Cận Thân Bảo Tiêu

Chương 576: Sự trả đũa điên cuồng! (1+2+3)!



Lâm Bảo Nhi không ngờ sau khi Diệp Thu đến đây, câu đầu tiên là hỏi cô tình hình thế nào, lập tức có cảm giác được tín nhiệm theo kiểu kẻ sĩ chết vì người tri kỉ, cái suy nghĩ bực bội do tối qua Diệp Thu không đưa cô ra ngoài "đi dạo" bỗng chốc biến đâu mất tăm mất tích.

Lâm Bảo Nhi sắc mặt phẫn nộ, khuôn mặt nhỏ nhắn như muốn khóc, hai tay nắm chặt nắm đấm, cứ như người bị ức hiếp hôm nay là cô vậy.

Hắng giọng một cái, xắp xếp lại từ ngữ câu cú, Lâm Bảo Nhi đang định phát huy sở trường ngôn ngữ trời phú của mình để thuật lại sự việc hôm nay thì Diệp Thu liền bổ sung thêm một câu: "Đừng phóng đại quá, cứ sự thực mà nói".

Lúc Diệp Thu nhìn thấy cái trạng thái lúc đó của Lâm Bảo Nhi, là biết ngay cô có khả năng sẽ phóng đại một chút chuyện nhỏ ngày hôm nay lên gấp mười lần là ít.

Nhiễm Đông Dạ bị người ta nhìn nhiều một chút, nó chắc chắn sẽ nói là có người giở trò sàm sỡ. Còn nếu Nhiễm Đông Dạ bị người khác chạm phải một cái, vậy thì còn căng hơn, nó nhất định sẽ nói với mình: Diệp Thu, có kẻ sờ vào ngực của Đông Nhi tỉ tỉ, quả thực quá đáng hận, anh đi làm thịt hắn đi, không giết không được.

"Ơ….". Lâm Bảo Nhi nuốt những lời sắp nói ra lại, nước mắt suýt chút nữa cũng vì bị nghẹn mà trào ra.

Sau đó cô chỉ vào mặt Diệp Thu, nói: "Diệp Thu chết tiệt, anh có muốn nghe không? Không nghe thì thôi, em chả thèm nói nữa, có lúc nào em không nói thật không? Anh mới là một tên lừa đảo, suốt ngày nói dối, rõ ràng là ra ngoài làm việc khác, còn lừa mọi người nói là đi tản bộ. Ngụy quân tử….đúng là tiểu nhân, hừm".

Tổng giám đốc của công ty Hoa Thanh là MAICHE bước lên trước bắt tay với Diệp Thu và Tây Môn Hướng Đông, vừa cười vừa nói: "Chuyện này tôi cũng là có trách nhiệm, là tôi không chuẩn bị tốt công tác an toàn cho Đông Nhi. Tôi đã đề xuất kháng nghị kịch liệt với công ty giải trí Mạch Hòa, nếu như họ không có lời xin lỗi về việc này, tôi sẽ truy cứu trách nhiệm trước pháp luật với họ…..Các vị, chỗ này không thích hợp để nói chuyện, chúng ta đến phòng khách để bàn bạc?".

MAICHE là người bản địa Hongkong, phấn đấu nhiều năm trong ngành giải trí, trước đó từng làm quản lí cấp cao của công ty giải trí Anh Hoàng và Thiên Không. Cũng là vô cùng có tiếng tăm trong làng giải trí. Lần này Nhiễm Tinh Thần vì muốn lăng sê em gái mình nên đã dùng số tiền lớn để mời ông ta đến làm tổng giám đốc.

MAICHE trước đó hoàn toàn không ông hi vọng gì về một công ty vừa mới thành lập không lâu, mà còn là chỉ kí hợp đồng với một nghệ sĩ. Đợi đến nhi ông ta bàn bạc một lượt với người phụ nữ đẹp đến mức hết thuốc chữa đó, liền lập tức nhảy ra khỏi Anh Hoàng, chuyên tâm vào quản lí Hoa Thanh.

Dựa vào những mối quan hệ và nguồn vốn khổng lồ mà người phụ nữ đó cung cấp. Công ty giải trí Hoa Thanh phát triển với tốc độ cực nhanh. Hiện giờ những nghệ sĩ lão làng có sức hiệu triệu thị trường ở dưới chướng của Hoa Thanh có đến mười mấy người, còn những người có tiềm lực mới kí hợp đồng thì đạt đến hơn 70 người.

Album đầu tiên của Nhiễm Đông Dạ được công ty sản xuất có doanh thu hơn 1 triệu đĩa càng là thu được thành tích kinh người. Đánh bại cả tin đồn về album "Gặp gỡ mùa đông" của RTHK. Cuối năm còn là đánh bại cả một số thiên hoàng thiên hậu trong làng giải trí. Trở thành người đạt được giải mười bài hát vàng hay nhất thập niên, cũng là nghệ sĩ mới nổi xuất sắc nhất của năm ngoái.

Cuối năm ngoái, bởi vì sự tồn tại của Nhiễm Đông Dạ, công ty giải trí Hoa Thanh trở thành công ty giải trí mới nổi được làng âm nhạc giải trí cả nước quan tâm chú ý nhất.

Cày sâu cuốc bẫm hơn một năm trời, thành quả thu được là nhiều vô số. MAICHE tin tưởng rằng, chỉ cần bản thân ông ta tiếp tục nỗ lực, quản lí kinh doanh một cách có hiệu quả, thì tiềm lực phát triển của Hoa Thanh có thể nói là không gì có thể đong đếm được. Kể cả là vượt qua các công ty giải trí lâu đời như Anh Hoàng, Thiên Không cũng là rất có hi vọng.

Cần phải biết, làng giải trí Hongkong những năm gần đây gặp phải "trào lưu lạnh", bất luận là doanh thu đĩa nhạc hay là vé trình chiếu phim, đều mất đi sức hiệu triệu của nó. Đặc biệt Hongkong – nơi được gọi là "Holywood của châu Á" sau sự xuất hiện theo kiểu núi lửa phun trào của những bộ phim xuất sắc thập niên 70, 80, thì rất nhiều năm sau đó cũng không có thêm được bộ phim nào đặc sắc cả.

Ngoài hai bộ phim và bộ do An Lí đạo diễn là thành công ra, thì gần như là không có bộ phim nào có số lượng vé bán cao cả. Cũng chỉ là có đại lục liên tiếp có những tiếng nổ lớn, bộ phim được đầu tư với số vốn ít của Lưu Đức Hoa thu được thành công cả về doanh thu vé bán lẫn tiếng tăm, hiệu ích kinh tế mà những tiết mục giải trí đem lại càng là dùng tiền tỉ để tính.

