gì phân phó, chỉ cần sai sử lão nô."

"Đa tạ Lưu ma ma, ngươi cùng Hoàng ma ma đều là người trong cung, lại là lão nhân đắc lực bên cạnh Hoàng Hậu nương nương, bị an bài tới bên người ta, thật sự là ủy khuất."

Lưu ma ma nhu nhu, không dám tiếp lời, chỉ nói không dám nhận. Triệu Phượng Nương ánh mắt buồn rầu, ma xát cái nắp chén trà, tựa hồ rất là khó xử.

"Huyện chủ, gặp chuyện gì phiền lòng ạ?"

"Lưu ma ma, người ta nói nói việc xấu trong nhà không nói ra ngoài, Nhị muội muội ta, tính tình bị mẹ đẻ nuông chiều cử chỉ cũng không quá ổn trọng, ta muốn thỉnh ma ma quản giáo nàng, lại không tiện mở miệng."

Lưu ma ma lập tức tỏ thái độ:

"Huyện chủ, việc này cứ giao cho lão nô, lão nô cái khác không được, nhưng cũng có quy củ." ( Soái – Đào Quân Trang 11.10.2018)

Triệu Phượng Nương tựa như thở phào nhẹ nhõm vui mừng nói, " Vậy Yến Nương liền nhờ Lưu ma ma, ma ma cứ việc dạy, Yến Nương tính tình cứng đầu, không có thủ đoạn sợ là không thể làm nàng chịu phục, ngươi không cần lo nàng bất mãn, nàng gây sự cứ việc tới tìm ta."

Lưu ma ma nghe được lời này, gật đầu, "Huyện chủ yên tâm, lão nô chắc chắn làm cho nhị tiểu thư học quy củ thật giỏi."

Triệu Phượng Nương gật đầu, cho bà ta đi xuống. Lưu ma ma vừa lúc đang nhàn đến hoảng, huyện nha không thể so với trong kinh, địa phương nhỏ, huyện chủ lại có Hoàng ma ma, bà ta đang lo không có cơ hội ở trước mặt huyện chủ biểu hiện, này liền có chuyện tốt sẵn rồi.

Triệu Yến Nương nhìn thấy bà ta đến, tức giận đóng cửa lại. Lưu ma ma đứng ở ngoài cửa không đi. Khúc bà tử cùng Mộc Hương hôm qua bởi vì không xem kỹ Yến Nương bị phạt mấy đại bản, cũng không dám rời đi, chịu đựng đau đứng ở ngoài cửa. Chờ đến giờ cơm, các nàng mang đồ ăn tới, nhìn mặt Lưu ma ma không dám đi vào. Lưu ma ma liếc xéo các nàng một cái, " Đưa ta đi."

Mộc Hương đem hộp đồ ăn đưa cho bà ta rồi gõ cửa, "Nhị tiểu thư, cơm trưa đã mang tới, ngài mở cửa, lão nô mang vào cho ngài."

Triệu Yến Nương vừa nghe, hô lớn, "Ngươi bảo Mộc Hương đưa vào."

"Nhị tiểu thư, huyện chủ có lệnh, lão nô về sau hầu hạ nhị tiểu thư, Mộc Hương trên người có thương tích, phải tĩnh dưỡng mấy ngày."

Bà ta nháy mắt, để Mộc Hương cùng Khúc bà tử đi xuống, hai người không dám không đi, chậm rì rì đi mất.

Triệu Yến Nương ở bên trong quằn đồ vật, giận dữ hét:

"Ai cho các nàng lá gan dám nghỉ ngơi, làm không tốt còn lười biếng, nô tài vậy dùng làm gì, bổn tiểu thư đem các ngươi bán hết ra ngoài."

Mộc Hương cùng Khúc bà tử dừng chân đầy lo lắng, Lưu ma ma nói: "Nhị tiểu thư, đây là ý huyện chủ." ( Soái – Đào Quân Trang 11.10.2018)

Vừa nghe là ý huyện chủ, hai người họ không dừng lại, cũng mặc kệ cái đau trên người, nhanh chóng rời đi.

Trong thư phòng Triệu huyện lệnh âm thầm vui mừng, hận không thể uống một ly chúc mừng, bất hạnh là không có người chia sẻ, ở trong thư phòng qua lại, trên mặt đầy hưng phấn hồng quang. Quá khứ có chuyện gì, ông ta đều sẽ đi tìm Văn sư gia thương lượng, chuyện ở huyện nha dù lớn hay nhỏ thì đều có Văn sư gia bày mưu tính kế, bằng không ông ta sao có thể an ổn làm huyện lệnh những năm qua.

Nghĩ đến Văn sư gia ông ta không khỏi có chút phiền muộn, may mắn mà chức huyện lệnh cũng làm không bao lâu, nếu không với một sư gia thuận buồm xuôi gió thì quan phụ mẫu cũng không dễ làm. Bỗng nhiên ông ta nhớ tới hôm nay là ngày Văn sư gia rời Độ Cổ, ông đã đáp ứng sẽ đi tiễn, xem đồng hồ cát, may mắn có thể đuổi kịp, ông ta đem sách tiểu nữ nhi đưa đi ra khỏi nha môn đưa tiễn người Văn gia. Văn tứ gia đang ở bến tàu đứng chờ, hôm qua khi cùng Triệu đại nhân nhắc tới, xem biểu tình Triệu đại nhân thì việc hôn nhân này mười thì chín phần có thể được. Triệu Tam tiểu thư tuy rằng không có tài danh, diện mạo lại hợp tâm ý hắn.

