Cái Đuôi Nhỏ Của Tô Lão Đại

Chương 35: Biết được sự thật



Còn về phía của Châu Tiểu Á thì ngay khi được Tô Thước đón về thì trên xe cô vẫn không ngừng học, lúc này thì Tô Thước cũng cảm thấy cô gái này rất nghiêm túc... Chỉ vì muốn kết hôn với anh mà lại nghiêm túc như vậy sao? Đối với một thiên kim tiểu thư như Châu Tiểu Á thì muốn kết hôn với ai cũng là chuyện dễ dàng kia mà?

Mặc dù Tô Thước rất muốn mở miệng hỏi, nhưng cuối cùng thì anh lại quyết định không hỏi nữa. Để cho Châu Tiểu Á có mục tiêu như vậy là chuyện tốt, chỉ là để cô lọt vào top ba thì khá là khó đấy. Nếu như cô không nỗ lực thêm thì chắc chắn sẽ khó lọt vào top mười chứ đừng nói là đứng hạng ba toàn khối.

Chiếc xe của họ sau khi lăn bánh được một lúc thì cũng đã dừng lại ở một cửa hàng tiện lợi, anh liền tháo dây an toàn ra, rồi cầm theo ví tiền, nói:

- Tôi mua một chút thức ăn, em ở yên trong này nhé.

Châu Tiểu Á nghe vậy cũng ngoan ngoãn gật đầu, sau đó thì cô lại tiếp tục chuyên tâm làm bài tập. Có lẽ đối với Tô Thước những tháng này đã quen với một Châu Tiểu Á tinh nghịch, hoạt bát, miệng lúc nào cũng ríu ra ríu rít, còn bây giờ đột nhiên lại ngoan ngoãn, im ắng và có chút hướng nội thế này thì quả là không quen lắm.

Nhưng khi Tô Thước rời đi thì Châu Tiểu Á liền lập tức xả vai, nói sao thì cô cũng nghĩ rằng Tô Thước sẽ không ác đến mức gắt gỏng với cô đâu nhỉ? Theo như những gì mà cô đọc trong những cuốn truyện ngôn tình thì thế nào nam chính cũng sẽ giúp nữ chính lọt vào top thôi, hiển nhiên thì cô cũng nghĩ Tô Thước sẽ làm như vậy rồi. Nói sao thì cô cũng là bạn gái của anh mà.

Ngay sau đó thì Châu Tiểu Á liền cầm điện thoại và lướt mạng, mãi cho đến khi Tô Thước quay lại thì cô mới tiếp tục giả vờ chăm chỉ.

Khi anh lên xe thì anh liền đưa cho cô một ly nước cam, sau đó nói:

- Nếu không hiểu chỗ nào có thể hỏi tôi.

Nhưng Châu Tiểu Á cũng chỉ nhận nước cam rồi trực tiếp làm bài tập, sau đó cô còn kiên định nhìn anh, nói:

- Không cần anh, em và Linh Linh sẽ có cách tự giải quyết vấn đề của mình. Dù sao thì anh cũng là người ra đề, như vậy không hợp quy tắc.

Nhưng rồi Tô Thước cũng chỉ nhún vai, rồi họ tiếp tục về nhà.

Vừa về đến nhà là Châu Tiểu Á liền nhanh chóng phi nhanh lên phòng để học bài, còn Tô Thước thì lại chuẩn bị bữa tối cho họ.

Trong lúc Châu Tiểu Á đang ở trên phòng lướt mạng thì Tô Thước đã lén đến xem. Tuy nhiên thì Châu Tiểu Á lại bị anh bắt tận tay là không chịu chú tâm học hành mà còn nói chuyện phím với Bàng Linh. Nhưng ban đầu thì Tô Thước chỉ nghĩ là cô đang nghỉ giải lao một chút, như vậy cũng không sao, nhưng mãi cho đến khi Châu Tiểu Á nói:

- Cậu đừng lo, anh ấy dù sao cũng là bạn trai của tớ, sẽ không để tớ chịu ấm ức đâu.

