Các Vị Soái Ca Đều Yêu Tôi Phải Làm Sao Đây

Chương 65



Địa điểm đi chơi mà 4 người kia đã chọn chính là một dãy núi, phía dưới là thung lũng hoa, bên cạnh là bản làng, cách thành phố A hơn trăm km.

Tần Gia Mộc không hiểu tại sao lại đi lên tận đây, nhưng khi đến nơi rồi cậu mới phát hiện ra.

Bọn họ muốn chơi dù lượn!

Vừa hay ngọn núi này là địa điểm chơi dù lượn lí tưởng, thường thì mùa hè mọi người sẽ chọn đi biển, ít ai lên núi nên tuy ở đây là địa điểm du lịch nhưng không đông khách lắm.

Theo kế hoạch thì sẽ đi 4 ngày 3 đêm, ở trong homestay, ngày đầu tiên sẽ trải nghiệm cuộc sống nông thôn, ngày thứ 2 tham gia trò chơi do khu du lịch tổ chức, ngày thứ 3 sẽ chơi dù lượn, tối đến sẽ đốt lửa trại, dọn đồ ra ngoài để dựng lều. Hôm sau ngủ dậy sẽ đi về.

Tần Gia Mộc không biết bọn họ đã lên kế hoạch từ bao giờ, thế nhưng khi bước vào homestay, cậu được chủ nhà tiết lộ rằng đây là căn homestay tốt nhất ở khu này, 4 người kia đã lên lịch hẹn đặt trước 1 tháng.

Tần Gia Mộc nhất thời không biết nói gì!

Homestay có 2 tầng, 5 người Tần Gia Mộc bao trọn căn, được xây theo kiến trúc hiện đại, nhưng cửa mỗi phòng là dạng cửa kéo, mỗi người ở một phòng. Còn có các ban công và cửa sổ cạnh nhau, đứng ra ban công là có thể thấy ban công phòng bên cạnh ngay sát.

Ngày đầu tiên trải nghiệm cuộc sống nông thôn, cứ tưởng rằng với những người lớn lên ở thành phố như bọn họ thì mấy công việc đồng ánh sẽ khó khăn.

Thế nhưng không hề!

Ngày đầu tiên Tần Gia Mộc mặc quần áo để chuẩn bị ra đồng như đúng rồi, kết quả là cậu đi thuê một nhiếp ảnh gia chụp ảnh cho cậu, còn 4 người kia làm việc.

Theo lời 4 người thì là Tần Gia Mộc chỉ việc chơi, còn làm để bọn họ lo. Buổi chiều đi làm về, bọn họ vẫn rất bình thường như không, cảm giác như đã làm quen mấy việc nặng nhọc như vậy rồi.

Tần Gia Mộc cùng chủ nhà chủ động làm cơm tối, đây là lần duy nhất cậu vào bếp nấu cơm cho mấy người kia, bởi vì tuy cậu biết nấu ăn, thế nhưng trước giờ không ai để cậu đụng vào một cái gì cả.

Lưu Dĩ Vân thấy cơm là cậu nấu, ban đầu còn cằn nhằn mãi, không muốn để cậu vào bếp.

Kết quả, hắn là người ăn nhiều nhất!

Ở đây sóng không ổn định, hơn nữa cả ngày còn ra ngoài làm việc nên mọi người ăn cơm, dọn dẹp xong, nghỉ ngơi một lúc rồi đi ngủ sớm.

Trước khi đi ngủ, Phương Chính Hạo qua phòng cậu, anh có chuyện muốn nói. . ngôn tình hay

Ngập ngừng một hồi mới lên tiếng.

"Anh cắt đứt quan hệ với Phương gia rồi!"

Tần Gia Mộc ngỡ ngàng: "Từ lúc nào?"

Anh thở dài: "Từ lúc em còn đang chuẩn bị đồ án tốt nghiệp, ba anh biết anh đang yêu đương, đã thế còn là đàn ông nên làm rùm beng lên, cấm anh, Phương gia phải có cháu đích tôn. Thực ra là do mẹ kế anh biết nên nói lại với ông ấy, còn gọi anh đến nhà để nói chuyện."

"Nhưng mà, từ lâu ông ta đã chẳng còn là ba anh nữa rồi."

Tần Gia Mộc hiểu lời này có ý gì, từ năm ba của Phương Chính Hạo lấy vợ mới, Phương Chính Hạo sống hoàn toàn bằng tiền mẹ anh để lại, lên cấp 2 thì bắt đầu đi làm thêm, không dùng một xu nào của ba. Lên đại học thì mua nhà bằng tiền tích cóp được rồi dọn ra ở riêng.

Đến khi Phương Chính Hạo có thể tiếp quản tập đoàn thì ba anh nghỉ hưu, mỗi tháng anh đều đặn gửi tiền cho ba.

Thế nhưng cả năm trời hai người chưa từng nhìn mặt nhau lần nào, nên coi như là Phương Chính Hạo trả lại tiền năm đó ông ta đã nuôi dưỡng anh.

"Vậy chẳng lẽ ba anh để yên?" - Tần Gia Mộc lo lắng hỏi.

"Ông ấy còn có thể làm gì được nữa, mất hết quyền lực rồi! Anh nói là anh sẽ trích phần trăm tiền công ty kiếm được mỗi năm cho ông ấy, coi như tiền dưỡng già!"

"Tần gia mới là gia đình của anh." - Phương Chính Hạo nói, ánh mắt anh lúc đó rất chân thành.

Tần Gia Mộc mỉm cười, khẽ chạm tay lên khuôn mặt anh: "Ừm, Tần gia vẫn luôn là gia đình của anh."

Phương Chính Hạo tiến lên hôn trán cậu một cái, trước khi rời phòng anh còn nói thêm.

"Ba mẹ của mấy người còn lại cũng biết chuyện yêu đương của bọn họ rồi đó."

"Nhưng anh thấy không có phản ứng gì, chắc là sẽ ổn thôi."

Tần Gia Mộc gật đầu, nhưng trong lòng cậu vẫn có chút lo lắng.

Tại sao mấy người kia nói cho ba mẹ bọn họ mà lại không nói lại với cậu?