Câu Cá

Chương 1: Đây Là Đoản :))



Diệp Tầm (công) x Dư Trạch (thụ)

WARN: KHÔNG NGHỊCH CP

...

Diệp Tầm trốn trong buồng vệ sinh của quán bar, cẩn thận lôi từ trong túi xách ra một chiếc váy.

"Fuck, size có vẻ hơi nhỏ."

Chiếc váy màu đỏ satanh xẻ tà cao bó sát ngực, bình thường bộ ngực được quấn vải nên không thấy rõ kích thước, ai ngờ được rằng bộ ngực lại có thể giữ chiếc váy này tạo nên một độ cong, ngón tay lạnh lẽo sượt qua đầu v*, anh thậm chí cảm giác nguy cơ lồi ra.

Ngực hơi căng, nhưng vòng eo lại mảnh mai, Diệp Tầm vén váy rộng giẫm lên nắp bồn cầu, sau đó lấy ra một đồ vật khá nhẹ.

Đôi vớ lụa màu đen xỏ vào đôi chân mảnh mai, móng tay được cắt tỉa gọn gàng, nhưng vẫn rất cẩn thận kéo lên trên một chút, dù sao chúng cũng là đồ vật của phụ nữ, cho dù đôi chân của anh nhỏ, thì khớp xương và hai đùi vẫn còn quá to, anh miễn cưỡng kéo chiếc vớ dài lên đến đáy quần, vải thun tất đã dính chặt vào cặp mông trắng nõn, không thể tiếp tục kéo lên được nữa.

Diệp Tầm nghiến răng nghiến lợi, nghĩ đến một lát nữa dù sao cũng không cần, đơn giản cởi quần lót, chân không ra trận.

Vớ lụa quấn chặt lấy chân anh, bộ phận mẫn cảm dưới thân bị lớp vải xúc giác ràng buộc cọ xát, Diệp Tầm có chút sợ hãi lát nữa không câu được ai nên tự mình bắn ra trước.

Mái tóc dài bình thường vẫn luôn được buộc thành một lọn nhỏ nay thả xuống, dùng chiếc kẹp pha lê cố định mái tóc sau tai, Diệp Tầm lấy một chiếc son bóng thủy tinh mà cô gái nhỏ đã kín đáo đưa cho anh thoa một lớp lên môi, trong lúc son còn lè lưỡi liếm liếm, cảm thấy mùi hương nho của son môi này hơi kỳ lạ.

Nhìn người đẹp ở trong gương, Diệp Tầm đắc ý nhếch miệng.

Anh không tin kết quả của người mới so với anh có thể tốt hơn? Hừ, anh phải để lại ấn tượng tốt trước mặt ông chủ mới.

Cửa nhà vệ sinh bị đẩy ra, Diệp Tầm xúng xính váy đỏ, tự tin mang đôi giày cao gót bước vào giữa đám đông ồn ào trong quán bar.

Dư Trạch được chuyển về lại thành phố Y, nơi hắn học đại học, đám bạn tốt của hắn kéo hắn đến quán bar đón gió tẩy trần, từ xưa đến nay hắn rất ghét tới chỗ này, bị âm nhạc ầm ĩ làm cho chóng mặt, hắn luôn tìm cớ đi vào nhà vệ sinh nhiều lần.

Lúc quay trở lại, hắn thấy tất cả những vị khách trong hộp đêm đều đang đứng, như thể đang hướng sự chú ý về phía nào đó.

Dư Trạch theo tầm mắt của đám bạn nhìn sang hướng đó, trong ánh sáng ảo giác hỗn loạn, trên bục cao có một người mặc váy ngắn màu đỏ, mái tóc dài đang múa cột.

Dư Trạch theo bản năng quay mặt sang chỗ khác.

Chỉ là đôi chân dài mang vớ đen của người kia quá hấp dẫn, chỉ cần nhìn lướt thông qua võng mạc đã để lại ấn tượng sâu sắc trong tâm trí hắn, Dư Trạch cảm thấy bóng dáng của người đó có chút quen thuộc, khi ngẩng đầu lên nhìn lại hắn đã thấy được khuôn mặt của đối phương.