Cho nên, đối với một người đến từ đại lục, có khả năng phát triển vô hạn như Nhiễm Đông Dạ, MAICHE lúc nào cũng là xem như con đẻ của mình mà yêu quý bảo vệ.

Nhưng ngay lần đầu tiên đến Hongkong để giới thiệu album mà đã gặp phải vấn đề như thế này, làm cho MAICHE cảm thấy rất tức giận, cũng khổ não không biết làm thế nào để giải thích với người phụ nữ quyến rũ, quyết đoán và sắc xảo đó.

MAICHE cũng không biết Diệp Thu và Tây Môn Hướng Đông có thân phận như thế nào, nhìn nhìn phong thái của hai người này, cùng thái độ của Nhiễm Đông Dạ và những cô gái khác với họ, ông ta cảm thấy lai lịch của họ chắc không tầm thường. Mọi người cứ đứng ở cửa phòng làm việc như vậy, tất nhiên sẽ thu hút sự chú ý của các nhân viên quanh đó.

Chuyện này tạm thời không được để cho các phương tiện truyền thông biết, nếu không chỉ sợ Nhiễm Đông Dạ sẽ bị cuốn vào một trận phong ba bão táp với những lời đồn đại bêu giếu.

Nếu như để đám phóng viên giải trí của Hongkong đó vào cuộc, sợ là tin đồn cỡ nào họ cũng dám viết ra.

Những tin tức kiểu như là , , <Đôi tình nhân cãi nhau, hiện trường phỏng vấn, Nhiễm Đông Dạ từ chối động tác thân mật của CORA>…sẽ được đăng tải cứ gọi là đầy đủ trên các mặt báo và phương tiện thông tin đại chúng.

Cũng hết cách, ai bảo hiện giờ là nền kinh tế nhãn cầu chứ?

Dưới sự dẫn đường của MAICHE, cả đám người tiến vào trong một văn phòng làm việc rộng rãi sang trọng. Sau khi MAICHE mời mọi người ngồi xuống, đang định đi rót trà thì bị Diệp Thu cản lại.

Diệp Thu khua khua tay, nói: "Uống trà thì cứ miễn đi, nói xem nào, rốt cuộc là có chuyện gì vậy?".

Diệp Thu là có ý kiến về MAICHE, một nghệ sĩ của công ty bị người ta ức hiếp, thì người lãnh đạo công ty cần phải chịu trách nhiệm.

MAICHE ngồi xuống mép ghế sôpha, nói: "Hôm nay là ngày Đông Nhi giới thiệu album mới tại quảng trường Trung Hoàn, trong bảng xắp xếp thời gian, chúng tôi cũng đã cố gắng tránh khả năng chạm mặt với nghệ sĩ khác. Chỉ là không ngờ, CORA vừa khéo cũng đang tham gia một buổi lễ công bố sản phẩm mới của một hãng đồng hồ ở đó".

Diệp Thu lập tức hiểu ra vấn đề, chuyện này chắc chắn có liên quan đến tên CORA này, hỏi: "CORA là ai?".

Hắn bình thường cũng không quan tâm chú ý lắm đến các tin tức của làng giải trí, vì để đọc các thông tin về Nhiễm Đông Dạ, hắn mới thỉnh thoảng lật tờ báo sang mục tin tức giải trí. Nếu như MAICHE nói ra tên tiếng Trung của người này, có lẽ hắn còn có thể có chút ấn tượng, còn về cái tên CORA này, hắn không hề nhớ là đã nghe ở đâu.

MAICHE kinh ngạc nhìn Diệp Thu một cái, tuy ông ta nghi hoặc tại sao hắn đến CORA cũng không biết là ai, nhưng vẫn là giải thích, nói: "Nghệ danh của CORA là Lí Phác Hiền (theo cách dịch âm của TQ thì cái tên này giống với tên Hàn Quốc: Lee Bun Choo)".

"Người Hàn Quốc?". Diệp Thu lạnh lùng hỏi.

"Không phải, hắn là người Trung Quốc". Nhiễm Đông Dạ nói.

"Sao lại lấy tên của một người Hàn Quốc vậy?". Diệp Thu hỏi.

"Có lẽ là do trào lưu âm nhạc và phim ảnh Hàn Quốc gần đây quá sôi động, xuất phát từ vấn đề tuyên truyền, công ty giải trí của hắn mới đặt cho hắn cái tên này". Nhiễm Đông Dạ vừa cười vừa trả lời. Cái lão này, dựa vào cái tên thôi mà dám đoán bừa quốc tịch, đúng là rất dễ thương.

Diệp Thu gật gật đầu, tỏ ý ra hiệu là đã hiểu. Hắn biết, thông thường khi kí hợp đồng vào các công ty giải trí, công ty đều sẽ đặt nghệ danh cho nghệ sĩ của mình. Lưu Đức Hoa tên thật là Lưu Phúc Vinh, còn Thành Long thì tên thật là Trần Cảng Sinh.

Những cái tên đó là xuất phát từ nhu cầu của hình tượng nghệ sĩ, đồng thời cũng là có ý nâng tầm của nghệ sĩ lên. Một cái tên hay là điều vô cùng quan trọng, có một số công ty khi đặt tên cho nghệ sĩ mới có tiềm lực của mình, thậm chí còn là mời thầy phong thủy về để xem hoàng lịch.

"Xin lỗi, ông tiếp tục đi". Diệp Thu nói với MAICHE.

"CORA là minh tinh thần tượng nổi nhất hai năm vừa rồi ở đại lục, không chỉ là trong phạm vi đại lục, ở Hongkong, Đài Loan, thậm chí là Nhật Bản và Hàn Quốc đều rất có sức thu hút. Những bộ phim mà anh ta đóng chính như , , và đều rất được công chúng yêu thích, tỉ lệ khán giả đón xem cũng là cực cao".

Nhìn Nhiễm Đông Dạ đang ngồi ở một góc ghế sôpha đang im lặng không nói lời nào, ông ta cảm thán nói: "Khi buổi giới thiệu album mới của Đông Nhi kết thúc, liền có các phóng viên hiện trường đề nghị hai người cùng tham gia một buổi phỏng vấn ngắn. Xuất phát từ mục đích tạo thanh thế cho album mới, tôi với Đông Nhi bàn bạc một hồi, vẫn là quyết định nhận lời mời phỏng vấn này của họ".

