Cầu Đạo

Chương 311: Ngũ Đại Kiếm tông



Cùng lúc đó, bên ngoài Thôi Nguyên thành hơn một trăm vạn dặm, có hai chiếc phi thuyền, lấy vị trí song song với nhau, khoảng cách chưa đến ba dặm, đang phá không, lao nhanh mà đi. Mỗi chiếc phi thuyền đều cao đến năm mươi trượng, chiều dài đạt tới trăm trượng có dư, hình dáng thon, dài, tinh xảo ưu nhã nhưng đồng thời cũng không thiếu đi khí thế hùng vĩ, oai nghiêm.

Phía sau chúng còn một lá cờ lớn, treo cao chót vót trên cột cờ vươn cao tới mấy chục trượng. Lá cờ có màu nền tươi sáng, chính giữa có biểu tượng năm cây kiếm khác màu đan vào nhau, kết thành hình ngũ giác đều. Cả hai chiếc phi thuyền đều là như thế, có chăng khác biệt cũng là màu sắc nền của lá cờ mà thôi.

Liên Minh Ngũ Đại Kiếm tông.

Năm thanh kiếm đan vào nhau, đây là biểu tượng của một thế lực liên minh danh tiếng lẫy lừng mà bất cứ tu sĩ nào của Thái Chu Vương triều cũng đều biết.

Năm đại tông môn, mỗi phương đều lấy kiếm tu làm chủ, hạch tâm áo nghĩa truyền thừa cũng có mấy phần gốc gác tương đồng, kéo dài từ thời kỳ khai sáng từ hơn ba mươi vạn năm trước cho đến tận ngày nay. Có chăng khác biệt thì cũng chỉ nằm ở các chi tiết không nhiều, biến hóa tùy theo từng hoàn cảnh tu luyện và đặc điểm tu sĩ cụ thể riêng biệt. Bởi thế, năm tông môn ôm vào với nhau, cùng một chỗ hình thành liên minh, tự xưng là Ngũ Đại Kiếm tông.

Lãnh địa của Ngũ Đại Kiếm tông nằm trùng lên cương vực của Thái Chu Vương triều. Ở cái nơi mà Ngũ phẩm Chân nhân đều thưa thớt đến mức mà số lượng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, mỗi một môn pháp đều có Ngũ phẩm Chân nhân cấp bậc nhân vật tọa trấn, quả thực là một thế lực không tầm thường.

Hợp nhất năm cỗ thế lực như thế, Liên Minh Ngũ Đại Kiếm tông tạo nên thanh thế to lớn cực kỳ, thậm chí đầy đủ gây nên hoàng thất Thái Chu Vương triều e ngại.

Bất quá, có lẽ nguyên do nằm ở tổ huấn cùng với truyền thống qua các đời truyền thừa, quan hệ giữa Hoàng thất Thái Chu Vương triều và Ngũ Đại Kiếm tông không có cứng nhắc như vậy.

Không phải là tu sĩ nào cũng muốn làm hoàng đế. Mục tiêu lớn nhất của tu sĩ càng nhiều là hướng tới cảnh giới cao hơn. Làm Hoàng đế, đối với đại đa số người mà nói, là gánh nặng chứ không phải trợ lực.

Đã là gánh nặng thì không có bao nhiêu tu sĩ ham muốn cả.

Thay vào đó, quan hệ giữa Ngũ Đại Kiếm tông và hoàng thất Đại Chu Vương triều là dạng cộng sinh, lẫn nhau tương hỗ tồn tại, có phần giống như Bách Linh Hoàng triều và Bách Linh học phủ. Khác biệt ở chỗ, quan hệ giữa hai chủ thể ở trường hợp này không chính thức cùng gần gũi thân mật như tình huống của Bách Linh Hoàng triều. Đương nhiên, mối liên kết trong đó cũng không chặt chẽ bằng.

Tạm thời không đề cập đến điều này. Đã biết rằng, mối quan hệ giữa Thái Chu Vương triều và Liên Minh Ngũ Đại Kiếm tông là đồng mình, là hỗ trợ lẫn nhau, vậy thì Vương triều chịu đến Tà Ma xâm lấn, Ngũ Đại Kiếm tông đều không thể ngoảnh mặt làm ngơ.

