Cảm Giác Khi Hai Ta Gặp Nhau

Chương 47: Xử lí nhà họ Lãnh



Qủa nhiên sáng hôm sau dậy là cả thân thể đều đau nhức không đứng nổi. Bản thân cô cũng bất mãn nhưng nghĩ lại chuyện tối qua anh và cô ở trong phòng tắm thì lại ngại ngùng cô thì chỉ biết trách móc anh.

- Lục Khải Huy tên xấu xa nhà anh!! Biến thái khiến người ta không xuống được giường thế này thì làm sao mà đi làm được đây.

- Bà xã đang trách anh hả? Em yên tâm hôm nay anh sẽ xin nghỉ cho em, việc của em là cứ hưởng thụ ở nhà chăm sóc thân thể. Hôm qua mới làm có hai lần mà em đã mệt lả ra rồi xem ra cần phải bồi bổ cho em.

Cô vừa trách anh xong thì anh đã đi vào còn cầm theo một bát cháo quẩy nóng hổi để tạ lỗi vói cô. Nhìn thấy bát cháo nóng tâm tình cô cũng tốt lên phần nào.

- Lần này tạm tha cho anh. Bây giờ anh…anh bế em vào nhà vệ sinh để…để em vệ sinh cá nhân.



Vì hôm qua mới vận động kịch liệt nên hôm nay cô được nghỉ ở nhà một ngày mà không cần bận tâm đến công việc. Nhưng như thế này cũng rất là chán nên cô đã nài nỉ anh để Cố Tĩnh Hy nghỉ một ngày mà không bị trừ lương.

Còn anh thì hôm nay đã không đến thẳng chỗ làm mà đi vào trại giam nơi Lãnh Dao Dao đang bị tạm giam giữ chờ ngày xét xử.

- Hôm nay gọi cô ra đây, chắc hẳn cô cũng biết?

- Tôi cần gì phải biết chứ? Tôi không tin khi anh làm như vậy với bố tôi thì bố tôi sẽ không để yên cho anh đâu.

- Cô nên nhớ rằng thương trường như chiến trường, vì vậy một đất nước chỉ có một vua chứ không thể có hai vua, cô đã dám đắc tội với người của tôi thì cô cũng nên sớm chuẩn bị tinh thần bị hủy hoại đi.

Nói xong anh bỏ đi mà không để cho Lãnh Dao Dao kịp tiêu hóa những lời anh nói. Mãi đến khi không còn bóng người anh ở đây thì cô ta mới hiểu rằng ý của anh là muốn người nhà phải chịu sự ô nhục của đất nước này. Trung Quốc chính là thị trường rộng lớn nếu như không có anh thì cho dù bố cô ta có làm quan to chức lớn thì cũng không thể thuận lợi trên con đường chính trị này. Thế này chẳng khác nào chính tay cô ta đã tự hủy hoại đi con đường của bố cô ta.

Rất nhanh chuyện nhà họ Lãnh đã được đồn ra. Con gái thì đi tù, bố thì tham ô hối lộ mới được như ngày hôm nay còn mẹ thì dính tội bất hiệu có mẹ già ở nhà bỏ bê không chăm sóc. Coi như sự nghiệp nhà họ Lãnh đến đây là

kết thúc.

- Woa xem ra Lục Khải Huy nhà cậu làm việc rất nhanh gọn lẹ nha. [Lúc này cô đang ở nhà xem tivi cùng với Thẩm Nhã Tịnh và Cố Tĩnh Hy.]

- Phải đó nói như thế này chẳng phải là diệt con đường cuối cùng của họ rồi sao? [Cố Tĩnh Hy thấy tội cho Lãnh gia.]

- Nhưng mình thấy cô ta nhận vậy cũng rất là xứng đáng mà. Xem xem cả gia đình đều bại hoại như nhau đúng là bố mẹ nào thì con nấy mà. Cũng may ông xã cậu đã tống cô ta vào tù không thì mình sẽ đi đánh cô ta một trận hả dạ. [Thẩm Nhã Tịnh nhìn là đã không ưa Lãnh Dao Dao rồi.]

- Thôi được rồi hai cậu đừng bận tâm đến cô ta nữa. Lại đây ăn chút trái cây đi. [Hạ Tiều Mạt vừa hay mang ra chút trái cây cho hai người không với tính cách như bà tám của Thẩm Nhã Tịnh chắc sẽ tám mãi không xong mất.]

- À mà nè, Tiểu Mạt sao hôm nay lại nghỉ không đến công ty vậy còn gọi cả tụi mình qua nữa. [Cố Tĩnh Hy và Thẩm Nhã Tịnh đều tò mò lí do cô mời họ đến đây.]

- Ặc…cái này…cái này… [Hạ Tiểu Mạt không thể nói được là hôm qua xảy ra chuyện rất xấu hổ không thể nói với hai người họ được.]

- Thôi không cần phải hỏi cậu nữa nhìn cái mặt này là biết rồi. Hihiii có phải là làm cái đó đó không? [Thẩm Nhã Tịnh là người bạn chơi thân với cô nhất đương nhiên là phải hiểu cô rồi.]

*Bùm* ai đó hãy cho cô cái lỗ để chui xuống được không? Tất cả tại anh hết không đúng cũng có một phần do cô mới đúng. Nếu không phải vì hôm qua tâm trạng không được tốt thì đã không làm ra loại chuyện này rồi.

- Ồ…ra là vậy. [Bây giờ cả Cố Tĩnh Hy nhìn mặt cô cũng hiểu ra chuyện ‘đó đó’ là gì.]

- Vậy Tiểu Mạt cái đó cậu thấy phương diện đó của ông xã cậu thế nào? [Cả Cố Tĩnh Hy và Thẩm Nhã Tịnh đều rất tò mò về phương diện kia.]

- Thì…thì cũng đư…được.

- Chỉ là được thôi sao? Có thật vậy không? Hay là tụi mình gọi cho anh ta kiểm tra anh ta xem.

- Không…không cần đâu.

- Vậy ra em nghĩ ông xã em phương diện kia là ‘được’ sao?

Giọng Lục Khải Huy vang vào từ cửa. Vốn dĩ hôm nay muốn về sớm với cô ai ngờ khi bước vào nhà thì nghe thấy cuộc đối thoại của ba cô nàng này. Và câu trả lời của cô đã làm cho lửa giận phừng phừng.

- Ách…Lục Khải Huy ý…ý em là..là không phải vậy.

- Tiểu Mạt, cái đó…tụi mình về trước nhé. Tạm biệt.

Nói rồi Thẩm Nhã Tịnh và Cố Tĩnh Hy cầm túi xách chạy đi. Họ biết nếu còn ở đó chắc chắn sẽ phải hứng chịu những điều không nên thấy từ người đàn ông lạnh lùng Lục Khải Huy đó.