Diệp Tầm uống một ly cocktail màu sắc rực rỡ để lấy can đảm, kết quả là anh nhảy lên sân khấu sau đó múa cột. Hai chân anh kẹp ống tuýp chậm rãi ngồi xổm xuống, qua lớp váy xẻ tà có thể thấy được bắp đùi gợi cảm được vớ đen bó sát, bắp chân vô cùng thon thả, anh mang đôi giày cao gót màu đen xoay tròn từng vòng trên sân khấu, câu lấy trái tim và ham muốn của những người đàn ông rồi giẫm đạp tùy ý dưới gót giày.

Vòng eo của anh vừa nhỏ vừa mềm, khiến cho người ta muốn kéo vào vòng tay dùng sức giữ chặt, bờ mông nhếch lên đung đưa nhẹ nhàng, vải satanh tôn lên bờ mông tròn đầy đặn của anh, tiếng huýt sáo vang lên bốn phía, có người tiến đến mép sân khấu muốn xoa xoa chân của anh.

Lúc xuống sân khấu Diệp Tầm giẫm chân không ổn định, loạng choạng ngã vào trong lồng ngực của một người đàn ông, anh bị một bàn tay không biết của ai chạm vào mông, anh mở to mắt nhìn về phía đối phương nở nụ cười câu hồn, Diệp Tầm đẩy gã ra, lắc lư đi ra khỏi quán bar.

Mọi chuyện hơi khác so với những gì anh tưởng tượng.

Trong con hẻm tối cạnh quán bar, anh bị một người đàn ông cao lớn áp vào tường hôn thật sâu, hoàn toàn không thể tránh thoát.

Một tay của người đàn ông nắm lấy hai cổ tay của anh, cúi đầu cắn mạnh vào môi anh, tay còn lại chạm vào vòng eo thon nhỏ rồi nhào nặn cặp mông đầy đặn của anh.

Một chân của Diệp Tầm được nâng lên vòng qua eo hắn, người đàn ông chèn vào giữa hai chân anh cọ xát mạnh mẽ, đầu lưỡi hắn hăng hái tấn công vào trong khoang miệng ẩm ướt của anh, Diệp Tầm bị hắn cọ xát nên cơ thể nổi lên phản ứng, thực lực của đối phương hiển nhiên lớn hơn anh, anh chỉ có thể bị hắn nắm trong lòng bàn tay mặc hắn liếm hôn đùa bỡn.

Đệt, vốn là có năm người đi theo anh ra, thế mà bốn người kia đã bị người này đánh gục, thực lực có thể không lớn hả?

"Chờ đã." Diệp Tầm đẩy người ra, thở hổn hển nhấn mạnh với hắn, "Trước tiên nói về giá cả đã!"

Người đàn ông dừng động tác lại, cùng anh kéo dài khoảng cách, lúc này Diệp Tầm mới có thể nhìn rõ mặt của đối phương.

Khuôn mặt đẹp trai hiếm có, đường nét rõ ràng, lông mày sắc bén, cùng với khí chất ưu tú phong lưu của đối phương, nhìn kiểu nào cũng không phải loại người cần phải bỏ tiền mới có gái chơi, trong lòng Diệp Tầm từ từ dâng lên cảm giác bất ổn, đối phương nắm lấy cằm anh, dùng sức nhấc lên.

"Diệp Tầm, em nhìn cho kỹ tôi là ai." Giọng người đàn ông hơi khàn, nghiến răng nghiến lợi bên tai anh.

Diệp Tầm vừa uống say nên ý thức có chút mơ hồ, lúc này mới nhìn kỹ lại, nếu anh còn không nhớ được thì anh chính là heo.

Chết tiệt, lần đầu tiên "mại dâm" lại gặp phải bạn trai cũ, Diệp Tầm cảm thấy mình muốn xụi luôn rồi.

Trong taxi, Dư Trạch ôm Diệp Tầm trong vòng tay, sờ soạng đôi chân của anh, đôi giày cao gót đã bị vứt trong ngõ hẻm từ lâu, người đàn ông có thể sờ từ mu bàn chân mềm mại đến tận bắp đùi, đôi chân được đôi vớ lụa bao bọc cảm giác tuyệt đến nỗi không lời nào có thể diễn tả được.

