Cấm Đến Gần

Chương 87



Trong nhà đèn đóm sáng trưng, trên mặt bàn phòng khách chất đầy văn kiện và tài liệu, chứng luôn luôn ép buộc của đại tiểu thư đã không có tâm tình đi sửa sang lại.

Mấy ngày liên tiếp bận rộn, khiển cả người cô bị vây một loại trạng thái tinh thần khẩn trương cao độ, từ góc độ nhìn của người ngoài là tinh thần Tần Tổng phấn chấn, giống như có không dùng hết tinh lực, không ai có thể biết, cô đã ba ngày gần như không có chợp mắt.

Rõ ràng rất mệt mỏi, nhưng đầu óc của cô tựa như bị thứ gì chống đỡ lấy không ngừng hoạt động, vội vàng rất mệt mỏi, nằm xuống lại lập tức tinh thần.

Cảm giác như vậy thật không tốt‌, giống như trong cuộc sống tối tăm trước đó thường có cảm giác, đại tiểu thư biết, lại chỉ có thể ngấm ngầm chịu đựng chống đỡ.

Cô luôn muốn, chịu đựng được thì tốt, chờ trở về ôm ấp Hiểu Hiểu, phải nghỉ ngơi cho thật khỏe mấy ngày.

Chỉ có mùi hương của Hiểu Hiểu, khiến cô an tâm.

Cô duy nhất ngủ một ngày trong chốc lát, vẫn là Hiểu Hiểu gọi điện thoại quấn lấy cô ca hát cho cô, nghe nghe, đại tiểu thư mới nhàn nhạt ngủ một hồi.

Thời điểm tỉnh lại, đại tiểu thư kinh ngạc phát hiện video cũng không có cắt đứt, ánh mắt Hiểu Hiểu giống như một người mẹ cưng chiều nhìn đứa con mà nhìn cô, đại tiểu thư đỏ mặt mới cho cúp máy.

Lắc đầu, bên môi đại tiểu thư không tự chủ giương lên cười, lại nhớ nàng nữa rồi.

Thật nghĩ không ra, có một ngày, cô cũng sẽ như tình trường trẻ con như này.

Vướng bận một người, khi nào ở nơi nào đều sẽ nhớ đến.

Đối diện với cô ngồi là một người phụ nữ mặc chiếc váy dài bóp eo, ngũ quan thâm thúy, môi đỏ mọng trang điểm dày và nước hoa toàn thân vô cùng có tính xâm lược.

Đây chính là bạn thân duy nhất trong đời của đại tiểu thư Mag, thời điểm trung học liền đi theo cha mẹ tới Hoa Kỳ, lâu dài định cư bên ngoài, lần này, nếu như không phải là vì giúp Tần Di, cô ấy sẽ không trở về.

Mag buông văn kiện trong tay, nhíu mày: "Muốn uống cà phê không?"

Cô ấy và Tần Di gặp mặt không bao lâu, vẫn luôn bàn bạc công việc, đã thành thói quen cô ấy nhịn không được liền dựa vào cà phê quen thuộc.

Đại tiểu thư lắc đầu, cô nhìn Mag một chút: "Cậu đi nghỉ ngơi đi."

Cô ấy cũng không dễ dàng, sau khi trở về liền sai giờ cũng không kịp ngược lại, vẫn đi theo cô bận bịu.

Hiện thực vĩnh viễn sẽ không giống như là tiểu thuyết đơn giản như vậy, tuy rằng mấy năm nay Tần Hải Long mất danh tiếng, nhưng lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, muốn lay động căn cơ của ông vẫn cực kỳ khó khăn. Lúc này đây đã nói lời cắt đứt, cá chết lưới rách, đại tiểu thư nhất định phải dùng hết toàn lực.

Mag lắc đầu: "Không có chuyện gì, mình giúp cậu." Cô ấy nhìn đồng hồ đeo tay một cái, đã nhanh đến đêm khuya: "Muốn ăn đồ ăn chứ? Mình rán bò bít tét rất lợi hại."

Nhắc đến ăn đồ ăn.

