Các Lão Phu Nhân Dưỡng Thành Ký

Chương 44: Bạch Nguyệt Quang



Tác giả: Mạn Bộ Trường An

Chuyển ngữ: ( Soái – Đào Quân Trang 15.10.2018)

Nha nội Độ Cổ huyện.

Triệu huyện lệnh đột nhiên thấy con trai trở về nhà mặt mày vui sướng. Triệu Thủ Hòa nhận được thư từ phụ thân, mới biết được phụ thân nâng Củng di nương làm chính thê, hắn cũng không kinh ngạc, phụ thân còn tráng niên, không có khả năng độc thân sống quãng đời còn lại, bên người ông dù sao cũng phải có người hầu hạ, cưới một nữ tử khác, còn không bằng để Củng thị thượng vị, ít nhất Củng thị làm người lương thiện, hiểu tận gốc rễ. ( Soái – Đào Quân Trang 15.10.2018)

Huống chi Củng thị có thân thế là thứ nữ Phương gia, danh vọng của Phương Đại Nho tuy không bằng Tư các lão, nhưng cũng là đại nho đương đại rồi, có thể làm cháu ngoại đối với hắn về sau cũng vô cùng hữu ích. Triệu huyện lệnh mang nhi tử bái kiến mẫu thân, Triệu lão phu nhân tinh thần đã rất tốt, Phượng Nương hầu hạ bà đút cháo sát miệng, làm lão phu nhân cao hứng cười, nếp nhăn cũng thành một đóa hoa.

Nhìn thấy tôn tử bà cũng thực sự vui mừng, tôn tử lớn lên giống nhi tử của bà, trước vì Đổng thị mà bà rất ít khi có thể ở cùng tôn tử, hơn nữa hắn là do Đổng thị sinh ra, trong lòng bà oán hận, cũng chưa nói có yêu thương. Nhưng Đổng thị vừa chết thì sự tình đều khác, trừ bỏ Yến Nương, mấy đứa còn lại bà đều thích. Triệu Thủ Hòa là cháu trai duy nhất, về sau nối dõi tông đường Triệu gia còn phải dựa vào hắn. Triệu lão phu nhân vẫy tay, Triệu Phượng Nương tránh ra cho ca ca ở gần tổ mẫu chút.

Tay lão phu nhân gầy gầy, vui mừng vỗ về mặt tôn tử, trong mắt bà dâng lên nước mắt, tôn tử lớn lên giống nhi tử, nghe nói trong thư viện đọc sách khắc khổ, về sau có thể thành châu báu. ( Soái – Đào Quân Trang 15.10.2018)

"Tổ mẫu, tôn nhi tới thăm ngài."

"Nương, Thủ ca nhi mới từ thư viện trở về, đã nghĩ đến việc tới thăm người."

Lão phu nhân chứa nước mắt gật đầu.

Triệu Phượng Nương nói với Triệu Thủ Hòa: "Đại ca mới trở về, không biết có gặp mẫu thân chưa?"

"Đang tính gặp nhưng đến thăm tổ mẫu trước."

Triệu lão phu nhân phất tay, ý tứ là bảo bọn họ đi gặp Củng thị, đối với Củng thị, Triệu lão phu nhân thực vừa lòng. Củng thị lớn lên đẹp, nói năng nhẹ nhàng, chiếu cố bà cũng thực chu đáo, cô dâu mới này bà thực thích.

Bọn họ rời đi, sau đó đến tây phòng.

Triệu Thủ Hòa nhìn thấy Củng thị, trên mặt không có nửa điểm không cam nguyện, đối với Củng thị rất tôn kính, xưng hô mẫu thân đàng hoàng, Triệu huyện lệnh vuốt râu hoàn toàn yên lòng.

Người một nhà đoàn tụ bên nhau, Triệu Thủ Hòa mới nói lên tính toán của mình, ( Soái – Đào Quân Trang 15.10.2018)

"Cha, kỳ thi mùa xuân sắp tới, nhị vị công tử Tư gia đã hồi kinh, Đoạn gia biểu ca nói dượng gởi thư, bảo hắn sớm chuẩn bị về nhà, nhi tử nghĩ hay là cùng biểu ca đến kinh thành sớm an bài trước."