"Tôi nhớ em từng rất ghét người khác xem mình là phụ nữ mà, tại sao bây giờ lại không để tâm?" Dư Trạch cắn vành tai anh, thè đầu lưỡi liếm lỗ tai bị xỏ lỗ của anh.

Anh thì biết cái rắm gì.

Diệp Tầm bị hắn mò làm cho cả người run lên, nhưng ngoài miệng vẫn dịu dàng: "Tôi nghe nói đây là kiểu đàn ông yêu thích." Anh hôn lên miệng Dư Trạch, mở to đôi mắt sáng lấp lánh nhìn hắn, "Anh không thích sao?"

Thành thật mà nói, dáng vẻ quyến rũ người của Diệp Tầm có chút khó coi, lớp trang điểm nguệch ngoạc, ngoại trừ lớp son bóng như mứt dâu tây. Khí chất cả người không một chút phong trần, dù vậy Dư Trạch cảm thấy được chính mình cũng có thể bị anh dụ dỗ.

Hắn cúi đầu ngậm lấy đôi môi anh cẩn thận liếm láp, Dư Trạch dịu dàng hôn lên, sợi tơ trong suốt giữa môi và lưỡi còn chưa dứt, mềm mại quấn lấy thâm nhập vào sâu, tiếng nước mơ hồ càng thêm rõ ràng, ở trong buồng xe nhỏ nghe còn rõ ràng hơn.

Có tài xế ngồi ở ghế lái, Diệp Tầm ngượng ngùng vươn tay muốn đẩy Dư Trạch ra, người đàn ông đang dịu dàng trở nên hung ác hơn, anh bị đối phương giam cầm trong lồng ngực cưỡng hôn, cái mông mềm mập bị biến dạng ép ngồi trên đùi cứng rắn, eo cũng xụi lơ, người đàn ông dùng sức liếm láp bên trong miệng anh, giữ lấy chiếc lưỡi mềm mại của anh mà mút, cho đến khi Diệp Tầm không kìm được nước miếng chảy ra khóe miệng, ở trong lồng ngực của hắn 'ưm ưm' xin tha.

Nụ hôn hướng về phía cổ, râu ria của người đàn ông đâm vào cổ khiến anh co người về sau, hai tay chống đỡ áp lên ngực hắn lại càng bị đè chặt hơn. Người đàn ông cường tráng như bức tường không nhúc nhích, trong lúc bối rối Diệp Tầm chạm vào cánh tay của hắn, dưới cánh tay là cơ bắp và gân xanh nổi lên cho thấy sức mạnh mà anh không thể chống lại.

"Ngoan." Dư Trạch hôn lên xương quai xanh của anh sau đó dời xuống dưới, dụi mũi vào đôi bồ câu mềm mại của anh, vùi vào trong đó ngửi mùi hương, "Bây giờ gặp được tôi, em đừng hòng chạy trốn."

Diệp Tầm im lặng một lát, thật sự không nhúc nhích.

Mặc kệ, dù sao cũng là Dư Trạch, không trốn thì không trốn thôi.

Dư Trạch lấy chiếc áo gió lớn bao bọc anh kĩ càng ôm vào trong ngực, dưới ánh nhìn ám muội ở quầy lễ tân ung dung mở cửa phòng.

Lúc này, đôi vớ của Diệp Tầm đã bị người kia cởi ra một chút, bị kẹt ở trên phần mông thịt, bờ mông trắng nõn một nửa lộ ra bên ngoài bị Dư Trạch véo đỏ lên, bộ phận sinh dục căng phồng phía trước bị bao phủ bởi đôi vớ đen bóng, nhìn từ góc độ nào cũng cực kỳ gợi tình.

Tệ hơn nữa là cái miệng nhỏ phía dưới dương v*t vừa bị đầu ngón tay thô ráp của Dư Trạch cọ xát, chất lỏng như pha lê thấm ướt đầu ngón tay của người đàn ông.

Diệp Tầm cố ý nhìn biểu cảm của người kia, đôi mắt đen của người đàn ông bừng bừng tràn ngập dục vọng, nhưng hắn chỉ hờ hững xoa ngón tay lên gấu váy, sau đó véo cằm anh rồi tiếp tục hôn.

Ngực có chút đau ê ẩm.

