Thẳng đến khi Cận Minh Lôi phủi tay áo bỏ đi ,
Cốc Tử Dung mới thả lỏng bả vai đang căng chặt, thả lỏng tâm lý cảnh
giác , may mà ở ván đấu nhỏ này mình thẳng một lần .
Nàng từ lâu đã luyện thành khả năng che dấu tâm
trạng thực trong lòng . Trên thực tế bản thân không phải chẳng hề để
ý như trong lời nói .
Không thể phủ nhận , Cận Minh Lôi là một nam
nhân có khí pháp cùng khí thế mạnh mẽ , thêm vẻ mị lực gợi cảm
tản ra một cỗ ma mỵ , tin rằng không có một người nào , không có một
nữ nhân nào có thể trốn tránh được , nhất là khi hắn biểu lộ ý
định bất ngờ thì ngay cả nàng cũng không thể phủ nhận , nàng quả
thật cũng bị mê hoặc .
Ngày hôm nay khó khăn trốn được , chỉ vì nàng
so với nữ nhân khác có nhiều ý nghĩ đề phòng người khác để tồn
tại hơn , nhưng tư tưởng cảnh giác nuôi dưỡng mười năm nay trong một
khắc suýt nữa đã bị Cận Minh Lôi công phá , nàng không thể không sinh
ra bối rối , may mà có kinh nghiệm ngụy trang nhiều năm , cho nàng
sống qua lần tấn công này .
Được rồi ! Coi như nàng động tâm thì thế sao ?
Lấy điều kiện “Chất lượng tốt” như vậy của Cận Minh Lôi , nàng dám
bảo đảm , trong Định Bắc vương phủ tám phần là nuôi rất nhiều thị
thiếp .
Thế nhưng bây giờ hắn lại trúng ý nàng , tám
phần cũng là bởi khuôn mặt mình được ban tặng , theo quan sát của
mình , thân thể Cốc Thiếu Đình thật sự là rất đẹp , lông mày đen
dày , mũi tinh tế , dáng môi tuyệt đẹp , không điểm mà son* (đỏ) . Da
thịt trong trắng lộ hồng , làm da mềm mại như nhung , dáng người nhỏ
xinh mà lại không mất sự đẫy đà , hại nàng vừa vào đây thì cả
người đều cảm thấy không tự nhiên , không thể tìm lại được hình dáng
thực sự của mình . Còn khuôn mặt của Nghiêm Tử Dung trong trí nhớ ,
cũng dần dần tan biến trở thành Cốc Tử Dung .
Cho nên cho dù Cận Minh Lôi đã duyệt qua vô số
người , cũng không thoát khỏi kinh diễm . thói xấu của nam giới mới
có thể lập tức bày ra .
Nhưng thẳng thắn mà nói , nàng cũng chỉ là
một nữ nhân bình thường , làm sao có thể không bị mê hoặc bởi gương
mặt ma mị anh tuấn cùng dáng người cao lớn của Cận Minh Lôi chứ ?
Nhất là đôi mắt đen sâu lãnh liệt khí cháy lên thì sẽ cho người chưa
từng nếm trải như nàng kìm lòng không đậu mà rung động tâm hồn thiếu
nữ .
Nhưng nàng cũng không phải là ngu dốt , biết rõ
càng là nam nhân có điều kiện tốt càng tuyệt tình , bởi vì đã có
rất nhiều tâm hôn thiếu nữ hiến dâng cho hắn , huống chi hắn lại thân
ở nơi có chế độ xã hội nam tôn nữ ti này , cho dù nhờ dựa vào dung
mạo tuyệt sắc , nàng vẫn không muốn tùy tiện thử , cho nên nàng mới
quyết định , có lẽ trong thời gian ngắn cầu được yêu thương cưng chiều
còn tốt hơn sau này chịu tổn thương tan nát cõi lòng trường trường
cửu cửu , bởi vì lòng người thật sự là rất dễ thay đổi , mà tình
cảm lại càng nguy hiểm , có thể không dính thì đừng dính vào .