Triệu huyện lệnh đang cân nhắc, Triệu Phượng Nương nói:

"Cha, đại ca nói cũng đúng, trong kinh không thể so huyện thành, tin tức truyền rất nhanh, nếu có biến cố có thể đúng lúc điều chỉnh, lại nói cũng có thể nhân cơ hội tìm hiểu về các quan chủ khảo."

Xưa nay khi khoa cử, bởi vì Lãng Sơn học sinh đông đảo. Để tránh tị hiềm, Tư các lão không đảm nhiệm chức chủ khảo, đều do các quan văn khác đảm nhiệm.

Triệu huyện lệnh không khỏi gật đầu, Phượng Nương nói đúng, dù sao không bao lâu nữa cả nhà đều dọn đến trong kinh, không bằng để Thủ ca nhi đi trước làm quen một chút.

"Thủ ca nhi vào trong kinh, ngươi nhờ cô cô hỏi thăm nhà, nếu thích hợp liền thuê một tòa." ( Soái – Đào Quân Trang 15.10.2018)

Triệu Thủ Hòa khó hiểu, nghi hoặc hỏi:

"Cha, con ở nhà cô cô không cần tìm chỗ ở."

Triệu huyện lệnh vuốt râu, ra vẻ cao thâm cười:

" Đâu phải thuê cho ngươi mà là cho chúng ta sống."

"Cha..." Triệu Thủ Hòa kinh ngạc kêu ra tiếng.

"Chớ có lộ ra, việc này chưa công khai, chúng ta cũng may có tin chính xác, cứ tính toán trước."

Triệu Thủ Hòa lòng mừng như điên:

"Đúng vậy, cha, nhi tử nhất định ghi nhớ."

Củng thị đúng lúc nói một câu:

"Lão gia, thiếp thân thay Thủ ca nhi chuẩn bị hành trang."

"Vậy làm phiền mẫu thân."

Người một nhà đều mang theo ý cười, Trĩ Nương nhìn phụ thân đắc ý, còn mẫu thân dịu dàng, Triệu Phượng Nương chân thành, Triệu Thủ Hòa không hề có khúc mắc, nàng suy tư cúi đầu. So với những người này, nàng cảm thấy cảm giác ghét Triệu Yến Nương càng thêm chân thật.

Củng thị vui mừng đi an bài hành trang cho Triệu Thủ Hòa, nàng cũng nhân cơ hội rời đi, theo bản năng mà xem Triệu Yến Nương, trong phòng truyền đến tiếng mắng chửi quen thuộc, không biết Triệu Yến Nương lại đập cái gì. ( Soái – Đào Quân Trang 15.10.2018)

Lưu ma ma là người trong cung ra, thủ đoạn không phải bà tử bình thường có thể so sánh, Triệu Yến Nương trừ bỏ mắng chửi, cũng không làm gì được. Vừa rồi nghe ý phụ thân thì cả nhà phải dọn đến kinh thành, đại công tử cũng ở trong kinh thành, không biết còn có thể tái ngộ không.

Nàng về tây phòng đột nhiên cảm thấy ngày trôi qua không thú vị, nâng má ngồi ũ rũ phát ngốc, Củng thị hơn nửa ngày mới chú ý tới nữ nhi, nghi hoặc nói, "Trĩ Nương con cảm thấy không thú vị à?"

Lúc vừa tới nơi này mỗi ngày vì sinh tồn mà cùng mẹ con Đổng thị đấu pháp, một khắc cũng không dám thả lỏng, khó khăn cùng muôn vàn khó khăn, giờ cuộc sống tốt lên, lại cảm thấy có chút hụt hẫng như khuyết thiếu cái gì đó. Lại nói tiếp, vô luận là kiếp trước hay là hiện tại, nàng đều không có nhàn nhã, giờ làm quan gia tiểu thư ăn không ngồi rồi, lại có chút không quen.

Lan bà tử từ bên ngoài tiến vào, đưa cho Củng thị một bộ thiệp:

"Phu nhân, đây là thiệp ở phủ thành của Phương gia đưa tới, mời ngài cùng tam tiểu thư qua chơi tiết nữ nhi." ( Soái – Đào Quân Trang 15.10.2018)

Củng thị cười không thể tin mà tiếp nhận thiệp. Phương gia bảo thị mang Trĩ Nương về nhà mẹ đẻ ăn tết, thị rời phủ thành gần hai mươi năm, trước kia bởi vì mẫu thân để lại di mệnh mà không dám về Phương gia, hiện tại không biết có nên trở về không.