Nếu như anh ta không bận tâm một chút nào, vậy mục đính ban đầu anh ta nhất quyết rời bỏ mình rốt cuộc là vì sao.

......

Diệp Tầm bị ném lên giường, Dư Trạch hung hăng đè lên, hormone nam tính của hắn khiến anh choáng váng. Người đàn ông tiếp tục làm chuyện mà hắn chưa hoàn thành, chiếc váy của anh bị cởi ra khỏi vai, lộ ra bộ ngực sữa và núm vú non nớt.

Dư Trạch cúi đầu ngậm lấy đầu v*, dùng lưỡi lướt qua quầng vú, lòng bàn tay nắm lấy bầu ngực bên kia nhào nhào nặn, bóp nó thành một khối núi nhỏ nhấp nhô, sau đó bú một cách thô bạo.

Diệp Tầm cắn môi không chịu phát ra tiếng, nhưng khoái cảm giống như một dòng nước, từng chút từng chút nhấn chìm giam cầm lòng bàn chân của anh, anh sợ hãi ngạt thở, thế nhưng lại khát khao dục vọng.

"Vì sao em lại ở quán bar?" Dư Trạch vuốt ve tóc anh, hỏi.

"Bán dâm..." Diệp Tầm rũ mắt xuống, che dấu ánh mắt, "Anh không phải đã biết rồi sao?"

Có lẽ nhìn ánh mắt của người đàn ông này rất dịu dàng, khiến Diệp Tầm nhớ lại những chuyện trước đây nên bây giờ anh muốn chọc tức đối phương, cho nên mới nâng chân lên xoa xoa bộ phận sinh dục của hắn: "Anh cũng phải trả tiền."

Diệp Tầm sau khi nói xong liền hối hận, bởi vì khí tức trên người Dư Trạch lập tức trở nên kinh khủng. Giây tiếp anh đột nhiên bị lật người, người nọ giữ chân kéo anh đến mép giường, chân anh có thể giẫm lên mặt đất nhưng thân trên vẫn bị giữ chặt trên giường. Anh nghe thấy tiếng 'lạch cạch', sau đó trên mông truyền đến cơn đau rát dữ dội, người đàn ông dùng thắt lưng đánh lên mông anh.

"A..." Diệp Tầm kêu lên, muốn vùng vẫy nhưng bị người đàn ông đè mạnh, mọi kỹ năng chạy trốn của anh khi ở chỗ đối phương chẳng là cái khỉ khô gì, người đàn ông dùng thắt lưng lạnh lẽo và cứng rắn chà xát vào miệng lỗ hoa của anh, giọng nói khàn khàn rõ ràng rất tức giận.

"Nơi này... em không cho tôi chạm vào nó nhưng người đàn ông khác chỉ cần bỏ tiền ra thì có thể chịch nó, đúng không?"

Giọng Dư Trạch vô cùng lạnh lùng: "Tôi không cho phép."

Sau khi nói xong lại "bốp" một tiếng, dây lưng trực tiếp đánh lên lỗ hoa đang chảy nước của anh.

Diệp Tầm run rẩy kịch liệt như co giật, hai chân bị ép mở ra, đầu gối chống lên giường, giữa hai chân chỉ có một đôi vớ tơ tằm chưa bị phá, cứ như vậy bị người đàn ông dùng thắt lưng phạt đánh.

Đau đớn kịch liệt kèm theo khoái cảm sắc bén, Diệp Tầm cảm thấy trái tim mình cũng tan nát, anh không ngờ có một ngày Dư Trạch sẽ cam lòng đánh anh, lại còn đánh trong tư thế nhục nhã như vậy, đánh vào địa phương khó mở miệng nhất. Điều này khiến anh đau đớn gấp vạn lần so với việc bị gãy xương sườn.

Anh bật khóc, nắm chặt ga trải giường, nước mắt đã sớm làm ướt một vùng lớn.

Dư Trạch bỏ thắt lưng xuống, bàn tay phía sau đặt lên mông anh, đứng giữa hai chân bị tách ra của Diệp Tầm, dương v*t to dài cứng rắn chống chống vào mông anh, đè anh hôn lên gáy.