Có kết luận Cốc Tử Dung kết thúc suy nghĩ , an
tâm lên giường ngủ , lại không ngờ lòng người há lại có thể dễ dàng
khống chế như thế , khi tình cảm đến , sao có thể nói không cần là
không cần .
***
Hướng Tinh tiểu lâu là một trong số độc lập
viện ở trong Định Bắc vương phủ , Cốc Tử Dung nghe Tiểu Thanh đến hầu
hạ nàng nói , Hướng Tinh tiểu lau vốn là để cho người than thích
hoặc tân khách địa vị tương đối cao ở , cho nên trong tiểu lâu ngoại
trừ tẩm phòng ra còn có thư phòng , phòng tắm , cùng với những đại
sảnh phòng dùng để nói chuyện , bố trí tổng thể đều đẹp đẽ , hoa
lệ không có chỗ nào tầm thường , đúng là hiếm thấy.
Bên ngoài tiểu lâu ở phía sau còn có một vườn
mai , bên cạnh lâu thì có giả sơn , lương đình* , trồng rất nhiều kỳ
hoa dị thảo . Bên cạnh lương
đình có một vùng cỏ xanh dọc theo bờ ao , bên cạnh ao trồng liễu xanh
, khi gió nhẹ thổi qua lá cây chạm vào nghe tiếng xào xạc , nếu là
sau giờ ngọ , càng thêm thôi thúc ham muốn ngủ của con người .
Hôm nay , Cốc Tử Dung sau khi tiến hành châm cứu
theo lệ thường , lại coi chừng Cốc Thiếu Vân luyện công . Sau giờ ngọ
vốn là muốn ở trong phòng nhưng nàng lại thấy có chút khô nóng , vì
thế ra ngoài đi dạo . Cuối cùng dừng bước ở bên ao , sau khi vốc nước
vỗ nhẹ hai má , mới cảm thấy mát mẻ , tiếp đó , nàng cởi giày thêu
, tùy hứng nằm ở bãi cỏ bên cạnh ao .
Mười ngày , cuộc sống của Cốc Tử Dung trôi qua
theo một quỹ đạo nhất định . Buổi sáng mỗi ngày nàng tới Tinh Vân cư
trước tiên , châm cứu cho Trấn quốc công phu nhân , Thập Vị thảo quả
nhiên phát huy hiệu quả , đã có tác dụng trên người Tô Vân Nhi , đau
đớn giảm bớt không ít , xem ra trong vòng hai , ba tháng là có thể
hoàn toàn chữ khỏi .
Về phần người hạ độc kia ,tuy
nói chuyện không liên quan đến Cốc Tử Dung , nhưng trong vài ngày ở đây
cùng Tô Vân Nhi , phát hiện bà dịu dàng lương thiện thật sự không có
khả năng kết thù với người nào . Mấy ngày đến châm cứu , nàng từng
cẩn thận quan sát người bên cạnh phu nhân , không thể không hoài nghi
một người … Mà chuyện này , nàng vẫn lo lắng có nên tìm Cận Minh Lôi
hảo hảo nói chuyện hay không , thế
nhưng lại không phải việc nhà của nàng , như vậy không khỏi có chút
hiềm nghi xen vào việc của người khác , cho nên nàng vẫn mãi do dự ,
có chút buồn bực với sự thiếu dứt khoát của mình .
Ngoài ra còn một chuyện khác làm nàng
bực mình chính là Cận Minh Lôi đúng là âm hồn bất tán , từ sau khi
hai người nói chuyện với nhau , hắn chưa bao giờ nhắc lại yêu cầu kia
, ngược lại liên lục xuất quỷ nhập thần , xuất hiện xung quanh nàng ,
bất luận là buổi sáng nàng châm cứu cho Cận phu nhân thì hắn chờ
ngoài cửa sau đó đưa nàng quay về Hướng Tinh tiểu lâu , hoặc là sau
bữa tối ra vào tẩm phòng của nàng như ở chỗ không người .
Hai người đương nhiên có nói chuyện với nhau ,
nhưng mà đề tài luôn quanh quẩn trên bối cảnh thân thế của nàng , hắn
giống như đang quan sát lại hoài nghi cái gì đó , khiến nàng có cảm
giác không tự nhiên bất cứ lúc nào cũng bị giám thị , quả thực là
giống như khi ở thế kỉ 20 bị Nghiêm Siêu phái người theo dõi hành vi
của nàng .