Đại tiểu thư nhớ tới Hiểu Hiểu, nàng nấu cơm rất lợi hại, nhất là canh nóng, khéo léo cũng sẽ không quá mức nồng dính, chính là thích hợp khẩu vị của cô.

"Tần."

Mag với sự như đi vào cõi thần tiên của đại tiểu thư cực kỳ không hài lòng, cô ấy cau mày: "Cậu suy nghĩ cái gì thế?"

Mấy ngày nay vốn là như vậy, bất kể là đang làm việc hay là trong sinh hoạt, Tần Di liền thường xuyên có thể không hiểu được mà khóe môi giơ lên.

Mấy năm nay Mag ở nước ngoài, cũng nghe nói qua biến hóa phập phồng của Tần gia, năm đó thời điểm đại tiểu thư yếu ớt nhất, cô ấy cũng ngay lập tức gọi điện thoại cho cô, muốn trở về, thế nhưng là bị đại tiểu thư từ chối, thời điểm khi đó, cô ai cũng không muốn gặp.

Trong lúc đó nhà giàu có có ân oán cho tới bây giờ là như thế, Mag muốn trở về, lại bị cha đè xuống.

Mấy năm nay nhà họ và Tần gia có rất nhiều dính líu, tới nước ngoài cũng là chiến lược rời xa, một người thương nhân khôn khéo sẽ không đứng thành hàng ở song phương chống lại hết sức đánh cờ, nhà các cô ấy chính là chờ thời điểm Tần gia xác định một thế hệ chủ nhân mới, lại đi trở về khai thông hiệu lực.

Ở thời khắc mấu chốt nhất không có cùng Tần Di, đây vẫn là chỗ áy náy trong lòng của Mag, cô ấy còn nhớ rõ thời gian mình rời đi, đứng ở đầu ngõ, gương mặt non nớt của Tần Di đứng xa xa nhìn xe của cô ấy rời đi, mắt đỏ cắn môi, lại một câu hết chỗ chê dáng vẻ ngang ngược.

Mag là một người tính tình nóng nảy, cô ấy cũng mặc kệ Tần Di nói cái gì ‌, đứng dậy đi phòng bếp đi rán bò bít tết.

Tình hình gia đình của cô ấy và Tần Di không khác nhau lắm, cũng là từ nhỏ không có mẹ, nhưng cha không tái hôn nữa, thời điểm ông ấy còn trẻ vì dốc sức cho Nam Dương, xem như cái người có công này, sau lại mệt mỏi cắt bỏ mạng lưới quan hệ không rõ để ý còn loạn cùa Tần gia, tự mình cầm cổ phần công ty, đi ra ngoài tự lập công ty, ông ấy vẫn mang theo con gái bên ngoài dốc sức làm, sau lại trằn trọc đi ra nước ngoài, Mag biết đoạn đường này cha thừa nhận cái gì rồi, đối với ông ấy nói gì nghe nấy.

Lần này, cô ấy đặc biệt trở về ủng hộ đại tiểu thư. Cô ấy phát hiện Tần Di thay đổi rất nhiều, Mag nghĩ tới lúc nhìn thấy cô, cô sẽ như trong điện thoại nặng nề không muốn trao đổi với người khác, nhưng vừa gặp mặt, Mag nhìn hào quang trong mắt cô, cả người đều ngây ngẩn cả người.

Tình bạn mặc tã giấy cùng nhau lớn lên là khác biệt.

Bất kể cách bao nhiêu năm, bất kể cách thiên sơn vạn thủy*, một cái ôm nhẹ nhàng, ôm hết gian nan vất vả khổ sở mấy năm nay.

*Nói người đi rất xa, qua nhiều núi nhiều sông.

Lúc rời đi, hai người vẫn là cô gái nhỏ không rành thế sự, gặp lại lúc đã là người đã trung niên ‌.

Mag không phải cô gái mới trước đây thích đánh nhau thích gây sự động một chút lại lột tay áo khi còn nhỏ, mà đại tiểu thư cũng không còn là cô gái mắt đỏ trong hẻm nhỏ.

Các cô đều thay đổi.