"Sao em lại khóc?" Hắn ngậm vành tai của Diệp Tầm nhẹ nhàng mút, "Tôi sẽ cho em thêm tiền, hửm?"

"... Tôi không muốn." Diệp Tầm nức nở, "Tôi... Tôi không muốn cho người khác chịch... Tôi là đàn ông..." Anh nói năng lộn xộn giải thích, sau đó quay đầu lại nước mắt lưng tròng ướt át nhìn Dư Trạch, từ đuôi mắt đỏ đến tận mang tai, giọng nói nhẹ nhàng như bay trên mây:

"Tôi cho anh chạm vào, đừng đánh tôi nữa được không?"

Anh nghẹn ngào nói: "Tôi sợ đau."

"Anh đánh... đau quá."

......

Chàng trai xinh đẹp có xương cánh bướm tinh xảo, mặc chiếc váy đỏ làm nổi bật lên làn da trắng như tuyết, chỗ hõm sau lưng kéo dài đến cặp mông vểnh, vòng eo hẹp gầy, cái mông tròn trịa được chiếc vớ lụa bao bọc càng trở nên xúc cảm hơn.

Dư Trạch cúi xuống hôn lên mông anh, nói: "Được."

Diệp Tầm trở mình, kéo người đàn ông ngồi xuống giường, sau đó cưỡi lên đùi người đàn ông mặc quần tây.

Một lỗ nhỏ trên vớ của anh đã bị xé ra, âm hộ mềm mại cọ xát với lớp vải thô ráp của Âu phục, anh kẹp chân, xoay eo nhẹ nhàng cọ vào chân người đàn ông, sau đó nắm tay hắn kéo xuống phía dưới lỗ hoa, cho phép người kia xoa xoa âm hộ của mình.

Lỗ hoa của anh quá nhỏ, còn không rộng bằng hai ngón tay của Dư Trạch, thế nhưng chạm vào thì mềm mại như tơ lụa, không ngừng phun ra d*m thủy, nhỏ xuống đầu ngón tay của người đàn ông, làm ướt đẫm quần của hắn.

Vẫn còn nhớ kỹ mối hận lỗ hoa bị đánh, Diệp Tầm oan ức vùi vào ngực hắn: "Anh sờ sờ... đều sưng lên rồi..."

"Có sưng không?" Bàn tay Dư Trạch ôm lấy bé bướm mập mạp của anh, nghe Diệp Tầm trong ngực hắn làm nũng, khóe miệng nở nụ cười.

"Tôi liếm cho em?" Diệp Tầm giật mình, thân thể không nhúc nhích, nhưng lỗ hoa tự động tiết ra chất lỏng.

Dư Trạch nằm lại trên giường, thấy Diệp Tầm không đáp, liền vươn tay kéo chân anh, từ mắt cá chân lên mông anh, dùng lực kéo sờ soạng một cách thô bạo.

Trong thân thể bùng lên từng trận lửa nóng, anh không tự chủ được bất giác bị người đàn ông kéo lên. Hai chân dài mang vớ vắt ngang bên người của hắn, anh nhận thấy ánh mắt của người kia đang nhìn chằm chằm vào hạ thể của mình, dương v*t của Diệp Tầm nhếch lên, nước trong lỗ bướm không ngừng chảy ra.

Lớp vải bó chặt, tiếng xé rách lập tức vang lên, người đàn ông thực sự xé toạt một cái lỗ lớn trên chiếc vớ quần, eo và chân gần như chia làm hai đoạn, toàn bộ mông lộ ra bên ngoài, bộ phận sinh dục cũng bại lộ trước mặt đối phương.

"Dư Trạch, anh..."

Đầu gối anh bị kéo mạnh, lưng bị đè xuống, buộc phải nghiêng người về phía trước nằm ở đầu giường, trực tiếp ngồi ở trên mặt người đàn ông.

Anh còn chưa kịp phản ứng thì nơi có dòng nước đang chảy đã bị nhiệt độ nóng ẩm trên đầu lưỡi của đối phương bao phủ.

Anh thở hổn hển, eo mềm như không xương, chống đỡ đầu giường trượt vòng trong miệng đối phương, nhưng không có cách nào trốn thoát ra được.

"Đừng liếm... Bẩn..."

