Cầu Đạo

Chương 147: Trả nợ



Trần Nguyên nghe lời Khinh Vũ Chân quân nói như vậy vậy thì gật gù: “Theo như lời Chân quân, chỉ đơn thuần làm nhiệm vụ thôi, đúng là không có bao nhiêu khả quan.”

Hắn cũng không ngoài ý muốn. Điều này trước đây hắn đã từng nghe ngóng. Tình hình thực tế vẫn là nằm trong dự liệu.

“Bên ngoài thực hiện nhiệm vụ, vẫn còn một cách tương đối phổ biến khác mà học sinh thường sử dụng để thu hoạch điểm cống hiến.”

“Còn xin Chân quân chỉ giáo cho.” Trần Nguyên chân thành chắp tay.

“Là trao đổi với học viện.” Khinh Vũ Chân quân êm tai nói ra: “Học sinh ra bên ngoài làm nhiệm vụ hay lịch luyện, thường thường sẽ đạt đến cơ duyên hoặc chiến lợi phẩm khi giao chiến với địch nhân. Những cơ duyên và chiến lợi phẩm này, không phải thứ nào cũng phù hợp với học sinh tu luyện; cho nên, học viện cho phép học sinh trao đổi cơ duyên lấy điểm cống hiến.”

“Chân quân nói là, học sinh có thể trao đổi bất cứ bảo vật nào với học viện để thu về điểm cống hiến?” Trần Nguyên giật mình. Nói như thế, thu hoạch mười hai vạn điểm cống hiến đối với hắn mà nói chẳng phải là chuyện dễ dàng? Hắn từ Thần Hà sơn một sự kiện kia, trong nhẫn trữ vật còn thật nhiều, thật nhiều Tam phẩm, Tứ phẩm pháp khí, đan dược, phù lục đâu.

Khinh Vũ Chân quân lại là lắc đầu: “Không phải thứ gì cũng thu. Đồ vật học viện nhận trao đổi, đúng là bao hàm rất rộng, pháp khí, phù lục, đan dược, trận pháp, thiên tài địa bảo,... thế nhưng, chúng phải trải qua kiểm tra cẩn thận, phải là đồ sạch sẽ, không thể là do giết người cướp của mà đến. Ngươi yên tâm, học viện có đầy đủ thủ đoạn để tra ra những nhân quả này. Chỉ có trải qua tầng tầng lớp lớp đảm bảo, đồ vật là chân chính cơ duyên thuộc về người, học viện mới thu nhân.”

Nói đến như vậy, Trần Nguyên liền hiểu ra, những món đồ vật hắn đánh cướp từ Thần Hà sơn, rất có khả năng không được nhận. Học viện cũng có thể vì thế mà sinh ra nghi kỵ trên hắn.Trần Nguyên cẩn thận nghĩ đi nghĩ lại, dường như, thứ phù hợp nhất, tiện nghi nhất, cũng nhiều nhất, trên người hắn chỉ có… Linh Thủy.

Quả nhiên, Khinh Vũ Chân quân nói: “Linh Thủy trong tay ngươi là lựa chọn không tệ. Nếu ngươi lựa chọn Tứ phẩm Linh Thủy để trao đổi, học viện chắc chắn sẽ không từ chối. Tứ phẩm đã không phải là phẩm giai cấp thấp.”

Khinh Vũ Chân quân lời nói này là hoàn toàn đúng sự thật. Linh Thủy là thiên địa linh vật, bất cứ phẩm giai nào đều đáng giá. Luyện Khí, Luyện đan, Họa phù, … nếu những thành phẩm này bổ sung thêm Linh Thủy, chẳng những Luyện Khí sư, Luyện Đan sư có thêm nắm chắc luyện ra sản phẩm mà ngay cả phẩm giai pháp khí hay đan dược, cũng có nhất định cơ hội nâng cao chất lượng. Đối với linh vật như thế, học viện làm sao có thể bỏ qua?