Từ khi những Tà Ma đầu tiên được phát hiện, đã có không biết bao nhiêu lượt đệ tử của Ngũ Đại Kiếm tông xuất chinh, dưới sự chỉ huy của các trưởng lão, cùng với tu sĩ của Hoàng thất và các Đại gia tộc Thái Chu Vương triều đối kháng Tà Ma. Với nhóm các đệ tử trẻ tuổi, đây là một cơ hội tuyệt vời để lịch luyện, gia tăng kinh nghiệm đấu pháp cùng hành tẩu nhân gian. Với các đệ tử già dặn hơn mà nói, đây là thời cơ để đánh xuống công lao, cố gắng tại trong tông môn đưa đị vị trèo lên cao thêm một bước.

Trên một chiếc phi thuyền lúc này đứng đầy các đệ tử trẻ tuổi, niên kỷ không quá lớn, đều không quá một trăm. Tu vi của nhóm đệ tử này cao thấp không đều nhau, thấp thì có thể mời Nhị phẩm tầng sáu, Nhị phẩm tầng bảy, mà cao nhất thì có thể lên đến Tam phẩm tầng hai, tầng ba. Từ từng người, từng người trong số những tu sĩ trẻ tuổi này đều mang biểu tình hưng phấn, vẻ mặt chờ mong. Mấy chục năm nhập môn, luyện kiếm và tu hành, bọn hắn lại đã bao giờ đối mặt với loại hình chiến trận quy mô như thế này?

Thế mà, trái ngược với số đông kích động, một nam tử trẻ tuổi, dáng người hơi gầy, gương mặt kiên nghị, ánh mắt sắc bén lại biểu lộ ra vẻ sầu lo.

Vừa đến, một vị nam tử trẻ tuổi, gương mặt tuấn tú, khí chất tiêu sái đi tới bên cạnh, khẽ nói: "Khương huynh, huynh không cần quá lo lắng. Ngay khi phát hiện Tà khí, chúng ta liền đã xuất phát. Phi thuyền này lại là Tứ giai thượng đẳng pháp khí phi hành, tin tưởng không bao lâu, chúng ta có thể đuổi đến nơi."

Lại có một vị nữ tử dáng người yêu nhiên quyến rũ, chiếc váy xanh nhạt thánh khiết kết hợp một cách hoàn hảo với với khí chất có mấy phần cao lạnh của nàng. Và khó được hơn, dung nhan xinh đẹp tuyệt trần của nàng được tấm lụa mỏng che lại phân nửa càng để cho người ta vô tận mơ màng.

Nữ tử xinh đẹp cũng an ủi: "Sở Huyền nói không sai. Huống chi, Thôi Nguyên thành còn có hộ thành đại trận. Lấy Khương gia có bốn vị thực lực tương đương với Kiếm Vương, phủ thành chủ có ba vị, bảy người bọn họ liên thủ duy trì đại trận, cho dù là Kiếm Hoàng sơ, trung kỳ muốn công vào cũng phải mất không ít thời gian. Thái Hư, việc huynh cần làm lúc này là chuẩn bị trạng thái cho thật tốt, sẵn sàng giao chiến với Tà Ma."

Kiếm Vương trong lời nữ tử nói, tại trong hệ thống Kiếm tu mà Ngũ Đại Kiếm tông sử dụng, chính là tương đương với Tam phẩm tầng một tới Tam phẩm tầng bốn. Đến nỗi Kiếm Hoàng, ấy là Tam phẩm tầng sáu cho tới Tam phẩm tầng chín.

Khương Thái Hư nhìn qua một nam một nữ. Một vị bằng hữu, một vị hồng nhan, đây là hai trong số ít người mà hắn có thể tin tưởng nhất trên đời.

Khương Thái Hư cảm kích nói: "Cảm ơn hai người đã nhắc nhở. Là ta lo lắng nên lòng sinh bất an. Ta lúc này đã..."

Hắn chưa kịp nói hết lời thì bỗng nhiên im bặt lại. Ánh mắt của hắn gắt gao nhìn chằm chằm bầu trời cao, phương hướng Thôi Nguyên thành. Không chỉ có hắn, hơn một trăm vị đệ tử trẻ tuổi của trên boong tàu, bao quát cả Sở Huyền và nữ tử xinh đẹp, đều nhìn về phương hướng đó.