Diệp Tầm sắp phát điên rồi, nơi này đối với anh mà nói là nơi xấu hổ nhưng bây giờ lại được người đàn ông này chăm sóc, trìu mến như thể đang hôn môi, khiến anh cảm thấy được trân quý bằng mọi cách.

Diệp Tầm nâng mông lên, hai chân run run, thân dưới như đang ngâm mình trong suối nước nóng, từ nơi đó tràn ra khoái cảm.

Dư Trạch liếm lỗ hoa anh đến mềm nhũn và ướt đẫm, nước dâm càng ngày càng nhiều, bị người đàn ông liếm hết vào miệng không chừa một giọt, Diệp Tầm dần chìm vào khoái cảm sung sướng, không chút xấu hổ run rẩy nâng eo lên, chủ động đưa lỗ bướm hướng vào miệng của người đàn ông.

Anh tự mình cầm lấy dương v*t, ngón tay thon dài vuốt ve xoa xoa, khoái cảm chạy dọc theo cột sống nhảy dựng lên từng đợt, suýt nữa khiến anh ngất đi.

Dư Trạch liếm lỗ hoa của anh, vuốt ve mông anh rồi dùng tay nhào nặn cặp mông mềm mại của anh thành nhiều hình dạng khác nhau. Thân người trên run rẩy triều xuy, thở dốc như mèo con được thỏa mãn, đút cho người đàn ông từng ngụm d*m thủy.

Diệp Tầm tê liệt ngồi trên mặt hắn, trên khóe miệng còn đọng lại nước bọt, sau đó vành mắt đỏ hoe, cắn chặt cổ tay trắng gầy không để cho mình khóc thành tiếng.

"Có chuyện gì vậy?" Dư Trạch vỗ nhẹ vào mông anh, kéo anh xuống: "Không thoải mái sao? Chảy nhiều nước như vậy mà."

Diệp Tầm khó chịu nhăn mặt, hoàn toàn không có chút tự giác mới vừa dùng lỗ bướm đạt cao trào, anh nghẹn ngào nhấn mạnh, "Không thoải mái, tôi là đàn ông."

Dư Trạch thở dài, xoa xoa dương v*t của anh, sau đó lăn qua đè anh dưới thân.

Chiếc váy đã được cởi bỏ hoàn toàn, lúc này trên người Diệp Tầm chỉ còn chiếc vớ đen bị xé lẻ bảy tám phần, Dư Trạch đang hôn anh, hôn lên từng tấc da thịt của anh, môi và lưỡi hắn như những nét bút vẽ nên sắc xuân, trên da thịt trắng nõn của anh đầy dấu vết dâm mị.

Sau khi hắn cắn vào bắp đùi mềm nhũn của anh, Dư Trạch ngồi vượt lên trên người anh.

"Anh làm gì vậy..." Diệp Tầm mờ mịt nhìn hắn, cơ thể run lên như đang sợ sệt, nhưng trong lòng lại không cảm giác sợ hãi.

Dư Trạch cúi người cắn môi anh, trầm giọng nói: "Cho em làm đàn ông."

Nói xong, Diệp Tầm cảm thấy dương v*t của mình bị đối phương nắm chặt, chen vào cái miệng nhỏ căng mịn khô khốc.

Dư Trạch đang chịch anh, hoặc giả là anh chịch hắn, Dư Trạch vuốt ve mái tóc của Diệp Tầm, nhấp nhô trên người anh, mang lại cho anh những khoái cảm nguyên thủy nhất thông qua bộ phận sinh dục nam. Diệp Tầm ngơ ngác nhìn đối phương, mái tóc trên trán người đàn ông rối loạn, dưới ánh sáng chỉ có thể nhìn thấy đường viền đẹp trai của hắn, anh cố gắng ngẩng mặt lên để nhìn rõ vẻ mặt của người kia, nhưng đôi mắt bị người đàn ông che mất, áp vào chiếc gối mềm mại tùy ý hôn.

Cho đến khi tinh dịch bắn vào cúc hoa của đối phương, Diệp Tầm mới có thể khôi phục tầm mắt, Dư Trạch ôm lấy anh, cong ngón tay lên má anh xoa nhẹ, sau đó đặt nụ hôn lên giữa lông mày anh.