Trần Nguyên rốt cuộc nghe được thứ hắn muốn nghe. Học viện chắc chắn thu thập Linh Thủy. Như vậy, điểm cống hiến, hắn chẳng phải là muốn bao nhiêu liền có bất nhiêu? Vấn đề mười hai vạn điểm cống hiến của Lữ Như Yên chẳng phải là được giải quyết xinh đẹp?

Không đúng. Đối với hắn mà nói, vấn đề có thể được giải quyết bằng Linh Thủy vậy liền không phải vấn đề.

Khinh Vũ Chân quân không biết nội tâm suy nghĩ của hắn. Thanh âm của nàng đều đều nói ra: “Nguyệt Vũ phong chúng ta nổi danh lấy Thủy thuộc tính tu luyện làm chủ. Trong sơn phong, đệ tử, đạo sư mang Thủy Linh thể hay thể chất đặc biệt liên quan đến Thủy nguyên tố cũng không phải số ít. Tại Nguyệt Vũ phong, Linh Thủy luôn rơi vào tình trạng cung không đủ cầu. Nếu ngươi nguyện ý mang Linh Thủy của mình bán cho ta, ta ngược lại có thể cân nhắc đến trợ giúp Như Yên mười hai vạn điểm công hiến kia.”

Trần Nguyên nghe được đến đây, trong lòng cố nén kinh hỉ. Này chẳng phải nói, Khinh Vũ Chân quân là muốn mua Linh Thủy của hắn sao? Hắn bình tĩnh hỏi: “Không biết, Chân quân cần bao nhiêu Linh Thủy mới có thể đầy đủ bù đắp mười hai vạn điểm cống hiến?”

Khinh Vũ Chân quân cũng đang cân nhắc vấn đề này.

Ấn theo tỉ lệ trao đổi thông thường của học viện, Tứ phẩm Linh Thủy giá trị khoảng chừng trên dưới một trăm điểm cống hiến. Giá trị này đã rất bất phàm, một hạch tâm đệ tử, tam phẩm hậu kỳ tu vi, một năm làm nhiệm vụ cũng chỉ đủ đổi lấy, năm, bảy cân Linh Thủy; một Tứ phẩm Thượng nhân phổ thông tại học viện, một năm làm nhiệm vụ chỉ đầy đủ đổi lấy chừng ba mươi cân Tứ phẩm Linh Thủy. Điều này cho thấy, Tứ phẩm Linh Thủy tại học viện được hoan nghênh chừng nào.

Thế nhưng là, chiếu theo tỷ lệ này trao đổi Linh Thủy, mười hai vạn điểm cống hiến chỉ bất quá đổi được chừng hơn ngàn cân Tứ phẩm Linh Thủy.

Hơn một ngàn cân Tứ phẩm Linh Thủy nhiều không? Rất nhiều, đã đầy đủ để cho Ngũ phẩm Chân nhân đỏ mắt thèm thuồng.

Thế nhưng, từ biểu hiện của Trần Nguyên đến xem, Tứ phẩm Linh Thủy của hắn còn không ít. Khinh Vũ Chân quân biết, bất kỳ vị thiên kiêu nào, trên người chắc chắn có đại cơ duyên. Nàng khi còn trẻ cũng là như thế, chính là chẳng bao giờ thiếu khuyết cơ duyên. Huống chi, Trần Nguyên hắn còn là loại tuyệt thế thiên kiêu, trước nay chưa từng có; cơ duyên chắc chắn là nhiều lắm, hơn nữa, có vẻ như cơ duyên của hắn liên quan đến Linh Thủy loại hình.

Trầm tư một lát, Khinh Vũ Chân quân nói ra: “Nếu như ngươi có thể lấy ra một vạn cân Tứ phẩm Linh Thủy như vừa rồi, ta có thể bỏ ra đại giới là mười hai vạn điểm cống hiến trợ giúp Như Yên xóa đi nợ cũ.”

Một vạn cân Tứ phẩm Linh Thủy. Đây là con số mà Khinh Vũ Chân quân ước lượng thiên đại cơ duyên nằm trong tay Trần Nguyên.