"Vốn dĩ tất cả đều thuận lợi, những câu trả lời thông minh và hình tượng khỏe mạnh xinh đẹp của cô ấy thu được ấn tượng tốt của các phóng viên. Chỉ là khi đến khâu kết thúc phỏng vấn, các phóng viên tiến hành chụp ảnh, CORA đã chủ động giơ tay ra ôm vào eo của Đông Nhi. Đông Nhi đã từ chối động tác thân mật này, né tránh cái ôm của hắn".

"CORA cảm thấy Đông Nhi làm hắn mất mặt trước báo giới. Cho nên….cho nên anh ta đã nói một câu rất là khó nghe".

MAICHE do dự hồi lâu, ông ta vẫn là không có cách nào nói ra được lời tên CORA này đã nói. Khi ông ta nói đến đoạn CORA muốn giơ tay ra ôm eo của Nhiễm Đông Dạ, thì trên mặt người đàn ông trẻ tuổi trước mặt này đã bắt đầu hằm hè nhìn rất khủng khiếp. Nếu như nói câu nói đó ra, hắn còn không là đập phá cả căn phòng này?

"Hắn ta đã nói gì?". Diệp Thu lạnh lùng hỏi.

Cả đám đông ngơ ngác nhìn nhau, không có ai trả lời.

Nhiễm Đông Dạ thấy Diệp Thu vì mình bị ấm ức mà tức giận, trong lòng cảm thấy rất hạnh phúc.

Cũng không cảm thấy ấm ức nữa, mà ngược lại có thể nhìn thấy biểu hiện này của Diệp Thu, cô cảm thấy rất vui, vừa cười vừa khuyên giải, nói: "Diệp Thu, không sao đâu. Ngành này chính là như vậy, chắc chắn sẽ gặp phải những lời lẽ như thế. Em quen rồi, không sao đâu mà. Bận đến tận bây giờ vẫn chưa kịp ăn bữa trưa, chúng ta không nên vì chuyện này mà làm ảnh hưởng đến bữa ăn. Mọi người đều đói bụng chưa? Đi nào, tôi mời".

"Nói rõ mọi chuyện đã". Diệp Thu khua khua tay, dịch ánh mắt sang mặt Lâm Bảo Nhi, nói: "Bảo Nhi, hắn ta đã nói gì với Đông Nhi tỉ tỉ của em vậy?".

"Tại sao em phải nói với anh?". Lâm Bảo Nhi né tránh ánh mắt của Diệp Thu, nói một cách bất mãn.

"Xem ra, anh phải thu hồi lại món quà đã tặng em rồi đây". Diệp Thu nói một cách uy hiếp. Bất luận là Bảo Nhi có nói hay không, hắn cũng phải lấy lại khẩu súng con trong cặp súng đoạt hồn mẫu tử đó. Súng ở trong tay phần tử bạo lực như Lâm Bảo Nhi, Diệp Thu quả thực là không yên tâm chút nào.

"Không được, anh hứa là tặng cho em rồi". Lâm Bảo Nhi kêu lên.

"Anh hứa tặng cho em lúc nào vậy?". Diệp Thu hỏi ngược lại.

"Lúc ngủ, anh nói lúc đang nằm mơ".

"(^_^!!)….Nếu như em nói cho anh chân tướng sự việc, món quà đó tạm thời cứ để chỗ em". Diệp Thu không thích lằng nhằng với Lâm Bảo Nhi ở chỗ này, bắt đầu chơi bài dụ dỗ.

"Được". Lâm Bảo Nhi nhìn Nhiễm Đông Dạ, làm ra vẻ đáng thương, nói: "Đông Nhi tỉ tỉ, em nói nha. Chị cũng nhìn thấy rồi đấy, là Diệp Thu ép em, em rất đau khổ, cũng không biết làm thế nào".

Nhiễm Đông Dạ cười khổ, vuốt ve khuôn mặt của Lâm Bảo Nhi, nói: "Chị không nhìn thấy em đau khổ và không biết làm thế nào ở chỗ nào cả. Chị chỉ nhìn thấy một con quỷ nhỏ hám lợi thôi, anh ấy mua chuộc em bằng món quà gì vậy?".

"Không thể nói với chị". Lâm Bảo Nhi vội vàng lắc đầu, cô mới là không ngốc, nếu như nói chuyện Diệp Thu tặng súng cho cô ra, mấy chị ấy cũng muốn thì biết làm thế nào.

"Nhanh nói đi, hắn rốt cuộc là đã nói gì". Diệp Thu thúc giục, nói. Cái cảm giác bị người khác nhử nhử kiểu này đúng là làm hắn rất không thoải mái.

"Hắn nói……em nói tục có phải là rất không thục nữ?". Lâm Bảo Nhi thè thè lưỡi ra, nói một cách xấu hổ.

Diệp Thu nhớ lại cảnh tượng lúc hắn đưa Bảo Nhi đến Thâm Quyến, lúc đó Bảo Nhi có chửi tên bốn mắt là: "Tao đ… con mẹ mày". Cô ấy lúc nào thục nữ nhỉ?

"Nếu như em còn lằng nhằng, anh sẽ thu lại quà ngay bây giờ đấy". Diệp Thu nói.

"Cũng chỉ là một con điếm mà thôi, giả vờ thanh cao cái gì chứ".

Lâm Bảo Nhi vừa nói xong, bầu không trí trong phòng lập tức như ngưng đọng, giống như là khí lạnh từ đâu tràn đến, tất cả những vật thể sống đều bị đóng băng.

Ai nấy sắc mặt đều là nét phẫn nộ, mặc dù Nhiễm Đông Dạ đã điều chỉnh tốt trạng thái tâm lí của mình, nhưng khi một lẫn nữa nghe thấy câu nói này, cũng là mặt lạnh như băng tuyết.

Con điếm? Đó là sự sỉ nhục lớn nhất đối với phụ nữ.

Sắc mặt của Tây Môn Hướng Đông cũng biến thành nặng nề, trong lòng hắn khẽ than thở, chuyện lần này chắc là căng đây, có một số người ya, không biết trời cao đất dày mà làm một số những chuyện quá sức ngu xuẩn.

MAICHE chỉ cảm thấy nhịp hô hấp của mình trở nên rối loạn, trong phòng vẫn là mấy người đó, nhưng không biết tại làm sao, ông ta lại có cảm giác không có sự an toàn. Giống như là ở góc phòng đang có một con rắn hổ mang vô cùng khủng khiếp đang ẩn nấp, mà con rắn đó lúc nào cũng có thể lao ra cắn một cái vào người ông ta.