Một cỗ khí thế khủng bố, mênh mông và vô tận đột nhiên xuất hiện, che đậy hết thảy vạn vật, bao trùm lên trời đất. Dẫu là cách xa hơn một trăm vạn dặm, đối với mấy tên đệ tử trẻ tuổi, tu vi chỉ có Nhị phẩm hậu kỳ đến Tam phẩm sơ kỳ này cũng là một thử thách lớn để đối mặt trực diện. Thậm chí, nhiều đệ tử có tu vi hơi thấp, tố chất tâm lý kém một chút, giờ đây hai bàn tay đã nắm chặt gắt gao, run lên nhè nhẹ.

"Hạo... Hạo... Nhiên chính khí..." Không biết là đệ tử nào khẽ thì thào, thanh âm run run.

"Cái gì? Đó chính là Hạo Nhiên chính khí trong truyền thuyết." Lại có người khác lên tiếng.

"Thật sự là Hạo nhiên chính khí?"

"Cỗ khí thế này kinh khủng như vậy? Không biết là vị tiền bối này tu vi cao đến bao nhiêu?"

"Khó mà nói. Lấy thực lực của chúng ta, nhìn không ra."

"Đích xác là thế. Khoảng cách hơn một trăm dặm mà còn có thể tạo ra uy thế khủng bố như thế, tu vi của vị tiền bối này chỉ e đã siêu việt Kiếm Hoàng, đạt tới Kiếm Tông."

"Không, chí ít là Kiếm Tôn. Ta ở trong tông môn từng thấy một vị Kiếm Tông hậu kỳ thi triển qua thủ đoạn, uy lực xa xa không bằng trước mắt."

"Các ngươi nói... vị này, liệu có thể hay không thực lưc đạt tới Kiếm Thánh?"

...

Chúng đệ tử thảo luận mỗi lúc một ầm ĩ. Thái Chu Vương triều thịnh tu hành Kiếm, đối với Phật gia, Nho gia, Đạo gia,... những trường phái tu hành này tương đối xa lạ. Bởi vậy, không nhiều đệ tử trẻ tuổi tiếp xúc với Hạo Nhiên chính khí.

Đến nỗi phong đoản thực lực của đối phương? Chênh lệch tu vi quá lớn cùng khoảng cách địa lý quá xa khiến cho những đệ tử trẻ tuổi không làm sao đưa ra kết quả chính xác, Nhiều nhất chỉ là những lời đoán mò mà thôi.

Thế mà đúng lúc này, trước mũi thuyền con tàu đột nhiên xuất hiện một nam tử trung niên, ánh mắt sắc bén, khí thế trầm ổn. Vóc người của hắn cao, hơi gầy, sống lưng thẳng tắp trong bộ áo bào màu xanh nhạt, trên lưng còn đeo một thành trường kiếm. Hắn đứng ở đó, vô thanh vô tức, lại như hòa hợp với thiên địa, tựa như một thanh kiếm tự nhiên dựng thẳng trước phi thuyền.

Sự xuất hiện của nam tử khiến cho chúng tu sĩ trẻ tuổi giật nảy cả mình. Rất nhanh chóng, hơn một trăm tên đệ tử tuổi trẻ vội vã khom người, cung kính hành lễ: "Đệ tử bái kiến Thanh Linh Kiếm Thánh."

Kiếm Thánh, đó là cảnh giới tương đương với Tứ phẩm hậu kỳ Thượng nhân tu sĩ. Đó là cảnh giới đuổi sát với Kiếm Tiên, cũng chính là Tiên Nhân trong Đạo gia, Đắc Đạo trong Phật Môn, Thánh Hiền trong Nho gia, càng là tương đương với Ngũ phẩm Chân nhân trong cách gọi phổ quát chung. Tại Thái Chu Vương triều, nơi mà Kiếm Tiên chỉ có lác đác mấy người, thường xuyên tọa trấn mà không xuất thủ, thì Kiếm Thánh mới là lực lượng chiến đấu mạnh nhất.

Thanh Linh Kiếm thánh càng là kẻ nổi bật bên trong hàng ngũ Kiếm Thánh. Bản thân hắn là Thanh Linh phong phong chủ, một trong bát đại phong chủ của Thanh Linh Kiếm tông, niên kỷ mới ngoài một ngàn bốn trăm, tu vi đã đặt chân vào Kiếm Thánh hậu kỳ. Đặt tại toàn bộ Thanh Kiếm tông, ngoại trừ hai vị lão tổ Kiếm Tiên, thực lực của hắn có thể xếp vào ba vị trí đầu.