Trong phòng bếp, rất nhanh truyền đến mùi thơm của bò bít tết, tiếng "Xèo xèo" của thịt nướng rất mê người, trong tay đại tiểu thư trong tay kéo lấy một ly sữa, ngồi trên ghế, nhìn qua đêm tối ngoài cửa sổ.

Sao trên bầu trời óng ánh lóe sáng, như đá quý điểm đầy bầu trời màu đen, lóe lên lóe lên cực kỳ giống đôi mắt của Hiểu Hiểu cười tỏa sáng khi Hiểu Hiểu nhìn thấy cô.

Hiểu Hiểu......

Ban đêm thời điểm trong lòng luôn hiện lên nhớ nhúng, tay của đại tiểu thư xoa nhẹ vòng cổ ở trên cổ, ngón tay mảnh khảnh một lần lại một lần vuốt ve mặt dây chuyền Q1, trong mắt một mảnh tịch mịch.

Nếu chưa từng gặp được nàng, đại tiểu thư cũng sẽ không cảm thấy đêm tối dài đằng đẵng khó chịu như vậy.

Có lẽ là quá mức nhớ nhung.

Lúc sau đại tiểu thư đang chăm chú nhìn mấy phút, cư nhiên thấy được một bóng dáng quen thuộc.

Lòng của cô nhảy một cái, lập tức từ trên ghế đứng lên, không thể tưởng tượng nổi nhìn xem dưới lầu, đại tiểu thư thậm chí giơ tay lên, dụi dụi con mắt.

Một đoạn đường này không phải nói Hiểu Hiểu nhiều sốt ruột, nàng không có viết nghĩ đến đều cái giờ này, trên đường còn có thể phát sinh tai nạn giao thông, thế mà còn kẹt xe.

Chờ Hiểu Hiểu vội vàng đuổi tới dưới lầu, nàng ngược lại hòa hoãn một chút, không có đi lên gấp, Hiểu Hiểu từ trong túi lấy điện thoại di động ra, mở camera lên, chụp một tấm ảnh cho mình.

Bạn thân của đại tiểu thư, vẫn là một người con lai, vẫn là một người con lai xinh đẹp có tiền...

Nàng cũng không thể thua.

Mục Hiểu Hiểu nghĩ nghĩ, nàng lấy mái tóc đang xõa buộc lại, lại từ trong bọc lấy ra son môi, đối với cái miệng nhỏ nhắn anh đào của mình bôi bôi, lại cảm thấy sắc mặt này giày vò không được tốt cũng không lộ vẻ xinh đẹp của nàng, nàng dứt khoát ngồi xuống, từ trong túi bắt đầu lấy các loại đồ trang điểm ra bên ngoài, mascara, bút kẻ mắt, bút kẻ lông mày, phấn highlight, kem che khuyết điểm... Nàng giơ điện thoại, vô cùng nghiêm túc trang điểm.

Không cần phải nói, đây đều là cướp đoạt từ lão sư Trương.

Mục lão sư về một chuyến nhà hàng ma, Trương lão sư trong vòng một đêm về tới trước giải phóng ‌.

Đại tiểu thư ở trên lầu:............???

Mag rán bò bít tết ngon, thời điểm cười đi tới liền thấy hai tay Tần Di nắm lấy lan can, nhìn chòng chọc vào dưới lầu.

Rất ít gặp cô kích động như vậy, cho dù là thời điểm giằng co với cha ruột cũng không có.

Là xảy ra chuyện gì ‌sao?

Mag trong lòng nhảy một cái, cô ngay cả cái xẻng cũng không kịp buông xuống, mấy bước đi tới: "Tần?"

Tần Di đều không có nghe thấy cô ấy nói cái gì, không thể tưởng tượng nổi nhìn người ở dưới tầng, cô không phải đang nằm mơ chứ?

Không có trả lời, Mag thuận tầm mắt của cô nhìn xuống dưới, đã nhìn thấy Hiểu Hiểu sau cùng động tác mím môi, nàng thả tất cả đồ trang điểm vào trong túi, lại cúi đầu nhìn nhìn váy của mình, xốc lên một chút xíu, lộ ra bắp đùi tuyết trắng thon dài, một tay từ nhỏ hướng lên trên người xoa xoa một chút, hất tóc dài lên.