A ! Cốc Tử Dung nàng ngoài việc chờ lĩnh tiền
thưởng ra , chẳng lẽ còn có thể trộm một thức gì đó trong Định Bắc
vương phủ của hắn hay sao ? Thực sự là khiến người ta con mẹ nó khó
chịu !
***
Mặt cỏ bên tai truyền đến tiếng sột soạt rất
nhỏ , Cốc Tử Dung có chút không vui mở mắt ra , nhìn thấy Cận Minh
Lôi đang ngồi bên cạnh nàng , ánh mắt không chút che dấu lộ ra sự khó
chịu vô cùng , nhìn chằm chằm vào hai chân trần của
nàng .
“Chẳng lẽ chưa từng có người nào nói cho ngươi
biết , chỉ có nữ nhân không đứng đắn mới có thể tùy ý nằm trên đất
lại không mang hài?” Hai mắt hắn lộ ra thần sắc không vui , chăm chú
nhìn hai chân như bạch ngọc của nàng , hàm dưới khẽ co quắp.
“Té ra ngươi có ý đặc biệt đến mắng ta là một
nữ nhân tùy tiện?” Kỳ quái , nàng thích nằm thì sao , chuyện linh tinh
hắn quản đến trên cả đầu nàng rồi . Cho dù đang ở cổ đại , nàng
cũng không muốn bị thế tục ràng buộc , mới không cần người khác quan
tâm !
“Ngươi hình như cố ý muốn khiêu khích lửa giận
của ta?” Trong con ngươi đen sâu xa của hắn nổi lên ánh lửa .
Suy nghĩ của Cốc Tử Dung rơi vào trong dục vọng
, cố gắng tìm ra đáp án ở trong ham muốn hỗn độn.
Đột nhiên , môi lưỡi nóng bỏng rút lui , thân
thể của nàng hơi chồm lên , Cận Minh Lôi đã rất nhanh ôm nàng vào
trong ngực từ trên cỏ đứng lên , nện bước đi về hướng lầu .
Cho đến khi hắn bước trên lối đi lên lầu hau thì
Cốc Tử Dung bỗng nhiên mở miệng , “ Ngươi đã muốn quyết định biến ta
thành vị thị thiếp thứ ba ?” Từ trong miệng người khác nàng biết
được ở trong phủ Cận Minh Lôi có hai vị tiểu thiếp như hoa như ngọc
được ngự tứ .
Đột nhiên , hắn giống như nhẫn nhịn không nổi
cúi đầu xuống , môi nóng ẩm ngậm chặt nụ hoa trên nơi nõn nà , kích
động dùng đầu lưỡi trêu trọc đầu vú nàng .
“Ừm..” Cốc Tử Dung không tự chủ được rên khẽ ra
tiếng , cảm giác trong cơ thể có một ngọn lửa đang bùng lên , có một
thúc xa lạ trào lên chạy khắp tứ chi của nàng , thở cũng gấp gắp
hơn .
Cận Minh Lôi dần dần phát điên , môi lưỡi tăng
thêm lực đạo hút vú của nàng , hai đại chưởng cũng không ngừng xoa
bóp , lưu luyến không thể buông tay ở làn da non mềm như tơ của
nàng .
“Dung Nhi , da thịt nàng thật là mềm mại , quả
thực là vì nam nhân mà sinh ra .” Hắn tà tứ khen ngợi , đầu lưỡi
nhanh nhẹn dũng mãnh gảy chơi nụ hoa đỏ tươi đã hoàn toàn bị hắn bú
mút mà đứng thẳng , vừa mê muội nhìn lên hai má đỏ hồng của nàng
vì tình dục mà bốc lên.
Đầu ngón tay chậm rãi di chuyển trong hoa kình ,
một lần lại một lần đâm chọc vào nàng , ngón cái không tha lưu luyến
xoa nắn hai bên nhụy hoa , hắn cảm giác lúc hai chân nàng run rẩy cùng
lúc trong hoa kình càng tiết ra hơi nóng .