Thánh Linh Kiếm thánh càng là một trong mấy vị Kiếm Thánh có cơ hội thành tựu Kiếm Tiên nhất trong thế hệ này của Thái Chu Vương triều.

Hắn chính là người lãnh đội nhóm đệ tử tinh anh của Thanh Kiếm tông trong chuyến lịch luyện này.

Thanh Linh Kiếm Thánh vẫn nhìn chăm chú vào cỗ Hạo Nhiên Kiếm Khí kinh khủng phía trước. Mặt ngoài của hắn biểu lộ bình tĩnh, thế nhưng nội tâm đã chấn động vô cùng.

"Thật mạnh." Hắn kinh ngạc nghĩ thầm.

Khoảng cách xa xôi để hắn không nhìn ra chính xác tu vi của đối phương. Tuy nhiên, hắn có thể chắc chắn được hai điều: Một đối phương tu vi chưa bước vào hàng ngũ Tiên. Hai, khí thế của đối phương có lẽ đã vượt xa hắn.

Sở hữu tu vi bực này, dù là đặt ở đâu cũng là hạng nhân vật bất phàm. Đầu óc của Thanh Linh Kiếm Thánh cấp tốc vận chuyển, lật qua từng gương mặt quen thuộc. Vậy mà, để hắn kinh ngạc là, không có một gương mặt quen thuộc nào có khí tức gần giống với kẻ này.

"Đây là vị nào đạo hữu?" Thanh Linh Kiếm Thánh âm thầm suy nghĩ.

Thái Chu Vương triều đang ở vào trong thời kỳ nhạy cảm, sự xuất hiện của một vị tu sĩ lạ mặt, thực lực không thua kém Kiếm Thánh hậu kỳ làm sao không khiến cho người ta đề phòng cho được?

Phải mất thật lâu, Thanh Linh Kiếm Thánh mới có thể dời ánh mắt khỏi cỗ khí tức kinh khủng kia. Hắn nhìn về phía chiếc phi thuyền phi hành song song, trên cột cỡ còn phất phới lá cờ nền trắng, chính giữa có biểu tượng năm thanh kiếm khác màu đan vào nhau.

Bạch Kiếm tông.

Một trong Ngũ Đại Kiếm tông.

Trên phi thuyền cũng có một nhóm đệ tử trẻ tuổi đang trừng lớn đôi mắt nhìn về cỗ Hạo Nhiên Chính khí khổng lồ, bao phủ đến hàng chục vạn dặm trên bầu trời. Chỉ khác biệt là, nhóm đệ tử trẻ tuổi này đều là nữ tử, ai nấy đều xinh đẹp yêu kiều, tiên tư tung bay, vóc dáng nổi bật, khí chất thướt tha trong tiên váy bồng bềnh.

Mà đứng trước mũi phi thuyền bấy giờ cũng có một vĩ nữ tử, bề ngoài chỉ như mới hơn hai mươi, gương mặt xinh đẹp đến khuynh quốc khuynh thành, dáng người quyến rũ nổi bật trong bộ váy trắng tinh khiết không nhiễm một tia bụi. Cái khí chất xa cách, lạnh lẽo tựa như tuyết liên cô độc trên núi cao ngàn trượng ăn nhịp một cách hoàn hảo với phong thái tiên tử không nhiễm bụi trần của nàng.

Bạch Khuyết Kiếm Thánh.

Đệ nhất mỹ nhân của Thái Chu Vương triều.

Bất quá, so với nhan sắc, nhắc đến nàng, người ta càng để ý nhiều hơn đến tư chất tu luyện của nàng.

Đệ nhất thiên tài trong vạn năm qua của Thái Chu Vương triều.

Hơn một trăm năm trước, nàng lấy niên kỷ chưa đầy năm trăm thành tựu Kiếm Thánh, chấn động toàn bộ Thái Chu cùng mấy Vương triều xung quanh. Bây giờ tuổi tác tiếp cận sáu trăm, tu vi của nàng đã là Kiếm Thánh trung kỳ đỉnh phong, chạm đến hậu kỳ biên giới.

Với nàng, Kiếm Tiên là điều gần như đã nằm trong tầm tay. Nhanh thì hai trăm năm nữa, mà lâu thì ba trăm, năm trăm năm nữa, nàng có thể bước vào cảnh giới kia.

Thậm chí, có người nói, nàng đời này có cơ hội rất lớn siêu việt Kiếm Tiên.