Đẹp đẹp.

Quá đẹp.

Có thể nháy mắt hạ gục hết thảy.

Mag:???

Hiểu Hiểu xuất ngựa, quả nhiên không giống người thường, còn không có gặp chính là lộ diện, đã muốn chuẩn bị khiến hai người phụ nữ ngây ngốc.

Nàng có chìa khoá, có thể trực tiếp mở cửa, nhưng vì lễ phép, Hiểu Hiểu vẫn ấn chuông cửa, thật đứng ở chỗ này giờ khắc này, nàng căn bản không khống chế được nhịp tim như sấm, nàng đã vài ngày không thấy đại tiểu thư, nếu như trong nhà không có người khác, nàng nhất định sẽ nhịn không được ngay lập tức đưa cô ôm đặt ở trên ghế sa lon mà hôn.

Chuông cửa mới vang lên một tiếng liền bị kéo ra.

Một phòng ánh đèn đổ ra, đại tiểu thư tựa như là chạy tới, ngay cả giầy cũng chưa đi, một cái tay cầm chốt cửa, không thể tưởng tượng nổi nhìn xem Hiểu Hiểu.

Hiểu Hiểu là muốn mỉm cười với cô, nhưng ánh mắt của nàng quá tốt, thấy được phía sau lưng đại tiểu thư có một người ôm con lai hai tay ở trước người đánh giá nàng.

Nụ cười nghẹn trở về, Mục Hiểu Hiểu học dáng vẻ lạnh lùng lúc trước của đại tiểu thư, hơi hơi vuốt cằm: " "Tần tổng."

Đại tiểu thư:???

......

Nàng vòng qua người của đại tiểu thư, đi vào.

Người không mời đến cửa.

Hiểu Hiểu ngửi mùi của bò bít tết trong phòng, cười: "Oa, thơm quá đi, các cô đang dùng cơm sao?"

Trong nội tâm nàng đều muốn tức đến nổ tung.

Tính cách của đại tiểu thư nàng có biết đến, cái này là quan hệ tốt biết bao chứ, lúc này nửa đêm còn có bé gái mồ côi quả nữ cùng một chỗ?Ôi, còn rán thịt bó bít tết, trong chốc lát sẽ lại uống rượu đỏ, đại tiểu thư có phải là cũng muốn hóa thân thành con mèo để người khác nhìn nàng một cái có bao nhiêu đáng yêu?

Mục Hiểu Hiểu quay người nhìn đại tiểu thư, trong mắt vòng quanh khí lạnh, đại tiểu thư lập tức bắt lấy tay nàng, đôi mắt nhìn nàng chằm chằm: "Hiểu Hiểu?"

Tay bị nắm lấy, lại dùng ánh mắt như vậy nhìn nàng, cái này nếu là đặt ở trên người lão sư Mục trước kia, khẳng định phải hóa thân thành ‌sói dã man bổ nhào.

Nhưng bây giờ không được, Hiểu Hiểu nhất định phải giữ vững, trong túi của nàng còn đặt ba tấm ảnh chụp "bên ngoài" của đại tiểu thư.

Mag ở bên cạnh nhàn nhạt hỏi: "Tần, đây là ai?"

Tần......

Chậc chậc chậc.

Thấy gọi như vậy.

Hiểu Hiểu hất tay đại tiểu thư ra, thản nhiên nhìn đại tiểu thư: "Di, cô ấy là ai?"

Đại tiểu thư:......

Mag nghe một tiếng "Di" này, nàng kinh ngạc đôi mắt trợn to, nhìn Mục Hiểu Hiểu từ trên xuống dưới: "Cậu còn có cháu gái lớn như vậy sao?"

Trách không được nhìn xem còn trẻ như vậy.

Mục Hiểu Hiểu:......

Tần Di:......