Nghĩ đến ánh trăng bao phủ dung nhan đó, đáy mắt hắn hiện lên si mê.

Một thiếu phụ diện mạo thanh tú nhẹ nhàng thay hắn phủ thêm áo choàng:

"Tứ gia, bến tàu giờ gió lớn, nếu không thì đến trong khoang thuyền chờ đi."

Thiếu phụ này là thông phòng của hắn, đi theo hắn đã mười mấy năm, vốn là đại nha hoàn hầu hạ hắn, hắn thành niên mới thu vào phòng. Tổ huấn Văn gia tuy không bằng Tư gia khắc nghiệt, nhưng Văn gia cũng có quy định, trước khi chính thất vào cửa, không thể có con thứ xuất, cho nên thông phòng này vẫn luôn chưa từng sinh con. Trước mắt nàng ta cũng đã ba mươi mấy, muốn sinh cũng không dễ dàng, nàng trong lòng cũng gấp, một mặt hy vọng Tứ gia mau mau cưới vợ, chính thê sinh hạ con xong, cũng có thể không bắt nàng ta dùng canh tránh thai, vừa không muốn Tứ gia cưới vợ, cho dù không có con cái, hai người cứ như vậy bên nhau, nàng là người duy nhất trong hậu viện cũng khá tốt.

Văn tứ gia ở Độ Cổ mấy năm nay, đều là nàng ta lo liệu cuộc sống hàng ngày, nghiễm nhiên như một đôi phu thê. Lòng nàng ta mâu thuẫn thật nhiều, nhìn Độ Cổ huyện vạn phần không muốn, chờ trở lại Văn gia, nói không chừng Tứ gia liền phải cưới vợ, sao còn giống chỗ này, chỉ có hai người họ sống cuộc sống gia đình. ( Soái – Đào Quân Trang 11.10.2018)

Văn Tề Hiền thấy thúc thúc không lên thuyền, cũng có chút khó hiểu, "Tứ thúc, thuyền sắp phải đi, sao không vào trong khoang?"

Văn Mộc Tùng không nói lời nào, cầu hôn vô luận có thành hay không thành, Triệu huyện lệnh cũng sẽ tới báo một tiếng.

Hắn lẳng lặng nghĩ cô nương kiều mỹ có khuôn mặt nhỏ đó, trong lòng có một trận kích động, đối với việc thành thân ẩn ẩn chờ mong.

Triệu huyện lệnh cho xe ngựa chạy nhanh, nhìn thấy Văn tứ gia, liên tục nói: "Hôm nay sự vụ hơi nhiều, mong sư gia thứ lỗi."

"Đại nhân khách khí, đại nhân có thể đến đưa tiễn, Văn mỗ cảm kích vạn phần." ( Soái – Đào Quân Trang 11.10.2018)

Triệu huyện lệnh lấy mấy quyển sách ra, "Đây là sách trước đó mượn của Văn tứ gia, hiện tại hoàn trả lại, mặt khác, bản quan còn chút lễ mọn, biểu thị tâm ý."

Ông ta không nói sách nữ nhi mượn, với Trĩ Nương nếu đã quyết định không cùng Văn gia kết thân, nhiều một chuyện không bằng ít một chuyện.

Văn tứ gia biểu tình chưa từng thay đổi, tiếp nhận sách đưa cho tùy tùng.

Triệu huyện lệnh lại nói, "Hôm qua Văn tứ gia đề nghị, bản quan nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy có chút không quá thỏa đáng, Tứ gia chí cao chí xa, tiểu nữ trẻ người non dạ, chỉ sợ không thể chiếu cố Tứ gia, bản quan chúc Tứ gia tương lai kim bảng đề danh, đại triển kế hoạch lớn."

( Soái – Đào Quân Trang 11.10.2018)

"Mượn cát ngôn của Triệu đại nhân, Văn mỗ cáo từ."

Văn Mộc Tùng không hỏi Triệu gia vì sao cự thân, hắn nghĩ hắn coi trọng Triệu Tam tiểu thư chỉ vì nàng ấy có nhan sắc, thế gian nữ tử tuyệt sắc có rất nhiều, chờ về sau địa vị cao, sao còn sầu không có mỹ nhân.

Hắn xoay người đi vào khoang thuyền, Triệu huyện lệnh xua tay cáo biệt. Người chèo thuyền nhổ neo, dần dần rời khỏi bến tàu, đợi đám người thân ảnh mơ hồ, sắc mặt hắn lạnh xuống, thông phòng kia thật cẩn thận hỏi:

"Tứ gia, không sao ạ?"

" Không sao."

Trong mắt hắn hiện lên hình ảnh nàng kiều nộn, khuôn mặt tuyệt mỹ còn mang theo chút trẻ con, nếu nẩy nở thêm một chút, nhất định khuynh quốc khuynh thành, sắc đẹp đó thế nhưng hắn không thể lấy, thật sự là tiếc nuối. Hắn nhìn sóng nước lóng lánh, lại nhìn ra nơi xa thanh sơn kia, cuối cùng là có chút khó buông bỏ.

( Soái – Đào Quân Trang 11.10.2018)