Sau khi Lâm Bảo Nhi nói xong, thấy mọi người đều là im lặng, cô mới thẽ thọt giải thích: "Đấy không phải là em nói đâu nha, là tên CORA đó nói, quá đáng hận. Diệp Thu, anh đi thiến hắn đi, có được không?".

Ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn vào mặt Diệp Thu, chờ đợi sự phản ứng của hắn.

Nét hung tợn của Diệp Thu khẽ lóe lên, những sợi cơ trên mặt hắn co giật một cái, rất nhanh sau đó khôi phục lại sự bình tĩnh.

Nhiễm Đông Dạ khẽ than một hơi trong lòng, thái độ bình tĩnh đó của Diệp Thu làm cho cô cảm thấy có chút thất vọng.

Tây Môn Hướng Đông trừng mắt lên với em gái Tây Môn Thiển Ngữ của mình, hỏi: "Em chẳng phải là cũng có mặt sao? Tại sao không ngay lúc đò đòi sự công bằng lại cho Nhiễm tiểu thư?".

Trong lòng của Tây Môn Hướng Đông, việc ra sức chăm sóc và quan tâm đến Diệp Thu và những người phụ nữ của anh ta là một nhiệm vụ vô cùng quan trọng. Hôm nay bản thân hắn còn đảm bảo một cách chắc chắn rằng sự an toàn của họ sẽ không có bất kì vấn đề gì. Không ngờ lại để xảy ra việc Nhiễm Đông Dạ chịu ấm ức ở đất Hongkong này, điều đó làm Tây Môn Hướng Đông lo lắng cảm giác tốt của Diệp Thu về hắn sẽ mất đi.

Nếu như là vì chuyện này mà làm sinh ra sự xa cách với Diệp Thu, thì tất cả sự nỗ lực mà hắn cố gắng trước đây và căn biệt thự hắn cung cấp cho họ hôm nay chả phải là quá lãng phí sao.

Tây Môn Thiển Ngữ liếc nhìn Diệp Thu một cái, sau đó nói một cách tủi thân: "Lúc sự việc xảy ra, em hoàn toàn không biết gì. Đông Nhi tỉ tỉ, tỉ ấy…..giấu giếm rất kín, mọi người hoàn toàn không phát hiện ra nét mặt tỉ ấy có gì khác thường. Sau khi phỏng vấn kết thúc mọi người quay vào xe, khi người trợ lí bên cạnh Đông Nhi tỉ tỉ báo cáo chuyện này thì em mới biết được tình hình. Em muốn quay lại tìm tên CORA tính sổ, nhưng bị Đông Nhi tỉ tỉ chặn lại."

"Chuyện này không liên quan gì đến Thiển Ngữ cả". Diệp Thu khua khua tay, nói.

Tây Môn Thiển Ngữ bỗng cảm thấy ấm áp trong lòng, nhìn Diệp Thu với ánh mắt đầy tình ý, không nói gì.

Diệp Thu nhìn Nhiễm Đông Dạ, ánh mắt dịu dàng và bình tĩnh, hỏi: "Trước đây em có xích mích gì với CORA không?".

Nhiễm Đông Dạ nghĩ ngợi một lát, nói: "Chắc cũng không được xem là xích mích. Trước đây lúc em cho ra album mới, hắn cũng là đang quảng cáo cho album mới của mình. Có một bài hát có ý cảnh là tương tự nhau, hồi đó fan hâm mộ hai bên đã đấu khẩu với nhau rất kịch liệt. Chỉ là em và hắn đều không tỏ thái độ gì, chuyện đó cũng cứ thế qua đi".

MAICHE đứng ở bên cạnh bổ sung thêm một câu, nói: "Còn một chuyện nữa, có lẽ đây mới là nguyên nhân chủ yếu" .

"Là chuyện gì?". Diệp Thu hỏi. Hắn muốn hiểu rõ sự việc, sau đó mới có thể có được sự phán đoán đối với mức độ ác liệt của chuyện lần này.

Kết quả được phán đoán ra, cũng chính là quyết định vận mệnh của CORA.

Thậm chí là tính mạng của hắn.

Hắn biết những sự việc phỉ báng đả kích lẫn nhau trong làng giải trí là có rất nhiều, nhưng hắn không hi vọng những chuyện như vậy xảy ra với người phụ nữ của hắn.

"Lần trước khi công ty tìm nhân vật nam chính cho MV , vốn dĩ công ty cũng liệt CORA vào danh sách người được mới, đồng thời còn bước đầu có nói chuyện với người quản lí của anh ta. Sau đó thì Đông Nhi lựa chọn một người mới, cho nên chúng tôi đã từ chối CORA". Nói đến đây MAICHE đột nhiên trừng mắt lên nhìn Diệp Thu.

Ông ta cuối cùng cũng hiểu ra người thanh niên trẻ tuổi này sao lại nhìn quen quen như vậy,hóa ra anh ta chính là nhân vật nam chính trong MV của Nhiễm Đông Dạ.

Bởi vì, trong MV thì hắn đã được trang điểm thêm, mà còn là mặc kiểu áo khoác ngoài đồng phục học sinh giống như trong các phim thần tượng của Hongkong, Đài Loan, hoàn toàn khác biệt với cách ăn mặc kiểu công tử con nhà giàu hiện giờ. Còn nữa do ông ta lại là đang đau đầu không biết làm thế nào để giải quyết vấn đề xảy ra ngày hôm nay, do đó không nhận ra được hắn.

Diệp Thu nhìn nét mặt của ông ta, biết là ông ta đã nhận ra mình là nhân vật nam chính trong MV đó. Đường Quả và Lâm Bảo Nhi cũng nở nụ cười rất chi là ái muội nhìn về phía Nhiễm Đông Dạ, khuôn mặt xinh đẹp của Nhiễm Đông Dạ bất giác đỏ ửng lên. Chỉ có Tây Môn Thiển Ngữ là không hiểu gì cả, không biết tại sao họ đột nhiên lại có những biểu hiện như vậy.

Nụ hôn bị gián đoạn đó, cho đến tận bây giờ vẫn làm cho Nhiễm Đông Dạ hết sức nhớ nhung.

Có lúc, Nhiễm Đông Dạ trong lòng thấy rất cảm kích Lâm Bảo Nhi, cảm kích hành động lúc đó của nó, làm cho cô có thể đem sự đẹp đẽ không trọn vẹn đó khắc ghi sâu trong tim.