Cảm nhận được ánh mắt đang nhìn đến, Bạch Khuyết Kiếm Thánh quay lại, cùng với Thanh Linh Kiếm Thánh đối mặt.

Thanh Linh Kiếm Thánh khẽ gật đầu, nói: "Bạch Khuyết Kiếm Thánh thấy thế nào?"

Ngữ điệu của hắn tương đối khách khí. Mặc dù niên kỷ, bối phận của đối phương thấp hơn hắn nhiều, tu vi càng là thấp hơn một chút, thế nhưng thực lực lại mạnh mẽ đến quá đáng. Dù là hắn cũng chưa chắc đã đấu lại được đối phương.

Bạch Khuyết Kiếm Thanh chau mày. Sau chừng ba hơi thở, nàng mới nói: "Khí thế này thật hùng mạnh. Mặc dù cấp độ không siêu việt chúng ta, nhưng cường độ này chỉ e đã chạm vào Nửa bước Kiếm Tiên."

Thanh Linh Kiếm Thánh Chấn động. Hắn đã tận lực đánh giá cao đối phương, bất quá, so với Bạch Khuyết Kiếm Thánh vẫn là có chênh lệch.

Này lại không thể trách ánh mắt cùng kiến thức của hai người chênh lệch. Trên thực tế, khoảng cách giữa cả hai và cỗ khí thế kia vẫn là quá xa, thần thức không bao phủ tới được. Bằng vào mắt nhìn bao quát cùng uy thế để đưa ra kết luận thì chẳng khác nào cưỡi ngựa xem hoa, đánh giá có sự chênh lệch là điều dễ hiểu.

Bạch Khuyết Kiếm Thánh lại nói: "Khí thế của người này lấy Hạo Nhiên Chính Khí làm chủ. Bên trong còn ẩn chứa kiếm ý sắc bén, nhưng so với chúng ta cũng không vượt trội. Đoán chừng là một vị đạo hữu Nho - Kiếm đồng tu, trong đó lấy Nho tu làm nên tảng căn cơ."

Thanh Linh Kiếm Thánh khẽ gật đầu đồng tình. So với các đệ tử trẻ tuổi, ánh mắt của bọn hắn sắc bén hơn nhiều lắm, kiến thức càng rộng rãi hơn, nhìn thấy cũng nhiều hơn. Bọn hắn chẳng những không bị chấn nhiếp bởi cảnh tượng hoành tráng đến kinh khủng mà còn xem rõ trong đó vô số kiếm ý đang ngưng tụ giữa đầy trời Hạo Nhiên Chính khí.

"Nho Kiếm đồng tu..." Thanh Linh Kiếm Thánh khẽ nói: "Không nói Thái Linh Vương triều chúng ta không phổ biến Nho tu, chính là có thể tu hành đến cảnh giới này, tuyệt đối không phải hạng nhân vật bừa bãi vô danh. Ấy thế mà, ta không nhận ra bất kỳ ai quen thuộc có pháp thuật, chiêu thức giống như thế này."

"Ta cũng vậy. Vị đạo hữu này hẳn không phải là tu sĩ Thái Chu Vương triều, có lẽ là từ nơi xa tới." Bạch Khuyết Kiếm Thánh nhẹ gật đầu, đồng tình.

Thái Chu Vương triều cùng những phương thế lực xung quanh, có thể đạt tới tu vi như bọn hắn cũng không nhiều. Mỗi một vị đều là nhân vật nổi danh, từng người, từng người đều bị các tu sĩ, thế lực lớn nhớ kỹ. Thế mà, cả hai vị Kiếm Thánh không thấy bất kỳ một ai tương tự như kẻ trước mắt.

"Bất luận như thế nào... " Thanh Linh Kiếm Thánh trầm giọng nói: "Vị đạo hữu này thực lực không tại phía dưới chúng ta. Ý đồ của đối phương không rõ ràng. Chúng ta vẫn là nhanh một chút tới tiếp viện, đề phòng tình huống sinh biến, cũng gặp gỡ một phen vị đạo hữu này."

"Phải." Bạch Khuyết Kiếm Thánh nhẹ gật đầu đồng tình

Mười ngón tay thon dài, trắng như búp măng bấm pháp quyết, tốc độ của phi thuyền đột nhiên tăng mạnh, hóa thành một vệt sáng dài vạch qua nền trời u ám,