Diệp Tầm ôm cổ người đàn ông, bỗng nhiên cố hết sức ngồi lên đùi của đối phương.

"Làm gì vậy?" Dư Trạch tựa vào đầu giường, đưa tay sờ lên bờ mông tròn trịa.

"Tôi cũng muốn cho anh làm đàn ông." Diệp Tầm mỉm cười, cầm lấy dương v*t nổi gân xanh của Dư Trạch, đè lên lỗ hoa đang nhỏ giọt của mình, cưỡi lên xoay eo nhấp nhô. Diệp Tầm cười đắc ý khi cảm nhận được tiếng thở gấp gáp đột ngột của người kia.

"Chỉ cần anh không tiến vào, tôi sẽ cho anh chơi tùy thích."

......

Ngày hôm sau Diệp Tầm chật vật tỉnh lại, dấu vết đầy trên người cùng lỗ hoa sưng đỏ, xuất tinh quá độ của các cơ quan sinh dục cho thấy sự điên cuồng của đêm qua.

Dư Trạch ngủ bên cạnh anh, hơi thở yên tĩnh của hắn gần trong gang tấc, khuôn mặt đẹp trai trưởng thành hấp dẫn hơn nhiều so với những gì anh nhớ.

Yên lặng nhìn đối phương mấy phút, Diệp Tầm hôn lên cằm người đàn ông, sau đó không biết anh lấy từ đâu ra một chiếc còng tay, khóa vào tay hắn.

Dư Trạch mở mắt ra, con ngươi đen láy nhìn chằm chằm Diệp Tầm, nhìn đến nỗi khiến anh da đầu tê dại, sau đó khẽ nở nụ cười.

"Ý em là sao?" Hắn hỏi.

"Bắt anh." Diệp Tầm trả lời.

"Lý do?" Giọng điệu Dư Trạch nhàn nhạt: "Tội cưỡng hiếp không được thành lập."

"Là mua dâm." Diệp Tầm hất cằm lên, "Không nghĩ tới đúng không, tôi là cảnh sát, anh đã mắc bẫy của lực lượng cảnh sát (*) và bị bắt vì phạm tội!"

Dư Trạch im lặng không lên tiếng, nhếch miệng nở nụ cười, hắn nhìn anh đánh giá một lượt từ đầu tới chân, đôi mắt cười như đang thể hiện cảm xúc của hắn rằng cái giá câu cá hắn đánh đổi thật sự quá lớn.

Diệp Tầm bị hắn nhìn làm cho xấu hổ, quần áo của mình rách nát không thể mặc, bèn bò tới lấy áo sơ mi của Dư Trạch mặc vào. Tuy nhiên, chỉ trong thời gian ngắn, người đàn ông phía sau anh đã thoát khỏi ràng buộc của còng tay, Diệp Tầm bị hắn ôm vào trong lồng ngực, giây tiếp theo trả lại chiếc còng tay cho anh.

Dư Trạch khóa chặt anh lại.

Còn chưa kịp kháng nghị, người đàn ông đã lấy thứ gì đó trong túi áo khoác, quơ quơ nó trước mặt anh.

Diệp Tầm sững sờ trợn tròn mắt, "Anh, anh..."

"Tôi cũng đang làm nhiệm vụ giăng lưới bắt cá. (*)" Dư Trạch ghé vào lỗ tai anh cười nói: "Tội danh, bán dâm."

Đầu óc Diệp Tầm hỗn loạn, trong lúc hoảng hốt mới nhớ lại, đồng nghiệp trong cục cảnh sát nói vị sếp mới được chuyển đến hình như là họ Dư...

Hu hu hu.

Hoàn.

..................................................................

(*) Trong câu gốc của hai người có từ

'钓鱼执法' - Điếu ngư chấp pháp (câu cá chấp pháp), đây là một từ chuyên ngành.

Trong tiếng Anh là Entrapment (law) có nghĩa: Khiến cho ai đó làm một chuyện gì đó sai trái bằng cách lập bẫy lừa họ.

Từ này cũng là nghĩa của tên truyện.

Truyện đã hoàn rồi!
Nếu bạn thích truyện này, hãy thử đọc các truyện khác cùng thể loại bên dưới nhé!