Nếu không, liệu nụ hôn đó có thể sẽ bị cô quên đi cùng với những nụ hôn càng ngày càng nhiều hơn?

"CORA là nghệ sĩ của công ty đó à? Chuyện này công ty họ có biết không? Họ có biểu lộ thái độ gì về chuyện này không?". Diệp Thu hỏi, nói như vậy, tức là hắn đã bắt đầu suy nghĩ đến việc làm thế nào để trả đũa lại.

"Là công ty Mạch Hòa, họ là một công ty giải trí ở đại lục, nhưng ảnh hưởng của nó là vô cùng lớn. Tôi vừa nãy có gọi điện nói chuyện với giám đốc bộ phận quản lí nghệ sĩ của họ. Họ nói sẽ cẩn thận điều tra chuyện này. Nếu như những lời chúng ta nói là đúng sự thật, thì họ nhất định sẽ xin lỗi công ty chúng ta". MAICHE giải thích nói.

"Gọi thêm một cuộc hỏi họ kết quả điều tra". Diệp Thu nói.

MAICHE nhìn Nhiễm Đông Dạ một cái, thấy cô rất bình tĩnh ngồi ở góc phòng, sau khi người đàn ông trẻ tuổi này đến đây, cô liền rất ít biểu lộ thái độ về việc này. Xem ra, cô ấy đã giao toàn bộ chuyện này cho anh ta xử lí rồi đây.

Vừa suy đoán mối quan hệ giữa hai người, MAICHE vừa một lần nữa gọi điện cho giám đốc bộ phận quản lí nghệ sĩ của công ty Mạch Hòa là Trần Trạch Thông.

"Alo, giám đốc Trần, tôi là MAICHE của công ty giải trí Hoa Thanh, chuyện vừa nãy tôi trao đổi với anh, các anh đã điều tra ra chưa? Nghệ sĩ của công ty chúng tôi bị người khác xâm phạm, tôi cần phải đòi lại công bằng cho nghệ sĩ của tôi". MAICHE nói vào điện thoại.

"Tôi vừa nãy có trao đổi với CORA, anh ta nói hoàn toàn không biết chuyện này. Nếu như Hoa Thanh có ý đồ muốn u miệt hình tượng nghệ sĩ của công ty chúng tôi, tôi sẽ giữ nguyên quyền lợi truy cứu trách nhiệm pháp luật đối với các anh. Xin lỗi, tôi vẫn còn chút việc, cứ như vậy đi". Nói xong, trong điện thoại vang lên những tiếng tút tút.

Thái độ của đối phương là vô cùng tinh tướng, căn bản là không xem một công ty nhỏ như Hoa Thanh ra gì.

MAICHE nói một cách tức giận: "Nghe nói công ty Mạch Hòa có chút bối cảnh ở trong nước, thực lực của công ty cũng là không nhỏ, ngoài các công ty lớn của Hongkong như Anh Hoàng, Thiên Thu và Thiên Không ra, chúng rất ít khi xem các công ty khác ra gì".

Diệp Thu vừa cười vừa hỏi: "Có chỗ dựa? Có thông tin gì nói là chỗ dựa như thế nào không?".

"Tình hình cụ thể thì tôi cũng không biết. Hình như nghe nói là một tên công tử cấp bộ có thế lực rất mạnh lập lên công ty này, hắn ta là người đầu tư ở phía sau". MAICHE nói.

"Ồ, là như vậy à, đúng là có chút phiền phức". Diệp Thu gật gật đầu, nói với Nhiễm Đông Dạ: "Em có số điện thoại của chị gái em không?".

"Có". Nhiễm Đông Dạ lôi điện thoại ra, sau khi gọi đến số của chị gái mình liền đưa máy cho Diệp Thu.

Diệp Thu nhận lấy điện thoại, bước ra phía cửa sổ.

"Đông Nhi? Con bé chết giẫm này sao tự nhiên nhớ đến mà gọi điện cho chị vậy? Có người đàn ông của mình rồi mà vẫn còn nhớ đến người chị này cơ đấy?". Trong điện thoại vang ra một giọng nói thân mật, tràn đầy tình yêu thương.

"Là tôi". Diệp Thu nói, hắn biết "người đàn ông" mà Nhiễm Tinh Thần nói là chỉ ai.

"Diệp Thu?". Giọng nói của người phụ nữ đầu bên kia ngừng lại một lát, nói.

"Ừm, là tôi". Diệp Thu nói lại một lần nữa.

"Có chuyện gì à? Chắc không phải gọi điện để cầu thân chứ? Nếu như là cầu thân thì phải đến nhà mới đúng chứ". Trong lời nói của Nhiễm Tinh Thần có một chút gì đó của sự khinh thường. Dựa vào sức mạnh của cô ta, đương nhiên là biết hết những chuyện có liên quan đến Diệp Thu, cô ta khá là phản cảm với cái đám hồng nhan tri kỉ của Diệp Thu.

Đứa em gái mà cô yêu thương nhất lại chạy đi làm lẽ của người ta, đối với một người kiêu ngạo như cô, điều đó là rất khó có thể chấp nhận được. Có điều cô hiểu em gái của mình, biết khi nó trở nên cố chấp thì cô cũng không khuyên giải được gì, chỉ biết cách tôn trọng sự lựa chọn của nó.

Diệp Thu nhếch mép cười, không hề để ý đến sự khiêu khích của Nhiễm Tinh Thần. Người phụ nữ này ngoài lạnh trong nóng, là một người phụ nữ điển hình đại biểu cho câu nói khẩu xà tâm phật. Cô ấy tuy có phản cảm với thói lăng nhăng của mình, nhưng lại vì em gái của cô ở cùng với mình, mà rất nhiều lần ngầm giúp đỡ sau lưng.

Trong rất nhiều việc, đều là Nhiễm gia đứng ra để nói giúp hắn. Cô ta là người lãnh đạo của phái những người trẻ tuổi bè cánh Nhiễm gia, nếu như không có sự ưng thuận của cô ấy, những người khác sao có thể chịu đứng ra mà giúp hắn?

"Có chuyện này muốn bàn bạc với chị". Diệp Thu vừa cười vừa nói.

"Chuyện gì vậy?". Nhiễm Tinh Thần cũng trở nên nghiêm túc hơn, không châm chọc Diệp Thu nữa.