Củng thị cầm thiệp, nhìn đi nhìn lại, không quyết tâm được.

Lan bà tử nói: "Phu nhân, chuyện cũ theo gió bay, Phương tiên sinh đã nhận ngài, sao ngài không mang tam tiểu thư trở về xem, Phương gia rốt cuộc là nhà giàu, nô tỳ nói câu không nên nói, không vì chính ngài, cũng đến suy xét cho tam tiểu thư."

Trĩ Nương rất muốn nói, các ngươi không cần quan tâm đến ta, ta không có quan hệ gì, nhưng thôi dứt khoát câm miệng cho chắc. Cổ đại không thể so với hiện đại, họ đều chú ý môn đăng hộ đối, một nơi tốt sinh ra đối với nữ tử có ảnh hưởng rất lớn. Củng thị mấy phen cân nhắc, cuối cùng gật đầu, cười nói với Trĩ Nương:, " Mới vừa rồi không phải còn cảm thấy nhàm chán sao, vừa lúc nương mang con đi phủ thành dạo."

( Soái – Đào Quân Trang 15.10.2018)

Nói xong thị cũng tự vui vẻ cùng Lan bà tử tìm ra mấy khúc vải giúp Trĩ Nương làm đồ mới. Lan bà tử cũng đầy hưng phấn. Trĩ Nương bị bỏ ở một bên, thở dài đi ra khỏi phòng, vừa lúc đụng Triệu Phượng Nương, phía sau nàng ta là Hoàng ma ma, Hoàng ma ma cầm theo hai khúc vải đẹp.

"Tam muội muội, mẫu thân có ở trong không?"

"Ở ạ."

Triệu Phượng Nương ung dung đi vào, chỉ chốc lát sau liền nghe Củng thị kinh hỉ: "Phượng Nương thật là tri kỷ, mới vừa rồi mẫu thân còn đang suy nghĩ tìm cho Tam muội muội khúc vải nào, huyện chủ liền đưa tới so với thứ ta chuẩn bị tinh xảo hơn vạn lần, mẫu thân thay Tam muội muội cảm ơn."

Kế tiếp lại nghe tiếng Phượng Nương ôn hòa: "Mẫu thân cùng ta khách khí làm gì, Trĩ Nương cũng là thân muội muội của ta mà."

Trĩ Nương ngẩng đầu nhìn trời, chậm rãi đến trong vườn ngồi ở trên ghế dài trong đình. ( Soái – Đào Quân Trang 15.10.2018)

Không quá mấy ngày sau, Triệu Thủ Hòa liền theo Đoạn Hồng Tiệm vào kinh thành, điều lệnh trong kinh cũng đến Độ Cổ, Triệu huyện lệnh mặt mày hớn hở, đi đường thêm vài phần tinh thần. Triệu Yến Nương theo Lưu ma ma học quy củ, nhưng thật ra rất ít dùng tới, Triệu Phượng Nương trừ việc bồi lão phu nhân, cơ bản cũng không ra cửa. Củng thị cùng Triệu huyện lệnh càng thêm ân ái, tựa như tân hôn. Chỉ có Trĩ Nương, thờ ơ lạnh nhạt nhìn hết thảy, đột nhiên phát hiện nàng giống như người ngoài không dung nhập vào được.

Thật mau đã đến tiết nữ nhi, Củng thị tinh thần toả sáng lại thêm chút thấp thỏm dẫn nữ nhi lên phủ thành. Triệu Phượng Nương không đi theo, Củng thị mời mọi cách nàng ta đều kiên trì cự tuyệt, cuối cùng Củng thị từ bỏ.

Trĩ Nương đứng ở mũi thuyền, Củng thị ra tìm nữ nhi: "Trĩ Nương, nương thấy gần đây con có chút rầu rĩ không vui, con có tâm sự?"

"Không có, nương." ( Soái – Đào Quân Trang 15.10.2018)

Đường trên sông thiếu nữ trên hoa thuyền lần trước lại đây hỏi có muốn mua gì không, Trĩ Nương nghĩ đến lần trước bởi vì ở trước mặt người khác làm bộ rõ ràng thực thích ăn tao cá, lại chỉ nếm qua, vội bảo Củng thị mua một ít. Củng thị thấy nữ nhi khôi phục tinh thần, lập tức mỗi thứ đều mua không ít.