Hiểu Hiểu đến khiến cho đại tiểu thư bị vui sướng làm đầu óc choáng váng, nếu không phải trở ngại ở Mag, cô nhất định sẽ bổ nhào vào trong ngực nàng, rất tốt ôm nàng một cái.

Ngày bình thường, Mag rất có lực quan sát, nhưng hôm nay không biết thế nào, cô ấy chính là không đi, thậm chí còn mang hai phần bò bít tết bưng lên trên bàn tinh xảo, cô ấy một phần đặt ở trước mặt đại tiểu thư một phần.

"Sao em lại đột nhiên đã trở lại? Tại sao em cũng không nói một tiếng? Vừa rồi gửi Wechat cũng không trả lời?"

Đại tiểu thư căn bản không quan tâm đến bò bít tết, ngồi ở trên sô pha ánh mắt thẳng lăng lăng nhìn chằm chằm Hiểu Hiểu.

Cô gầy.

Thời gian mấy ngày không gặp, đại tiểu thư gầy rất nhiều, cằm đều nhọn lại, tóc dài cuộn lại, ngẫu nhiên lưu lại mang theo một cuộn sóng rất dịu dàng.

Mục Hiểu Hiểu chịu đựng kích động muốn đi hôn cô, vẻ mặt hờ hững nhìn nhìn bò bít tết ở trên bàn: "Em cũng đói bụng."

Nàng đứng dậy mặt nghiêm túc đi vào phòng bếp.

Đến trong phòng bếp, nàng rửa rau, còn đang dùng tay vuốt gương mặt của mình.

—— Mục Hiểu Hiểu, mày không chịu thua kém, trong đầu đừng suốt ngày đều là suy nghĩ này, mày đến đây chính là lên lớp đại tiểu thư, Không thể bị vẻ đẹp mê hoặc.

Trong phòng khách.

Đại tiểu thư nhìn bóng lưng Mục Hiểu Hiểu rời đi, đôi lông mày xinh đẹp của nàng hơi hơi nhíu lại, cảm giác nàng có tâm sự mà.

"Mag, cậu đi về trước."

"Mình không." Mag nũng nịu nhìn đại tiểu thư: "Mình không muốn đi, mình muốn nhìn một cái, cô ấy rất thú vị."

Người này có phải là người khiến Tần Di thỉnh thoảng khóe môi giương lên cười trộm không?

Tần Di:......

Một mình Hiểu Hiểu đủ để cho người ta đầu đau, hiện tại lại tới một Mag.

Nếu lão sư Mục nghĩ muốn khoe khoang tài năng, đây chính là khó lường, tiếng thái thịt "Cạch cạch cạch" vang lên, rất nhanh hấp dẫn Mag.

Mag ở nước ngoài nhiều năm như vậy, đã thành thói quen đơn giản bò bít tết Hamburger thịt nướng loại thức ăn nhanh này, hiện giờ bị đầu bếp Trung Hoa Mục Hiểu Hiểu vẻ mặt hung hăng.

Dao nhanh chỉ nhìn thấy bóng trắng đang nháy, ngọn lửa màu lam nổi lên, đầu bếp Mục quấn tạp dề lên, xào rau, lật thìa, ngọn lửa, xoay eo.

Một loạt động tác xuống tới.

Mag hiểu được khiêu khích của nàng, cô ấy cười như không cười nhìn Mục Hiểu Hiểu, nhìn nàng từ trên xuống dưới.

Cô ấy thật không ngờ, Tần Di sẽ thích một người nhỏ bé như này.

Thật là xinh đẹp, dáng người là đỉnh cấp, mà lại đôi mắt kia sinh ra rất dụ dỗ, sẽ câu dẫn người, thể lực không tệ, vừa thấy ở trên giường cũng là kiểu rất lợi hại.

Hiểu Hiểu là dựa theo khẩu vị của đại tiểu thư mà làm, nàng xào một củ khoai tây nhỏ, còn làm canh một vạn lá sen, xào một phần cơm chiên trứng thơm ngào ngạt.

Tất cả đều khéo léo trang trí ở bàn, đặt ở một cái khay đi ra.