"Tôi hiện giờ đang ở Hoa Thanh, cảm thấy quy mô của công ty quả thực là hơi nhỏ. Căn bản là không xứng tầm với Nhiễm đại tiểu thư chị, chị có hứng mua lại một công ty giải trí khác không?". Diệp Thu hỏi.

Đầu bên kia lại một lần nữa im lặng, hiển nhiên là Nhiễm Tinh Thần đang suy nghĩ đến động cơ của Diệp Thu khi nói như vậy.

"Chị mà không muốn tiếp nhận, thì tôi cũng vẫn sẽ phải lấy". Diệp Thu cười haha, nói.

"Công ty nào vậy?". Nhiễm Tinh Thần hỏi.

"Công ty giải trí Mạch Hòa".

"Tại sao lại phải động thủ với công ty này? Chỗ dựa phía sau của nó là Cam Triều, con trai của bộ trưởng Cam". Nhiễm Tinh Thần trực tiếp nói rõ vấn đề then chốt, trong mắt người bình thường, những chuyện này có thể được xem là thông tin mật, lôi ra là có thể khoác lác với bạn bè mình cả ngày. Nhưng trong mắt Nhiễm Tinh Thần, quả thực cũng chả được xem có gì là bí mật cả.

"Nếu như nói có nghệ sĩ của công ty này sỉ nhục Đông Nhi, không những thế còn chơi cứng không chịu xin lỗi thì sao?". Diệp Thu trong giọng nói mang theo sát khí.

"Công ty này tôi chắc chắn sẽ lấy, đừng kẻ nào tranh cướp với tôi. Tên khốn nạn Cam Triều đó nếu như không có câu trả lời với tôi, hắn không xong với tôi đâu. Đông Nhi đâu rồi? Tôi muốn nói chuyện với nó". Nhiễm Tinh Thần giọng nói tràn đầy sự căm phẫn, cũng là biến thành sát khí bừng bừng.

Diệp Thu vẫy vẫy tay với Đông Nhi, ra hiệu cho cô đến nghe điện thoại.

Đông Nhi mỉm cười, chạy đến nhận lấy điện thoại trong tay Diệp Thu. Cô nghĩ, chắc là chị gái muốn hỏi chuyện có liên quan đến việc cô bị bắt nạt đây mà.

Giải quyết vấn đề chỗ dựa của CORA, tiếp đó là đối phó với tên CORA hỗn láo này.

Diệp Thu vừa quay về vị trí ngồi của mình, Tây Môn Hướng Đông liền nói: "Diệp thiếu gia, chuyện này cứ giao cho tôi xử lí đi?".

Diệp Thu gật gật đầu, nói với Tây Môn Hướng Đông: "Giúp tôi điều tra rõ nguồn gốc lai lịch của CORA".

MAICHE nói: "Nghe nói người tình bí mật của CORA là một người phụ nữ nước ngoài. Không những thế phụ thân của cô gái này còn là rất không vừa, hình như là vua bài của Macau. Cũng chẳng trách dạo này CORA càng ngày càng trở nên hống hách hơn, trước đây hắn đối xử với người khác vẫn là rất hòa nhã, điềm đạm".

Những người sống trong làng giải trí, đương nhiên là đặc biệt mẫn cảm đối với những thông tin nhỏ như này.

"Vua bài của Macau?". Diệp Thu hỏi một cách nghi hoặc: "Vua bài của Macau chả phải là gia tộc Hà thị sao?"

Theo những gì Diệp Thu biết, ngành cờ bạc ở Macau trước giờ được nằm dưới quyền khống chế của gia tộc Hà Hồng. Ở Hongkong, bạn chỉ cần nói ra hai chữ "vua bài", người ta điều biết ngay là nói đến Hà Hồng.

Địa vị của Hà Hồng tại Macau có thể nói là thâm căn cố đế, những sòng bài dưới cờ của ông ta, mỗi năm số tiền cá cược đều là lên đến 1300 tỉ đô la Hongkong, tương đương với 6 lần tổng giá trị sản xuất của cả Macau, mỗi năm nộp cho chính phủ tiền thuế đánh bạc vượt qua con số 4, 5 tỉ đô la Hongkong, chiếm hơn 50% tổng thu nhập tài chính của chính phủ Macau.

Có khoảng 30% người Macau trực tiếp hoặc gián tiếp hưởng lợi từ công ty của ông ta.

Trên thực tế, ông ta tương đương với "ông chủ" của một phận cư dân Macau. Cứ lấy sự ảnh hưởng về kinh tế mà nói, Hà Hồng là ông vua không cần đội vương miện của Macau này.

Vua bài đời trước chưa suy vong, thì đời tiếp theo sao có thể lên ngựa được?

"Chẳng nhẽ nói bạn gái của hắn là người của gia tộc Hà thị? Vậy thì cũng không đúng ya, Hà Hồng tuy là mang trong người huyết thống đa quốc gia, nhưng trước giờ ông ta đều thừa nhận mình là người Lãnh Đông, Trung Quốc". Diệp Thu nghĩ thầm trong lòng.

Câu hỏi này không phải là câu mà MAICHE có thể trả lời được, Tây Môn Hướng Đông vừa cười vừa giải thích: "Ngành cờ bạc là một ngành thu lợi cực lớn. Sự hưng khởi của ngành cờ bạc Macau, đã thay thế Las Vegas trở thành thánh địa cờ bạc lớn nhất thế giới, tất nhiên là sẽ phải chịu sự ngấp nghé của các tập đoàn cờ bạc khác".

"Một năm trước, được lãnh đạo bởi gia tộc Welto có bối cảnh là xã hội đen nước Mĩ, một đám quân liều mạng vốn dĩ kinh doanh ở các sòng bạc của Las Vegas đã tiến vào Macau. Gia tộc Hà thị trước giờ là người khống chế cả thành phố này, tất nhiên là không hi vọng có một đám quân địch từ bên ngoài đến phân chia miếng bánh béo bở vốn dĩ thuộc về mình".

"Cuộc tranh đấu đến tận bây giờ vẫn chưa kết thúc, không những thế, cùng với sự tăng lên về tuổi tác của vua bài, gia tộc Hà thị đã xuất hiện một số sự chia rẽ, càng là tạo cơ hội cho gia tộc Welto. Hiện giờ, chúng chắc là đã đứng vững ở đất Macau rồi. Có người nói gia tộc Welto là vua bài mới, thì cũng là chuyện có thể hiểu được. Trong tin đồn thì người bạn gái có quốc tịch nước ngoài của CORA chính là người phụ nữ trong gia tộc Welto".

