Cảnh Lộ Quan Đồ

Chương 1039: Nữ Gia Cát giá lâm



Nhạc Băng Phong nói:

- Anh không thích em đến à? Nếu không thích thì em về đây.

Đỗ Long cầm tay thon nõn của cô nhẹ nhàng vuốt ve, cười nói:

- Em biết anh không có ý đấy mà, nói đi, có phải lần này tính ở lại không đi nữa?

Nhạc Băng Phong ra vẻ từ chối nói:

- Đại khái.....Là muốn ở lại một thời gian, còn ở bao lâu, vậy thì phải xem tâm trạng của em như thế nào cái đã.

Đỗ Long cười ha hả nói:

- Vậy thì tốt rồi, tốt rồi, ở lại càng lâu càng tốt, Phong Nhi, bây giờ anh đưa em về nhà nhé.

Nhạc Băng Phong phồng mũi lên nói:

- Ai mà thèm đi, đó là địa bàn của Bạch Nhạc Tiên, em không thèm ăn nhờ ở đậu người ta, Vương Thăng bọn họ đã đi tìm phòng giúp em rồi, cách đây không lâu anh gọi điện cho em, có phải là lại muốn em giúp anh tra án?

Đỗ Long nói:

- Đúng vậy, anh nghi ngờ một người, muốn nhờ em điều tra giúp anh chút lai lịch của gã, không ngờ em đã chạy tới rồi, xem ra anh chỉ có thể dùng cách khác rồi.

Nhạc Băng Phong đắc ý nói:

- Ai nói là em tới rồi thì không có cách để giúp anh? Anh xem cái này là cái gì?

Nhạc Băng Phong lấy ra một cái máy tính bảng từ trong túi, nhãn hiệu điện tử Long Hân bắt mắt, Đỗ Long như nhặt được châu báu liền giật lấy cái máy tính bảng, nói:

- Cái này bây giờ có thể dùng không?

Nhạc Băng Phong nói:

- Được chứ, sao lại không dùng được? Bọn em đã sửa lại và thêm mã hóa, trong máy tính bảng thêm khối Ri-ga phân biệt Chip, trước mắt thì vẫn là không có cách nào để khôi phục lại, cho nên Internet dân dụng thì có thể kết nối Server an toàn.

Đỗ Long nói:

- Hả? Bộ An Ninh Quốc Gia và bộ Công an liên kết mà còn không trị được ba bọn đầu sỏ?

Nhạc Băng Phong nói:

- Không phải là không trị được, mà là không thèm theo chân bọn chúng mà cãi vã, cứ để chúng thêm đồ đặc thù vào từng cái nền cơ bản để làm đường dây, còn chưa biết phải làm bao nhiêu năm nữa, yên tâm đi, bọn em dùng mã hóa kỹ thuật nên hacker thường thì trong vài năm không có cách phá hóa đâu, điểm lợi hại một khi xuất hiện, có thể sẽ tạo thành một chút phiền phức, cuối cùng kết quả là tăng cường thực lực của chúng ta, không sao đâu.

Đỗ Long không quản nhiều như vậy, hắn mở máy tính bảng ra, cái đầu tiên xuất hiện chính là khung yêu cầu tổ hợp mật mã, Nhạc Băng Phong nói chuỗi chế phù và tổ hợp mật mã, ngay sau đó phải phải quyét vân tay, tất nhiên cũng là của Nhạc Băng Phong.

Cuối cùng nhập vào hệ thống mạng lưới quan hệ song song thành công, Đỗ Long phát hiện giao diện của hệ thống đã thay đổi không ít, tuy nhiên phần lớn vẫn giống như trước kia, hắn mở khung tìm kiếm ra, nhập vào ba chữ Vương Chấn Hưng, nhanh chóng tìm ra vô số người trùng tên trùng họ, sau đó tiếp tục nhập từ liên quan, tỉnh Thiên Nam, thành phố Lỗ Tây, đập nước Pháp Bá....

Cái tên Vương Chấn Hưng sáng nay Đỗ Long gặp cuối cùng cũng hiện ra trên màn hình, Đỗ Long click vào đầu của gã, liền tiến vào trang tư liệu chi tiết.

Bắt đầu từ khi Vương Chấn Hưng sinh ra, từng bước trong cuộc đời của gã đều được liệt kê tỉ mỉ trong danh sách trước mặt Đỗ Long, tốt nghiệp tiểu học khi nào? Ở đâu? Khi nào thì học đại học.....

Đỗ Long phát hiện tuy rằng tuổi của Vương Chấn Hưng và Lâm Tĩnh Di tương đương, nhưng hai người không có điểm chung, hắn click vào nút giao nhau đối lập, đưa vào tư liệu của Lâm Tĩnh Di, sau khi đối lập kết quả phát hiện hai người thật sự không có bất cứ gì liên quan.

- Sao rồi? Anh nghi ngờ kẻ này là hung thủ?

Nhạc Băng Phong hỏi.

Đỗ Long gật đầu nói:

- Đúng thế, tuy nhiên theo căn cứ phân tích, hung thủ và người chết có lẽ là quen biết.

Nhạc Băng Phong nói:

- Quen biết chưa chắc sẽ được hiện ra lúc đối lập trung thể, đám mây an ninh cũng không phải là vạn năng đâu.

Đỗ Long gật gật đầu, nói:

- Bất kể ra sao, em giúp anh nghe lén điện thoại của tên Vương Chấn Hưng này, xem xem gần đây gã ta liên lạc nhiều nhất với ai.