- [Á Á à, cậu đừng có điên quá, Chủ nhiệm Tô không phải nam chính ngôn tình cưng chiều nữ chính đâu! Nếu cậu để thầy ấy biết cậu chỉ đang giả vờ thì thầy ấy sẽ nổi giận đấy. Tiểu Á, tốt nhất vẫn nên học hành đàng hoàng đi]

- Cậu đừng lo, tính cách của anh ấy thế nào, tớ là người hiểu rõ nhất, anh ấy sẽ không tuyệt tình như vậy đâu.

Nhưng Châu Tiểu Á ngây ngô lại không biết rằng cuộc trò chuyện của mình đã bị Tô Thước nghe rõ mồn một, lúc anh biết được những gì Châu Tiểu Á thể hiện chỉ là muốn lừa anh thì trong lòng của Tô Thước có một cảm giác khó chịu mà lại khó tả.

Trên đời này anh ghét nhất chính là người lừa gạt anh! Không ngờ hôm nay người lừa gạt anh lại chính là cô bạn gái của mình, đúng là thú vị đấy.

Đôi chân của Tô Thước bước xuống nhà với tâm trạng nặng trĩu, anh vừa đi vừa cười nhạt, nói:

- Hiểu rõ tôi sao? Nực cười.. Chính tôi còn chưa hiểu hết tôi mà cô dám nói hiểu rõ tính cách của tôi sao? Đúng là nực cười.

Nhưng dù sao thì đó cũng là chuyện riêng của cô, nên anh cũng không muốn nhắc đến nữa. Đợi khi bữa ăn được nấu xong thì Tô Thước cũng gọi Châu Tiểu Á xuống nhà, bây giờ thì anh đã biết rõ kế hoạch của cô, nhưng anh cũng không muốn vạch trần, anh thật sự muốn xem kế hoạch này sẽ đi về đâu đây.

- Em học xong chưa?

- Vẫn còn một chút nữa. Tô Thước, anh có thể lộ đề một chút không?

- Đợi hai tuần nữa, tôi sẽ cho em xem đề thi.

Nhưng Châu Tiểu Á liền bĩu môi, chỉ còn năm ngày nữa là đến ngày thi rồi, vậy mà anh còn nói đợi hai tuần nữa rồi mới cho cô biết.

- Tô Thước, anh đoán xem em có vào được top ba hay không?

- Với em? Năng lực của em? Nếu không copy bài, không hỏi bài, không sử dụng tài liệu, không dùng mối quan hệ... Thì top mười vẫn còn khá xa.

- Trong mắt anh, em tệ vậy sao?

- Châu Tiểu Á, có phải em không thích chuyên ngành này đúng không?

Nghe đến đây thì Châu Tiểu Á bị giật mình... Cô lại bị anh nhìn thấu rồi sao? Quả thật thì cô không hề thích chuyên ngành này, cô muốn giống với Châu Nam Hạo, có thể làm một quân nhân, nhưng mẹ cô lại không muốn thế, bà ấy nói con gái thì chẳng cần nối nghiệp gia tộc làm gì, cứ ngoan ngoãn học kinh tế, sau đó thì vào Hành Tân cùng chị gái Châu Tiểu Ân là được rồi.

Dù rằng cha của cô cũng là người có tiếng nói, nhưng đứng trước quyết định của mẹ, thì ông ấy cũng chỉ im lặng thôi.

Nhưng Châu Tiểu Á biết rằng không phải ông ấy sợ vợ, mà nói chính xác là ông ấy đang nể mặt của mẹ. Ông ấy nể mặt vì bà ấy đã liều chết để sinh Châu Tiểu Á và Châu Nam Hạo, vì nếu bà ấy không kiên cường thì chắc bây giờ Khang Diệu Di cũng đã chết rồi... Và có lẽ cũng vì chuyện đó, nên Châu Tiểu Á luôn không dám cãi lại mẹ mình.