Chờ Lan bà tử đem tao cá chưng bưng tới, Trĩ Nương liền ăn cá và ăn xong một chén cơm, Củng thị cười nói, "Trĩ Nương thích ăn đồ hương dã."

" Vâng, ngẫu nhiên ăn có một phong vị khác."

Củng thị gác đũa, trong giọng mang theo chua xót hoài niệm:

" Tao cá làm nương nhớ tới một ít chuyện cũ, khi đó nương rời nhà đi theo cha ngươi, tâm tình hậm hực, cha ngươi vì muốn ta vui vẻ, cũng từng tìm một ít đồ ăn khiến ta vui, trong đó cũng có tao cá."

Trĩ Nương dừng tay gắp cá lại, phụ thân sẽ làm chuyện như vậy sao?

( Soái – Đào Quân Trang 15.10.2018)

Củng thị ngượng ngùng che mặt:

"Xem nương nói chuyện này với con để làm gì?"

"Nương, con không có cười nương, chỉ là con không nghĩ cha sẽ làm chuyện như vậy sao?"

Củng thị đỏ mặt lên, nàng cùng lão gia tuy rằng tương phùng thời điểm không đúng, vì Đổng thị làm người đanh đá, lão gia cũng may thương nàng nên mỗi lần về nhà đều vụng trộm mang cho nàng một ít vật nhỏ, sau này không thường làm nữa, hiện tại nghĩ đến, có khổ cũng có ngọt.

"Cha con nhìn thành thật, nhưng trước kia làm người vui không ít, nam nhân trên mặt dù đứng đắn, thì khi thích một nữ nhân thủ đoạn đều có, còn không phải chỉ là tặng đồ đâu."

Trĩ Nương suy tư cảm thấy lời này giống như đã từng quen nghe, lần trước các nàng ngồi thuyền đến phủ thành, nàng nhớ đại công tử cũng phái người đưa tao cá cùng vài thức ăn cho các nàng.

Đại công tử muốn tạo niềm vui cho ai? ( Soái – Đào Quân Trang 15.10.2018)

Nàng chậm rãi nhíu mày, Củng thị gọi nàng: "Trĩ Nương, con suy nghĩ cái gì mà nương gọi con nãy giờ đều không trả lời?"

"Không có gì đâu nương, chỉ là con nghe nương nói chuyện về phụ thân bỗng có chút cảm khái thôi."

"Đúng vậy, quá khứ trước sau gì cũng chỉ là quá khứ, cũng may hiện giờ chúng ta cũng đỡ, về sau con chớ sợ nương sẽ luôn che chở cho con."

Trĩ Nương động dung mà nhìn; "Nương, con biết rồi."

Cơm nước xong, Trĩ Nương muốn lên boong tàu tiêu thực, Củng thị có chút say tàu, vì thế ở trong khoang thuyền nghỉ ngơi, gió sông mát lạnh, Củng thị để Trĩ Nương khoác thêm một kiện quần áo.

( Soái – Đào Quân Trang 15.10.2018)

Trĩ Nương nghe lời, lúc đứng ở đầu thuyền trong đầu nàng vẫn nghĩ chuyện vừa rồi, đại công tử vừa ý ai? Không có khả năng là Triệu Yến Nương, tính tình cùng tướng mạo đó, đại công tử không có khả năng coi trọng nàng ta, theo lý thì chỉ có thể là Triệu Phượng Nương, Phượng Nương cùng hắn có quen biết ở kinh thành, có khả năng là lúc đó đại công tử đã coi trọng nàng ta, nhưng nàng ta cùng Thái tử là một đôi, Thái tử thân phận tôn quý, nếu phát hiện còn có người khác mơ ước Phượng Nương, khẳng định sẽ không dễ dàng buông tha.

Dù là đại công tử có giao hảo cũng không được, mà đại công tử cũng sợ bị người khác phát hiện bí mật này, đặc biệt là vợ tương lai nếu biết việc này, chính là tai họa ngập đầu, vì thế lần trước ở Lãng Sơn mới nói chuyện đó với nàng.