Trên thực tế, nàng đã tận lực đánh giá cao hết mức cơ duyên mà hắn nắm giữ. Nên nhớ, ở trong mắt nàng, Trần Nguyên bất quá vẫn chỉ là một tên Tam phẩm tu sĩ hậu bối mà thôi. Một vạn cân Tứ phẩm Linh Thủy, thứ này đã đầy đủ để cho cả Lục phẩm tầng chín nàng động tâm. Nàng cũng là thiên kiêu, thời điểm nàng còn là Tam phẩm tu vi, đừng nói là một vạn cân Tứ phẩm Linh Thủy, dù là một ngàn cân nàng cũng lấy ra không nổi.

Khinh Vũ Chân quân kiểm tra rất đơn giản: liệu Trần Nguyên có nguyện ý từ bỏ đi đại cơ duyên để trợ giúp Lữ Như Yên?

Nàng nào có thể đoán được, Trần Nguyên vừa nghe đến một vạn điểm cống hiến thì hơi sửng sốt một chút, sau đó, đáy mắt toát ra nồng đậm ý cười. Không thể giả được, dù hắn cố gắng che giấu, nhưng dấu thế nào được ánh mắt nhìn người độc ác hai nghìn năm của nàng. Chắc chắn là hắn cười.

Lúc này, Trần Nguyên một ngụm sảng khoái đáp ứng: “Vâng.Vậy học sinh trước đa tạ Chân quân.”

Còn chưa kịp để Khinh Vũ Chân quân sửng sốt, hắn lấy ra một cái bình ngọc pháp khí, đưa đến trước mặt nàng, nói khẽ: “Đây là một vạn cân Tứ phẩm Linh Thủy. Mong Chân quân nhận lấy, cũng xin nhờ Chân quân từ nay chiếu cố tốt hơn đến Như Yên nàng.”

Khinh Vũ Chân quân ngơ ngơ ngác ngán đón nhận lấy bình ngọc. Nàng theo bản năng đưa thần thức vào dò xét. Không sai. Đích thực là Tứ phẩm Linh Thủy hàng thật giá thật, không thể giả được. Đặc biệt, nàng thể chất là Thanh Thủy Vương thể, đối với Linh Thủy hay các Thủy thuộc tính linh vật có đặc biệt mẫn cảm. Nhất định sẽ không nhận lầm.

Nàng cẩn thận cảm nhận lại một lần. Không sai. Đầy đủ một vạn cân, không thiếu một hào.

Khinh Vũ Chân quân động tác thu hồi lại bình Linh Thủy vào nhẫn trữ vật, kinh ngạc nhìn thái độ bất cần của Trần Nguyên, tựa như không thèm để ý của hắn tới vạn cân Tứ phẩm Linh Thủy. Người không biết có lẽ còn nghĩ rằng, hắn ném đi chính là nước lã mà không phải Linh Thủy quý giá.

Lúc này, Khinh Vũ Chân quân thoáng hồi tưởng lại động tác nhanh, gọn lẹ của hắn khi lấy ra Linh Thủy, lại nhớ đến ánh mắt bao quát nồng đậm ý cười của hắn. Đột nhiên, nàng cảm giác, nàng bị tên này cho lừa.

“Nếu như lúc đó, ta nói ra là mười vạn cân thay vì một vạn, có phải hay không hắn cũng sảng khoái đáp ứng rồi?” Khinh Vũ Chân quân trong lòng lẩm bẩm. Cùng lúc, nội tâm nàng dâng lên cỗ cảm xúc khó chịu, bất bình, không thoải mái.

“Không ổn.” Khinh Vũ Chân quân thầm kêu. Nàng vội vã mặc niệm thanh tâm quyết, bình phục lại tâm thần. Nàng hoảng sợ nhận ra, trong nháy mắt vừa rồi, tâm cảnh của nàng sinh ra dao động, dù chỉ rất rất nhỏ mà thôi.

Tâm cảnh sinh ra dao động, chuyện này không thể đùa được. Cho dù gợn sóng ấy nhỏ đến mức nào đi chăng nữa, nếu không kịp thời khắc phục, trong tương lai chỉ sợ sẽ có lúc bị vô hạn phóng đại. Đến lúc đó, sinh ra tâm ma cũng không phải không có khả năng, thậm chí là tẩu hỏa nhập ma, linh lực mất khống chế, bạo thể mà chết, ngàn năm khổ tu, nước chảy về biển đông.