Cảm giác từ trong cơ thể nàng càng lúc càng
trơn ướt , hắn không còn chút kiềm nén thẳng tiến , nhờ vào khoái ý
khi thân thể giao hợp , giải thoát hỏa khí phấn khích đang tăng lên .
Hắn nâng hai chân trắng nõn của nàng lên nắm
chặt , eo hổ không ngừng nghỉ
dũng mãnh thẳng tiến , cuồng dã mà bừa bãi cướp lấy vui sướng trên
thân thể mềm mại của nàng .
Liên tục ra sức tiến lên , hắn buông thả áp lực
trong cơ thể , không lâu sau hắn gầm nhẹ một tiếng , sáp lực nổ bung
mãnh liệt , hắn dùng sức nhướn về phía trước một cái , thống khoái
phóng ra …
***
Buổi sáng hôm nay , Cốc Tử Dung theo lệ thường
đến châm cứu xong , mới bước ra Tinh Vân cư đi trên hành lang dài thì
liền gặp được Cận Y Quân đang đi tới.
Cận Y Quân chính là nữ tử trẻ tuổi ngồi bên
giườngvào lần đầu tiên nàng đến chữa bệnh cho Tô Vân Nhi ,là muội
muội của Cận Minh Lôi.
Cốc Tử Dung không phải người thích lo chuyện bao
đồng , nhưng mà từ quan sát cẩn thận gần một tháng nay của nàng ,
thật sự không thể không hoài nghi đối với Cận Y Quân , mà hôm nay không
hẹn mà gặp , khiến nàng rốt cuộc cũng không đè nổi lòng hiếu kỳ
nữa .
Đối diện với ánh mắt dò xét trước mặt Cận Y
quân cụp mắt xuống nhẹ nhàng gật đầu , tính đi qua bên cạnh Cốc Tử
Dung , nhưng không ngờ bởi vì một câu nói
mà dừng bước .
“Bà ta không phải –“ tiếng nói kích động đáp
lại , Cận Y quân dường như hối hận bản thân nói lỡ lời , vội vàng ỏ
lại câu nói , “Thực xin lỗi , Cốc cô nương , ta còn có việc , xin lỗi
không tiếp được!” Dứt lời , nàng lập tức bước nhanh rời đi .
Nhìn thân ảnh đi xa , Cốc Tử Dung thầm tự mắng
chính mình , xem ra sau khi bản thân đi vào cổ đại thật sự não có
chút nở hoa , lại đi nhàn rỗi quản chuyện của nhà người ta . Nhớ năm
đó cha đẻ cô dễ dàng bán cô cho Nghiêm Siêu , bản thân cũng không cực
kỳ hận ông , bây giờ ngược lại miệng nàng lại đầy nhân nghĩa đạo
đức muốn khuyên nhủ người khác , đây không phải thực trào phúng sao ?
Xem ra mình khi ở cổ đại có chút thích ứng với vấn đề bất lương
tồn tại .
“Nàng nghi ngờ nó?”
Sau hành lang cách xa mấy bước đột nhiên xuất
hiện một thân ảnh cao lớn , sắc mặt cực nghiêm túc.
“Ngươi cũng nghe thấy sao?” Cốc Tử Dung thầm than
một tiếng , giương mắt nhìn Cận Minh Lôi đang đi tới gần nàng . Nàng
phải muốn mặc kệ việc không quan hệ tới mình chứ , không phải sao ?
“Người học võ , thính lực vốn linh mẫn hơn so
với người thường” Hắn thừa nhận .
“Ác!” Khó trách bước đi lặng yên không tiếng
động , cách khoảng cách xa như vậy còn có thể nghe lời của người
khác rõ ràng , xem ra công phu của hắn hình như không kém.
“Ngươi có thể làm như không nghe thấy .” Cốc Tử
Dung khoát tay , không có tâm tình để người ta nghĩ nàng đang vờ ra vẻ
, xem có thể tránh được một kiếp này hay không , vì thế nàng nhảy
lên ngồi trên lan can dài ngoài hành lang , hai chân nhỏ đung đưa , tằm
mắt chuyển hướng ra sân nhà ngoài hành lang .