Nàng thiếu đại công tử ân tình, nếu về sau ở chung, phát hiện đại công tử có tâm tư, cũng sẽ không có khả năng nói cho người khác, mà sẽ thay hắn che lấp, cho nên đại công tử mới đưa ra quyết định cưới mình, chính là vì Triệu Phượng Nương.

( Soái – Đào Quân Trang 15.10.2018)

Nếu thế, hết thảy đều đã giải thích thông.

Gió vẫn thổi như cũ, nàng lại cảm thấy có chút khó chịu. Đại công tử đối với nàng mà nói là người tốt, chuyện hắn phó thác nàng nhất định phải hoàn thành, nhưng vì sao trong ngực thấy rất buồn, có lẽ là gió sông dính nhớp trên cổ.

Gần chạng vạng, đò đến bến tàu Lâm Châu, Củng thị không có chút tinh thần được Lan bà tử đỡ, Trĩ Nương mang theo Ô Đóa rời thuyền.

Xe ngựa Phương gia ở bến tàu bên kia chờ, bọn hạ nhân rất có ánh mắt xưng hô với Củng thị là nhị cô nãi nãi, Trĩ Nương là biểu tiểu thư.

Xe ngựa vừa đến tòa nhà Phương gia, Phương lão phu nhân mang hai con dâu ở cửa nhón chân mong chờ, không ngừng nhìn xung quanh, nhìn Củng thị trong xe ngựa xuống, không khỏi lão lệ tung hoành, run run tiến lên, ôm tay Củng thị: "Liên Tú, xem như đã trở lại nhà, mấy năm nay ta ăn không ngon, ngủ cũng ngủ không được, phái người đi khắp nơi tìm ngươi, đều không có tin tức, không nghĩ đến ngươi vẫn luôn ở Độ Cổ."

( Soái – Đào Quân Trang 15.10.2018)

"Mẫu thân, là Liên Tú không hiểu chuyện, làm ngài cùng phụ thân nhọc lòng."

"Đứa nhỏ ngốc, lúc ấy mẫu thân đang nổi nóng, lời nói đều là giận hờn, xong việc ta thập phần hối hận, vội vàng cho người đi tìm ngươi, ai ngờ ngươi rời Lâm Châu, ta làm người tìm rất nhiều năm, cũng chưa tìm được ngươi, hại ngươi chịu khổ, trong lòng ngươi còn oán hận nương không?"

"Mẫu thân, đều là Liên Tú sai."

Phương Đại phu nhân dùng khăn lau khóe mắt, lại khóc lại cười: "Nương, Nhị muội đã trở về nhà, nương nên quên hết chuyện đã qua đi, Nhị muội sẽ không trách nương, nương một mảnh từ mẫu tâm, bất quá là yêu càng sâu, hận càng nhiều, năm đó lời nói có chút nặng, cũng may hiện giờ khổ tận cam lai, nếu không phải là nương, Nhị muội cũng không có khả năng gâp Triệu muội phu, hôm nay cốt nhục gặp nhau, phải cao hứng mới đúng." ( Soái – Đào Quân Trang 15.10.2018)

Phương lão phu nhân lúc này mới ngừng rơi nước mắt, liên tục nói, "Xem lão bà tử ta, Liên Tú trở về chính là đại hỉ sự, còn nhắc chuyện năm xưa làm gì."

Nhị phu nhân cũng tiến lên, nhiệt tình kéo tay Củng thị, thân mật dẫn mẹ con hai người vào phòng.

Vào được chính đường, có Phương Đại Nho ngồi ở trung gian, Củng thị cùng Trĩ Nương hành đại lễ, Phương Đại Nho nói: "Trở về là được, Phương gia vĩnh viễn là nhà mẹ đẻ của con, nhưng mẹ đẻ con có di mệnh cho con mang họ Củng, thì không cần sửa đổi cứ gọi tên hiện tại đi."

"Lão gia, không hợp lý lắm, Liên Tú tuy là thứ nữ, nhưng là cốt nhục Phương gia nên họ Phương."

Mắt Phương Đại Nho chưa nâng, " Có gì không hợp, hoàn thành di nguyện người chết mà thôi."