Hà Hồng được xem là anh hùng một đời, mà còn là kẻ uống nước không quên đào giếng, người này rất xem trọng sự nghiệp công ích. Diệp Thu cũng là rất cảm thấy khâm phục ông ta. So sánh với những kẻ làm kinh doanh một ngày kiếm cả triệu đô nhưng vẫn kêu là lỗ vốn đó, quả thực ông ta là người phúc hậu hơn nhiều.

Không ngờ lúc cuối đời lại phải đối diện với sự khiêu chiến của các thế lực thù địch bên ngoài.

Diệp Thu không biết người phụ nữ đang yêu nhau với CORA có phải là người của gia tộc Welto hay không, nhưng nếu đúng là như vậy, vậy thì nếu như mình đối phó với CORA, chắc chắn sẽ dẫn đến sự phản công của gia tộc Welto.

Đương nhiên, nếu như họ phản đối mối quan hệ giữa CORA và người phụ nữ của gia tộc họ, vậy thì mọi chuyện sẽ phát triển theo chiều hướng khác.

"Giúp tôi điều tra tất cả các tư liệu có liên quan giữa CORA với người phụ nữ đó". Diệp Thu nói. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.

"Không thành vấn đề". Tây Môn Hướng Đông gật gật đầu, nói.

Diệp Thu thấy Nhiễm Đông Dạ cúp máy bước về phía bên này, liền nói thầm vào tai Tây Môn Hướng Đông: "Anh có hứng thú gia nhập vào ngành cờ bạc không?".

Nói thực, Diệp Thu cũng là rất động lòng trước những món lợi kếch xù của ngành cờ bạc, trước đây hắn cũng muốn tham dự vào, nhưng chưa từng có cơ hội. Nếu như có thể lợi dụng cơ hội lần này tiến chân vào ngành cờ bạc Macau, tất nhiên là hắn sẽ không bỏ qua.

"Đương nhiên". Tây Môn Hướng Đông vừa cười vừa nói: "Trước đây tôi cũng cùng với một số người trong gia tộc bàn bạc đến khả năng này, nhưng do ngành này có nhân tố mang tính lũng đoạn, cho nên cũng từ bỏ. Nếu như Diệp thiếu gia chịu đi dẫn đầu, tôi rất sẵn lòng xông lên cùng Diệp thiếu gia".

"Giúp tôi hẹn gặp tiên sinh Hà Hồng". Diệp Thu nói, hắn đã quyết định sẽ thực hiện đến cùng chuyện này.

"Không vấn đề gì". Tây Môn Hướng Đông trả lời một cách sảng khoái. Quả nhiên, sự đầu tư của hắn đang bắt đầu có được sự đền đáp.

Nghe thấy hai người này nói chuyện thầm với nhau, MAICHE bất giác cảm thấy khinh thường họ. Những người trẻ tuổi hiện nay, có tí tiền trong người là cứ gọi là huênh hoang khoác lác vô đối, đều là xem mình như là con trai của Lí Gia Thành hết cả. (Lí Gia Thành: tỉ phú giàu nhất Trung Quốc một thời).

Ngành cờ bạc ở Macau có thể tiến vào được một cách dễ dàng như vậy sao? Vua bài Macau nói gặp là gặp được ư?

Đương nhiên, MAICHE biết, bất luận là họ có tiến vào được ngành cờ bạc hay không, có gặp được vua bài Macau hay không, nhưng họ ít nhất cũng có thể giải quyết được vấn đề miếng cơm manh áo của hắn. Cho nên cách nghĩ này của ông ta cũng chỉ là biết để ở trong lòng.

Nếu đã là có kế hoạch càng lớn lao hơn, cho nên Diệp Thu cũng tạm thời từ bỏ dự định lập tức giết chết CORA và tính toán với công ty Mạch Hòa.

Cũng không cần thiết phải ở lại công ty lâu hơn, bọn Nhiễm Đông Dạ do bị ảnh hưởng của chuyện này, đến tận bây giờ vẫn chưa kịp ăn cơm trưa. Diệp Thu mời khách, cả đám người cùng nhau tìm một nhà hàng ở quanh đấy rồi dùng bữa trưa.

Sau khi ăn cơm xong, MAICHE cần phải tiếp tục quay lại công ty để triển khai công việc. Diệp Thu cũng đã dặn dò ông ta, tạm thời không truy cứu trách nhiệm với công ty Mạch Hòa.

Chỉ lời xin lỗi không là không thể giải quyết được vấn đề, tự nhiên sẽ có người đến tính sổ với chúng.

Trạng thái tâm lí của Nhiễm Đông Dạ bị ảnh hưởng, cũng không quay lại phòng thu âm nữa, lại cùng bọn Diệp Thu quay lại căn biệt thự tại vịnh Thâm Thủy của gia tộc Tây Môn để nghỉ ngơi.

Mạng lưới tình báo của gia tộc Tây Môn có thể nói là vô cùng thần tốc, vẫn chưa đến giờ ăn cơm tối, cách lúc Diệp Thu nhờ Tây Môn Hướng Đông giúp đỡ có 3 tiếng đồng hồ, Tây Môn Hướng Đông đã có thể điều tra rõ lai lịch xuất xứ của tổ tông 18 đời nhà CORA và cả thân phận người bạn gái của hắn nữa.

Khi Diệp Thu cầm trong tay tập tài liệu dầy bịch, trong lòng đúng là không ngớt cảm thán.

Thông tin chính là tiền bạc, gia tộc Tây Môn có một mạng lưới tình báo hoàn thiện như thế này, căn bản là không cần phải lo lắng không có cơ hội phát tài.

Nói một câu không có lương tâm thì Diệp Thu cũng là đang bắt đầu nảy sinh ý nghĩ muốn áp chế sự phát triển của gia tộc Tây Môn.

Có lẽ, Hongkong vẫn là cần có sự tồn tại của gia tộc Tư Không.

"Kết quả sự suy đoán của chúng ta là không sai, bạn gái của CORA chính là con gái út của Congo Welto, người phụ trách xử lí các sự vụ tại châu Á của gia tộc Welto. Congo có ba người con trai, ba người con gái, ông ta có phần thiên vị nuông chiều đứa con gái út tên là Zileah. Nghe nói, Zileah chính là chủ động theo đuổi CORA, không những thế mối quan hệ giữa hai người họ không hề chịu sự phản đối của gia tộc". Tây Môn Hướng Đông vừa giới thiệu vừa nói.