- -------------

Nửa ngày thời gian lần nữa qua đi trong chớp mắt. Đúng như dự kiến, lấy tốc độ luyện hóa Linh khí hiện tại của Lữ Như Yên, ngàn cân Tứ phẩm Linh Thủy chỉ đầy đủ duy trì nàng trong vòng một ngày. Đây là dưới tình huống nàng còn nhận được sự hỗ trợ từ nguyên một tòa Ngũ phẩm Linh mạch và cả tòa trận pháp bao trùm Nguyệt Vũ phong không ngừng cung cấp linh khí. Nếu chỉ đơn độc lấy Linh Thủy tương trợ, tiêu hao chỉ e là còn lớn hơn nhiều.

Trần Nguyên không suy nghĩ nhiều thêm nữa. Hắn lần này trực tiếp lấy ra một vạn cân Tứ phẩm Linh Thủy, vận dụng linh lực đưa nó đến bên Lữ Như Yên. Tình huống cùng trước đó không khác biệt. Một vạn cân linh thủy nhanh chóng biến thành sương mù, hòa vào trong vòng xoáy linh khí khổng lồ.

Trần Nguyên cẩn thận quan sát hết thảy. Không có gì bất thường xảy ra cả. Lữ Như Yên hô hấp đều đặn, sắc mặt bình thản, thư giãn. Ngay cả tu vi của nàng cũng chậm rãi hồi phục lại Tam phẩm tầng ba. Chỉ là, tốc độ luyện hóa Linh khí vẫn còn tại chậm rãi tăng lên. Một ngàn cân Linh Thủy trước đó đầy đủ duy trì nàng mười hai canh giờ có dư; hiện tại một vạn cân, có lẽ chỉ đầy đủ kéo dài chừng chín ngày rưỡi.

Mà ở một bên khác, Khinh Vũ Chân quân nhìn thấy hắn nhanh nhẹn, thuần thục lấy ra một vạn cân Tứ phẩm Linh Thủy, khóe miệng không khỏi giật giật mấy cái. Nàng không khỏi thì thầm: "Quả nhiên."

Trần Nguyên nghi hoặc, hỏi: "Chân quân có gì dặn dò?"

"Không có gì." Khinh Vũ Chân quân lạnh lùng nói.

Trần Nguyên bất đắc dĩ nhún vai. Hắn có thể phát giác ra, Khinh Vũ Chân quân thái độ đối với hắn trong nửa ngày qua phát sinh vi diệu biến hóa. Hắn không rõ ràng thay đổi như thế nào và vì sao, hắn chỉ rõ ràng, ánh mắt của nàng không còn thân thiện như trước.

'Nàng sẽ không phải ham muốn Linh Thủy của ta chứ?' Trần Nguyên không khỏi nghĩ thầm, đồng thời ánh mắt có chút cảnh giác liếc nhìn qua bóng hình khuynh quốc khuynh thành trong tà váy trắng tinh khiết tựa như thiên nữ trên chín tầng trời.

Trần Nguyên lắc đầu nghĩ thầm: 'Có đôi khi, biết người biết mặt không biết lòng.'

- ----------------------

Thời gian như thoi đưa, chín ngày thời gian qua đi trong nháy mắt, hơn mười ngày kể từ khi Lữ Như Yên bắt đầu quá trình thức tỉnh thể chất. Cho đến nay, vẫn không có một chút dấu hiệu nào cho thấy quá trình thức tỉnh của nàng sẽ dừng lại trong thời gian gần.

Trần Nguyên cùng Khinh Vũ Chân quân, trong suốt mười ngày này chưa một lần nào rời khỏi động phủ, cũng chưa từng rời đi ánh mắt khỏi Lữ Như Yên. Bởi vì tình huống của người sau đã đi vào ổn định, ngay cả tu vi cũng đã quay trở lại Tam phẩm tầng bốn, tâm tình của hai người hộ pháp cũng vì thế mà buông lỏng rất nhiều.