Đại tiểu thư tựa ở trên ghế sa lon, mặt mày đều giãn ra, chỉ cần thấy được Hiểu Hiểu, lòng của nàng liền không tự chủ buông lỏng.

Vừa vặn, bò bít tết của Mag khiến cô không đói bụng, cô có thể ăn đồ của Hiểu Hiểu làm, sau đó đưa Hiểu Hiểu bò bít tết ăn.

Đại tiểu thư đã tính toán tốt, Mục Hiểu Hiểu lách qua cô đi tới trong nhà ăn, đem đồ ăn hướng bàn ăn bên trên vừa để xuống, chính nàng vểnh chân lên bắt chéo, cười tủm tỉm bắt đầu ăn.

Đại tiểu thư:???

Mag nhìn Tần Di một chút, lại nhìn nhìn Mục Hiểu Hiểu, cô ấy nghĩ thầm, đây có phải hay không người luôn làm cho Tần tổng không hiểu ra sao mà cười trộm, luôn như là người đi vào cõi thần tiên?

Mang theo một phần thăm dò và tâm tư khẳng định, Mag tiện tay cầm lấy một một phần văn kiện vừa mới vẽ bản thảo trước đó lên, xích lại gần Tần Di: "Tần, cậu nhìn nơi này, mình không hiểu được, nói xong cái này mình sẽ trở về."

Đối với công việc, đại tiểu thư rất nghiêm túc, cô lấy tới chăm chú nhìn.

Mag cố tình tới gần cô, thân hình của nàng đặc biệt khác biệt, phía trên là kiểu loại có thể ngạo mạn xưng bá, cô ấy dán sát Tần Di, một tay còn vuốt vuốt một chòm tóc, ánh mắt cố ý mập mờ kéo dài rơi vào trên người nàng.

Đại tiểu thư nhìn chằm chằm văn kiện, tuy rằng Mang người này tính tình không tốt, tính cách cũng khác biệt với người bình thường, không theo lẽ thường ra bài, nhưng ‌là bởi vì từ nhỏ đi theo cha mưa dầm thấm đất, rất có thể nắm bắt biến hóa mưa gió thương trường.

Những năm này, cha của cô ấy cũng dốc hết sức đẩy cô đi lên, có cô ấy ở bên cạnh, Tần Di cũng cảm giác cơ thể nhẹ không ít.

Đại tiểu thư nhìn nhìn văn kiện, lại giương mắt nhìn nhìn Mag, thản nhiên trình bày suy nghĩ của mình, lập tức đem trong tay văn kiện đặt ở một bên.

"Cậu đi đi."

Thật chính là một chút tình cảm đều không giữ lại đâu.

Hiện tại tâm tư của cô đều ở trên người Hiểu Hiểu, cái gì đều nhìn không được.

Mag bĩu môi: "Xin chào tuyệt tình nhé."

Lão sư Mục ở bên cạnh đã nhìn hình ảnh một màn hồ ly tinh câu dẫn trí thực này biểu cảm của nàng không tốt lắm, lúc Mag đứng dậy, nàng đột nhiên mở miệng: "Chị là bạn thân của đại tiểu thư sao?"

Mag thân mình cứng lại, cô ấy đối diện với ánh mắt nhướng mày của Mục Hiểu Hiểu: "Đương nhiên rồi." Cô ấy nhìn Mục Hiểu Hiểu nhìn từ trên xuống dưới: "Cô muốn gì?"

Tốt rồi.

Mục Hiểu Hiểu đứng dậy, nàng đi tới bên người của đại tiểu thư, đặt mông ngồi xuống.

Nàng ngồi không phải ghế sô pha, mà là trên đùi của đại tiểu thư, thoáng một cái, thiếu chút nữa ép cái chân không được tốt của đại tiểu thư ép gãy.

Mục Hiểu Hiểu một tay ôm cổ Tần Di, ánh mắt cười tủm tỉm nhìn cô, một tay kia vuốt mặt cô, một chữ vừa phun nhẹ giọng nói: "Đại tiểu thư, em cho chị thêm một cơ hội, chị nói cho chị ấy biết, em là ai."