Phương lão phu nhân nhìn không lên tiếng nữa. Hành lễ xong, Phương gia tôn bối cũng tới gặp quá cô cô, Củng thị sớm đã chuẩn bị lễ gặp mặt, tỷ muội Phương thị là trâm nạm trân châu, vài vị thiếu gia là nghiên mực. Lễ tuy không quá mức quý trọng, lại hợp lý, đều là nhờ Phượng Nương giúp đỡ chọn, so với lễ vật lần trước hai vị phu nhân Phương gia tùy tay cho Trĩ Nương trong lễ gặp mặt, rõ ràng là quý trọng hơn rất nhiều. ( Soái – Đào Quân Trang 15.10.2018)

Hai vị cữu cữu Phương gia không như Phương Đại Nho, đại cữu cữu vóc người trung đẳng, lớn lên giống Phương lão phu nhân nhiều hơn, kiểu người vui vẻ. Nhị cữu cữu mảnh khảnh, không có thanh tuấn đại khí, nhìn rất văn nhược. Trĩ Nương thấy bọn họ, bọn họ cũng chỉ nói vài câu khách sáo, liền không hề chú ý tới nàng.

Tiếp đó tiệc đã chuẩn bị tốt, Phương Đại Nho ngồi ở chủ tọa, Phương lão phu nhân kế bên, phía dưới là nhi tử tức phụ với Củng thị, nhân dịp Phương gia làm bữa cơm đoàn viên, nên không có phân bàn.

Trĩ Nương cùng Phương thị tỷ muội ngồi ở một bên, ba vị thiếu gia ngồi ở bên kia. Phương Tĩnh Di biểu tình có chút thấp xuống, Phương Tĩnh Nhiên cười với Trĩ Nương còn chủ động chào hỏi: "Trĩ biểu muội, nghe nói phụ thân ngươi được điều đến trong kinh, ngươi cùng cô cô sẽ thượng kinh sao?"

Nàng ta hỏi đến làm người trên bàn đều nhìn bên này, Trĩ Nương nhẹ giọng đáp, "Phụ thân nói chúng ta cùng đi hết."

Phương Tĩnh Nhiên hâm mộ: " Trĩ biểu muội có thể ở kinh thành?"

Phương Đại phu nhân cười nói, " Nhìn ngươi khẩu khí chua lòm, trong kinh so với phủ thành phồn hoa, năm rồi ngươi cũng đã đi qua, làm gì đến nỗi như thế." Phương Tĩnh Nhiên lè lưỡi, ngượng ngùng cười. ( Soái – Đào Quân Trang 15.10.2018)

Mẹ ruột nàng ta là nhị phu nhân có chút không vui:

"Tĩnh Nhiên cũng chỉ là thuận miệng nói thôi, bất quá cô em chồng có phúc khí, chờ tới trong kinh cái khác không nói, chứ huynh đệ tỷ muội Trĩ Nương thật có thể dính chút phúc khí đấy."

Cưới dâu gả con, trong kinh cơ hội càng nhiều. Củng thị nhỏ giọng nói, "Chúng ta đều nghe lão gia phân phó, cái khác ta cũng không hiểu lắm."

( Soái – Đào Quân Trang 15.10.2018)

Phương lão phu nhân khụ một tiếng: "Liên Tú, đại tẩu nhị tẩu ngươi không nói chơi đâu, các nàng đã sớm biết ngươi sắp cùng cô gia vào kinh, muốn cùng ngươi kết bạn đi vào trong kinh. Em chồng ngươi gả cho trưởng tử Hồ đại học sĩ, mấy năm không thấy, cũng có chút tưởng niệm, các ngươi chưa vào kinh thì nên mang theo bọn họ, ta và phụ thân ngươi cũng yên tâm, dọc theo đường đi cũng có thể chiếu ứng lẫn nhau."

"Đa tạ phụ thân mẫu thân nhớ Liên Tú: "Xem ngươi, người một nhà sao đa lễ như vậy, nghe nhiều sẽ xa cách."

Phương Đại Nho gật đầu với Củng thị: "Các ngươi vào trong kinh, khẳng định có rất nhiều thứ không quen, đại tẩu nhị tẩu con trong kinh rất quen thuộc, xác thật có thể giúp đỡ một vài thứ."

Củng thị lại nói lời cảm tạ. Trĩ Nương ngắm Tĩnh Di vừa rồi buồn bực không vui, trở nên minh diễm hẳn lên.

( Soái – Đào Quân Trang 15.10.2018)