Quan sát thấy Linh Thủy hóa làm sương mù linh khí tiêu hao không sai biệt lắm, chỉ còn khoảng chừng nửa ngày nữa sẽ hoàn toàn bị luyện hóa, Trần Nguyên thuần thục lấy ra từ trong nhẫn trữ vật một bình Linh Thủy, chậm rãi sử dụng ling lực dẫn dắt chúng tới gần vòng xoáy linh khí.

Khinh Vũ Chân quân vừa thấy động tác của hắn, không khỏi nhìn nhiều một mắt.

“Hắn quả nhiên vẫn còn tàng trữ Linh Thủy.” Nàng khẽ lẩm bẩm.

Cho tới khi nhìn rõ Trần Nguyên rót vào vòng xoáy linh khí trọn vẹn ba vạn cân Tứ phẩm Linh Thủy, Khinh Vũ Chân quân khóe miệng càng là phát ra co rút lại.

“Thua thiệt. Ta quá thua thiệt. Không nghĩ tới hắn giấu sâu như vậy. Thua thiệt ta cò nghĩ vào lấy Linh Thủy thử lòng hắn.” Khinh Vũ Chân quân càng nghĩ càng cảm thấy bản thân ăn thiệt thòi, càng nghĩ càng cảm thấy ủy khuất. Tâm cảnh của nàng một lần nữa sinh ra dao động.

Trần Nguyên không biết rõ tâm tình của Khinh Vũ Chân quân sinh ra tiêu cực. Hắn chỉ biết rõ rằng, ba vạn cân Linh Thủy hắn lần này rót vào, có lẽ duy trì được Lữ Như Yên luyện hóa chừng hai mươi tám ngày.

Quả nhiên, hai mươi tám ngày sau đó, Linh Thủy hóa sương mù một lần nã bị luyện hóa không sai biệt lắm. Trần Nguyên xe nhẹ đường quen lấy ra Tứ phẩm Linh Thủy, lần này là hẳn ba bình ngọc lớn. Hắn thử rót vào vòng xoáy linh khí ước chừng mười vạn cân Linh Thủy trong một lượt.

“Vậy mà vẫn có thể hoàn toàn đồng hóa.” Trần Nguyên khẽ nói. Mười vạn cân Tứ phẩm Linh Thủy ẩn chứa trong đó năng lượng kinh khủng, không phải là thường nhân có thể tưởng tượng. Nếu phải mô tả một cách trực quan nhất thì cỗ sức mạnh này tương đương với hai mươi tỷ quả bom hạt nhân mà quân đội Hòa Kỳ từng ném xuống Đế quốc Nhật giai đoạn cuối thế chiến thứ hai. Bởi vậy có thể thấy, vòng xoáy linh khí Lữ Như Yên tạo ra kinh khủng đến nhường nào.

“Bất quá, cũng nhanh đến trạng thái giới hạn.” Trần Nguyên một lần nữa bổ sung. Hắn rốt cuộc tìm ra, giới hạn của một lần đưa vào Tứ phẩm Linh Thủy, chừng hơn mười vạn cân một chút.

“Mười vạn cân Tứ phẩm Linh Thủy, lấy tốc độ luyện hóa của Như Yên hiện tại, hẳn có thể duy trì được chín mươi ngày đi.” Trần Nguyên đưa ra ước lượng của hắn.

Đồng thời, hắn cũng phát hiện ra, Lữ Như Yên tu vi sau khi khôi phục, đang chậm rãi dâng lên. Tốc độ tinh tiến tu vi của nàng không thể nói là không nhanh, so với đơn thuần ngồi xuống tĩnh tọa tu luyện còn nhanh hơn gần gấp hai. Cũng thế, mỗi ngày nàng đều luyện hóa hơn một ngàn cân Tứ phẩm Linh Thủy, dù chỉ là một phần nhỏ trong đó phản hồi lên tu vi của nàng, đó cũng là hiệu suất gấp nhiều lần người bình thường.