Nói rồi lại lôi ra một bức ảnh một người đàn ông từ trong túi hồ sơ ra, nói: "Nhìn xem, người đàn ông này nhìn vẻ bề ngoài, quả thực rất có sức lôi cuốn đối với phụ nữ. Không những thế, hắn ta còn là một minh tinh, có được sự yêu thích của cô công chúa nhỏ nhà Welto thì cũng không có gì là kì lạ cả".

Đó là một người đàn ông rất anh tuấn, khuôn mặt như được gọt đẽo một cách tinh tế, ánh mắt sâu xa mà mê hồn.

Thân người cao lớn, cắt mái tóc ngắn vô cùng có sức công phá. Hình tượng của hắn có chút châu Âu hóa, giống như là có mang trong người dòng máu Châu Âu vậy. Trong ảnh hắn hai tay khoanh trước ngực, ánh mắt sắc nhọn, rất có mùi vị của một người đàn ông mạnh mẽ.

Diệp Thu vừa cười vừa gật gật đầu, nói: "Nếu như không có sự liên hệ nào giữa chúng thì mới là làm cho chúng ta thất vọng".

Nếu như đã quyết định tiến quân và ngành cờ bạc, đương nhiên là phải khai đao với gia tộc Welto, xuất sư chỉ sợ vô danh.

"Ừm. Còn về xử lí CORA như thế nào, tôi đã cho người đặt ra phương án bước đầu. Hiện giờ họ đã bắt đầu chấp hành rồi, bắt đầu từ ngày mai, cuộc đời của CORA sẽ trượt dốc từ thiên đường xuống địa ngục". Tây Môn Hướng Đông cầm một bản kế hoạch đưa cho Diệp Thu.

Diệp Thu nhận lấy bản kế hoạch, nhưng không mở ra, nói: "Những chuyện này, giao cho người chuyên nghiệp đi xử lí là được rồi. Chúng ta cứ nghĩ biện pháp gặp mặt người của Hà gia đi. Muốn đến Macau, kiểu gì thì cũng phải chào hỏi chủ nhân một tiếng chứ nhỉ".

"Yên tâm đi, gia tộc Tây Môn và Hà gia có mối quan hệ làm ăn. Mỗi năm Hà gia đều có người đến nhà Tây Môn một chuyến, cũng chỉ là hẹn nhau ăn bữa cơm đạm bạc, chắc chắn họ sẽ không từ chối đâu". Tây Môn Hướng Đông tràn đầy sự tự tin, nói.

Hoa thơm chim hót, suối nước nóng ấm áp.

Trong một bể tắm nước nóng lộ thiên, có hai người đàn ông đang dựa vào thành bể nói chuyện với nhau.

"CORA, vừa nãy tổng giám đốc của Hoa Thanh có gọi điện đến hỏi về chuyện giữa cậu với Nhiễm Đông Dạ. Cậu và Nhiễm Đông Dạ gây ra chuyện không vui vẻ gì, có cần phải gọi điện thoại giải thích với cô ta một tiếng không?". Trần Trạch Thông cầm ly rượu lên, nói với CORA đang dựa bên cạnh hắn.

CORA đang nhắm mắt nghỉ ngơi nghe thấy lời này của Trần Trạch Thông, khóe miệng khẽ nhếch lên, cười một cách lạnh lùng, nói: "Hừm, không cần để ý đến chúng. Người đàn bà không biết tốt xấu đó, tôi từ lâu đã thấy ngứa mắt rồi. Người mới thì cần phải có sự giác ngộ của người mới, lúc tôi vừa mới vào ngành này đã phải cực khổ như thế nào? Trước đây mời tôi làm nhân vật nam chính trong MV của cô ta, tôi còn suy nghĩ là có nên nhận lời không, không ngờ cô ta lại chủ động từ chối tôi. Tìm một tên tiểu tử không biết từ đâu chui ra để thay thế. Hiện giờ vẫn chưa mọc đủ lông đủ cánh, lại còn cao ngạo, cho rằng có tí quan hệ là có thể vô pháp vô thiên?".

"Giang hồ đồn đại, cô ta có lai lịch rất không tầm thường, gốc rễ của cô ta rốt cuộc ở đâu? Liệu sẽ có phiền phức không?". Trần Trạch Thông thấy CORA nói như vậy, trong lòng cũng cảm thấy có chút lo lắng.

"Giang hồ còn đồn đại tôi là con riêng của một tên quý tộc châu Âu nào nữa cơ, tôi có phải thế không? Những tin đồn đó đều không đáng tin. Phụ nữ có được địa vị, ngoài việc buôn xác bán thịt ra thì còn có gì nữa?". CORA vừa cười vừa nói: "Tổng giám đốc Trần không cần phải lo lắng. Ngày mai có thời gian không? Nếu như có, cùng nhau đi Macau chơi một chuyến, tất cả chi phí tôi bao tất".

"Haha, được, CORA mời, không có thời gian thì cũng phải cố mà đi chứ. Tôi biết nhạc phụ của anh là đại gia sòng bạc Macau, có cơ hội đi gặp ông ta, sao có thể bỏ qua chứ?". Trần Trạch Thông vừa cười vừa nhận lời mới của CORA.

"Vậy thì cứ như vậy đi. Ngày mai, tôi gọi điện cho ông". CORA uể oải nói. Cùng với sự nâng cao danh tiếng, và thân phận người bạn gái hiện nay của hắn, địa vị của hắn ở công ty cũng là thuyền lên theo nước. Đối với cấp trên của hắn trong công ty, hắn cũng không cần thiết phải có thái độ quá cung kính.

Nhưng, không biết là có chuyện gì, lúc người làm cầm báo đưa cho hắn, thì sắc mặt có chút gì đó không được tự nhiên lắm, ánh mắt cũng không dám nhìn thẳng vào hắn, giống như là đang né tránh hắn vậy.

CORA cũng không để ý đến điều đó lắm, hắn biết hôm qua hắn vừa được các phương tiện truyền thông của Hongkong phỏng vấn, hôm nay chắc chắn là sẽ được đăng lên mặt báo.

Vừa ăn trứng ốp la, vừa lật mặt báo đến trang tin giải trí.

Sau đó trên mặt hắn "soạt" một cái biến thành sắc trắng bệch.

Mục đầu tin đầu của trang tin giải trí, có viết một tiêu đề chỉ nhìn thấy thôi cũng đủ làm hắn hãi hùng: . Bên trên còn có cả ảnh chụp chung giữa hắn với bạn gái, còn kèm theo cả bản giới thiệu chi tiết về gia tộc Welto.