Nhạc Băng Phong gật gật đầu, cô lấy lại máy tính bảng thao tác rất thành thục, rất nhanh liền kết nối với đầu dây chuyên dụng của điện thoại công ty lấy ra được các cuộc gọi và tin nhắn từ điện thoại di động của Vương Chấn Hưng, nhìn lướt qua sau đó cô nói:

- Các cuộc gọi tới gã ta rất ít, có cần so sánh các cuộc trò truyện của tất cả mọi người và Lâm Tĩnh Di với hắn không ?

Đỗ Long lái xe ô tô rời đi, nói:

- So sánh đi.

Trong lúc xe đang phi như bay, Nhạc Băng Phong đã so sánh xong, cô nói:

- Không có, chẳng có gì liên quan cả.

Đỗ Long hỏi:

- Em còn nhớ cái buổi tối mà Lâm Tĩnh Di mất tích cô ta đột nhiên nhận một cú điện thoại rồi rời khỏi thành phố Lỗ Tây không? Kiểm tra xem trong khoảng thời gian đó điện thoại di động của Vương Chấn Hưng ở chỗ nào?

Nhạc Băng Phong tra xét một lúc, nói:

- Anh đúng là đoán đúng rồi, lúc đó gã ta đúng là ở chỗ mà di động của Lâm Tĩnh Di tắt máy.

Đỗ Long cười nói:

- Anh biết ngay là thằng cha đó nói dối mà, gã còn làm y như là thật đưa vé xe lửa ra cho anh xem, để chứng minh hắn có bằng chứng ngoại phạm.

Nhạc Băng Phong nói:

- Đây là chứng cứ cổ xưa nhất để không có ở hiện trường, cũng dễ dàng bị chối bỏ nhất, có phải là gã ta vẫn đang giữ hồi trình vé xe? Em dám đánh cuộc gã nhất định là sau khi gây án thì gã nhanh chóng đi thành phố Ngọc Minh.

Đỗ Long khẽ mỉm cười, cái này sớm đã nằm trong dự liệu của hắn, Nhạc Băng Phong rất nhanh còn có thêm phát hiện, Vương Chấn Hưng quả nhiên đi thành phố Ngọc Minh vào sáng sớm từ ngày thứ hai Lâm Tĩnh Di mất tích, những dấu hiệu này cho thấy gã này vô cùng khả nghi.

- Có cần phải bắt gã ta lại ngay lập tức không?

Nhạc Băng Phong hỏi.

Đỗ Long lắc đầu, nói:

- Tạm thời vẫn chưa được, đồng lõa của gã vẫn chưa trồi lên mặt nước, tại sao gã phải giết Lâm Tĩnh Di vẫn còn chưa rõ, đợi điều tra gần xong rồi tính.

Nhạc Băng Phong nói:

- Đã biết một nghi phạm, bản án đã dễ hơn nhiều rồi, hung thủ cũng chỉ là vì vài trường hợp, giết tình, báo thù, giết vì tiền là chiếm đại đa số, nghiên cứu thêm vài chi tiết trong tài liệu của Vương Chấn Hưng, đi thăm hàng xóm của gã, nói không chừng sẽ liền phát hiện ra manh mối thôi.

Đỗ Long cười nói:

- Em đúng là Nữ Gia Cát của anh, ý kiến của em tốt vô cùng, anh cũng tính như vậy đấy.

Nhạc Băng Phong nháy mắt một cách quyến rũ về phía Đỗ Long, sau đó thì cúi đầu xuống tiếp tục làm việc, Đỗ Long bị cô làm cho ngứa ngáy cả tim,ai mà nghĩ tới người đẹp khắc băng năm đó sẽ phong tình thế này đâu?

Đỗ Long đưa Nhạc Băng Phong về đại đội hình sự, Thẩm Băng Thanh và Nhạc Băng Phong quá thân thiết tới mức không có thể thân hơn nữa, hai người cùng cười chào hỏi nhau, Đỗ Long nói:

- Đừng khách sáo, Băng Thanh, vào phòng làm việc của tôi một lát.

Lúc ba người đang đi lên lầu Nhạc Băng Phong tò mò hỏi:

- A Long, phòng làm việc của anh không ở cục Công An sao?

Đỗ Long nói:

- Ở cả hai bên, nhưng mà lúc anh rảnh rỗi thì chủ yếu vấn là ở bên này.

Vào văn phòng, Thẩm Băng Thanh hỏi:

- Cậu muốn nói với tôi về chuyện vừa bị cắt ngang kia?

Đỗ Long gật gật đầu, nói:

- Mới vừa rồi vẫn chỉ à nghi ngờ thôi, Băng Phong dùng đám mấy an ninh cô ấy mang tới điều tra từ đầu tới cuối, bây giờ về cơ bản đã xác định được danh tính của nghi phạm rồi.

Thẩm Băng Thanh sốt ruột hỏi:

- Ai?

Đỗ Long đem nghi phạm Vương Chấn Hưng và chứng cứ liệt kê một chút, sau đó nói :

- Nhưng tôi lại không thể tìm thấy bất cứ mối quan hệ nào của Vương Chấn Hưng này và Lâm Tĩnh Di, cái này không hợp với suy luận của chúng ta, có lẽ gã ta cũng không thể vô duyên vô cớ mà giết Lâm Tĩnh Di.

Thẩm Băng Thanh ngẫm nghĩ một lúc, nói:

- Cái này à.....A, tôi đột nhiên có chút ý tưởng, tôi nhớ có người đã từng nói, Vương Chấn Hưng vốn dĩ làm việc thay cho ba của gã, bởi vì hai năm trước ba của gã đột nhiên bị tai nạn xe, trở thành người thực vật, mà lái xe gây tai nạn đã lái xe bỏ chạy, đến nay vẫn chưa bắt được, chẳng lẽ vụ án đó với sự cố này có liên quan với nhau?